Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

Mì Quảng
Phu ` Du
#1 Posted : Wednesday, October 12, 2005 4:00:00 PM(UTC)
Phu ` Du

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 296
Points: 0


Đơn Vị Đo Lường:

1 ounce (oz) khoảng 28 gram
1 pound (lb) = 16 oz, khoảng 454 gram
100 gr gần bằng 1/4 lb
1 cup (ly nhỏ) = 8 oz, khoảng 1/6 lit

Vật Liệu:

- 2 kg mì Quảng, sợi vàng. Có thể thay thế bằng phở khô
sợi to cỡ 2lbs.
- 1 kg xương heo, hay xương gà.
- 1 kg thịt heo nạc, hoặc thịt gà ức.
- 1 kg tôm tươi loại tôm cỏ, hoặc tôm bạc vỏ mỏng.
- 200 gr đậu phộng rang
- 3 bánh tráng mè loại dày
- 1 búp chuối hột (chuối sứ)
- Rau salad, rau thơm(húng, trà quế), rau muống chẻ, giá
sống.
- Nước mắm, hành tím, tỏi khô, tiêu, đường, bột ngọt,
hột điều màu (tuỳ ý).
- Chanh, tỏi, ớt, hành, ngò.

Chuẩn bị:

- Nếu không mua được Mì Quảng, ta có thể dùng bánh phở
khô sợi to, ngâm nước nóng, rồi trụng với nước có pha
bột nghệ. Đem xáo lại nước lạnh, rồi xáo với dầu ăn
đã khử hành cho thơm, cho sợi mì không bị dính lại.
-Nước lèo, xương heo đem rửa sạch, để ráo. Hai lít
nước đun sôi, bỏ xương vào nồi hầm mềm. Trong lúc
hầm, nêm vô muỗng cafe muối, vớt bọt thường xuyên cho
nước trong.
- Thịt heo (gà) xắt ra từng miếng, dày mỏng tùy ý. Ướp
hành, tiêu, muối, đường.
- Tôm cắt bỏ, đầu đuôi, rút chỉ lưng. Nếu không sợ
cholesterol thì lấy gạch của tôm, bằng cách lột đầu
tôm, cắt đầu để riêng, giã nát nhuyễn. Cho vào tô pha
nước chanh để ngăn giảm sự lên mùi. Lúc xào nhân thì
bỏ chung vào với tôm. Rửa tôm để ráo, nếu không muốn
ăn vỏ, thì lột vỏ bỏ. Cũng ướp muối, tiêu, đường.
- Bánh tráng mè đem nướng vàng.
- Đậu phộng rang chín, chà sạch vỏ, giã nhỏ.
- Búp chuối bào bỏng, ngâm vào nước lạnh có vắt chanh,
đến khi gần dọn ăn sẽ xả lại nước lạnh, để ráo.
- Rau salad, rau thơm (húng) các thứ đem nhặt, rửa sạch,
để ráo, cắt nhỏ, trộn chung với bắp chuối bào và rau
muống chẻ cùng giá đã rửa sạch (ăn sống hoặc trụng
tuỳ ý).

Cách nấu:

- Đổ thêm vô nồi xương hầm một lít nước sôi, đập
dập 3 củ hành tím đã lột vỏ, bỏ vô nồi xương, nêm
thêm vô 3 muỗng canh nước mắm + muỗng cafe đường +
muỗng cafe bột ngọt + chút tiêu, nêm nếm nước dùng cho
vừa ăn, giữ nóng trên bếp.

- Bắc soong khác bỏ vô 5 muỗng canh dầu ăn, dầu nóng cho
muỗng súp hột điều màu vô xào cho ra hết màu, vớt bỏ
xác, đổ dầu hột điều này vô cái chén riêng, bỏ thêm
vô nồi 4 muỗng canh dầu ăn nữa, bỏ 5 củ hành tím bào
mỏng + 3 tép tỏi đập dập vô xào cho thơm, bỏ thịt vô
xào, trút tôm, đầu gạch tôm vô chung , tôm chín cho thịt
vô trộn đều, nêm vô 3 muõng súp nước mắm + chút
bột ngọt , tiêu + trộn đều cho tôm và thịt thấm gia vị, múc
vài vá nước hầm xương đổ vào nồi tôm thịt, nấu
thêm một chút nữa, sau đó múc nước hầm xương đổ
thêm vô cho ngập sâm sấp mặt tôm thịt, nêm nếm cho vừa
ăn, chan chén dầu hột điều vô nồi tôm thịt, để nhỏ lửa nấu thêm
chừng 3 phút nữa.
Khi ăn hâm lại cho nóng

- Bắc chảo mỡ, phi thêm một ít hành tím, đổ dầu hành
vô nồi nước dùng cho thơm và béo.
- Hỗn hợp rau giá bỏ dưới tô, đến Mì, hành ngò, chan
nước nhưng sâm sấp, nặn chanh, bỏ ớt vào, đậu phụng,
cùng với bánh tráng mè bóp nhỏ.

Ghi chú: Mì Quảng được ăn theo dạng khô, sợi mì chỉ
thấm ướt nước lèo và không chan nhiều nước như hủ
tiếu hay phở. Ăn Mì Quảng phải ăn nhiều rau mới ngon. Có
người thêm vào nồi nhân thịt cua, thịt gà ức, chả cá
thác lác, hay là giò chả, mực ống xắt lát mỏng, tô mì
sẽ phong phú và hấp dẫn hơn. Có người còn cho thêm cà
chua, tạo nước nhưn sền sệt, ngon hơn. Rất tuyệt vời.

Phượng Các
#2 Posted : Sunday, August 27, 2006 5:23:57 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Mì Quảng

Tưởng Năng Tiến



Rồi ngày California ngắn lại. Nắng dịu vàng và sáng hẳn ra. Và vào lúc ngày đi dần vào tối, gió chiều đã bắt đầu có pha lẫn một chút hơi lạnh làm se se da thịt. Sáng có hôm dậy muộn vẫn chưa thấy nắng, bầu trời thoáng vẻ âm u và thành phố lãng đãng sương mù.




Thế là mùa Thu đến. Mùa hè bỏ đi bất chợt vội vã như một người tình hối hả vượt biên. Mùa Thu xuất hiện bất ngờ như một mối tình muộn màng, vào lúc mà người ta đã tưởng chuyện tình là chuyện không còn... cácg nào xảy ra đuợc nữa.

Từ đó mặt trời bắt đầu dậy muộn. Chiều mỗi lúc một ngắn thêm. Lá phong vàng xanh - vàng nhạt, vàng thẫm, rồi hóa đỏ au - rơi bơ vơ trên những thảm cỏ nhạt xanh, chưa kịp đổi màu. Cảnh vật hoá hơi buồn nhưng đẹp.

Sáng trời mưa. Mưa mà loay hoay với món điểm tâm quen thuộc như mì gói hay bánh mì với trứng thì cuộc đời quả là không đáng sống. Sao không dưng mà thấy nhớ một tô mì quảng đến muốn rơi nước mắt. Mì quảng, Trời ơi, biết tìm nó ở đâu bây giờ ?

Trưa, trời vẫn cứ mưa, vội vã, co ro chạy từ lớp học đến phòng ăn đứng xếp hàng để chờ mua một cái... "cheese sandwich" ! Bất chợt bắt gặp một khuôn mặt quen quen, một "gã" đồng hương. Bèn gật đầu chào thật nhẹ với một nụ cười mím chi dè dặt.

- Chào cô.

- Dạ, chào anh.

- Năm nay mưa sớm.

- Dạ, hơi quá sớm.

- Trời như thế này được nằm nhà thì thích hơn.

- Dạ.

Lại "dạ" cho lịch sự chứ trời như thế nào thì nằm nhà cũng đều thích cả.

- Cô thích mưa ?

- Cũng không thích lắm.

- Tôi cũng vậy. Ðúng ra thì có thích nhưng hơi sợ. Mưa dịu dàng hơn là nắng nhưng sao thấy nhớ nhà...

"Ý trời, có nhớ nhà nữa sao. Tình cảm dữ há" ? Sau một giây im lặng ngắn ngủi bỗng người ta cảm thấy bị thôi thúc bởi nhu cầu tâm sự. Cái tâm sự mãi từ sáng tới giờ chưa trút được cho ai vì chưa gặp ai cùng là người Việt.

- Vâng, vừa nhớ nhà vừa thèm ăn mì quảng.

- Cô nói sao ?

- Tôi nói mì quảng.

- Xin lỗi cô, tôi nghe chưa rõ.

- Mì quảng, loại mì sợi vàng...

Người đối thoại bỗng im lặng, đăm chiêu như thể vừa nghe đề cập đến một món ăn lạ lùng và đặc biệt của ... thổ dân Samoa! Còn mình thì nín thở hồi hộp chờ đợi tha nhân lục lọi trí nhớ.

Ô, cô thích ăn mì hả ? Mì thì người Tàu ở San Francisco nấu ăn cũng được. Cô có bao giờ thử mì ở tiệm Golden Dragon Restaurant chưa ?

Cố lắm mới nén được một tiếng thở dài, với cái tâm cảm chua xót đắng cay của một thiếu nữ chợt biết mình đã... trao duyên lầm tướng cướp! Câu chuyện chấm dứt vĩnh viễn ở đó nhưng sự tấm tức, ấm ức thì kéo dài suốt cả ngày.

Mẹ ơi, sao lại có một người đàn ông Việt Nam không biết đến mì quảng, và còn lầm lẫn giữa mì quảng và mì hoành thánh nữa ? Ðiều bất công khó chịu là từ lâu rồi mì quảng vẫn bị chịu thiệt thòi. Nó chưa bao giờ được chào đón nhìn nhận cho đúng với giá trị của mình.

Tệ hơn nữa là nơi nó xuất xứ - Quảng Nam, Việt Nam - người dân địa phương vốn được coi là thích chuyện tranh luận và họ có thể tranh cãi về hàng trăm thứ chuyện bà rằn không cần thiết nhưng riêng với sự bất công mà mì quảng phải chịu đựng thì dường như chưa thấy ai lên tiếng ?

Phở, chả hạn, thì có gì là xuất sắc đâu mà luôn luôn được đề cập đến một cách ồn ào quá đáng. Sợi phở trắng nhách trông thấy ghê. Nước phở trong veo coi thấy chán. Thịt để ăn với phở thì đòi hỏi điệu hạnh đủ thứ như nạm, gầu, gân, sách...; mà chỉ cần vụng tay một chút là cả tô phở coi như là bỏ!

Bún bò Huế thì (chao ơi) cay quá. Nó cay như thể là trên đời này không còn có một thứ thức ăn nào cay hơn được nữa. Mà đã là bún bò sao còn có giò heo. Bò và heo không mấy khi đi chung với nhau một cách ổn thỏa. Ðã thế, miếng giò heo vẫn thường làm cho tô bún bò bớt phần thanh nhã và khiến cho người đang nhồm nhoàm nó mất đi rất nhiều cái "phong thái tị nạn chính trị" của mình.

Tô bún riêu thì coi đỡ thấy ghét hơn một chút. Ðiều phiền là nó giản dị quá, giản dị tới mức... gần như là đạm bạc. Một chút cà chua và riêu cua thôi thì làm sao tô bún trông không lõng bõng cho được ? Hơn nữa, ăn bún riêu vào một buổi sáng trời mưa thì đến trưa chắc chết (chết chắc) vì đói.

Hủ tíu, mì sợi, hoành thánh, sủi cảo... thì kể như là hết thuốc! Vậy chứ những thứ thức ăn "ngoại nhập" và vô duyên đến như thế vẫn được chấp nhận dễ dàng và phổ biến ở khắp mọi nơi. Chỉ có mì quảng là mãi mãi bị bỏ quên hoặc chưa bao giờ được đón chào đúng mức.

Mà mì quảng ngon tuyệt vời nha. Sợi mì làm bằng bột gạo rồi đem nhuộm vàng. Không phải cái màu vàng "đồng bóng" của nghệ, hay màu vàng thổ nhà quê đâu. Sợi mì quảng thường vàng tươi và chỉ đủ vàng để dung hợp với màu xanh của rau đi kèm với nó.

Rau sống ăn với mì quảng không bị đặt nằm một cách trơ vơ như một dĩa giá hay xà lách để ăn chung với phở. Nó cũng không bị thu vén một cách bần tiện trong những cái đĩa con con như rau để ăn chung với bún riêu hoặc bún bò. Tất cả những loại rau thơm để ăn chung với mì quảng, kể cả rau xà lách, đều đuợc thái nhỏ mịn và bỏ chung gọn gàng trong tô mì.

Nước mì quảng không lênh láng như nước phở, không thừa thãi như nước bún bò, không nhạt nhẽo như nước mì hay hủ tíu. Nó hơi sền sệt với thịt heo sắt vụn, với tôm khô giã nhuyễn nấu nhừ, và luôn luôn chỉ được chan vào tô ở mức hơi săm sắp.

Mà đừng tưởng như vậy sẽ khiến cho tô mì không đủ nóng nha. Nghĩ như vậy là lầm à. Ðộ nóng của tô mì quảng không hoàn toàn do nước mà còn tùy thuộc phần nào vào số luợng ớt bằm mà thực khách múc bỏ vào tô. Nhiều ớt quá tô mì hóa cay chát. Hỏng. Mà ít ớt thì nó sẽ thiếu cái độ nóng và độ cay cần thiết. Hư. Mà nhớ là ớt bằm à nha. Mì quảng dứt khoát và quyết liệt không dung thứ những loại ớt khác như ớt xanh, ớt sắt, ớt khô, ớt ngâm dấm... hay bất cứ một loại ớt nào khác trên cuộc đời này.

Mô tả như vậy dễ gây ngộ nhận rằng mì quảng là một món ăn cầu kỳ, truởng giả. Nghĩ như vậy là kể như trật thêm một lần nữa. Ráng chịu. Mì quảng không kiểu cách, lộn xộn, rườm rà như bún thang; không xuề xoà như bún ốc; không vô duyên như bún mọc. Mì quảng giản dị mà đậm đà và vô cùng đằm thắm.

Và mì quảng cứ ở miệt Quảng Nam. Nó không di cư ồ ạt rộn ràng như phở, không chen chân nơi những đô thị xa lạ như bún bò, không tỏ thái độ vô tình bạc bẽo theo kiểu "một đi không trở lại" như mì sợi hay hủ tíu.

Thản hoặc, người ta mới bắt gặp một tô mì quảng mon men đến một vài thành phố phụ cận như Ðà Nẵng, Quảng Nam, Quảng Tín, Quảng Bình, Bình Ðịnh... Nơi xa xôi nhất mà mì quảng trôi dạt đến nhưng vẫn giữ nguyên được bản sắc của mình có lẽ là Ðà Lạt. Nơi đây mì quảng vẫn còn nguyên cái dáng vẻ trầm lặng và khép kín của mình. Mì quảng không trưng bảng hiệu, không ưa phố xá ồn ào. Nó thích hợp với không khí gia đình hơn bất cứ một thứ thức ăn nào khác. Có quá lắm thì mì quảng cũng chỉ hiện diện (với đôi chút ngỡ ngàng tội nghiệp) nơi một quán ăn nhỏ hẹp, nghèo nàn.

Nơi bán mì quảng ở Ðà Lạt không nhiều và thường nằm ẩn trong một con hẻm nhỏ. Thực khách, nếu không phải là khách quen, còn lâu mới tìm ra nhà. Cái nhà không phải là cái quán. Chủ nhà không phải là chủ quán. Ðó thường là một bà mẹ Quảng Nam hay Ðà Nẵng. Chủ khách chào nhau tương kính trang trọng.

Không ai đề giá hay hỏi giá một tô mì quảng. Nó vô giá mà. Cũng không ai phân chia mì quảng thành tô lớn, tô nhỏ, tô đặc biệt... Mọi tô mì quảng đều đặc biệt. Cũng rất ít người chỉ ăn một tô mì quảng. Thường người ta gọi một "tô ăn thêm." Phải ăn thêm, dù no, cho khỏi phụ lòng người nấu và cho bõ công mình lặn lội đi ăn vào một buổi chiều Ðà Lạt mưa dầm.

Nhân loại có thể đổ đi ba tỉ tô phở, hai tỉ tô bún, và một trăm tỉ tô mì hay hủ tíu nhưng không ai có thể bỏ dở một "tô mì quảng ăn thêm." Mì quảng không làm ai ngán. Ăn nhiều thì nó bớt ngon chút xíu thôi hà.

Ăn xong người ta tráng miệng bằng nước trà. Trong lúc khách nhỏ nhẹ kín đáo xỉa răng thì chủ thế nào cũng tìm dịp thỏ thẻ:

- Mì bữa ni nấu được không cô ?

- Dạ...ngon.

Trả lời như vậy là không được. "Ngon" là một hình dung từ mơ hồ, nếu không muốn nói là hàm hồ, không thể nào diễn tả được cái đặc sắc tuyệt vời của một tô mì quảng. Có vụng về lắm thì người ta cũng phải đưa ra được vài ba nhận xét "bâng quơ" như sau:

- Dạ thưa bác mì ngon lắm. Tôm dã vừa nhỏ và nấu vừa nhừ. Rau chuối tươi mà không chát. Nước đậm đà vừa miệng.

Sau đó mới đến màn cảm ơn và từ tạ...

Coi, một thứ thức ăn nặng tình gia đình và văn hóa dân tộc như mì quảng mà bị bỏ vô "cửa hàng ăn uống quốc doanh" thì chịu đời sao thấu. Cỡ khoai mì, khoai lang mà đụng chuyện với người cộng sản còn bị te tua bầm dập nữa mà.

Càng khó chịu hơn nữa khi người ta gặp lại mì quảng trên bước đường lưu lạc. "Tha hương ngộ cố tri" không thiếu cảnh bẽ bàng. Nhưng đụng đầu mì quảng trong tiệm ăn ở thành phố San Francisco, Hoa kỳ thì quả là một chuyện bẽ bàng chết được.

Dù biết rằng tô mì quảng không thể nào được đặt trên bàn ăn trải khăn trắng, dưới ánh đèn màu, và bên cạnh một bình hoa daisy; mì quảng lại càng trông khổ sở ngượng ngịu trên tay người bồi bàn mặc áo "chemise" trắng, cổ thắt nơ đen... nhưng vẫn phải thử chứ, vẫn náo nức trông đợi coi sao chứ ?

Ðến khi nhìn thấy mì quảng được đặt trong tô sứ, đĩa hoa, và đi chung với đũa ngà thì người ta lại bắt gặp nơi mình một cảm giác đau đớn và chua xót khác - cái tâm cảm của một người bất chợt nhìn thấy "cố nhân" lái Mercedes với một vợ và tám đứa con trên xe.

Người ta xêu nhẹ vài sợi mì vào muỗm, gắp thêm một chút rau, ấn nhẹ muỗm xuống tô để lấy thêm chút nước... rồi e ngại, rụt rè đưa vào mồm. Và rồi sẽ hiểu thế nào là nỗi thất vọng đắng cay của kẻ "yêu lại một người yêu thất tiết".

Mì quảng ơi, thôi vĩnh biệt!


Tưởng năng Tiến


fprint
#3 Posted : Monday, August 28, 2006 2:45:46 PM(UTC)
fprint

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4
Points: 0

Các bạn nghĩ sao khi về bài này với bài có trong kho Đặc Trưng:
=============================
Mì Quảng
Vật Liệu: -2 kg mì Quảng. Có thể thay thế bằng phở khô sợi to cỡ 2lbs.
-1 kg xương heo, hay xương gà.
-1 kg thịt heo nạc, hoặc thịt gà ức.
-1 kg tôm tươi loại tôm cỏ, hoặc tôm bạc vỏ mỏng.
-200 gr đậu phộng rang
-3 bánh tráng mè loại dày
-1 búp chuối hột (chuối sứ)
-Rau salad, rau thơm(húng, trà quế), rau muống chẻ, giá sống.
-Nước mắm, hành tím, tỏi khô, tiêu, đường, bột ngọt, hột điều màu (tuỳ ý).
-Chanh, tỏi, ớt, hành, ngò.

Cách Làm: Chuẩn bị:
- Nếu không mua được Mì Quảng, ta có thể dùng bánh phở khô sợi to, ngâm nước nóng, rồi trụng với nước có pha bột nghệ. Đem xáo lại nước lạnh, rồi xáo với dầu ăn đã khử hành cho thơm, cho sợi mì không bị dính lại.
-Nước lèo, xương heo đem rửa sạch, để ráo. Hai lít nước đun sôi, bỏ xương vào nồi hầm mềm. Trong lúc hầm, nêm vô muỗng cafe muối, vớt bọt thường xuyên cho nước trong.
- Thịt heo (gà) xắt ra từng miếng, dày mỏng tùy ý. Ướp hành, tiêu, muối, đường.
- Tôm cắt bỏ, đầu đuôi, rút chỉ lưng. Nếu không sợ cholesterol thì lấy gạch của tôm, bằng cách lột đầu tôm, cắt đầu để riêng, giã nát nhuyễn. Cho vào 1 tsp nước chanh để ngăn giảm sự lên mùi. Lúc xào nhân thì bỏ chung vào với tôm. Rửa tôm để ráo, nếu không muốn ăn vỏ, thì lột vỏ bỏ. Cũng ướp muối,tiêu, đường.
- Bánh tráng mè đem nướng vàng.
- Đậu phộng rang chín, chà sạch vỏ, giã nhỏ.
- Búp chuối bào bỏng, ngâm vào nước lạnh có vắt chanh, đến khi gần dọn ăn sẽ xả lại nước lạnh, để ráo.
- Rau salad, rau thơm (húng) các thứ đem nhặt, rửa sạch, để ráo, cắt nhỏ, trộn chung với bắp chuối bào và rau muống chẻ cùng giá đã rửa sạch (ăn sống hoặc trụng tuỳ ý).

Cách nấu:
- Đổ thêm vô nồi xương hầm một lít nước sôi, đập dập 3 củ hành tím đã lột vỏ, bỏ vô nồi xương, nêm thêm vô 3 muỗng canh nước mắm + muỗng cafe đường + muỗng cafe bột ngọt + chút tiêu, nêm nếm nước dùng cho vừa ăn, giữ nóng trên bếp.

- Bắc soong bỏ vô 5 muỗng canh dầu ăn, dầu nóng cho muỗng súp hột điều màu vô xào cho ra hết màu, vớt bỏ xác, đổ dầu hột điều này vô cái chén riêng, bỏ thêm vô nồi 5 muỗng canh dầu ăn nữa, bỏ 5 củ hành tím bào mỏng + 3 tép tỏi đập dập vô xào cho thơm, bỏ thịt vô xào, trút tôm, đầu gạch tôm vô chung , tôm chín cho thịt vô trộn đều, nêm vô 3 muõng súp nước mắm + muỗng cafe bột ngọt + trộn đều cho tôm và thịt thấm gia vị, múc vài vá nước hầm xương đổ vào nồi tôm thịt, nấu thêm một chút nữa , sau đó múc nước hầm xương đổ thêm vô cho ngập sâm sấp mặt tôm thịt, nêm nếm cho vừa ăn, chan chén dầu hột điều vô nồi tôm thịt, để nhỏ lửa, giữ cho nồi tôm thịt luôn nóng.

-Bắc chảo mỡ, phi thêm một ít hành tím, đổ dầu hành vô nồi nước dùng cho thơm và béo.

-Hỗn hợp rau giá bỏ dưới tô, đến Mì, hành ngò, chan nước nhưng sâm sấp, nặn chanh, bỏ ớt vào, đậu phụng, cùng với bánh tráng mè bóp nhỏ.

Ghi chú: Mì Quảng được ăn theo dạng khô, sợi mì chỉ thấm ướt nước lèo và không chan nhiều nước như hủ tiếu hay phở. Ăn Mì Quảng phải ăn nhiều rau mới ngon. Có người thêm vào nồi nhân thịt cua, thịt gà ức, chả cá thác lác, hay là giò chả, mực ống xắt lát mỏng, tô mì sẽ phong phú và hấp dẫn hơn. Có người còn cho thêm cà chua, tạo nước nhưn sền sệt, ngon hơn.

+++
Chị Ngô Đồng (thêm vào):
Nước lèo chị dùng củ sắn, thơm tươi (không có thì dùng thơm hộp). Thịt ba rọi thái nhỏ phi cho ra bớt mỡ đảo tỏi bầm, hành hương cho thơm đổ nước vào. Củ sắn thái nhỏ hạt lựu thả vào, thơm (dứa) cũng cho vào lúc này, để lửa nhỏ cho chút muối, đường phèn. Dùng nồi đất nếu có, kho tôm và thịt hay sườn tùy ý với đầu hành trắng cho thơm. Cho dầu hạt điều vào lấy màu đỏ cho đẹp. Khi thịt và tôm đã mềm thả vào nồi nước lèo, muốn cho cà chua cũng ngon. (Mì Quảng là món nấu lại những thịt thà còn lại của buổi tiệc ngày hôm trước, giống như món bún già (dà) là món bún nấu lại những thịt và tôm còn lại sau khi ăn món gỏi cuốn)

Muốn ăn mì Quảng có cá, thì chiên cá cho vàng để sẵn, trước khi ăn 10. 20 phút, thả vào nồi. Còn dư heo quay, vịt quay cũng có thể nấu mì Quảng. Vào tiệm ăn mì Quảng, mà người ta dọn con tôm hùm trên tô là... không phải mì Quảng. Mì Quảng mà chan ngập nước cũng không phải luôn, ngon là ở cái nước sột sệt vừa đủ thấm cọng mì, cái béo ngọt, mềm của những món cũ được nấu lại quyện vào sợi mì (là loại bánh tráng bằng bột gạo trong nhà ngày xưa, khi muốn ăn mì Quảng người ta trộn bột nghệ vào bột trước khi tráng bánh)

Cho nên đúng như BL nói TC cứ tha hồ thử đủ thứ và nhớ chia xẻ sau khi nấu xong.


Người gửi: Thành Viên
Người đăng: Thành Viên
Người sửa: TVMT 10/1/2003; BongLai 5/13/2002 9:24:27 PM
HaiBanhIt
#4 Posted : Monday, August 28, 2006 11:25:54 PM(UTC)
HaiBanhIt

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 205
Points: 36

Thanks: 1 times

Dà theo tui, thèm món ăn trong quá khứ là chuyện dĩ nhiên, còn trong hiện tại kiếm ra chi nấu cái nấy, miễn nó giống chút chút là được rồi . Bên Mỹ đồ ăn ê hề, hỗng lẽ kho mặn để dành đặng nấu mì Quảng . Hễ ai thèm goài cái món hồi xưa như tui thì :


Dù biết rằng tô mì quảng không thể nào được đặt trên bàn ăn trải khăn trắng, dưới ánh đèn màu, và bên cạnh một bình hoa daisy; mì quảng lại càng trông khổ sở ngượng ngịu trên tay người bồi bàn mặc áo "chemise" trắng, cổ thắt nơ đen... nhưng vẫn phải thử chứ, vẫn náo nức trông đợi coi sao chứ ?

Ðến khi nhìn thấy mì quảng được đặt trong tô sứ, đĩa hoa, và đi chung với đũa ngà thì người ta lại bắt gặp nơi mình một cảm giác đau đớn và chua xót khác - cái tâm cảm của một người bất chợt nhìn thấy "cố nhân" lái Mercedes với một vợ và tám đứa con trên xe.

Người ta xêu nhẹ vài sợi mì vào muỗm, gắp thêm một chút rau, ấn nhẹ muỗm xuống tô để lấy thêm chút nước... rồi e ngại, rụt rè đưa vào mồm. Và rồi sẽ hiểu thế nào là nỗi thất vọng đắng cay của kẻ "yêu lại một người yêu thất tiết".

Mì quảng ơi, thôi vĩnh biệt!



Đi mua hám bớ gờ - Hồi bên Đặc Trưng đó sau bài của ông TNT viết , mấy chỉ bàn tán hung bạo mới đúc kết ga cái công thức chên chển á - phải hônnnnnnn chị Phượng Các. Mấy chỉ sống bên Mỹ mờ đâu có sống ở Quảng Ngỡi phải hônnnnn

Dà, dị ý kiến của người thì sao , mần ơn cho tui biết dí.
fprint
#5 Posted : Tuesday, August 29, 2006 5:36:19 AM(UTC)
fprint

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4
Points: 0

Đơn Vị Đo Lường:

1 ounce (oz) khoảng 28 gram
1 pound (lb) = 16 oz, khoảng 454 gram
100 gr gần bằng 1/4 lb
1 cup (ly nhỏ) = 8 oz, khoảng 1/6 lit

Vật Liệu:

- 2 kg mì Quảng, sợi vàng. Có thể thay thế bằng phở khô
sợi to cỡ 2lbs.
- 1 kg xương heo, hay xương gà.
- 1 kg thịt heo nạc, hoặc thịt gà ức.
- 1 kg tôm tươi loại tôm cỏ, hoặc tôm bạc vỏ mỏng.
- 200 gr đậu phộng rang
- 3 bánh tráng mè loại dày
- 1 búp chuối hột (chuối sứ)
- Rau salad, rau thơm(húng, trà quế), rau muống chẻ, giá
sống.
- Nước mắm, hành tím, tỏi khô, tiêu, đường, bột ngọt,
hột điều màu (tuỳ ý).
- Chanh, tỏi, ớt, hành, ngò.

Chuẩn bị:

- Nếu không mua được Mì Quảng, ta có thể dùng bánh phở
khô sợi to, ngâm nước nóng, rồi trụng với nước có pha
bột nghệ. Đem xáo lại nước lạnh, rồi xáo với dầu ăn
đã khử hành cho thơm, cho sợi mì không bị dính lại.
-Nước lèo, xương heo đem rửa sạch, để ráo. Hai lít
nước đun sôi, bỏ xương vào nồi hầm mềm. Trong lúc
hầm, nêm vô muỗng cafe muối, vớt bọt thường xuyên cho
nước trong.
- Thịt heo (gà) xắt ra từng miếng, dày mỏng tùy ý. Ướp
hành, tiêu, muối, đường.
- Tôm cắt bỏ, đầu đuôi, rút chỉ lưng. Nếu không sợ
cholesterol thì lấy gạch của tôm, bằng cách lột đầu
tôm, cắt đầu để riêng, giã nát nhuyễn. Cho vào tô pha
nước chanh để ngăn giảm sự lên mùi. Lúc xào nhân thì
bỏ chung vào với tôm. Rửa tôm để ráo, nếu không muốn
ăn vỏ, thì lột vỏ bỏ. Cũng ướp muối, tiêu, đường.
- Bánh tráng mè đem nướng vàng.
- Đậu phộng rang chín, chà sạch vỏ, giã nhỏ.
- Búp chuối bào bỏng, ngâm vào nước lạnh có vắt chanh,
đến khi gần dọn ăn sẽ xả lại nước lạnh, để ráo.
- Rau salad, rau thơm (húng) các thứ đem nhặt, rửa sạch,
để ráo, cắt nhỏ, trộn chung với bắp chuối bào và rau
muống chẻ cùng giá đã rửa sạch (ăn sống hoặc trụng
tuỳ ý).

Cách nấu:

- Đổ thêm vô nồi xương hầm một lít nước sôi, đập
dập 3 củ hành tím đã lột vỏ, bỏ vô nồi xương, nêm
thêm vô 3 muỗng canh nước mắm + muỗng cafe đường +
muỗng cafe bột ngọt + chút tiêu, nêm nếm nước dùng cho
vừa ăn, giữ nóng trên bếp.

- Bắc soong khác bỏ vô 5 muỗng canh dầu ăn, dầu nóng cho
muỗng súp hột điều màu vô xào cho ra hết màu, vớt bỏ
xác, đổ dầu hột điều này vô cái chén riêng, bỏ thêm
vô nồi 4 muỗng canh dầu ăn nữa, bỏ 5 củ hành tím bào
mỏng + 3 tép tỏi đập dập vô xào cho thơm, bỏ thịt vô
xào, trút tôm, đầu gạch tôm vô chung , tôm chín cho thịt
vô trộn đều, nêm vô 3 muõng súp nước mắm + chút
bột ngọt , tiêu + trộn đều cho tôm và thịt thấm gia vị, múc
vài vá nước hầm xương đổ vào nồi tôm thịt, nấu
thêm một chút nữa, sau đó múc nước hầm xương đổ
thêm vô cho ngập sâm sấp mặt tôm thịt, nêm nếm cho vừa
ăn, chan chén dầu hột điều vô nồi tôm thịt, để nhỏ lửa nấu thêm
chừng 3 phút nữa.
Khi ăn hâm lại cho nóng

- Bắc chảo mỡ, phi thêm một ít hành tím, đổ dầu hành
vô nồi nước dùng cho thơm và béo.
- Hỗn hợp rau giá bỏ dưới tô, đến Mì, hành ngò, chan
nước nhưng sâm sấp, nặn chanh, bỏ ớt vào, đậu phụng,
cùng với bánh tráng mè bóp nhỏ.

Ghi chú: Mì Quảng được ăn theo dạng khô, sợi mì chỉ
thấm ướt nước lèo và không chan nhiều nước như hủ
tiếu hay phở. Ăn Mì Quảng phải ăn nhiều rau mới ngon. Có
người thêm vào nồi nhân thịt cua, thịt gà ức, chả cá
thác lác, hay là giò chả, mực ống xắt lát mỏng, tô mì
sẽ phong phú và hấp dẫn hơn. Có người còn cho thêm cà
chua, tạo nước nhưn sền sệt, ngon hơn. Rất tuyệt vời.

===========

Ý tui hỏi như vậy nè, cái bài chị Phù Du lượm ở bên kho Đặc Trưng về mà sao không thấy ghi xuất xứ ?
HaiBanhIt
#6 Posted : Tuesday, August 29, 2006 10:30:42 AM(UTC)
HaiBanhIt

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 205
Points: 36

Thanks: 1 times
Úy mèn ơi - từ khi gia chánh Đặc Trưng ha, bà con lấy mang đi tứ tán đó chị ơi - gồi người nấu đo đong điếm cũng dui lòng hà, miễn sao bà con nấu cho chồng con là đặng.

Ý da cám ơn chị ghé chơi còn tìm ga chiện này hen.

Tui nói nhiều mà nghĩ hỗng có nhiêu.
Tonka
#7 Posted : Tuesday, August 29, 2006 11:08:42 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
quote:
Gởi bởi fprint

Ý tui hỏi như vậy nè, cái bài chị Phù Du lượm ở bên kho Đặc Trưng về mà sao không thấy ghi xuất xứ ?


Chào chị Phờ-pờ-rinh Rose
Ở đây có hai người mà tên thì gần giống nhau: Phù Du và Phu` Du Big Smile
Ai vô đây xớn xác cũng lộn hai chị, cái rồi gởi thơ cho người này mà lại chạy qua thùng thơ của người kia, rồi kêu nhau ơi ới, vui lắm Big Smile

Bây giờ trở lại câu hỏi của chị Phờ-pờ-rinh hén Wink
Chị Phu` Du mà biết được chị tìm ra cội nguồn của món mì quảng ở trên thì chỉ sẽ cám ơn chị lắm đó Blush Chị P`D là người rất thích nấu ăn, chỉ đã sưu tầm nhiều món ngon vật lạ qua năm tháng và đúc kết lại trong một cẩm nang gia chánh được trình bày công phu. Chỉ có nói rằng khi chị đi sưu tầm để sử dụng cho bản thân, chỉ đã không nghĩ tới và ghi xuất xứ của nó. Chỉ đúc kết bộ sưu tập và đã chia sẻ rộng rãi với mọi người. Bộ sưu tập này đã được chị Ngô Đồng giới thiệu bên Đặc Trưng. Vậy là cái gì "châu về hợp phố" đó phải không Wink

Cám ơn chị đã bỏ công tìm hiểu, chắc chị cũng là người thích nấu ăn?



hoalan
#8 Posted : Wednesday, September 6, 2006 11:53:34 PM(UTC)
hoalan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 30
Points: 0


miễn có rezept nấu ăn là quí dzồiSmile,còn hơn là muốn ăn không có mà muố nấu cũng
không dược,thế thì thê thảm lắmBlack EyeBlack EyeBlack EyeShockedShockedShocked
Users browsing this topic
Guest (5)
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.