xv05 xin chào chị Việt Hoài Phương
quote:
Gởi bởi PC
Bàn thêm chơi, có liên hệ gì giữa việc ngắt nhánh thạch thảo và mùa thu chết mà tác giả tha thiết muốn em nhớ giùm cho.
Thì cái tựa bài thơ đã nói rồi đó, "Lời Vĩnh Biệt" mà.
Em đọc truyện ngắn (dịch) đó lâu rồi, đâu như năm 1991,92 gì đó, nhưng đến giờ vẫn thắc mắc không biết Apolinaire cảm tác từ truyện đó hay ngược lại.
Hồi đó đọc xong rồi thôi chớ không hề nghĩ rằng có ngày mình sẽ được bàn vui với ai về nó, mà lúc đó còn nhí quá, chưa "mê" Mùa Thu Chết như bây giờ. Sau này có ý muốn tìm xem truyện đó ở đâu thì thật là chẳng thấy đâu nữa.
Truyện lấy bối cảnh hồi Đệ nhất Thế chiến ở châu Âu, không biết có phải Pháp không, cái này thì em không nhớ, (hình như là không). Chàng là sĩ quan quân đội, nàng làm nữ ý tá, gặp nhau thoáng chốc rồi yêu nhau, xa nhau. Yêu nhau thời chiến tranh theo kiểu "mối tình qua những bức thư", gặp nhau có một lần rồi thôi, sau đó là thư từ qua lại. Cả hai viết thư hẹn gặp nhau cuối mùa thu (ở đâu??? quên mất)
Sau đó anh lính bệnh nặng (hình như là vì ho lao thì phải???) phải về quân y viện, viết thư nhắn cho nàng tìm đến nơi này vì anh lỡ hẹn, không đến chỗ hẹn ước, tuy nhiên trong bối cảnh chiến tranh nên thư không đến tay nàng được. Trước khi chết anh ép một nhánh thạch thảo trong lá thơ, nhắn rằng đã chờ đến hết mùa thu mà chưa gặp nhau, thôi xin vĩnh biệt nhau và...
Em nhớ cho, mùa thu đã chết rồi
Chúng ta sẽ không tao phùng đựợc nữa
....
Và nhớ nhé ta đợi chờ em đó ...
Khi cô gái đi đến nơi hai người hẹn gặp thì không gặp anh ở đó. Quay trở về (mặt trận) thì nhận thơ sau, nàng tìm đến nơi thì được trao lại lá thơ trên với cành hoa ép...
Dĩ nhiên là truyện viết cảm động ra phết chớ không có nhạt phèo như em kể đâu nha.
Mấy lá thơ họ viết cho nhau hay lắm, quên hết rồi.