Chưa có bao giờ mình buồn như hôm nay ,có lẽ cũng không ai có thể buồn hơn mình ngày hôm nay đâu.
Lần đâu tiên mình mới biết cái cảm giác nghẹt thổ ,nghẹt lên tới tận cổ luôn ,vì đau trong lòng.đau trong tim.đau trong tất cả...tất cả mọi ý nghĩ .... bây giờ mình đã hiểu ra một điều là ngay cả người mình tin tưởng họ nhất ,họ cũng lừa gạt mình.Thật là đau lòng. Trong ngực mình như có một cái bao rất to chứa đầy khí ,nó cứ phồng to lên từ từ ,ngập tràn trong bụng ,lan lên đến ngực...đến lúc làm nghẹt thở luôn.Mình nghẹt thở qúa.... đau đớn qúa đi...
Tại sao người ta lại tàn nhẫn với mình như vậy được nhỉ...? mình có làm điều gì sai đâu...? tại sao có thể như vậy được nhỉ...? trái tim mình đâu phải là gỗ đá... mình cũng như tất cả mọi người khác mà...biết yêu biết giận...biết buồn mà...? tại sao đối xử với tôi như vậy chứ...?
Thế là hết rồi... niềm tin cuối cùng vào một người đã không còn nữa... Mình đã tưởng rằng còn có người để mình tin vào tình yêu của họ.Nhưng mình cũng lầm luôn rối. mình sẽ không tha thứ cho bản thân mình nếu mình tin họ trở lại.....
Có một giọt nước mắt rất lớn ,rất nặng nề ,rất mặn... mặn chát rơi ngược vào trong lòng mình ,chảy đến đâu...làm đau đến đó , mọi ngóc nghách của từng thớ thịt ,từng mạch máu ,làn da đều bị giọt nước đó đè nặng xuống ,ứ tràn ,căng phồng đến đau tức lên ,nghẽn hết cả hơi thở của mình ngay cả việc thở bằng da củng không được nữa.
Nỗi đau đè nặng... Nỗi buồn thật là ngọt ngào ,rát bỏng mà ngọt ngảo đến thế .Cám ơn người đã cho tôi thưởng thức hương vị của nỗi đau này ,cám ơn người nha người .Dù sao người đã rất thành thật cho tôi biết những dự định ,những kế hoạch ,những mong muốn của người cho tương lai..với chính ....
Thôi chúng mình chẳng còn gì để nghĩ về nhau nữa cả đâu.. vài ngày nữa...vài tháng nữa..vài năm nữa...mình sẽ là những người xa lạ... chúng mình hãy quên đi tất cả những đau lòng hôm nay.giữ lại những kỷ niệm đẹp về nhau vây.....
Chúc người ấy hạnh phúc trên con đường người đã lựa chọn... chúc mọi điều tốt đẹp đến với người ấy.]