Đọc xong câu chuyện này thấy " hợp gu " nên mạn phép góp vài ý kiến cá nhân.
- Theo như lời bạn nói thì tuy đã sống chung và đã có 2 con với nhau nhưng chưa trọn vẹn ý nghĩa để được gọi là gia đình chính thức. Việc này cần phải hiểu là như thế nào đây?. Chưa cưới hỏi?. Hay chưa được gia đình chồng chính thức chấp nhận mình là con dâu?. Tại sao lại có việc phải đưa 2 con về VN sống với gia đình bên Nội của chúng trong khi ai cũng hiểu, dù có là một nước CS cũ nhưng rõ ràng đời sống ở nơi ấy hơn hẳn ở VN và điều kiện để hai cháu học hành lại tốt hơn?. Theo tôi, khi bạn đồng ý sống xa con, ắt hẳn nó cũng có cái lý do tế nhị trong đó chứ không hẳn chỉ là việc bình thường. Con cái luôn là cái cầu nối buộc chặt hôn nhân của hai vợ chồng vì khi ấy, người ta sống với nhau, dù cho có hết còn mặn nồng như xưa thì vẫn còn trách nhiệm, bổn phận với con cái. Không có cái cầu nối ấy ở gần, đời sống vợ chồng nó vô vị và phai nhạt theo thời gian, điều ấy cũng dễ hiểu.
- Trong hôn nhân, cần phân biệt 2 giai đoạn quan trọng phải có, đó là thời gian yêu nhau và thời gian chung sống với nhau trên danh nghĩa vợ chồng. Ai cũng biết, khi yêu thì cái gì của người mình yêu nó cũng đẹp, cũng nên thơ hết. Chỉ khi chính thức là của nhau rồi thì khi ấy, thường thì người ta phải chịu đựng nhau. Chịu đựng giỏi gia đình sẽ hạnh phúc, dở thì chuyện nhàm chán, nhạt nhẽo là chuyện tất nhiên. Có lẽ tôi dùng chữ chịu đựng nhau có vẽ hơi quá, dùng chữ chấp nhận nhau thì đúng hơn, nhưng khi cần phải gọi rõ một vấn đề chữ chịu đựng nghe cũng không quá lắm. Qua kinh nghiệm thường gặp, trong đời sống vợ chồng, ít ai chấp nhận người phối ngẫu của mình là hoàn hảo hết, điều này thường đúng vì con người mà, có ai hoàn hảo đâu. Tuy nhiên sự chấp nhận nhau là cái quan trọng nhất. Chấp nhận và than thở là hai cái khác nhau, tiếc là nó luôn đi đôi với nhau. Nhẹ thì kể qua cho vui cùng bạn bè xong rồi bỏ, nặng thì nó cứ ám ảnh mình mãi, đến một lúc không chịu đựng được nữa thì ngầm so sánh người bạn đời chung chăn gối của mình với người khác. Theo tôi đến nước này thì gia đình khó mà hạnh phúc được. Bạn đã đến mức này chưa?. Đàn ông VN, nói xin lỗi trước, đa số ai cũng có tính gia trưởng, độc đoán và nhiều tật xấu nhất trong thiên hạ. Biết tật xấu của mình mà chịu lép vế trước các bà xã thì còn khả dĩ được, đã không biết mình xấu mà còn gia trưởng, độc đoán thì thực là hết sức chịu đựng nổi. Cái mà họ nhận được thường là sự coi thường ngầm của các bà. Khi đã không tương kính như tân nữa thì chuyện gì sẽ xảy ra khỏi nói ai cũng biết khi tình cờ một sáng đẹp trời nào đó một chàng bạch mã hoàng tử, chí ít đó cũng là nhận xét của quý bà đau khổ kia, xuất hiện. Đàn ông có thể mê đắm cái nhan sắc mỹ miều, cái ánh mắt lúng liếng của mỹ nhân nọ bữa trước để bữa sau đã quên tuốt khi ánh bình minh xuất hiện, có thể họ hiểu rằng vẽ đẹp bên ngòai của mỹ nhân nọ tỷ lệ nghịch với vẽ đẹp bên trong của vợ mình. Đàn ông nhanh chóng ăn vụng nhưng cũng mau quên sau khi đã chùi mép sạch sẽ. Đàn bà không như vậy. Khi yêu ai, họ thường hết lòng với tình nhân, vì đơn giản, họ khó mở lòng ra mà yêu nhanh chóng như người đàn ông. Nhưng khi đã cảm thấy yêu ai rồi, khó mà ngăn cản họ hơn là ngăn cản người đàn ông.
- Trở lại chuyện nên tiến tới hay lùi khi quyết định gặp người thứ ba trong trường hợp này, ý kiến riêng của tôi là NÊN. Nếu có điều kiện, theo tôi nên đi gặp anh kia một lần đi. Chỉ khi ấy con tim và lý trí của bạn sẽ cho bạn câu trả lời chính xác nhất , dĩ nhiên bạn phải mài giũa hai lọai vũ khí này một cách sắc bén để xử dụng nó hữu hiệu. Tôi không care chuyện hai bạn gặp nhau ở đâu trước đây, ở cõi ảo hay cõi thực. Bạn không gặp anh A ở cõi ảo thì bạn cũng sẽ gặp anh B ở cõi thực thôi, tránh làm sao khỏi gặp khi cái căn bản trong đời sống hôn nhân là hai chữ hạnh phúc mình đã không có, giả sử là như vậy. O ép cái cảm xúc của mình theo tôi là điều khó chịu nhất. Hơn nữa, bạn dù sao cũng đã trưởng thành rồi, dĩ nhiên là việc nhận xét một con người tốt hay xấu đâu phải là điều mình làm không được?. Chỉ khi ấy, tức là sau một lần gặp gỡ, bạn mới tự đánh giá về người ấy như thế nào. Quan trọng hơn, bạn sẽ đánh giá đúng về hoàn cảnh sống của bạn hiện tại.
Vài hàng góp ý với tư cách cá nhân. Chúc vui.
AB.