hôm nay đến thăm em trễ. nhớ nên em gọi hỏi chị đâu. nhìn mặt em xanh xao thấy thương thật thương. rồi các cháu chỉ chờ cô đến chơi, chờ cô đến ăn tối cùng. cả hai đều đeo cứng theo cô không rời nửa bước. thương vô vàn. cô bé nhỏ hôm nay bị té khóc toáng lên, khg chịu bố mẹ dỗ mà mắt cứ nhìn cô. thế là bế ra ngoài chơi một chút. đang học trèo cầu thang. hai cô cháu đi lên đi xuống 5 tầng lầu nhà thương hai ba lần đứ cả hơi. lần đầu tiên cô bé chịu theo cô. khi còn tí xíu chỉ có hùng là ôm cô suốt mỗi khi cô đến cho đến giờ vẫn vậy. khi hiệp sinh ra đời, ngày đầu tiên để cho cô bế nguyên hai tiếng dài rồi mãi đến hai tuổi hơn mới theo anh đòi cô. bé hương thì khg, hôm nay mới chịu. thương thật thương.
đến giờ em phải nghỉ ngơi mới lên đường về thăm bố mẹ. ông bà ở nhà một mình thiếu em, thiếu tiếng ồn ào con cháu nên cũng trông. con gái đi xa, đi liên tục, đi lâu dài, đi khg một cú phôn về nhà. hôm nay biết con có ý về nên ông bà chờ cơm đứa con gái. tình yêu thương và vòng tay bố mẹ cho con thật đầy.
joshi, chú chó con mừng nhặng lên. khi nào cũng thế nhưng đôi khi giận lẫy vì khg để ý đến thì chú chỉ nằm trong mền thò đầu ra nhìn cho đến khi đến vuốt đầu mới chịu vui lại. mẹ nói mấy hôm nay chú cũng nhớ em nên khg chịu ăn cơm. hôm nay chú cũng cứ quanh quẫn bên chân, đi đâu cũng đi theo, vào restroom chú ngồi ngoài chờ. thương thật thương.
hôm nay, hôm nay đầy một bồ thương.
viết lại cho những lần tự cô lập mình. viết cho những lúc vô tình với dòng máu thân thương.