Rank: Advanced Member
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 9,291 Points: 11,028
Thanks: 758 times Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
|
Hương Đời Kỳ Diệu !!Khi được Bình nhắc đến TT-PNV lần này một lần kia, tình cờ "gặp" nhau trong nhà trinhnu : "chị đã có "Hương Đời Kỳ Diệu" chưa?" Nếu Bình không quên đằng sau hay đằng trước (?) của bốn từ đó: "Tuyển Tập - Phụ Nữ Việt 2007" (?) thì đảm bảo VHP sẽ trả lời : "ah! VHP đã có tự bao giờ mỗi từ của bốn từ đó"! Mà sao Bình hỏi vậy ta??
Sau khi đã ok là Bình gởi cho VHP đi nha, thì rất ngạc nhiên một lần khác khá xa lần Bình hỏi, tự nhiên thấy máy báo có thư riêng. Hóa ra là SA: "Chị Hoài Phương ơi, Hôm qua S.A có nhận được sách của Bình Nguyên gởi từ Canada, trong đó có 1 quyển " Hương Đời Kỳ Diệu " Bình gởi cho chị... Nhớ Pm địa chỉ sang cho S.A nhé...sẽ gởi cho chị liền... Từ Canada sang Pháp mất hết 40 ngày đó chị... Nhưng từ em qua chị có trể lắm thì chỉ có 2 ngày thôi là có trong tay rồi... Vui nha...S.A phải chạy rồi..." ((SA này lúc nào cũng "vội vã" !!))
Có nghĩa là VHP chưa hề nhớ ghi địa chỉ cho Bình, hay Bình cũng quên ghi lại địa chỉ của VHP ? Mà nhớ ra rồi, lần đó hình như Bình và VHP lo bàn luận tới một vấn đề khác ngoài lề tin nhắn chính, nhưng lại trong lề cuộc sống này đây (?)
VHP đợi thêm không phải hai ngày như SA nhắn quả quyết đâu nha, mà có tới cả tuần lễ kia!! Mặc dù đã dặn kỹ con bé lớn: - Nhớ mẹ sẽ có gói bưu kiện quà tặng là sách đó con, đừng có quên của mẹ. Nó hỏi liền: - Mẹ không xem thư à? VHP trả lời thành thật : - Mẹ đâu biết chìa khòa nào đâu là của thùng thư ? - Ah!! Hóa ra mẹ chỉ nhớ có cái máy vi tính của mẹ thôi với lại Thơ ?? Đành chỉ trả lời cũng rất thật: - Biết làm sao, vì đó là sự thật! Con bé nghe VHP trả lời vậy. Nó thở dài đánh sượt một cái rõ dài và nguýt mắt đến là đáo để, mặc dù không kém sự cảm thông. Chiều qua đi học về, nó gọi với từ dưới nhà: - Có thư của mẹ này, mẹ ơi !! Không cần suy nghĩ, VHP hỏi liền: - Sách cô SA gởi mẹ đó, cô Bình bên Canada gởi qua. VHP liếc mắt tới cái bì thư thiệt kỹ lưỡng kia, và nghĩ ngay: SA này cẩn thận đến thế !! Và lại nhớ tới lần đầu tiên gặp SA đi "nhận mặt" chị PC, bữa đó SA đãi những người "chưa đi tu" món Bò Lá Lốt. VHP đã để ý thấy tất cả các gói nho nhỏ Bò Lá Lốt SA đã cuốn thật là khéo léo và đều chằn chặn, như thể cuốn bằng máy!! Phải nói SA là người làm gì cũng hết trách nhiệm và tấm lòng. VHP thầm khen ngợi và thân mến nể-trọng con người này!! VHP chỉ kịp nhắn với Bình là VHP nhận "món quà" rồi và hẳn sẽ "xơi tái" Bình trước tiên. Đêm qua VHP tính thức trọn để đọc sách và cũng là canh chừng cậu út của VHP tự nhiên bị đau ( cậu bị viêm họng và sốt cao, con của VHP, cả hai đứa hễ cứ đụng đau đớn gì là chúng nó bám rít lấy mẹ, dù đã to đùng !!). Chạy tới chạy lui phòng nọ qua phòng kia cứ chưa đầy mười lăm phút một.
Việc đầu tiên là mở bao thư cũng rất cẩn thận, thấy bìa cuốn sách đợt này đẹp hơn hẳn, cầm trên tay có cảm giác rất mềm mới lạ chứ!! Sau đó đưa ngón tay một cách tình cờ để dở giữa chừng xem sao, thì lạ chưa rơi trúng bài của BN, khi liếc xuống phía dưới trang giấy: bên phía tay trái là " Con Nga", còn bên tay mặt là "Bình Nguyên". VHP thoáng thấy có điều gì "bay lượn" trong đầu mình và tâm tưởng : - Không có lẽ đây cũng là một tình cờ Trời ban cho riêng ta và BN ?? Ừ, để trọn vẹn một món quà tặng, đôi khi là như thế! VHP này đã quen quá với rất nhiều những điều chẳng thể giải thích quanh chính cuộc sống, và trí tưởng của mình kia: bằng cách nào cho đúng nhất mà không sợ mình làm sai sót đi ý chính của sự việc ấy đã xảy ra cho riêng mình?
Thế nhưng, VHP chỉ đọc sơ sơ vài dòng "Con Nga", rồi đi xem một lượt...tự nhiên cũng lại rơi vào nhiều "tình-thơ" của chính VHP hay ít nhất ai đó VHP cũng đã từng "quậy phá" nơi nhà PNV này rồi đây!! Sau thì bình tĩnh hơn, VHP coi phần mục lục, liếc mắt dài từ trên xuống dưới, ít nhất không thấy một người đâu cả, cũng hơi buồn (nhưng sau đó xem ở trang kia, có mấy lời chào đón thì lại thấy tên của người !!). Coi qua một số tác giả, phát hiện lần này rất hay: trước mỗi trang cá nhân có một bức họa rất ý nhị và phải nói là đẹp ! Có nhiều tác giả chịu để photo mình, tôi coi ngay một vài người đã có trong TT-PNV 2 và cũng phát hiện là chân dung nhiều người có thay đổi. Tôi mỉm cười với mấy người liền (?) và lại nhớ ra hồi năm ngoái tôi từng "chọc ghẹo" các "nàng" cũng về chuyện nhìn qua hình đó thôi, và không khỏi khoái chí cười một mình vậy, biết làm sao?! Duy nhất có một người VHP cố tình đi tìm, mà người này vẫn không chịu để photo của mình, nhưng còn biết thay vào đó là một bông hoa trắng muốt, thật là Thơ (!!). Ai đó hẳn giật mình phát đau tim đây nha...haha!!
Cuối cùng thì cũng yên chí lớn mà đi "xơi" liền Bình Nguyên. VHP đọc bài "Con Nga" đó chỉ ngưng có hai lần đi lấy thuốc và để khăn lạnh lên trán, cho cậu ấm ở phòng kế bên. VHP phát hiện : hình như Bình hơi không có lý lắm đôi chỗ ( vì trí nhớ của VHP không dở đâu nha, có người cũng phải công nhận đấy Bình ơi, dù đôi khi VHP chỉ mới đọc lướt qua một bài thơ hay một bài viết nào đó!!). Nhưng quả tình là Bình tài tình thật, nếu cho rằng đó chỉ là một chuyện sáng tạo của nghệ thuật. VHP tự hỏi ngay từ đầu: Bình thấy tất cả những gì về Nga là thật, ở đâu đó cũng thật, từ bên Việt Nam qua tới bên Mỹ? Nhưng sao mà ngợp ngạp quá cho VHP, chẳng có một kẽ hở nào của may mắn cả vậy Bình? Như xem một cuốn phim trọn vẹn về một cuộc đời, những bước đường trần-ai của một con người. Từ khi là đứa trẻ mới sinh, tới khi là đứa bé còn rất dại, đến lúc đã là một cô gái cũng chẳng phải là khôn ngoan, tuy không hẳn là quá khờ khạo...chỉ toàn là đắng cay và những là dập vùi bởi cuộc đời với những người đời cũng rất bất hạnh như nhau. Ngang bằng hai từ "bất hạnh", nhưng không ngang bàng hai chữ "công bình" và hai từ "tình người"!! VHP chỉ chẳng hiểu còn đứa bé của "con Nga" kia nó ở lại với người mẹ nuôi của Nga thì ra sao về sau đó? Nhưng dòng cuối cùng của trang giấy mà Bình kết thúc cho bài của mình đã làm một VHP " tắt thở", chỉ kịp thở dài thật sâu và buồn muốn phát khóc! VHP vẫn biết, trong cách viết của mỗi người có một nét riêng của người đó cho mình và cho các nhân vật, dù là thật hay tưởng tượng. Nhưng VHP bỗng tự hỏi Bình trong đầu rất nhiều lần sáng nay ra: - Nếu Bình mà biết VHP buồn làm vậy và phải suy tư nhiều đến thế này thì liệu Bình có dịch ngòi bút của mình một chút về phía có ánh sáng không ta ?? - !!!??? Chỉ có riêng Bình sẽ trả lời được câu hỏi đó mà thôi?! Nhưng khi đọc xong bài của Bình, VHP đã ngó lại photo của Bình. Cũng không nghĩ, chính đây là người đã, đang và sẽ còn "quậy" không thua kém gì ai trong nhà PNV trước giờ. Lẫn trong nửa khác tâm tưởng của VHP còn về "Con Nga"...!! Người thứ hai mà VHP đọc sau Bình là chị Mây Lành của OMCT!! Không thể nào dứt ra được cái lối viết rất có đầu có đuôi của chị...Mà VHP chưa từng bỏ sót bất kể một chữ nào chị viết dù ở đâu đó, tình cờ hay cố ý VHP được đọc. Nhưng đang giữa chừng đoạn hẳn gần cuối thì cậu con trai của VHP nó sốt cao quá, gọi mẹ ời ơi!! Đành dỗ nó chạy vào phòng của VHP, nằm cạnh mẹ, trên cái clic-clac ( kiều đi-văng, khi kéo ra thành cái giường lỡ cỡ, nếu là người "ngủ ngoan" thì vừa dư sức cho cả ba hẳn hòi. Còn không một người sẽ là rộng và khi hai người sẽ là chật chội!? ). Chả hiểu sao, chị Mây Lành lần này viết cũng chuyện buồn đau chi đâu. Mong sao khi đọc đoạn cuối sẽ không đến nỗi VHP này "tắt thở" luôn...Thôi thì, các đoạn dòng của chính VHP sẽ là đau đớn nhất...!!?? Và TT-PNV 3 sẽ thiếu đi hẳn một người đọc kỹ càng "Hương Đời Kỳ Diệu" hẳn là cũng không nhất thì nhì, cùng lắm là xuống hàng thứ ba...!!hihi!! * Sáng ra đụng vào cuốn sách lần nữa, tình cờ vào đúng trang đầu tiên sau tờ bìa, có hai dòng chữ: "Mến tặng chị Việt Hoài Phương Hoàng Thy Mai Thảo" Và ở dưới là chữ ký "binhnguyen", thật giản dị và không hề đứt quãng!!
owh! Đa tạ Bình đã cho VHP món quà đẹp nhất của mùa Giáng Sinh năm nay 2007 !!
** Cậu con trai muốn ăn Crêpes, như thường lệ mỗi khi cậu thích được chiều chuộng ( VHP gọi nó là "vua crêpes", vì nó có thể ăn một lúc cả mươi cái nho nhỏ ). Vừa lấy sữa và bột ra, trong khi cho máy vi tính chạy. Lạ chưa kìa: tự động thấy trên màn hình vi tính hiện ra trang quảng cáo, hôm nay là "cách làm Crêpes ngon nhất: 1kg bột mì, 3kg sữa, 1 quả trứng... để tủ lạnh 2h - 3h. Bạn sẽ có những cái crêpes ngon nhất mời mẹ của bạn. Jeremy." VHP chạy gọi con trai: - thật là magic kia Nico ơi, mẹ bật máy vi tính thấy ngay món con thích, ai đó là Jeremy viết công thức. Mà có điều gì tới 1kg bột với 3kg sữa, chỉ 1 quả trứng thôi và đường thì có chút xíu, không thấy bơ...đâu cả ?? Chắc anh chàng Jeremy này làm crêpes kiểu ảo. - Bao giờ Ti lớn, Ti làm crêpes mẹ ăn nha ? VHP hay hỏi nó câu này, mỗi khi đi làm crêpes mà có nó đứng cạnh chờ đợi. - Ừ..!! Thằng bé trả lời VHP hôm nay sao mà uể oải làm vậy!!
*** Vừa quậy bột, VHP vừa chạy vô nhà PNV phát hiện thêm sự nữa...!! Haha!! Có người khen "HMTT quả là có trí nhớ giỏi lắm nha !" Nhưng rõ ràng thấy trước mắt VHP đó: người mới chính là có trí nhớ giỏi nhất! Vì có nhiều điều người đã để nó biến vào không gian rồi mà còn tìm cách lấy lại được nguyên si, không thiếu một từ nào (?) 07/12/2007 Việt Hoài Phương ThyThy-Hoàng Thy Mai Thảo
|