quote:
Gởi bởi tonka
AB,
Ban TT chấp thuận cho Muhamach Apthun Roni, em người Chăm được hưởng học bổng nha anh. Tui sẽ ghi lên trên cho mọi người rõ.
Oa, AB đại diện đàng trai đi hỏi vợ, ngon lành quá ta ơi
Cám ơn chị Tonka...
Tưởng chuyện gì ngon lành, chứ chuyện đại diện đằng trai đi hỏi vợ mà ngon lành cái gì chị Tonka. Hồi nãy ngồi chat với 9 Út,
hắn bảo làm ba cái chiện ni để thiên hạ biết mình...già !!!.
Lý ra giờ này tui đang phải ở bên nhà thằng bạn thân, con của chú Bảy vừa mất, nhưng giờ này khách viếng tang đã vãn tuồng, chỉ còn lại ba cái đám thanh niên thức uống rượu, ăn cháo khuya ca hát đàn địch cho nhà tang chủ bớt quạnh quẽ nên tui
thất nghiệp nghề chụp hình, chuồn về nhà online tán dóc đến sáng 6 giờ lại lui cui quan bển hành nghề phó nháy tiếp. Ngày mai động quan, chắc cũng phải đến trưa mới về nhà, sắp xếp chút đĩnh để 5 giờ chiều bay xuống An Giang hỏi vợ cho thằng cháu. Sẳn đây kể chuyện mấy đứa cháu này cho các AC nghe chơi cho dzui, niềm dzui cuối tuần nha...
Mấy đứa tui kêu bằng cháu này thật ra là cháu của người vợ cũ của tui, con bà chị. Hồi tui về xóm này, tụi nó chỉ lên 10, hai thằng anh kế đó là hai con em. Ba tụi nó ngày xưa là dân Cảnh Sát, sau ly dị mẹ tụi nó mà đi lấy vợ khác, bỏ bê 4 đứa nó cho bà Ngọai nuôi từ nhỏ. Mẹ nó sau này cũng lấy chồng khác, thế là 4 đứa do một tay bà nuôi dưỡng. Phải chi những năm 90 mà ban TT của PNV được thành lập, có khi tụi nó có phần hổng chừng.
Khi trưởng thành, một tay tui phụ vào lo công ăn việc làm cho hai thằng anh trai lớn, giờ đã làm chung Sở với tui. Ngặt một điều bà Gia cũ của tui là dân Công Giáo, hổng thừa nhận ba cái chuyện ly hôn ly hiếc nên dưới mắt bà, tui vẫn là thằng rễ của bả như ngày nào.
Ai gặp tui ngòai đời cũng thấy tướng tui đạo mạo, mang kính trắng tinh ( kính lão nha quý dzị !...
), áo quần
bỏ trong thùng nghiêm chỉnh ( nhưng hay đứng nghiêm cho thiên hạ chỉnh!...
), chắc tưởng là nghiêm nghị lắm, dè đâu rằng tui vốn là mang tính con nít, coi dzậy mà hổng phải dzậy, hay bông lơn cười đùa lắm nghen. Ngay cả bà Gia cũ của tui cũng tin phăng phắt, chiện lớn chiện nhỏ trong nhà vẫn thường hay hỏi ý kiến của tui, kể cũng kỳ kỳ.
Hồi hai đứa cháu gái lấy chồng rồi theo chồng dzìa nhà chồng, mọi chiện hôn nhân của hai đứa nó do mấy bà dì tụi nó đứng ra tổ chức. In hình như khi mình làm đằng gái cho ai, phía bên kia người ta không care ba cái chiện ai là người đại diện hết, đàn bà phụ nữ đều gật đầu tuốt luốt. Đến chừng mấy thằng cháu trai lấy vợ, bên đằng gái cứ một mực đòi bên đằng trai phải có
người đờn ông đứng đắn đoàn hoàn đứng ra đại diện họ mới cho cưới con gái của họ !...Thế là
người đờn ông đứng đắn đoàn hoàn được bà ngọai sắp nhỏ và sắp nhỏ tín nhiệm, ngòai ai ra cái thằng tui hè...
. Ấy, cái sự tích
" Người đờn ông đứng đắn đoàn hoàn " ra đời từ dạo đó...
Hồi đi hỏi vợ cho thằng nhớn, phải lặn lội tuốt xuống Vĩnh Kim , leo lên xuồng ba lá gắn máy đuôi tôm hiệu Kohler, đi 4,5 cây số đường sông, đường rạch mới vào được nhà gái. Nhác thấy dáng
Người đờn ông đứng đắn đoàng hoàn xuất hiện, chưa kịp mở lời thưa gởi người ta đã tin tưởng ngay, mời vào mâm rượu bày sẳn, chiến này tui nhất định gã con gái của tui cho thằng cháu của anh ngay, không cần on đơ chi cả !...
. Được cái hai vợ chồng tụi nó vốn hiền lành, hiếu thảo nên tui cũng phẽ trong người, đi đâu ba bốn ngày giao nhà cho tụi nó là yên tâm, con nhỏ cháu kia lâu lâu qua nhà chú rửa chén, lau nhà, phơi quần phơi áo, dọn dẹp nhà cửa cho mình nên đỡ mệt !.
Đến thằng em lần này cũng về quê lấy vợ, mà ở tuốt dưới An Giang mới mệt chứ. Trai thành phố mà chịu về quê lấy vợ kể cũng khôn, khả năng gặp vợ hiền lành, chăm chỉ hạt bột kể ra cũng nhiều.
Mới đầu nghe tin nó dự tính nhờ mấy bà dì đi đại diện thấy cũng phẽ, ai dè cuối cùng nhà gái cũng nhất quyết buộc nó phải có một người đàn ông làm đại diện họ mới chịu !. Thế là nó chạy qua nhà nhờ vã mình. Từ chối sao đặng, thế là
Người đờn ông đứng đắn đoàn hoàn lại có dịp hành nghề, tuy trong bụng hổng vui mấy vì lu bu qua nhiều chiện phải làm. Thôi thì làm ơn phải làm cho trót, tới đâu thì tới. Tính tui cũng hay mũi lòng, gặp ai tin tưởng mình, từ chối khó quá đi.
Bà con thấy làm
Người đờn ông đứng đắn đoàn hoàn như tui có mệt không nào...