Nắng hạ còn trong?
Mãi mê chân ngựa người lãng tử
Phong trần theo tiếng gọi ngàn mây
Ngựa anh dong duổi... tháng, năm, ngày
Sau lưng, bỏ lại mối tình tư.
Đêm ngắm trăng sao, trời rộng mở
Bài thơ vào hạ, đậm tình em
Ngâm tiển anh đi, mắt lệ nhòa
Gốc phượng, dáng em...ánh trăng mờ.
Em đến bên anh trong giấc mộng
Sưởi ấm lòng anh, nguời lãng tử
Nhắc với anh, tình vẫn mặn nồng
Phượng hồng mùa hạ... em đang mong.
Tình tư, tình nước...nặng chỉu lòng
Lời thơ ngày cũ vướng chân anh
Ngựa mỏi chân non, lòng chợt nhói
Lời hẹn năm xưa...biết em mong.
Thơ thẩn dây cương, tay thả lỏng
Ngựa quen lối cũ...dẫn đường về
Nắng hạ tàn dần... mái nhà quê
Lòng thầm mơ ước...em chờ... mong...
Phượng hồng rủ cánh, gió thôi lay
Em không đợi? Hay anh về muộn?
Lòng buồn...thương tiếc mối tình thơ
Bâng khuâng, ngước hỏi gió hỏi mây:
Nắng hạ Na Uy có còn trong?
04.08.05 Ốc Hương