I.
Thục Nữ Đoan Trang
Sáng sớm tiếng ai nói dịu dàng
Như người thục nữ rất đoan trang
Không to không nhỏ nghe vừa ấm
Tựa thuở gặp nhau ở cuối làng
Chợt nhận ra nhau buổi thiếu thời
Láng giềng hàng xóm vẫn rong chơi
Đến trường đi lễ cùng chung lối
Rồi lạc xa nhau lúc chuyển đời
Tiệc cưới bạn quen, bạn cả hai
Bất ngờ gặp gỡ lệ lăn dài
Mừng mừng tủi tủi duyên tao ngộ
Bạn cũ tình xưa vẫn chửa phai
Nói cười cả buổi vẫn chưa xong
Kể chuyện vượt biên lẫn chuyện lòng
Cuối bữa trao nhau ngàn ánh mắt
Ân tình chan chứa rất mênh mông
Em vẫn đoan trang vẫn diễm kiều
Chẳng thay đổi mấy hỡi Thương Yêu
Vẫn con thỏ trắng trên cung quế
Hoa nở, nắng vàng thôi hắt hiu
Nguyên Đỗ
II.
Bạn Cũ Tình Xưa
Xe chạy xuyên bang cả mấy giờ
Đường về phơi phới cõi hồn thơ
Bạn xưa tái ngộ ôi vui nhỉ
Hạnh phúc gấp đôi lúc bất ngờ
Lối nhỏ đường quê lại hiện về
Những chiều chạy giỡn cạnh bờ đê
Những đường trơn trượt em hay ngã
Những tối cùng nhau học mải mê
Từ độ gặp nhau cứ mỗi đêm
Chuyện trò trên mạng rất êm đềm
Thư từ qua lại như thời cũ
Tuổi học trò vui anh với em
Tiệc cưới bạn em, em gọi sang
Trái tim rung cảm với mơ màng
Gặp nhau lần nữa trong mùa cưới
Duyên mộng tình thơ sóng nhịp nhàng
Đến trước một ngày thăm hỏi nhau
Điện đèn thắp sáng cả đêm thâu
Chuyện trò ríu rít quên không ngủ
Ngồi dựa vào vai tựa gối đầu
Nguyên Đỗ
III.
Sợ Lỡ Rồi Ra...
Nguyên Đỗ
Tiệc cưới bạn em, bạn hữu đùa
Ông bà ấn định ngày giờ chưa
Em hừng đôi má như e thẹn
Nửa cốc sâm banh vội đổ thừa
Em ghé tai anh nói ngại ngùng
Rượu nồng cay quá, biết hay không
Gật đầu anh bảo, đừng lo lắng
Chút rượu ngày vui hạnh phúc chung...
Bàn tiệc chọc nhau nói lại qua
Quá tam ba bận đấy thôi nha
Đã ghi xuống sổ, lần sau nữa
Là tiệc tân hôn hai bạn nhà
Chú rể cô dâu đến cám ơn
Cả bàn nhốn nháo giục họ hôn
Cô dâu nháy mắt, "Còn chị nữa!"
Em liếc nhìn quanh tựa mất hồn
Trò chuyện tới khuya mãn tiệc về
Đỡ vòng eo nhỏ đến đê mê
Đưa em đến cửa rồi từ giã
Sợ lỡ rồi ra... có việc gì
Xe chạy vòng quanh mấy chục lần
Giận mình nhút nhát cứ lần khân
Ngoài ba mươi tuổi còn e ngại
Sợ lỡ làm sao... mất bạn thân
Nguyên Đỗ
IV.
Tái Ngộ... Mùa Trăng
Nguyên Đỗ
Tái ngộ thêm, à, lần thứ ba
Bạn anh đám cưới, em hứa qua
Dọn phòng mọi thứ khang trang lắm
Hy vọng em sang ở tại nhà
Em định sang chơi ở mấy ngày
Chưa vào tiệc cưới đã ngà say
Run như mình mới là trai lớn
Chuẩn bị lần đầu hẹn với ai
Gặp gỡ trao hoa thấy thật thương
Như ngày xưa ấy ở sân trường
Màu hoa phượng vỹ đang tươi thắm
Phi đạo phòng chờ thêm sắc hương
Đám cưới bạn anh, thật rộn ràng
Có phòng khiêu vũ rất là sang
Dập dìu khách tiệc từng đôi nhảy
Ta cũng cùng nhau sánh nhịp nhàng
Khiêu vũ mơ màng trong cõi tiên
Mai kia mình cũng rể dâu hiền
Bỗng ai gõ khẽ trên vai nhỏ
Xin được cùng em bản tiếp liền
Đang ngẩn ngơ nhìn lại có người
Đến bên anh nhảy ối chao ơi
Có ngồi mơ mộng cũng không nghĩ
Đã đảo khuynh anh cũng một thời
Khiêu vũ chung vui vẫn chuyện thường
Ai ngờ đêm ấy lại tai ương
Cả hai bạn cũ hai thời cuộc
Gặp cả nơi đây mới lạ thường
Người bạn ngày xưa gặp bất ngờ
Như trò tạo hóa đành hanh cơ
Hôn anh bất chợt trên môi ấy
Em thấy, hoài nghi cũng phất cờ
Nằng nặc ngay sau tiệc đã xong
Em không ở lại rất đau lòng
Trả anh về với cô nào ấy
Nhất định không nghe kể bão giông
Miễn cưỡng đành đưa đến phi trường
Em về bên ấy với đau thương
Hồn anh bối rối như tan nát
Biết có ngày sau... vạ giữa đường
Mùa trăng hoang lạnh rất cô đơn
Đi giữa công viên tựa mất hồn
Đây chỗ anh dành đưa em đến
Nhìn hoa quỳnh nở, định cầu hôn
Mình tính làm sao khỏi lưới trời
Gặp nhau, rẽ lối tựa trò chơi
Lòng đau, biết nói sao đây nhỉ
Trách phận hay chăng hoặc trách người?
Nguyên Đỗ