Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

CỐ VỚi TAY ĐẾN NGƯỜI - Võ Thị Điềm Đạm
oc huong
#1 Posted : Thursday, June 23, 2005 4:00:00 PM(UTC)
oc huong

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,180
Points: 0

NỔI RAY RỨC CHO EM


Tôi đã thấy

Ta thấy em.
Mắt chớp nổi buồn tênh
Nhìn nhỏ bạn nhà bên
Được má đưa đi học.
Em, không tập không bài.
Niên học mới sáng mai
Ba chưa đóng tiền trường
Tiền bảo hiểm, bảo trường
Làm sao Ba đảm đương?
Cơm chỉ rau với mắm
Biết con chăm học lắm
Ba biết làm sao đây
Cho Ba khuất năm này.



Tôi thấy anh.
Cùng chiếc xe đạp cũ
Cả ngày dạo quanh vùng
Rao cùng xóm cùng làng.
Với giỏ mây sau xe.
Hành, tỏi, tiêu, gia vị
Chanh, muối, tương, chao, đường.
Anh chăm chút cho người
Bửa cơm ngon, tươi ngọt.
Cơm nhà anh hẩm hiu
Chỉ có mùi mắm mặn
Với cơm hẩm, rau xanh
Con anh còn thèm lắm.
Cha nghèo, anh mất học
Anh nghèo, con mất học
Cả thế hệ anh, con
Sống bám mấy đồng mòn.



Ta thấy em.
Mới chín hay mười tuổi
Mắt trong, môi hồng xinh
Bỏ chương trình thiếu nhi
Bỏ trò chơi dang dở
Tìm tập vở bút bi
Giải bài toán như chì
Tay hồng nhích cặp kính
Đè nặng sống mũi xinh.



Ta thấy em.
Giữa lòng thành phố trưa
Mẹ lách lỏi chiếc xe
Em phía sau cơm hộp
Vội vả từng muỗng cơm.
Lòng nặng chỉu nổi lo
Bài thầy cho còn đó
Hôm qua học về khuya
Mệt! Ngủ trong tay bố.
Không kịp ngó, kịp suy.
Thôi thì chờ chủ nhật
Lật đật rồi cũng xong
Thuộc lòng bài sử ký
Chép hết mấy đoạn văn
Chờ mong nội đến thăm
Ôm cháu than: "Tội quá!
Tuổi thơ sao vất vả
Cả ngày học với hành.
Nhưng cháu còn may đấy
Biết bao trẻ ước ao
Được học sáng học chiều
Được ba lô nặng trỉu
Được kính cận trắng xinh."



Tôi thấy anh.
Anh buồn, ngắm bàn tay
Bàn tay đầy bụi phấn
Nhưng không được góp phần
Dựng xây đời con trẻ.
Bởi trường thành nhà chợ
Buôn bán không dấu tay
Ông này kết bà kia
Xây lớp lấy thêm lời.
Anh thành người mời bán.
Xem bố mẹ tranh dành
Mua mảnh bằng cho con
Nuôi con bằng gian dối,
Dạy con: Tiền mua danh.
Ôi những đêm thao thức
Thấy đời mình lún sâu,
“Tôi chỉ có tim này,
Biết đau lời em khóc”
Anh tìm, tìm kiếm mãi
Người sinh viên năm nào
Mộng cao hiến dâng đời
Bằng tin yêu, tấm lòng


Tôi thấy anh.
Trong phòng đợi đông người
Chờ lấy số kêu tên
Được diễm phúc hiến dâng
Một quả thận trong anh.
"Con đau, ta dư thừa
Hiến dâng một phân nửa
Thôi cũng là làm phước:
Thuốc cho con, người khỏe"
Rồi bâng khuâng tự hỏi:
Mai đây con lại bệnh
Biết dâng bán phần nào?
Dòng máu nóng trong ta
Đủ chạy lo con ạ!


Tôi thấy chị.
Thất thiểu ôm con về
Con nóng mê hai ngày
Chị chấp tay van lạy:
Cho cháu mũi thuốc tây.
Cô y tá quay người
Dấu giọt nước chực rơi.
Thầy bác sĩ thở dài
Sau đời khe khắt quá!
Kẻ tiếc từng giọt máu
Giọt máu kẻ nhà giàu
Cứu trẻ nghèo nóng mê.
Sao ta không làm được?
Cả từ trên xuống dưới
Mua máu, bán tim người
Cầu van xin ngoại viện
Nhét túi ngoài, túi trong.

Việt Nam, hè 2004






Ở xứ cô cũng có trẻ thơ

Giờ ra chơi cùng thầy cô khác,
Dạo quanh trường chăm các em chơi.
Em vấp té, vội vàng cô tới,
Xoa tay xinh, lau nước mắt rơi.
Em lẻ loi, nắm tay thăm hỏi,
Bạn em đâu? Cô kiếm cùng em.
Vuốt má em cho em bớt giận,
Thằng bạn thân dựt lấy trái banh.


Nhìn các em môi hồng mắt sáng,
Áo nón xinh sách vở dư thừa.
Em vô tư tuổi thơ trọn hưởng,
Thầy cô yêu, ba mẹ nuông chiều.
Đường em đi lót hoa lót lá,
Tương lai em, em với không xa.
Cô bâng khuâng muốn kể em nghe
Nổi đau từng gậm nhấm tim cô:


Ở xứ cô cũng có trẻ thơ,
Cũng môi hồng mắt sánh long lanh,
Cũng vô tư? Như người ta tưởng!
Cô lắc đầu: ”Thương lắm em ơi!”
Ở xứ cô có em bán dạo,
Bán tương lai không chút đồng lời.
Vốn? Thân em. Lời? Đảng viên nhận.
Đảng thẳng chân đạp trẻ xuống bùn.


Ở xứ cô có kẻ vô lương,
Đem trẻ thơ nhử nguồn ngoại viện,
Lấy tiền về nuôi đảng, mua xe,
Đem dissco đem nhạc du dương,
Ru con trẻ đi trong mộng lạc.
Đảng mời mọc tội gì không nhận,
Quên bất bình, quên hết bất công.
Quên tham nhũng, quên thân tôi mọi.


Ở xứ cô trường là xiêu thị
Các gian hàng bày bán mảnh bằng,
Bán khoa thi, bán khóa học thêm,
Bán bảo hiểm, xóa câu mô phạm.
Kẻ ngồi két: Đảng viên chân chính.
Người lên hàng: Thầy giáo, con buôn.
Em quét dọn: Thật thà cô giáo.
Trẻ không tiền: Ngoài cổng thèm thuồng.


Ở xứ cô lắm trẻ không tiền,
Không tập vở thôi đành mất học
Ngày lang thang bán báo bán kem
Đêm sân gạch nhớ trường nhớ bạn.
Ở xứ cô chia trẻ hai tầng:
Con đảng viên, tương lai đất nước,
Con thường dân, gánh nước, bón phân
Tưới đảng giàu, đảng mạnh, sống lâu.


Không! Bây giờ cô không kể được,
Cô muốn em trọn hưởng tuổi thơ.
Chuyện bất bình, căm giận, cháy lòng
Của xứ cô, cô chịu cô mang.
Nguyện với lòng mình: Than vô ích!
Chỉ nói thương cũng chẳng được gì,
Có căm hờn cũng chẳng giúp ai
Phải tranh đấu mới mong sửa đổi.


Rồi mai mốt gặp em, cô kể:
Ớ xứ cô cũng có trẻ thơ,
Cũng môi hồng mắt sáng lonh lanh
Cũng vô tư tuổi thơ trọn hưởng .




Trồng người

"Mười năm trồng cây, trăm năm trồng người"

Nực cười câu nói dạy đời
Trồng người không thấy, thấy đời mục hư.
Nghĩ căm một lủ ngu mê
Đang tâm ô nhiễm đức đời ông cha
Nghĩ thương con cháu vô bờ
Ai đem bùn vấy tâm hồn trẻ thơ
Tủi thân nhà giáo xứ mình
Cúi đầu. Lẫn tránh. Lặng thinh. Thở dài.
Đảng vuốt đầu, khen thưởng, tuyên dương,
Mũi morfint, viên thuốc ngủ xinh,
Tặng nhà giáo với câu bỏ nhỏ:
Thôi chớ đừng ra công trồng, bón!
Thả lục bình, hoa tím lá xanh
Cũng đẹp xinh, trôi nổi dể nhìn!
Trồng dàn hoa giấy tím đỏ hồng
Màu rực rỡ, xóm làng không dòm thấy!
Chữ tự do, dân chủ?
Ta cho cỏ mọc dầy!


Võ Thị Điềm Đạm
vietnamlibrary.net



Simone
#2 Posted : Friday, June 24, 2005 5:36:32 AM(UTC)
Simone

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 146
Points: 0


Tha^n go+?i O^'C HU+O+NG

Trở về SaiGon

Trở về SaiGon với cái tên xa lạ
Tôi ngẩn ngơ đi giữa phố giữa đường
Màu cờ đỏ nghe tim như rướm máu
Của những ngày cải tạo mịt mù sương

Tôi lạc lòi như nai vàng ngơ ngác
Mắt đầy nắng mà hồn đầy giá băng
Trong chiêm bao tôi gặp người em nhỏ
Ôm xác mẹ hiền trong ngày di tản
Hơn 20 năm rồi như mới hôm qua
Mái trường đó mỗi ngày tôi đến học
Xác phượng hồng rơi như mưa bụi bay
Phượng thì còn nhưng mái trường đã mất
Ngôi nhà xưa treo tấm bản Công An Phường
Trước cửa Chùa giăng đầy hàng quán nhậu
Loa phóng thanh át cả tiếng kinh cầu
Sài Gòn ơi ! tình tôi nay đã chết
Còn một chút buồn chen lẫn chút đau

Tôn Thất Phú Sĩ

Mo^.t la^`n v`e^ tha(m ro^`i tho^i
thang 8/2003


Simone
#3 Posted : Friday, June 24, 2005 5:47:10 AM(UTC)
Simone

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 146
Points: 0

VỪA CHẠM PHẢI QUÊ HƯƠNG

Tôi viết lên cho đời
Tình thương yêu vời vợi
Trong trái tim bé nhỏ
Trong dòng máu luân lưu
Tôi bay giữa trời hoa
Giọt nắng mai chan hoà
Quê hương giờ đổi mới
Tôi về trong thiết tha
Ai đó nói với tôi
Quê ta chừ đẹp lắm
Thay da và đổi thịt
Đỉnh cao Việt Nam ơi
Hai mươi mấy năm rồi
Tôi đi khắp đó đây
Từ chân trời góc biển
Sao hồi họp chuyến này
Chim trời vừa hạ cánh
Sân bay sao lạnh tanh
Chợt thấy lòng trống vắng
Niềm ưu tư vây quanh
Người Công An Hải Quan
Chiến nón cối áo vàng
Những năm dài cải tạo
Kỹ niệm về hoang mang
....
Anh kia ... người nước ngoài
Không tôi người Việt Nam
Trình xem tờ Hộ Chiếu
Anh đứng đây chờ xem
......
Quê Hương thật gần gũi
Quê Hương thật xa xôi
Đưa tay muốn với tới
Mà lòng như sóng biển chơi vơi

Tôn Thất Phú Sĩ
Aou^t 2003

oc huong
#4 Posted : Saturday, June 25, 2005 10:19:52 PM(UTC)
oc huong

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,180
Points: 0

Thân tặng anh Tôn Thất Phú Sĩ
bài thơ của cụ Phan Chu Trinh
viết khi cụ về nước
.


Thế sự hồi đầu dĩ nhất không
Giang san hòa lụy khấp anh hùng
Vạn dân nô lệ cường quyền hạ
Bát cổ văn chương túy mộng trung
Trường thử bách niênm cam thóa mạ ,
Bất trí hà nhựt xuất lao lung
Chư quân vị tất vô tâm huyết
Thích bả tư văn khán nhất thông
.


Dịch:

“ Nước An nam đã mất ,
nhà An nam đã tan ,
dân An nam bị làm nô lệ .
Ðồng bào như người mê ngủ
chưa tỉnh ngộ để cho Tây nó đè đầu , đè cổ , nó áp chế …
Một trăm năm nữa cũng đành chịu hay sao? “


Trích từ: Tuấn, chàng trai nước Việt
Nguyẽn Vỹ



Ốc Hương định posted bài này tặng anh trong trang thơ Simone, nhưng thấy không hợp chút nào với những lời thơ lãng mạng của trang thơ. OH sợ làm "vẩn đục" những lời thơ trong thanh.

Chắc anh thắc mắc vì sao lại là bài thơ của cụ Phan Chu Trinh?
OH là cựu HS trường Phan Bội Châu ( Phan Thiết)
Hai cụ là hai nhà cách mạng cùng thời, gây nhiều ảnh hưởng sâu đậm cho tuổi trẻ thời bấy giờ.
Chúc vui
Ốc Hương
oc huong
#5 Posted : Wednesday, August 3, 2005 3:48:45 AM(UTC)
oc huong

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,180
Points: 0

Buông tay


Kính tặng những nạn nhân cơn hồng thủy tháng 12.2004

Thơm tóc mượt, chào nụ hồng buổi sáng
Bên bancon em ngắm nắng ban mai.
Ngày nắng đẹp!
Nắng ngập mắt em cười.
Đón nụ hôn còn vươn vấn đêm qua.
Cơn sóng trắng.
Bứt vòng tay.
Em ngập chìm, níu tay anh, đôi mắt nâu thảng thốt.
Anh lênh đênh tìm với, nắm bàn tay cóng lạnh.
Cơn sóng trắng.
Choàng ngập.
Buông tay anh, em theo dòng biển giận.


Từ vai ba cao, con nhào xuống,
Sóng tung tóe, hòa tiếng cười nức nẻ.
Ra xa hơn…Trên vai ba con đắc chí,
Nhào xuống.
Ba hụt hẩng.
Con nổi chìm.
Lòng biển cồn cào,
Sức mạnh nào kéo con?
Ba đuối sức, buông tay.
Trong cơn say mê hoảng,
Ba thấy con trôi nổi bềnh bồng.
Như càng rong xanh buổi sáng.


Chiếc thuyền manh, mớ cá tươi xanh,
Anh xếp lưới, dựa lưng thuyền cười với chị,
Mắt ngóng nhìn, tìm mái nhà lá nhỏ,
Hai con thơ mong bố mẹ về.
Lòng biển xôn xao,
Đẩy thuyền manh mau vô bến.
Sóng không ngưng, không rút nước ngược dòng.
Sóng cuồn cuộn, thuyền manh tung vỡ.
Chụp mảnh ván, anh dõi tìm bóng chị.
Cánh tay nâu hồng, chụp mảnh ván manh.
Sóng không ngưng, bọt sóng đầy cát bụi.
Mảnh ván mong manh, hai mái đầu trôi nổi,
Không! Em phải sống!
Thằng Cu, cái Nhớn…
Anh buông tay!


Trải tấm đệm trên nền gạch đỏ,
Bữa cơm sáng, bà chia cho từng cháu.
Tô cháo đậu xanh, con cá khô nhỏ,
Năm đứa cháu háo ăn, nài xin bà cho thêm chút.
Ngoại sung sướng nhìn lủ cháu mắt đen da rám nắng.
Thằng bé reo vui: Ngoại ơi! Nước vô vườn.
Cơn hồng thủy! Nắm tay lôi đàn cháu.
Chạy!
Đôi chân nhỏ, tiếng gọi bà.
Nước cuốn trôi nồi cháo xanh, chiếc đệm lá đơn sơ.
Chạy!
Nước cuốn trôi từng đứa cháu ngập chìm.
Buông tay nhau, những ngón tay mềm yếu.


Nước mắt chưa kịp rơi.
Lời chia chưa kịp nghĩ.
Ngọn song thần hung dữ
Đòi: tay buông vĩnh biệt!


Võ Thị Điềm Đạm
vietnamlibrary.net
oc huong
#6 Posted : Wednesday, August 3, 2005 3:55:17 AM(UTC)
oc huong

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,180
Points: 0

MADE IN CHINA





Xe dừng lại, tiếng lao xao chợt tắt
Trong kiêu sa, nàng ngẫng mặt bước vào
Cửa dạ trường đã sáng chợt sáng thêm
Sáng rực rở từ áo choàng xám nhạt.

Người đàn ông, hông nàng, tay choàng nhẹ
Giày bóng đen kiêu hảnh nhịp bước chân:
Người tình ta nổi bậc nhất đêm nay
Trong áo khoát lông chồn, ta vừa tặng.

Lớp lông mềm theo bàn tay ve vuốt
Lông mượt mà, giống tốt, được dưỡng nuôi
Đôi tay khéo kết may từng da thú.
Từ China, nổi tiếng, phẩm chất, dầy.

Nhẹ cúi đầu hôn phớt trán người tình
Như thầm bảo: lắng nghe lời ca tụng
Ô!
Lời ca tụng hay lời than ai oán?
Killed in China! Made in China!

Trong đám đông lao nhao, tiếng eng éc
Tiếng cộp cộp, tiếng roi quất từng hồi
Tiếng rên rỉ loài thú chờ "được" giết
Tiếng la hét, tiếng chưởi, tiếng ưng ức.

Trong đám đông lao nhao, đôi mắt ướt
Như khẩn cầu của loài chồn biết khóc
Đầu gục xuống, buốt đau tận xương tủy
Bầm dập này, ai hưởng? ai kiêu sa?

Trong đám đông lao xao, chân bó chặc
Hướng lên Trời cao cầu xin thượng đế
Hướng khắp bốn phương, bốn bể, thế gian
Dừng ly rượu, lắng nghe lời tôi kể:

Born in China, fed in China
Cried in China, screamed in China
Impounded in China, do you know?
Tortured in China, do you hear?
And
Killed in China! Made in China!
http://www.strasbourgcurieux.com/fourrure/

Võ Thị Điềm Đạm
Vietnamlibrary.net
Users browsing this topic
Guest (3)
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.