Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

riêng hồn tôi hạn hẹp một tình yêu
nnguong
#1 Posted : Thursday, June 23, 2005 4:00:00 PM(UTC)
nnguong

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 86
Points: 0

nnguong
#2 Posted : Friday, June 24, 2005 3:52:28 AM(UTC)
nnguong

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 86
Points: 0



chén rượu cay
một mình tôi uống hoài




đã từ lâu, một mình tôi bên giòng đời trôi chảy, uống hoài những giọt mật mà bây giờ đang trở thành những giọt rượu thao thức từ những vầng trăng cũ, và bây giờ cũng giọt rượu đó cho một vầng trăng mới, cũng một mình tôi, tiếp tục nếm lại cái vị đắng nghét;

bao lâu rồi, những người bạn tình tự tình cờ gặp gỡ, tình cờ yêu nhau, rồi lại tình cờ bỏ đi vì họ đã không chịu được cái cuộc sống khắc nghiệt và khó chịu của tôi (trong ngôn ngữ, tôi đã không tìm được từ nào khác hơn để có thể dùng nó mà kết án cho chính đời sống tôi, đã mang bên cạnh);

bây giờ, đôi khi họ bỗng trở lại để dày vò một buổi sáng với ly café, một khoảng đêm với ly rượu, một trưa nắng chói chang gắt gỏng, một chiều hoang với hoàng hôn lạc lõng, một cuối đời mây mù thẳm để làm cho tôi nhìn ra đời sống mình ngày cũng như đêm, mặt trăng cũng như mặt trời; để tất cả chỉ là một, một thao thức và buồn thảm!

đó là những lúc tôi thích được một mình để sống, để say với chính mình; để thấy mình đang sống cuồng nhiệt và thất vọng, để thấy mình vừa là tĩnh lặng vừa là cuồng nộ, để thấy mình nhỏ mọn và ích kỷ;

đó là hôm nay, là dậy muộn, là chán chường, là buông thả, là bỏ mặc; tôi không còn gì để ham muốn, để đòi hỏi, để kỳ vọng; dẫu là lời thơ trên vạt áo thiếu nữ, dẫu là phiến lá tơ nõn trên vùng ngực thanh tân, dẫu là đuôi mắt hẹn hò, nụ cười mai mốt, duyên nợ bữa sau ..., cuối cùng cũng như dấu chấm, phẩy trong một bài thơ không biết kết thúc!

tất cả, tôi chỉ mong mỏi đừng đỗ đi ly rượu tôi đang cầm trong tay, vì, đó là điều tôi đã và đang có, vì, đó là niềm hạnh phúc duy nhất của tôi còn sót lại, ít nhất, trong lúc này.


nnguong
tháng 12/2002

nnguong
#3 Posted : Friday, June 24, 2005 3:59:02 AM(UTC)
nnguong

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 86
Points: 0



tập quên


mỗi ngày cố (tập tành) quên em một chút
để tiềm thức quen dần với những lãng quên
bởi cứ sợ sau này khối óc có rữa, mục
thì chắc gì anh sẽ nhớ được tên em

mỗi ngày cố tránh chuyện nhớ thương vặt vãnh
để lơ đãng dễ trở thành một thói quen
tránh điều ký ức có lượn lờ ranh mãnh
đùa giỡn tuổi già, cười cợt với trái tim

lúc sau này, anh cố tập còng lưng, lụ khụ
để quen dần với điều cằn cỗi, già nua
rủi mai sau trái tim có khựng lại chết rũ
thì khỏi phải thấy tình mình đã cổ, xưa

vâng, anh đang cố tình thờ ơ với những lời thơ
mà mỗi ngày anh manh tâm trộm thời giờ
ở chỗ làm. Viết ra những ưu tư chân thật
về tình yêu, đời sống bỗng nhiên trở thành thơ.

mỗi ngày, anh cố quên lời em nói
tập quen dần với điều trừu tượng, mơ hồ
bởi, trong đời sống điều gì cũng là thật
ngoại trừ: tình yêu và thực thể của chúng ta

duy chỉ có một điều anh tập hoài chẳng được
là làm sao đừng giống như giả vờ
chuyện giả vờ của mỗi ngày khiến anh nẫu ruột
vì không thể giả vờ như anh chẳng yêu em


nnguong

nnguong
#4 Posted : Monday, June 27, 2005 2:06:51 PM(UTC)
nnguong

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 86
Points: 0



năm tháng rộng, vô cùng ...


năm tháng rộng, vô cùng như cửa mở
riêng hồn tôi, hạn hẹp một tình yêu
ngày bận bịu, tâm: loay hoay duyên, nợ
đêm thao thức, nghe nghiệt ngã cấu, cào

năm tháng vô cùng rộng, tôi mầng rỡ
tưởng như là hắt xuống được niềm vui
nắng có tạt qua khoảng sân nhà, trước ngõ
nhưng lại mưa, và hạnh phúc ngược, xuôi

năm tháng rộng, vô cùng như giấc ngủ
riêng hồn tôi, trằn trọc một sương khuya
cây có gió vờn quanh khi tình tự
tôi có người chôn tôi vào mộ bia

năm tháng rộng, vô cùng một hạnh phúc
chỗ tôi nằm, bất hạnh một tấm lòng
người hành khất van xin nơi tá túc
tôi van lơn, nài nỉ đời khoan dung

năm tháng rộng, vô cùng không vết nứt
ngày của tôi rạn, mẻ những thăng, trầm
đêm bật dậy giữa nẻo đời đứt khúc
đang bắt đầu hay sắp khuất: trầm luân?

năm tháng rộng, vô cùng như xa lộ
tôi đi hoài, sao, chẳng đổi sang lane
chiếc xe cũ, chở, nỗi niềm lụ khụ
ì ạch đằng sau, cụm khói, đớn hèn

năm tháng rộng, vô cùng dài từng buổi
bận áo, cơm (tâm cũng bận bịu nhớ, quên)
nghiệm lại, à! nỗi buồn chẳng có tuổi
gậm, nhắm hoài một tình yêu không tên

năm tháng rộng, vô cùng cho trái tim
tâm thất tôi: thùng rác, ở bên người
em quẳng vào những điều rất tuyệt tận:
tình yêu, lạ lẫm, buồn vui, khó nhọc với oan khiên

năm tháng dài, vô cùng cho một kiếp
riêng kiếp tôi như vắn vỏi nụ cười
em chu miệng thổi tắt ngọn bạch lạp
cuộc tình mình như sáp nóng, sệt, trôi

năm tháng rộng, vô cùng đêm tình tự
là niềm vui, hay bộc phá con tim
em có thấy, mình là loài thú dữ
điên cuồng rồi, chân mây còn nhớ tên ?

năm tháng rộng vô cùng, em có biết ?
nhưng cuối cùng cây đứng nhìn mây bay
mối tình biết tựa vào đâu nương náu
hay vô tình như lá rụng, qua tay

năm tháng rộng, cuối cùng cũng giãy chết
vì loài người đã xóa hết niềm vui
em bày thêm đoạn cuối đời dốc thẳm
những khụyu chân đã trợt lúc ban đầu!

năm tháng rộng, như nhiều lần không ngủ
để thấy mình là con mọt thiêu thân
đục, khoét điều mình tưởng là hạnh phúc
cứ tưởng mình xây hạnh ngộ trăm năm !

năm tháng rộng, vô cùng những bóng tối
để mình tôi lạc lõng bước chân, tìm
bao nhiêu khê cũng ngại ngùng chắn lối
đường mây bay mệt mỏi một cánh chim

năm tháng rộng, sao, trăng không trắc ẩn
chẳng chịu soi, sáng, giùm chỗ lăn trầm
đêm bao phủ những khúc quanh mộng mị
(không có người, chỉ hiên nhà tối tăm)

năm tháng rộng, sao không có tương phùng
hay vì tôi đứng trước điều mông lung
khoảng cách nào gần gũi hơn tiềm thức ?
(đành cột đớn đau vào với lâm chung!)

năm tháng rộng, vô cùng, rồi cũng hết
biết mang theo những gì làm hành trang?
lòng đã quyết không nặng điều nghi ngại
chỉ còn lại hoang mang ở cuối đàng

năm tháng rộng, vô cùng, nhưng sẽ hết
sẽ như tôi, đối diện với vô cùng
hoa buồn bã, rơi từng cánh tiễn biệt
cội cây già im lặng chết thủy chung


nnguong
năm, tháng 2002

Tùy Anh
#5 Posted : Tuesday, June 28, 2005 7:35:41 AM(UTC)
Tùy Anh

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 95
Points: 0

Nnguong à,

Năm tháng rộng vô cùng như cửa mở,
Ai bắt riêng Nnguong hẹp ngõ yêu?
Năm tháng đẹp tuyệt vời như hoa nở
Hãy cười vui vì còn uống được nhiều.

Khì khi ````... đùa cho vui, không giận hénbeerchug

Năm tháng rộng vô cùng như cửa mở
Đừng dại khờ bước qua ngưỡng tình yêu
Khi năm tháng ra đi không hội ngộ
Tim đớn đau, hồn hoang lạnh mỗi chiều

Năm tháng rất vô tình điều mừng rỡ
Cho ngu ngơ tưởng giữ được niềm vui
Nắng bất chợt rộn ràng reo trước ngõ
Mưa đã tuôn thánh thót giọt ngậm ngùi

Năm tháng rộng như trái tim độ lượng
Thì một bên tâm thất máu vẫn đen
Như tình yêu đến rồi đi luống cuống
Biện bạch rằng : dù sao vẫn yêu em

Năm tháng rất nhiệt tình khi theo đuổi
Nhưng yêu thương mấy khi được duyên nên?
Năm tháng chẳng cần biết ai bao tuổi
Chắt chiu gi? mới, cũ hay nhớ, quên.

Năm tháng rất mịn màng không vết nứt
Nhưng ngày là nham thạch ngấm ngầm sôi
Đêm buồn bực căng nẻo đời đứt khúc
Sao giữ được từng mảnh lẻ vuột trôi

Năm tháng rộng thênh thang như xa lộ
Định mệnh đời xếp đặt chỉ một lane
Già lụ khụ vẫn còn ôm thống khổ
Đổi cho ai? ai chịu nhận đớn hèn?

Năm tháng rộng bao la niền hạnh phúc
Nhưng chẳng ban hạnh phúc đến vô cùng
Khi gối mỏi, chồn chân xin tá túc
Chỉ lạnh lùng chẳng được chút khoan dung

Năm tháng rất hồn nhiên, như giấc trẻ
Nhưng ngày là một nắng hai sương khuya
Tàn năm canh mặt trời lên rất khẽ
Linh hồn đọc tên mình trên mộ bia.

Mèn năm tháng của Nn dài wa' ... viết theo woai` làm sao hết nè chòi?

Ngẩn Ngơ

nnguong
#6 Posted : Saturday, July 30, 2005 12:03:51 AM(UTC)
nnguong

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 86
Points: 0

quote:
Gởi bởi NganNgo


Nnguong à,
Mèn năm tháng của Nn dài wa' ...
Ngẩn Ngơ



một đời người có thể là đến ... 60 năm đó, NN
không dài sao được, hỉ ! Big Smile
nnguong
#7 Posted : Saturday, July 30, 2005 12:13:19 AM(UTC)
nnguong

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 86
Points: 0



thấm ướt ngày đi


thấm chút nước lên miếng giẻ, lau lại đôi giày cũ
sao bụi phong trần vẫn không phai
mai tôi đi, chỉ có lũ mây xám kéo về đưa tiễn
mưa bão hồn tôi, hay mưa tự đất trời

.

thấm ướt ngón tay, giở lại từng trang truyện cổ
huyền thoại ngày xưa bỗng sáng ngời
mai tôi đi, trang truyện nào là trang cuối
câu chuyện tình tự đầy vương vấn, hay tại tôi bồi hồi

thấm ướt kỷ niệm, nhìn lại chân dung em ngày trước
năm, tháng hao mòn với niềm vui
mai tôi đi, một lần nữa lại xuôi, ngược
kỷ niệm ngày xưa, thôi, mình thử chia đôi

thấm ướt lá thư, nhớ, đừng dầm trong ấy
kẻo tình ngày xưa ướt đẫm hồn
mai tôi đi, đôi mắt có trông vời thương hại
cũng đừng để hạt bụi chui vào xốn mắt ngoan

.

thấm ướt những ngày mưa, chớ nên lang thang góc phố
kẻo ướt sợi tóc, ướt vai, hiền
mai tôi đi, chẳng còn ai đứng chờ nơi đó
đợi em về, ướt chung một mái hiên

thấm ướt cuối tuần, thôi đừng ra quán cũ
vì quán hẹn ngày xưa, tôi sẽ chẳng còn ngồi
mai tôi đi, khói buồn chẳng còn lẩn quẩn
quanh ly cà phê, đắng ngậm ngùi

thấm ướt tháng ngày, thấy lời thơ tội nghiệp
nằm dại khờ, cạnh tình tự ngu ngơ
mai tôi đi, hồn có còn mong mỏi
biết khi nào, em ghé lại dệt tiếp giùm sợi tơ

.

thấm ướt góc hiên nhà, mưa, bỗng dưng nhớ nhỏ
mưa dội lên tôi: ẩm, mục cả hồn
mai tôi đi, những ngày mưa chắc sẽ là những ngày nắng
phố phường như em, sẽ mọng nắng hơn

thấm ướt giùm tôi, ngày đi, tôi còn gì đâu, nhỏ
thủa yêu em cũng lại lầm lũi giạt, trôi
vai tật nguyền, chẳng vác nổi thương, nhớ
nên suốt đời, tình tự bạc như vôi

.

thấm ướt hôm nay, chắc ân hận suốt kiếp
bởi vì tôi, vốn chỉ có một con đường
những lúc buồn, nhìn sao trời sẽ thấy
đường tôi đi, buồn hơn cả một con đường

.

thấm ướt ngày đi, nghe buồn thêm đó, nhỏ
bởi vì, tôi biết, chắc chắn sẽ nhớ em nhiều
mai tôi đi, chung rượu tràn nỗi nhớ
sẽ theo tôi, ngầy ngật suốt quạnh hiu

.

thấm ướt ngày đi trên đôi giày cũ
năm tháng phiêu du chẳng phôi phai
mai tôi đi, mong người đừng khóc nuối
tiếc những ngày xưa, mà ủ rũ đôi vai


nnguong
12/05/03

nnguong
#8 Posted : Tuesday, August 2, 2005 9:14:33 AM(UTC)
nnguong

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 86
Points: 0



tôi thừa kế em, riêng, điều tinh khiết


cây thừa kế giọt mưa trong trời, đất
mọng, đong đưa chồi, nụ ở trên cành
tôi thừa kế nhầm giọt rượu em cất
treo, đốn mạt: sông, suối bạt lênh đênh

em định nghĩa tình yêu như trái táo
cắn, tràn mật, nhụy quả địa đàng
tôi thừa kế hạt mầm-em táu, tợn
nên địa ngục tạt đầy lửa hoang mang

hiên nhà thừa kế ánh trăng thuần khiết
soi vằng vặc điều lạ lẫm của đêm
tôi thừa kế vành trăng khuya khiếm khuyết
nên tâm thất vằng vặc, một điều-em

em quan niệm trăm chiếc lá hạnh ngộ
là trổ từ cùng một nhánh tương tư
tôi thừa kế em: múi sầu ửng, đỏ
nên gặp mặt là nung, nấu riêng, tư

em khăng khăng tình yêu là miên viễn
thản nhiên-em hạnh phúc, riêng, với người
tôi thừa kế em, như, nỗi buồn ném, liệng
khốn đốn-tôi thành trôi, giạt một đời

em rằng: lá khép mình (chuyện!), mắc cỡ
nên yên tâm: khép kín chuyện bàn tay
tôi thừa kế em (vâng!); còn do dự:
thâm tâm tôi: nhiễu, loạn một phơi, bày

em tin tưởng thủy chung là điên, dại
nên mình tôi: cây khô, nứt dại, điên
mình thừa kế nhau, chung, tình luống tuổi
chúc thư-tôi: ngắn, già giặn ưu phiền

người thừa kế nhân gian nghìn tội lỗi
nên thập tự sống, mãnh liệt, một niềm tin
tôi thừa kế em, riêng, điều tinh khiết
ngực đâm tôi: dao hỏa ngục điêu linh


nnguong


nnguong
#9 Posted : Saturday, September 10, 2005 12:58:08 AM(UTC)
nnguong

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 86
Points: 0



hạt bụi tình yêu


nắng mùa hạ hắt hiu nồng, oi, bức
(bỗng dưng nhớ đến lọn tóc hong trưa)
chiếc kẹp buộc lại tuổi hồng nô nức
giùm em, xếp lại tình tự ngày xưa

nắng mùa hè dấy lên hương bồ kết
trên tóc em. Mới biết mình chào thua
cái thủa hoa niên tưởng đã biền biệt
dưng hôm nay muốn trở lại cợt đùa

nắng thì thào, lùa rối ren lọn tóc
trên gáy em (chắc là chỗ hẹn hò)
manh nha thêm một nụ hôn gan góc
đặt dày dạn lên nỗi niềm riêng tư

nắng mùa này sao cũng còn loáng thoáng
bóng cây mát chỗ ngại ngùng trái tim
hai con mắt sánh đen hai hột nhãn
biết thì thầm gì với khoanh trời mềm

hai con mắt tựa như hai hột nhãn
đâu con mắt nào ngờ vực cuộc chơi
thanh tân xanh biếc không làn mây gợn
long lanh thăm hỏi, níu áo cuộc đời

sống bên cạnh những đoạn đời biện biệt
mắt thầm, môi trộm trao riêng nụ cười
mười ngón tay, chỉ tặng nhau chín ngón
(còn một ngón: dành đeo nhẫn cho người)

nắng hôm nào soi ngoan, hiền mái tóc
hôn ửng đỏ hai cánh mũi thẹn thùng
năm tháng nào dám ưu phiền khuôn mặt ngọc
chỉ cưu mang thêm sám hối, ăn năn

nắng nhiệt đới, nhớ đường phan thanh giản
vã mồ hôi với liến thoắng học trò
chỉ còn lại mảng nắng đời binh biến
kỷ vật ngày xưa như lớp bụi, tro

nắng rạp bóng xế hoàng hôn giong ruỗi
lem nhem quay quắt oi bức của chiều
em bây giờ đã là tay bồng, tay bế
có còn chăng là nắng của quạnh hiu

.

nắng lung linh giọi mượt mà suối tóc
bóng đời khựng giữa mặt ngọc đông phương
thanh xuân ửng mọng ngập tràn môi, mắt
hạt bụi tình yêu trôi nổi bềnh bồng


nnguong

nnguong
#10 Posted : Sunday, September 18, 2005 2:13:02 AM(UTC)
nnguong

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 86
Points: 0



lục bát khờ


ghé thăm mùa hạ ngây thơ
ngây thơ thủa trước làm khờ thân tôi
bấy giờ chỉ ánh trăng soi
bóng thằng cuội ngốc ngồi coi thất tình!

cám ơn một đám lục bình
trôi giùm tôi chuyện thất tình chưa tan
hè vẫn còn, thu chưa sang
sao em lại vội quá giang thuyền người!

nnguong

Users browsing this topic
Guest (4)
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.