Nạn Nói Nhiều Của Giới Ca Sĩ: Biết Rồi, Khổ Lắm, Hát Ði!
°Etcetera (ETC): Thưa anh Trần Nhật Phong, là người làm việc nhiều năm trong giới nghệ sĩ trình diễn, anh nghĩ sao về việc các ca sĩ nói trước khi hát?
ª Trần Nhật Phong (TNP): Tôi nghĩ cần phải nói ngay rằng, chuyện nói không phải là trách nhiệm của người ca sĩ, ý tôi nói phần giới thiệu là của người giới thiệu, tức là MC. Tại sao lại có chuyện các ca sĩ nói? Từ trước 75 hay sau này cũng vậy, người nghệ sĩ trình diễn vẫn hay có cách nói trước khi trình diễn, gọi là nói “lối”, hay là nói “mép”, nhằm mục đích giữa khán giả và nghệ sĩ làm quen với nhau, bắt nhịp vào bài hát cho hay hơn. Cho tới nay, với thế hệ lớn tuổi, vẫn còn một số nghệ sĩ giữ phong thái này, như ca sĩ Khánh Ly. Trước khi hát, chị vẫn nói một chút về nhạc sĩ, bài hát, kỷ niệm liên quan đến bài hát v.v. Bên cổ nhạc có nghệ sĩ Hữu Phước có lối nói “lối” rất hay, lôi cuốn khán giả. Đó là chuyện xưa. Qua bên này, sân khấu hải ngoại có MC, có người dẫn chương trình, nên ca sĩ bỏ dần đi lối nói này. Nói chung là vậy. Đối với các ca sĩ trẻ, thì hiện nay có Như Quỳnh, Trường Vũ có một lối nói cũng khá hay là tập kịch bản trước khi diễn để trao đổi với nhau trước khi diễn. Sự đối thoại của họ rất vui, rất lôi cuốn khán giả. Tôi cho rằng những trường hợp này chấp nhận được. Họ nói như một phần của trình diễn. Một phong cách trình diễn.
°ETC: Còn trường hợp nào anh cho rằng không chấp nhận được?
ª TNP: Không riêng gì tôi, mà khán giả nói chung không thoải mái để nghe những ca sĩ không có chuẩn bị để nói gì hết. Họ cứ tùy hứng, gặp gì nói đấy, muốn nói gì, nghĩ gì ra là nói. Trở nên một phong trào…nói rất “bịnh”. Họ nói đông, nói tây, nói này nói nọ, rồi đem cá nhân, gia đình, thành tích ra khoe khoang…
°ETC: Họ nói bao nhiêu lâu?
ª TNP: Có người nói dài tới 20, 30 phút! Trong khi đó, phần trình diễn của họ, mỗi bài hát chỉ chiếm 5 phút.
°ETC: Làm sao có chuyện đó. Vì theo tôi biết, mỗi chương trình, thời gian rất chặt chẽ, nếu cứ đứng nói như vậy, thì lấn giờ của người khác hết thì sao?
ª TNP: Dĩ nhiên là người tổ chức có canh giờ, và đau khổ vì việc đó. Nhưng đâu phải người MC nào cũng cứng, chạy ra cản lại người ca sĩ đó. vì tôn trọng ca sĩ cũng có, mà vì không khéo léo để chặn họ lại để người ca sĩ đó vào bài hát. Còn bằng không, cứ thế, người ca sĩ đó cứ thế mà “lên đồng”, nói tới 45 phút muôn cũng không chừng!
°ETC: Khán giả thì sao?
ª TNP: Dĩ nhiên là bị “tra tấn” lỗ tai.
°ETC: Anh có nghĩ phần đông họ không thích nghe ca sĩ nói hả?
TNP: Nói thiệt nghe, khán giả không phải là khó tính, không thích nghe ca sĩ dẫn giải, tạo không khí, nói dăm ba câu, rồi hát. Như ca sĩ Thu Phương, cũng nói, nhưng đi vào bài hát, hay tâm sự. Còn chuyện nói lê thê là một chuyện khác. Tốt hơn là chỉ nên hát. Nói linh tinh, vô duyên, lạc đề thì nói làm gì? Như tôi nói, phần nói thì có MC, người dẫn chương trình…
°ETC: Ai là ca sĩ anh từng biết nói nhiều, tức là nói đến mức khán giả khó chịu?
ª TNP: Người mà tôi từng thấy, tôi đã từng đi chung mà biết rõ là ca sĩ Thế Sơn. Trong lần trình diễn để đóng góp xây dựng Tượng Đài Việt Mỹ, ca sĩ thì đông đảo, trước hàng ngàn khán giả, anh đã không tế nhị với các ca sĩ sau mình, thế là chàng cứ thế mà nói Đông nói Tây, khoe ba là quân nhân, là này là kia, nói hươu nói vượn, cuối cùng mới hát. Thế Sơn nói mà không đâu vào đâu.
°ETC: Thế Sơn nói khoảng bao lâu?
ª TNP: Ít nhất là 20 phút.
°ETC: Còn trong những buổi nhạc thính phòng, các show nhạc, hổng lẽ cứ nói vòng vo Tam Quốc vậy sao?
ª TNP: Đó mới là…bịnh. Tôi đã nói, khán giả đã không hiểu họ nói gì, mà cả người nói, cũng không biết họ nói gì.
°ETC: Ngoài ra còn ai có “bịnh” này?
ª TNP: Còn có ca sĩ Vũ Khanh, Khánh Hà, Ý Lan. Vũ Khanh cũng nói Đông nói Tây, nói những chuyện rất vô duyên, nghe từ chỗ này, qua chỗ khác cũng kể những câu chuyện y hệt như vậy. Cứ y như rằng, trước khi anh hát bài “Cô Hàng Nước” thì khán giả bị tra tấn rất lâu mới được nghe. Thiệt là mệt lỗ tai. Ca sĩ Ý Lan thì ai cũng biết và công nhận giọng chị thật là tuyệt, nếu như chị đừng nói thì hay biết mấy. Ý Lan nói giọng Bắc, mỗi lời nói cứ kéo dài như kẹo kéo, nghe “bịnh” không chịu nổi. Các ca sĩ trẻ thì nói ít hơn, những cũng nói nhiều. Như là ca sĩ Nhật Quân, Diệp Thanh Thanh, Shayla…Nói thôi là nói. Nói vô địch là Thế Sơn! Mà lạ nghen, nói nhiều có lẽ cũng là một cái bịnh hay…lây. Các ca sĩ khác thấy người trước nói, thì tới mình cũng phải nói, có khi muốn nói nhiều hơn mới khổ chứ. Có một số ca sĩ không thích nói, nhưng cũng đùa với MC, bảo rằng, nè, tui phải nói dài hơn à nghen.
°ETC: Có trường hợp nào ngoại lệ trong chuyện nói không?
ª TNP: Anh Tuấn Ngọc thì lại…ít nói, hầu như không nói luôn, trừ khi là show của ảnh, thì phải nói thôi. Cũng được đi. Ảnh hát hay, khán giả thích nghe là được rồi. À, trường hợp đặc biệt ngoại lệ là ca sĩ Tuấn Anh. Người ca sĩ này nói nhiều, nói dai, như thu hút khán giả. Cũng cho là anh nói Đông, nói Tây, chẳng đâu vào đâu cả, nhưng có lẽ nhờ phong cách, phục sức và nhất là cách anh nói, tạo cho khán giả sự chú ý đặc biệt, những tràng cười vang. Tuấn Anh là trường hợp nói chấp nhận được về mặt thu hút, nhưng nếu MC cứ nể mà không ngắt lời, thì cũng kẹt về thời gian như thường. Đó là trường hợp các ca sĩ biết nói, còn lại, nói là như “tra tấn” khán giả, nói không đâu vào đâu thì không thể chấp nhận được.
°ETC: Tóm lại, sự phiền toái trong việc các ca sĩ nói nhiều là gì?
ª TNP: Các phía bị phiền gồm có: Người tổ chức (MC), ca sĩ đồng nghiệp, và khán giả. Bên tổ chức thì bị lố giờ, đồng nghiệp thì ganh tị, hoặc không trình diễn được và cuối cùng khán giả lổ vì bị cắt bớt bài hát và dĩ nhiên, bị “tra tấn” bởi những câu chuyện ba lăng nhăng!
°ETC: Vậy thì phải làm sao?
ª TNP: Theo kinh nghiệm, thì người tổ chức phải nói trước với ca sĩ, cho họ biết là phần trình diễn của họ là bao nhiêu phút, bao nhiêu bài hát, và nếu nói, thì nói bao lâu, nói cái gì. Nếu người ca sĩ đó không tuân thủ theo qui định, thì phải có biện pháp liền, là phải chạy ra…cướp diễn đàn lại, dĩ nhiên phải khéo kẻo làm người ca sĩ đó tự ái, ảnh hưởng đến show diễn và khán giả. Nói chung, phải nói thẳng, nói trước với các ca sĩ có “bịnh” nói.
°ETC: Bộ các ca sĩ có “bịnh” nói không đánh giá được là mình nói nhiều, nói dở hả?
ª TNP: Bịnh nói nhiều cũng như là bịnh thối mồm. Người bịnh thường chủ quan, không biết. Phải tỏ thái độ, phải nói thẳng cho họ biết thì mới…tránh được. Ca sĩ nói nhiều, nói dai, nói dở là một căn “bịnh” tuy không có gì ghê gớm, nhưng phải nói cho họ biết. Không thể để cho việc nói lăng nhăng thành tật, rồi “tra tấn” lỗ tai khán giả được. Ca sĩ nói ít, thì khán giả nghe được nghe hát nhiều hơn. Do đó, theo tôi, dù nói hay hoặc nói dở, cũng không nên nói nhiều và nói dài. Cái gì cũng vậy, vừa đủ là được…Nè, tui có bắt đầu…nói nhiều chưa đó?
°ETC: Cũng hơi…nhiều rồi đó. Ngưng nhé.
http://65.45.193.26:8026/cms/acct/vietweekly/issues/vw3n11/vanNghe/bbcafe_noiNhieuHatDi.html