không chắc lỗ vốn đâu tonka, em không nhớ câu tục ngữ (hổng...
tục tí nào hyc hyc hyc !!!)
người ăn thì còn con ăn thì hết sao? Vả lại chị thấy người cho vui hơn người nhận đó ! nên đã chôm luôn câu nói bất hủ của cô giáo NTHoàng trong Vòng tay học trò làm châm ngôn :
Cho không bao giờ uổng, chỉ có nhận mà không biết dùng mới là uổng thôi.PC,
bùa của chị chỉ tình cờ thôi, là vì em nào cũng ít tuổi hơn chị hết
. Hồi đó đùa chơi, chị nhận út giai, tiểu sư đệ đó, n3 nhận toàn em gái (LD muh!) mà em nào cũng là chị ug hết như Tiếu ngạo giang hồ vậy. Nhưng rồi có mấy em sau này nhỏ hơn ug, nên theo... Tàu ai lớn tuổi làm anh làm chị, cái số thứ tự chỉ là đánh dấu vô nhà trước sau, và rồi cũng bỏ luôn không cần biết nữa, chắc là "đắc" cái quả... vô thường hyc hyc !!
HY, gọi sao cũng ok, thích wà thì nên vòi tại vì tt ta vốn lười, bắt phải nặn óc tìm thì hổng có wà ráng chịu á !
HV ui, n2? nghe chị gọi vậy lần đầu trong wán nhạc đã la làng í mèng ơi anh là anh hai hồi nào dzậy? thấy ảnh sợ wá chị phải trấn an dạ anh là anh Hai hỏi thôi, không phải n2 đâu
. Có mấy m cũng hỏi 1 anh chịu làm n2 hông chẳng được trả lời, chắc ảnh cũng sợ nên im re. Thế là cho tới bây giờ n3 cứ là... dzua
(cỏ)
Tuy nhiên, SBParis có anh Cả VVĐ, n2 Bh. Các anh khác đều lớn hơn n3 nên n3 lại là ... út bên này hyc hyc hyc !!! mấy cái lúc đầu còn gọi anh út, sau lười cứ ut ơi ut hỡi, lại còn xưng chị nữa chứ ! mấy cái nếu không mầy tao thì cái này đòi làm chị cái kia, wen miệng chị luôn với ut
. c3 thích chữ ut, không có dấu sắc, là lote C, Do đó !
rồi, còn em mô théc méc chi nữa hông?