Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

2 Pages12>
BỚ Vành Khuyên !!!
LeBienHoa
#1 Posted : Thursday, May 19, 2005 4:00:00 PM(UTC)
LeBienHoa

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 39
Points: 0

Theo chân người nên ta đã lạc giữ rừng hoa. Ta chạy đây...vì Ta bị...dị ứng với mọi phấn hoa. Chạy nha VK.
Chín Út
#2 Posted : Friday, May 20, 2005 4:37:54 AM(UTC)
Chín Út

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 693
Points: 0

Bớ anh LeBienHoa, phan phan đi vội Big Smile
Hoa ở đây hông có phấn....chỉ có.....gai thui anh à , kẹt quá thì cũng có......BÚA đi kèm Tongue Dead
VanhKhuyen
#3 Posted : Friday, May 20, 2005 4:39:28 AM(UTC)
VanhKhuyen

Rank: Newbie

Groups:
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 465
Points: 0

xin ngài đừng chạy , tuy phấn hoa đầy nhà nhưng đó không phải là phấn độc , mong ngài ở chơi lâu chút , ngài có đi xa cũng nhớ thoang thoảng mùi phấn hoa nơi đây và trở lại một ngày không xa... ngày mai hihi

Xin chào anh, đi vòng vòng dạo chơi đã, đi gì vội thế hihi
Tonka
#4 Posted : Friday, May 20, 2005 4:44:45 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
quote:
Gởi bởi LeBienHoa

Theo chân người nên ta đã lạc giữ rừng hoa. Ta chạy đây...vì Ta bị...dị ứng với mọi phấn hoa. Chạy nha VK.


Tonka chào người mới tới. Anh lấy cái tên Biển Hoa thì chắc là thích hoa lắm lắm Smile
Phượng Các
#5 Posted : Friday, May 20, 2005 8:49:05 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Rose
hongkhackimmai
#6 Posted : Friday, July 17, 2009 5:14:19 AM(UTC)
hongkhackimmai

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,788
Points: 774

Thanks: 3 times
Was thanked: 103 time(s) in 89 post(s)
quote:
Gởi bởi VanhKhuyen

xin ngài đừng chạy , tuy phấn hoa đầy nhà nhưng đó không phải là phấn độc , mong ngài ở chơi lâu chút , ngài có đi xa cũng nhớ thoang thoảng mùi phấn hoa nơi đây và trở lại một ngày không xa... ngày mai hihi




Hello Vành Khuyên,
Khuyên người ta thế, còn em thì đang ở nơi nào ?
Hôm qua chị lại gặp Bạch Vân, đám mây Oklahoma , ghé qua thăm chị lần nữa.
Nghe BV nói em đang viết bài ở trang web nào đó, sao lại không về PNV ???
BV thích các bài viết của Vành Khuyên lắm, mà chắc cũng có nhiều người ở đây cũng thế

Chị vẫn còn nhớ hương vị ngon thơm của hai đòn bánh tét em cho chị ngày nào ở Salem
Thời gian thấm thóat qua mau. Hy vọng mọi sự đều tốt lành cho em va các cháu

Hãy trở lại đây đi. Chị đang chờ em đó


HKKM
viethoaiphuong
#7 Posted : Friday, July 17, 2009 8:43:08 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
quote:
Gởi bởi VanhKhuyen

xin ngài đừng chạy , tuy phấn hoa đầy nhà nhưng đó không phải là phấn độc , mong ngài ở chơi lâu chút , ngài có đi xa cũng nhớ thoang thoảng mùi phấn hoa nơi đây và trở lại một ngày không xa... ngày mai hihi

Xin chào anh, đi vòng vòng dạo chơi đã, đi gì vội thế hihi



VK đó à...
VK đang ở đâu vậy? kể từ sau khi "nàng" trinhnu "3 chồng" chết vì tội "đánh ghen" thì phải (?) chị HTMT không còn biết tìm VK cách nào. Hồi mùa Giáng Sinh năm rồi, MThuy có viết một bài tùy bút tặng mẹ con nhà VK dễ thương lắm. Chị có hỏi MThuy tấm thiệp Noel ấy đến nhà MThuy bằng cách nào? nhưng MThuy hình như bị "lú" rồi quên trả lời. Thế thì chị MThy lại kiên nhẫn đợi chờ một phép lạ nào đó mà cho thấy được VK , để hỏi thăm về cu Bi và củ Mì...
Hôm nay thấy "bóng" VK đây rồi thì chị cũng chỉ có cách duy nhất là "réo" em nơi đây.
Nhà PNV thế mà vẫn là nơi "hữu duyên" cho rất nhiều nhi nữ cõi ảo đó nha. VHP xin được cảm tạ phunuviet.org thêm lần nữa !
VK được vui vẻ và an hòa nhé. Chị Kisses cả 3 mẹ con em ở phía bên kia của màn hình vi tính nà...
Roseheart
QuangNgoc
#8 Posted : Thursday, November 12, 2009 4:27:15 PM(UTC)
QuangNgoc

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 0
Points: 0

Em là VK với bút danh khác là Quang Ngọc
Em vô cám ơn chị HKKM và chị VHP đã hỏi thăm em.
Sự thật em không thích tham gia vào diễn đàn nào nữa.
Tính khí và suy nghĩ em hơi khác mọi người.
Em không thích thỏa hiệp và không bao giờ cơ hội trong bất cứ chuyện gì.
Với em lòng tự trọng và nhân phẩm quan trọng hơn danh tiếng. Em không đánh đổi hai điều đó bằng bất cứ giá nào.
Lâu lâu em gửi bài đăng ở Việt Báo
Đời sống người phụ nữ độc thân, con còn nhỏ, sở làm nay chỉnh mai sửa em nghĩ các chị cũng hiểu qua.
Em cầu mong mọi điều an lành đến với hai chị nhé.
QuangNgoc
#9 Posted : Thursday, November 12, 2009 4:30:07 PM(UTC)
QuangNgoc

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 0
Points: 0

Đây có thể được xem như chia xẻ về đời sống hiện tại của em với hai chị cũng như với các chị trong diễn đàn nhé.
Em chân thành chúc các chị những điều an lành.
Con Gái Tôi
Vành Khuyên

Bạn ơi, khi bạn 6 tuổi bạn đã đạt những thành tích gì trong cuộc đời.
Với tôi thì cùng lắm là tự ăn bát cơm một mình, không trốn đi chơi khi phải đi ngủ trưa cho mọi người khỏi lo lắng để còn được nghỉ ngơi trước khi đi làm lại vào buổi chiều ( Việt Nam sướng bạn nhỉ ). Với tôi hồi nhỏ, làm một đứa con ngoan cũng còn hơi kho khó vì tôi cũng ngang bướng. Nên làm một đứa con giỏi còn khó gấp bội với tôi. Cha mẹ tôi chắc cũng không lấy thế làm buồn để tôi còn trong nhà tới hai mươi bốn tuổi đấy thây. Tôi không có một khái niệm gì về chuyện phải làm cho cha mẹ hãnh diện về mình cả. Với tôi không bị cha mẹ đánh vì những trò nghịch quái quỷ khi còn bé là tôi hay lắm rồi.

Tôi có thai con gái khi con trai chỉ mới 11 tháng. Bạn bè trong sở tôi trêu hoài " ủa chưa đẻ nữa hả ? ". Ý họ là mang thai một lần sao lâu thế. Tôi chỉ cười. Ngày dự đoán sanh của con gái tôi nằm trong tháng 7 ta, dân gian kỵ tháng này lắm vì là tháng cô hồn. Anh bảo tôi " em ráng qua khỏi tháng 7 ta mới sanh được không " . Tôi mở tròn mắt " ráng được em ráng liền á, nhưng không phải quyền em anh à ". Anh hiểu ý tôi nói, nhưng cũng phải nói với tôi như thế. Anh và ông nội cháu đã ngồi cả buổi chiều chọn ngày mổ cho tôi lấy cháu ra vì tôi đã hai lần mổ và không thể sanh thường được. Trong suốt ba tháng sau của thai kỳ, tôi vào nhà thương không nhớ lần đếm vì đau bụng như muốn sanh kéo dài liên tục. Trước ngày mổ, tôi đau không chịu nổi và nghĩ lần đau này chắc phải sanh quá. Ngày đó tôi nghĩ chắc cũng phải ráng đợi cho tới ngày mai. Không ngờ bà bác sĩ mổ cho tôi vừa hoàn tất xong ca mổ ngày hôm đó đề nghị nếu tôi muốn xong luôn hôm đó bà mổ luôn cho tiện.

Tôi đồng ý ngay vì đau quá mà không thiết tới ngày đã được chọn, phần sợ đau quá con có chuyện không hay trong bụng.

Thế là con gái tôi sanh một ngày trước ngày dự tính. Tôi muốn cháu tên Nam Trân nhưng chồng tôi không chịu bảo tốt hơn cho cháu anh đặt nó tên Tường Vân. Tôi buồn vô tả , mang nặng đẻ đau 9 tháng, cái tên con cũng không được đặt, anh nói cho tôi đặt tên tiếng Anh, tôi gọi cháu Juliana.

Tôi là con gái của lính. Ít nhiều gì cũng mang tác phong quân đội từ ba tôi, tránh làm sao được. Tôi nhìn vào mục tiêu công việc nhiều hơn là tình cảm mặc dù tôi là con người rất tình cảm. Hai đứa con còn quá nhỏ. Phần đi làm, phần cơm nước cho gia đình có tôi và chồng. Nhiều khi tôi mệt mỏi không có thì giờ nựng con, thương con, tôi cũng buồn lắm.

Tôi nuôi cháu tới tuần thứ 11 thì trở lại làm việc vì đã hết phép. Bác giữ dùm tôi nuôi con trai tôi từ khi nó 9 tháng, lần này bác giữ luôn dùm con gái tôi cho tôi yên lòng dù không còn khoẻ như trước. Mỗi sáng tôi đưa hai con tới nhà bác gửi. Chiều chồng tôi đón hai đứa về cho nó đồng đều trách nhiệm. Hai đứa nhỏ thấy rất vui mỗi khi ba đón. Chồng tôi yêu con gái vô cùng nựng nó mãi trước khi bế ra xe.

Khi đã lớn và nói được, mỗi lần về tới nhà, tôi mừng hai đứa nhỏ vô cùng. Tôi chận chúng lại hôn cho đỡ nhớ, con trai thì chào mẹ, còn con gái tôi đi ngang qua tôi nói " hi Barney ". Tôi cũng thấy vui vì nghĩ chắc Barney dễ thương và tôi dễ thương như thế mặc dù hiểu tôi làm sao giống Barney được và chữ mẹ có một âm cũng dễ hơn là Barney hai âm chứ. Có lần tôi nói với con gái " không con chào mẹ, mẹ không phải Barney " con gái tôi chẳng thèm trả lời.

Một ngày, chị tôi tới chơi, gia đình tôi đang chuẩn bị đi chợ, chị tôi ra đùa với cháu. Chị tôi gọi tôi lại và bảo " mày phải mang con gái mày đi test vì tao nói chuyện với nó nó không nhìn vào tao, nhìn đâu đâu á ". Tin này làm tôi không ngủ cả đêm. Tôi tin chị tôi vì chị có tới hai đứa con tự kỷ. Bận rộn vậy tôi vẫn dành thời gian xin đơn và hẹn cho cháu gặp những người chuyên môn.

Ngày hẹn, cả chồng tôi và tôi đều đi. Họ thử cháu và kết luận với chúng tôi cháu bị tự kỷ nhẹ. Tôi còn chưa hiểu hết cái từ tự kỷ là như thế nào và sẽ đối đầu ra sao nhưng về nhà tôi quan tâm tới cháu hơn. Tôi thấy cháu chỉ muốn một mình, trốn vào một chỗ, xé giấy, ăn tạp. Tôi buồn vô cùng. Làm sao lôi con ra khỏi chốn tự kỷ đây.

Vì tự kỷ cháu phải đi học khi chưa ba tuổi. Cháu học chung với các trẻ chậm phát triển và các cháu bị Down nhẹ. Tôi đưa cháu tới trường một thời gian rồi cho cháu được đưa đón bằng school bus cho đỡ mất giờ làm.
Có ngày nhớ và thương cháu quá, tôi tới trường đợi, khi ra cháu gặp tôi say Hi rồi cháu lại bước lên xe bus. Cuộc đời như vậy cũng còn vui vì tôi còn có chồng bên cạnh nhưng lúc đó tôi cũng đã buồn lắm rồi vì tình trạng tinh thần của con.

Khi chồng tôi mất đột ngột vì heart attack, con gái tôi vừa qua ba tuổi mới ba tháng. Nhìn hai con chạy lòng vòng bên quan tài của anh, tôi đau đớn vô cùng, tôi không còn khóc được vì không biết sau ngày thiêu anh xong mình sẽ sống ra sao với hai con đây khi không còn có anh.

"Thưa bà, thứ bảy này bà cho Juliana đi thi lên đai vàng " người thầy dạy võ vui mừng nói với tôi. Tôi tròn mắt " ông đùa tôi hả, ông chắc chứ ? " Người thầy gật đầu " Juliana làm được, bà tin tôi đi ". Tôi chuẩn bị tiền cho cháu đi thi. Tôi về nhà bắt anh cháu dợt bài cho cháu để thêm tự tin. Khi nhìn hai đứa học với nhau, tôi thấy con gái tôi đá ngang đá dọc mà té lên té xuống. Tôi vào bảo thầy dạy " này ông, tôi hỏi ông lần nữa con gái tôi thi được không? Tôi thấy anh nó với nó dợt với nhau mà nó té ông ạ ". Ông thầy trấn an tôi " bà muốn có 1/2 giờ luyện riêng trước khi thi thì chúng tôi giúp, sẽ giúp cháu ôn lại các thế của đai trắng ". Tôi đồng ý liền, ít nhiều gì tôi nhất định giúp con gái tôi thành công bằng mọi giá.

Ngày ông thầy luyện riêng cho cháu trước mặt tôi, tôi thấy cháu nghe lời thầy mà rớm nước mắt. Cháu răm rắp nghe thầy còn hơn tôi, tôi học ở ông thầy sự kiên nhẫn vô song của người võ sư. Khi nửa giờ học dứt, tôi đứng ngay cửa giơ tay ý là muốn bắt tay ông thầy " your success, Sir. Thank you so much for believing in Juliana ". Ông thầy hớn hở " you are welcome, I am glad to help ".

Nhớ lại bốn tháng trước đó con gái tôi vào học hai ngày đầu chỉ khóc rồi bỏ ra xe. Ông thầy bảo tôi cứ cho vào đi rồi sẽ đâu vào đó. Tôi hỏi cháu cháu nhất định không vào. Tôi đem cháu lại trước mặt thầy hỏi cháu muốn học không, cháu bảo không rõ ràng. Ông thầy không nói gì cả. Nhưng sau đó tôi vào năn nỉ thầy " ông Thầy quan tâm tới Juliana một chút dùm tôi được không, cháu bị tự kỷ, tôi hứa động viên nó, phần thầy khi nó khóc đi ra, thầy quan tâm chút nha ". Ông thầy bắt tay tôi " Deal ".

Có những ngày đón cháu, cháu khóc khi ra xe ngồi. Tôi vào hỏi thầy thầy nói khóc là chuyện thường vì nó tập không được nhưng sẽ qua. Tôi mặc cháu cho ông Thầy luôn. Thấy ông nói chuyện chắc ăn quá mà.

Ngày cháu đi thi từ đai trắng lên đai vàng, tim tôi như muốn ngưng đập vì rất nhiều thí sinh còn bé khóc giữa kỳ thi và đòi ra. Ngày đó tôi chận ông thầy ngay phòng thi và nhờ " nếu nó khóc ông nhớ động viên nó dùm tôi nghe " . Ông thầy chạy lại Hi 5 con gái tôi liền.

Một tiếng trôi qua, phần thi chấm dứt, con gái tôi đậu lên đai khi mới 6 tuổi, chúng tôi ra đứng xếp hàng cho ông Giám đốc của cả là bao nhiêu Studio trong thành phố Salem ký vào cái đai mới mới nhận. Ông Giám đốc nói với tôi cháu hơi shy nhưng rồi sẽ khá hơn nếu tôi tiếp tục động viên cháu. Ông nhận xét được như vậy vì trong thời gian thi ông là người đi lòng vòng chấm tất cả các thí sinh.

Khi tôi và con gái tôi đi ra khỏi phòng chỗ thi, tôi nói với con " I am so proud of you. Thank you for making me proud of you, Juliana ". Cháu cười rất tươi và vô cùng tự tin, một nụ cười tôi chưa từng bao giờ thấy trên đôi môi cháu, nụ cười vui lắm là vui từ trong tận cùng tâm lòng của cháu " you are welcome, Mom ".

Ngày đó là ngày vui nhất trong đời tôi từ ngày ba cháu mất. Tôi nhìn lên trời như muốn cùng anh chia xẻ thành công của con gái.

Cháu còn học đàn piano, có ngày cháu không được vui chính tôi cũng không hiểu tại sao nhưng bà giáo vô cùng tốt và rất kiên nhẫn với cháu. Có ngày cháu bực cháu dẫm đạp lên giáo án piano của bà và khóc. Tôi đau lòng vô cùng xin lỗi bà mà buồn vì không biết cháu có còn tiếp tục được hay không.

Tôi đem cháu ra xe ngồi hỏi cháu tại sao để giải thích lại với bà giáo cho bà đỡ đau lòng. Ngày mới xin cho cháu học, bà nói bà chỉ thử độ 15 phút mỗi tuần nếu thấy tiến triển bà mới tăng lên 1/2 tiếng hay có thể từ chối không dạy cháu nữa thì tôi đừng buồn.

Giờ thì cháu vừa đàn, vừa hát những bài đàn piano rất đơn giản nhưng tôi thấy cháu rất enjoy thời gian với đàn và bắt đầu có những ý hướng đơn giản phải làm gì trong cuộc sống. Cháu hát rất hay, tôi đã từng suy nghĩ nếu cháu tiếp tục học văn hóa không được tôi cho cháu đi học luyện giọng và cho cháu được tiếp tục ý thích cháu có và niềm vui vô cùng khi cháu cất tiếng hát.

Hiện tại trong trường học mỗi ngày, cháu vẫn theo chương trình đặc biệt. Cháu đọc rất giỏi nhưng làm việc theo cảm tính nên cần có sự quan tâm đặc biệt hơn các trẻ em bình thường.

Có ngày cô giáo viết cho tôi một lá thư thật dài kể về những xúc cảm của cháu cô không lường được và hỏi tôi nếu cháu như vậy thì tôi có cách nào giúp cháu trở lại vui vẻ nhanh hơn không chỉ cho cô vì cô cần cháu tham gia các hoạt động trong lớp.

Tôi khẳng định ở nhà tôi cũng chỉ biết khoảng 80% các trường hợp cháu không vui thôi, còn 20% trường hợp còn lại nhiều khi do cơ thể cháu không khoẻ và một chút quan tâm đặc biệt có khi dễ dàng đưa cháu trở lại vui vẻ và hoà nhập hiện tại nhanh hơn.

Tôi không lường được nếu còn ở Việt nam tôi sẽ xoay xở ra sao. Cũng khó mà hình dung được nếu tôi không còn ở tại Việt nam. Nhưng thật lòng, rất thật lòng, tôi luôn cám ơn đời sống cho tôi gặp những con người thật tốt bụng, thật kiên trì, thật bao dung, thật độ lượng và giàu lòng yêu trẻ, luôn muốn cải thiện đời sống của một đứa trẻ đặc biệt theo hướng tốt hơn như ông Thầy dạy võ, bà Cô dạy đàn và cô giáo trường công của Juliana mà tôi đang tiếp xúc ngày hôm nay.

Họ quá tốt, họ thay đổi Juliana, thay đổi tôi biết tin vào con nhiều hơn, tìm kiếm cơ hội và góp tiếng nói để giúp Juliana tin vào bản thân nó mà vươn lên như bao đứa trẻ bình thường khác.

Con hay sai tôi " I need a blanket" khi nó nằm xem ti vi và bú sữa. Tôi nghĩ vai trò người mẹ là chạy đi lấy chăn thôi chứ chẳng nghĩ gì. Một bữa tôi năm chèo queo, Juliana hỏi tôi bị gì , tôi bảo " mẹ bịnh " con bé lăn xăn chạy đi lấy chăn đắp cho tôi. Tôi rớm nước mắt và hiểu ngay ra hạt nào tôi trồng, trước sau gì cũng nẩy mầm nếu tôi biết chăm sóc.

Khi tôi ngồi trong nhà hàng, con ngồi ngay bên cạnh, khi vừa lấy đồ ăn về, Juliana lấy cái ống hút, bóc giấy ra và cắm vào ly nước của tôi rồi nói " let me take care of you, Mom "

Bạn ơi, bạn có hiểu là tôi cảm nhận được hạnh phúc ngay lúc đó như thế nào không?

Từ con bé Hi Barney của tôi, nó trở thành con bé như vậy đó.

Tôi vô cùng cảm ơn những gì tôi đang có, đang nhận và đang từng ngày biết mình không thể nào quên và tri ân những điều tốt đẹp đang đến với tôi từ đất nước này bạn ạ.

Cho con gái thân yêu Juliana.

Vành Khuyên
QuangNgoc
#10 Posted : Thursday, November 12, 2009 4:43:48 PM(UTC)
QuangNgoc

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 0
Points: 0

Lần chót em vào đây và nhục nhã đi ra vì khi em đăng bài Sách Nhiễu Tình Dục và cãi lộn với cô HC thì cái người mod là người biết em và em biết nhưng họ có bút hiệu khác khi làm mod đã xóa bài em không lý do. Với em em chọn nói thẳng hay hơn thay vì đối xử với em kiểu đó.

Ngòai ra cái bài Sách Nhiễu Tình Dục của em là báo động cho cả thế giới phụ nữ mà một số người cơ hội cho rằng em bào chữa cho chính bản thân mình. Số người này nên suy nghĩ lại và thương lấy thân mình đi.

Đi đâu em cũng gặp nhan nhản các tên này. Đây là hiện trạng nét rõ ràng mà làm như em bịa chuyện, gây rối nên em đi ra.

Em nhắc lại chuyện này để giải thích cho những người không hiểu là tại sao em không tham gia diễn đàn nữa vì em không phục cách làm việc của người mod.

Khi đã không phục thì nothing works out.

Em chấm hết nha.
Vũ Thị Thiên Thư
#11 Posted : Thursday, November 12, 2009 9:41:35 PM(UTC)
Vũ Thị Thiên Thư

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,031
Points: 2,424
Woman
Location: Thung Lũng Lá Rơi

Thanks: 231 times
Was thanked: 87 time(s) in 84 post(s)
Vành Khuyên [ Quang Ngọc ]
Mừng Em về lại nhà xưa, chị vẫn luôn yêu quí em,
Đọc bài viết của em mà rơi nước mắt

Có biển nào rộng hơn lòng Mẹ??
Chị luôn cầu mong em và hai con được an lành

**
Chị sẽ dán vào phòng Văn nha em
Rose


http://www.phunuviet.org.../topic.asp?TOPIC_ID=218

Huệ
#12 Posted : Friday, November 13, 2009 12:09:56 AM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0


Hi Quang Ngọc. Tâm tình em viết rất cảm động. Cảm ơn em.
Về chuyện cộng tác và bị xóa bài không thông báo, chị có vài lời. Chị làm mod cho một trang web, mỗi khi xóa bài của ai thì BĐH thảo luận kỹ lắm, có khi cãi nhau hăng lắm vì quá bất đồng trong ý kiến. Chị rất phục và nhất định sẽ sống chết với trang web này. Có trang web khác xóa bài của chị mà chẳng thèm thông báo, không biết BĐH của họ có thảo luận khi xóa bài của chị không.

Tonka
#13 Posted : Friday, November 13, 2009 1:43:38 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Vành Khuyên ơi, TK rất vui khi được gặp lại VK ở đây nha.

ductriqueanh
#14 Posted : Friday, November 13, 2009 5:44:39 AM(UTC)
ductriqueanh

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,295
Points: 345
Location: Westminster, CA

Was thanked: 10 time(s) in 9 post(s)

Chị VK ơi
Em nhớ chị nhiều lắm đó. Hồi trước hay liên lạc với chị bên trinhnu. Từ ngày trinhnu... biến mất em cũng không biết tìm chị ở đâu, cứ mong hôm nào chị lại vô đây...
Bát đũa đụng chạm còn khua lẻng kẻng chứ nói gì đến... múa bút, chị bỏ bụng chi cho... nặng Wink
Mong sẽ tìm được các bài viết của chị trên PNV nha, em thích giọng văn của chị lắm, thương chị Kisses
hongkhackimmai
#15 Posted : Friday, November 13, 2009 10:05:47 AM(UTC)
hongkhackimmai

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,788
Points: 774

Thanks: 3 times
Was thanked: 103 time(s) in 89 post(s)
quote:
Gởi bởi QuangNgoc

..... Em nhắc lại chuyện này để....................


Bớ đã lâu bi giờ mới trả lời heng !

Xời, chuyện đã cũ mèm cả 4,5 năm rùi mờ lôi ra làm gì huh em ?
Chuyện gì đã qua rồi thì quên luôn.
Ăn cơm mới thì nói chuyện mới đi, hấp dẫn hơn.

Ở trong này thỉnh thoảng vẫn có chị này em nọ choảng nhau chí choé đấy chứ. Nhiều khi oan ơi ông địa bỏ xừ Big Smile nhưng mà mình cứ cười trừ là xong ngay

Chị có đọc bài em viết trong Viêt Báo gần đây.
Mừng em trở lại PNV, home sweet home .
QuangNgoc
#16 Posted : Friday, November 13, 2009 10:33:53 AM(UTC)
QuangNgoc

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 0
Points: 0

Em cám ơn chị Thư, chị Huệ, chị Tonka và Em Quế Anh cùng chị Kim Mai

Dạ không em có trởl lại đâu.

Vô tình em đi ngang biết chị nhắn em mà em suy nghĩ mãi mới vào lấy nick khác trả lời.

Với em có chết em cũng không thỏa hiệp. Chuyện đó ở đây delete, em cũng bị xóa ở hai site khác. Tai vách mạch rừng, họ nghĩ em không đàng hoàng nên mới làm thế với em thôi.

Thật sự em đàng hoàng hay không mình em biết cũng là quá đủ, em không cần cả thiên hạ tán đồng ạ.

Em không nhắc lại chuyện cũ mà thù dai chi cả. Chỉ thấy sự thật mà còn sợ thì cả đời sợ đủ thứ chứ làm gì khác được, các chị thấy phải hông.

Nếu em không có bản lĩnh, không có bản sắc độc lập của một cây viết, ai muốn xóa muốn nói gì em cũng được để được đăng bài nơi đó và được người ra vào tán thưởng thì em thà đừng viết còn sướng hơn.

Nếu cho tới lúc này chưa ai nhận ra em không thỏa hiệp, không cơ hội, e rằng cũng không có cơ hội nào khác Tongue

Life is too short. Em làm những gì em yêu thích còn chưa hết. Đâm đầu vô chỗ không hiểu mình chi ạ.

Mà cả thế giới, trong một khoảnh khắc nào đó , chỉ cần một khoảnh khắc thôi, em hiểu em là ai, em cũng đủ hạnh phúc rồi.

Em không nhập nhằng vào thế giới nhan nhản người, cười nói mà trong thâm tâm em không hề biết em là ai.

Chân thành cảm tạ những lời của các chị nhé.

Em yên lành nơi em đang đứng ạ.
viethoaiphuong
#17 Posted : Friday, November 13, 2009 6:57:16 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
quote:
Gởi bởi QuangNgoc

Em cám ơn chị Thư, chị Huệ, chị Tonka và Em Quế Anh cùng chị Kim Mai

Dạ không em có trởl lại đâu.

Vô tình em đi ngang biết chị nhắn em mà em suy nghĩ mãi mới vào lấy nick khác trả lời.

Với em có chết em cũng không thỏa hiệp. Chuyện đó ở đây delete, em cũng bị xóa ở hai site khác. Tai vách mạch rừng, họ nghĩ em không đàng hoàng nên mới làm thế với em thôi.

Thật sự em đàng hoàng hay không mình em biết cũng là quá đủ, em không cần cả thiên hạ tán đồng ạ.

Em không nhắc lại chuyện cũ mà thù dai chi cả. Chỉ thấy sự thật mà còn sợ thì cả đời sợ đủ thứ chứ làm gì khác được, các chị thấy phải hông.

Nếu em không có bản lĩnh, không có bản sắc độc lập của một cây viết, ai muốn xóa muốn nói gì em cũng được để được đăng bài nơi đó và được người ra vào tán thưởng thì em thà đừng viết còn sướng hơn.

Nếu cho tới lúc này chưa ai nhận ra em không thỏa hiệp, không cơ hội, e rằng cũng không có cơ hội nào khác Tongue

Life is too short. Em làm những gì em yêu thích còn chưa hết. Đâm đầu vô chỗ không hiểu mình chi ạ.

Mà cả thế giới, trong một khoảnh khắc nào đó , chỉ cần một khoảnh khắc thôi, em hiểu em là ai, em cũng đủ hạnh phúc rồi.

Em không nhập nhằng vào thế giới nhan nhản người, cười nói mà trong thâm tâm em không hề biết em là ai.

Chân thành cảm tạ những lời của các chị nhé.

Em yên lành nơi em đang đứng ạ.



VK đó à,

Hôm trước thoáng thấy có người "gọi" VK...thọat đầu chị cũng không tin đấy có phải là VK chị vẫn đi tìm không? Nhưng khi vào đây đọc.. thì biết là em rồi. Chị mừng lắm và vội vàng ới theo đằng sau lưng em đó thôi. Từ khi đó lại thấy em im ru bà rù.. chị cũng chỉ biết lặng im đợi chờ tiếp.

Hôm qua chị vào đây post bài, rồi cũng bị hút mắt vào dòng chữ "BỚ Vành Khuyên" mà lại là sáng đèn bởi "Quang Ngọc". Tất nhiên chị cũng chạy vào xem liền. Chị thấy đó là VK. Bài viết kể về củ Mì thật là cảm động. Chị đã muốn viết ngay ít chữ cho VK... nhưng rồi chị cũng lại kịp stop. Vì chị cũng có nhiều lắm lý do để chưa viết khi đó. Chị thích câu nói : "cơm không ăn thì gạo còn đó".
Chị rất mừng gặp lại những con chữ chỉ có thể là VK, không thể lẫn vào đâu giữa thế giới đông người.

Mừng vì cuộc sống của VK dường như quen rồi với sóng gió bão giông cõi ĐỜI THẬT cũng như ĐỜI ẢO. Và với chị, vượt lên trên của những niềm xót xa về tình người, thì vẫn còn ấm áp nghĩa tình bạn, xong vui hơn cả là thấy cu Bi, củ Mì lớn khôn lên nhiều.. rất xa những ngày mà em sợ mỗi khi trời tối.. rồi cu Bi là người phải đưa thùng rác ra ngoài thay cho mẹ... những khi em ấm ức mà củ Mì hỏi vì sao mẹ khóc...

Chị muốn ngay hôm qua đem bài viết của em về cho con gái của chị nó đọc ké, vì nó sẽ nhớ ra ngay cô VK mà hồi nào mẹ nó có nói với nó nhiều lần. Nhưng chị phải đợi hỏi em có đồng ý hay không chứ?

Chị là người không hề tin những điều người ta mê tín. Nên ai nói gì thì nói về ngày thứ Sáu 13, còn với chị ngày nào cũng tốt như nhau hay cũng là xấu như nhau, tất cả là phụ thuộc vào chính con người đang sống trong khoảng thời gian nào đó mà tốt hay xấu thôi há?

Ngày hôm qua là ngày chị có nhiều niềm vui hơn tất cả những ngày trước đây của cuộc sống chị. Và VK là một trong những lý do để chị được thấy sung sướng. Chị chỉ cần nói thế thôi là VK hiểu liền phải không Smile

Nhưng sáng nay thì chị hơi buồn đấy, rồi lại đi kiếm tìm VK giữa mênh mông cõi ảo... Chị nghĩ là sẽ tìm được bài vở của em, theo một người có tên gọi Quang Ngọc trong VietBao (ở bên đó hai năm nay chị chỉ ở trong góc nhà Gia Long và Trưng Vương thôi). VK còn nhớ hồi ở trinhnu.net thì VK có nói hai câu làm chị rất cảm động và hai điều khác làm chị luôn cảm phục ngòi bút VK.

Chúc em và hai củ su su nhỏ của em luôn được an lành.
Kisses VK
Kisses cu Bi
Kisses củ Mì

Chị VHP - HTMT


PS.
Hồi sáng nay khi vào đây rồi, chị có làm tiếp một phiên khúc cho cái Liên Khúc Thu 2009 dài lê thê như không bao giờ có thể hết lá vàng rơi.. VK hồi trước có đọc không một bài nho nhỏ, như kiểu lá thư cũ..của Mai Cát Hạ viết cho Kỳ Nguyên?

Chị xin tặng cho VK nhé làm kỷ niệm một ngày nhiều niềm vui hơn là những nỗi buồn của riêng chị..
Roseheart


Liên Khúc Thu 2009 - III



Một ánh trăng son, một đáy hồ
Tình thu nở vội cánh hoa mơ
Tìm về ấp ủ nhành tơ liễu
Gió lùa mây trắng tợ vần thơ (Hoàng Khai)



Vần thơ tình thắm thu trông mong
Giờ đã tan theo giot nắng hồng
Hòa sắc úa tàn tình rũ áo
Trăm năm bến đợi cũng bằng không (Uyên Phương Minh Nguyệt)



Bến vẫn đợi thuyền dẫu trăm năm
Tình thu như thể ánh trăng rằm
Hồn thu soi bóng hồng đáy nước
Mắt thu ngàn lệ dõi xa xăm (Mai Cát Hạ)



Ngàn lệ xa xăm dõi mắt thu
Trời thu mây trắng mộng viễn du
Ghé bến trần gian mùa lá đổ
Say đắm chiều thu gió thổi vù (Kỳ Nguyên)





Nhanai
#18 Posted : Friday, November 13, 2009 10:25:40 PM(UTC)
Nhanai

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 400
Points: 84
Location: some where out there

Was thanked: 9 time(s) in 9 post(s)
quote:
Gởi bởi QuangNgoc

Em cám ơn chị Thư, chị Huệ, chị Tonka và Em Quế Anh cùng chị Kim Mai

Dạ không em có trởl lại đâu.

Vô tình em đi ngang biết chị nhắn em mà em suy nghĩ mãi mới vào lấy nick khác trả lời.

Với em có chết em cũng không thỏa hiệp. Chuyện đó ở đây delete, em cũng bị xóa ở hai site khác. Tai vách mạch rừng, họ nghĩ em không đàng hoàng nên mới làm thế với em thôi.

Thật sự em đàng hoàng hay không mình em biết cũng là quá đủ, em không cần cả thiên hạ tán đồng ạ.

Em không nhắc lại chuyện cũ mà thù dai chi cả. Chỉ thấy sự thật mà còn sợ thì cả đời sợ đủ thứ chứ làm gì khác được, các chị thấy phải hông.

Nếu em không có bản lĩnh, không có bản sắc độc lập của một cây viết, ai muốn xóa muốn nói gì em cũng được để được đăng bài nơi đó và được người ra vào tán thưởng thì em thà đừng viết còn sướng hơn.

Nếu cho tới lúc này chưa ai nhận ra em không thỏa hiệp, không cơ hội, e rằng cũng không có cơ hội nào khác Tongue

Life is too short. Em làm những gì em yêu thích còn chưa hết. Đâm đầu vô chỗ không hiểu mình chi ạ.

Mà cả thế giới, trong một khoảnh khắc nào đó , chỉ cần một khoảnh khắc thôi, em hiểu em là ai, em cũng đủ hạnh phúc rồi.

Em không nhập nhằng vào thế giới nhan nhản người, cười nói mà trong thâm tâm em không hề biết em là ai.

Chân thành cảm tạ những lời của các chị nhé.

Em yên lành nơi em đang đứng ạ.







Chi. Va`nh Khuye^n aka chi. Quang Ngo.c


Co' co`n nho*' dde^'n NA na`y kho^ng va^.y?

Kho^ng ca^`n bie^'t chi. co' thoa? hie^.p hay kho^ng, nhu*ng NA va^~n ra^'t muo^'n ddu*o*.c email dde^'n chi.. Ne^'u tie^.n , va` chi. co`n tro*? la.i dda^y, xin chi. vui lo`ng cho NA xin va`i chu*~ nha : o*? ta.i cho^~ na`y : mmtp03@yahoo.com.

Vo*'i lo`ng quy' me^n, luo^n chu'c chi. vui, bi`nh an.



NA
QuangNgoc
#19 Posted : Saturday, November 14, 2009 1:48:01 AM(UTC)
QuangNgoc

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 0
Points: 0

Chị VHP ơi
Em còn giữ tất cả những dòng chị viết cho em hồi còn ở TN, đó là những gì đẹp nhất em đã nhận.
Viết cho VB em chỉ dùng bút danh VK, còn Quang Ngọc từ lâu em đã không dùng.

Em vẫn có những điểm chung với mọi người nhưng vì nhiều điểm không thích hợp được nên đành phải có điểm riêng Tongue. Thật sự tách bạch ra khỏi thế giới cũng không sung sướng gì chị ạ.
Mà hỏng biết sao trong gia đình cũng vậy em luôn là con bò đen mà đàn bò thì trắng hihihi.
Thôi thì đi hết cuộc đời này chẳng còn bao lâu, em cũng đã thay đổi nhiều lắm cho đời bớt sóng gió mà còn chưa bớt Dead.

Em cám ơn chị rất nhiều những gì chị đã dành cho em không thay đổi theo ngày tháng. Điều đó quý lắm chị ạ và em vô cùng biết ơn đời sống đã dành cho em điều đó từ chị.

Chị và gia đình an lành nhé chị RoseRoseRose
QuangNgoc
#20 Posted : Saturday, November 14, 2009 1:50:01 AM(UTC)
QuangNgoc

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 0
Points: 0

Chào NA

Bồ phải công nhận tui không thỏa hiệp trước cái đã, tui nói chuyện tiếp, ok. ihihihi

Đã email.

Lý do gì bồ hỏi tui còn nhớ bồ không hihihi bồ cứu độ tui mấy lần tui nhớ hết...

Hhaah VK ngày ấy giờ còn đâu, tui đã hèn đi rất nhiều iihihii

KissesGood day nhen.
Users browsing this topic
Guest (3)
2 Pages12>
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.