Kính chào các chị em,
TH xin kể câu chuyện này góp vui cùng các chị em nhân ngày cuối tuần (không biết là mặn hay chay, chắc là tuỳ tâm.
)
30 năm truớc, cũng khoảng thời gian này, cô của TH ( bị kẹt ngoài Bắc hồi 1954) đi vào Sài gòn thăm lại anh em bà con sau hơn 20 năm. Cô vui tính và nói giọng miền Bắc rất rặt, đặc biệt vần TR thì cô phát âm thành GI (ví dụ ông Giời, con Giai, nhà Gianh...) Quà cô cho chị em TH là một mớ trái bồ quân, vì chưa bao giờ ăn loại trái này nên chị em TH chỉ lựa những trái màu đỏ (ăn dòn tuy hơi chát.) Vậy là bị cô la cho: "Các cô ơi, các cô thật là dại, TRái càng đen, càng thâm thì ăn càng ngọt, càng ngon đấy các cô ạ!
"