Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

2 Pages12>
Diet
Từ Thụy
#1 Posted : Tuesday, May 17, 2005 4:00:00 PM(UTC)
Từ Thụy

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,394
Points: 39
Woman

Thanks: 2 times
Was thanked: 3 time(s) in 3 post(s)
Mấy chị ơi, cho TêTê hỏi chuyện này nghe.

TêTê có nhỏ cháu gái chừng 17 tuổi. Mới khoảng 2 tháng nay tự dưng nó diet, một ngày chỉ ăn có 1 dúm rau và 1 trái táo thôi. Mẹ cháu nấu món gì cũng không chịu ăn hết, từ năn nỉ đến la mắng, khóc lóc thiếu điều muốn lạy cho cháu nó ăn dùm Shocked... Người nó càng ngày càng gầy rạc ra, nhìn thấy xót lắm. TêTê hỏi thì cháu chỉ nói là trước giờ thấy mập quá (mà TêTê thấy có mập đâu), nên diet thôi, và nhất định bịt tai không nghe ai khuyên bảo gì hết á. Hình như Mẹ cháu có bắt uống thuốc bổ.

TêTê muốn hỏi các chị: làm sao để mình khuyên cháu nó đây? Ai bảo cũng không nghe, cứ đứng dậy đi vào phòng đóng cửa lại. TêTê thấy tội quá mà không biết làm sao. Các chị có ai có kinh nghiệm gì chỉ cho TêTê với, nhìn thấy nó như vậy đau lòng quá.
Tonka
#2 Posted : Wednesday, May 18, 2005 1:39:00 PM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
quote:
Gởi bởi TT
, một ngày chỉ ăn có 1 dúm rau và 1 trái táo thôi.


Kẹt thiệt đa. Em muốn làm giống vậy mà cái miệng cứ nhép nhép hoài, chị có cách nào chỉ cho TK với Smile Chị hỏi cô bé dùm em, ăn vậy mà không thấy đói run tay run chân sao?
Liêu thái thái
#3 Posted : Wednesday, May 18, 2005 3:42:13 PM(UTC)
Liêu thái thái

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,677
Points: 786
Woman
Location: thôn bọ ngựa

Thanks: 8 times
Was thanked: 38 time(s) in 38 post(s)
ai da! coi chừng con bé bệnh
ĐQDao có 1 truyện ngắn nói chuyện này, con thỏ con gì đó thì phải... Truyền thông pháp cũng hay nói về 2 cái bệnh dính dáng chuyện ăn uống, Mme Ngô cũng có giảng rồi đó, nhân chuyện Terri Schiavo.
Từ Thụy
#4 Posted : Wednesday, May 18, 2005 4:45:46 PM(UTC)
Từ Thụy

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,394
Points: 39
Woman

Thanks: 2 times
Was thanked: 3 time(s) in 3 post(s)
quote:
Gởi bởi Liêu thái thái

ai da! coi chừng con bé bệnh
ĐQDao có 1 truyện ngắn nói chuyện này, con thỏ con gì đó thì phải... Truyền thông pháp cũng hay nói về 2 cái bệnh dính dáng chuyện ăn uống, Mme Ngô cũng có giảng rồi đó, nhân chuyện Terri Schiavo.



Chị LTT ơi, sao TêTê chậm tiêu quá Shy, không hiểu chị nói gì hết à. Chị cho TêTê biết thêm chi tiết được không?
Từ Thụy
#5 Posted : Wednesday, May 18, 2005 4:48:11 PM(UTC)
Từ Thụy

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,394
Points: 39
Woman

Thanks: 2 times
Was thanked: 3 time(s) in 3 post(s)
quote:
Gởi bởi tonka

quote:
Gởi bởi TT
, một ngày chỉ ăn có 1 dúm rau và 1 trái táo thôi.


Kẹt thiệt đa. Em muốn làm giống vậy mà cái miệng cứ nhép nhép hoài, chị có cách nào chỉ cho TK với Smile Chị hỏi cô bé dùm em, ăn vậy mà không thấy đói run tay run chân sao?


Chị tonka, TêTê cũng lạ là làm sao cháu nó sống! TêTê bỏ một bữa ăn thôi là thấy bủn rủn chân tay, nhức đầu, chóng mặt, muốn ói... Shocked Đói một ngày là bảo đảm chết liền á Tongue.
Liêu thái thái
#6 Posted : Wednesday, May 18, 2005 9:44:54 PM(UTC)
Liêu thái thái

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,677
Points: 786
Woman
Location: thôn bọ ngựa

Thanks: 8 times
Was thanked: 38 time(s) in 38 post(s)
TêTê vô Quán Cóc đọc bài Terri Schiavo, Mme Ngô nói về bệnh boulimie bạ chi cũng ngốn và anorexie sợ hãi hết mọi thức ăn, cả 2 đều do vấn đề tâm lí. Cháu nó ở trong trường hợp thứ 2 rồi. Chị nhắc đến cái truyện ngắn của ĐQD, vì bà ni vốn cũng là bác sĩ ngoài đời.

Thiếu ăn như vậy dĩ nhiên là đổ bệnh tùm lum, có điều bệnh nhân chỉ trông thấy khía cạnh phải xuống cân của mình, làm mọi cách để đạt mục đích. Rầu...
Phượng Các
#7 Posted : Thursday, May 19, 2005 5:38:30 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Một trường hợp chết vì diet: Karen Carpenter

[img] http://www.hotshotdigita...penter.Images/karen1.jpg[/img]


She was a great musician. A teenager turned accordion player turned flutist turned drummer turned singer. Karen Anne Carpenter was one of the all time great musical sensations of the 70s. On the stage she was glamorous and loved by the crowd. Thousands of people cheered her on as she performed classic song after song. She guest starred on TV shows, was on the front cover of many national magazines, and even toured the world. But amidst all this fame and fortune, she was dying. Karen Carpenter was suffering from an eating disorder not uncommon among the American population. Though disorder was not rare, it was rarely talked about. Most people at that time had never heard of the term Anorexia Nervosa. Sad but true, the death of Karen Carpenter in 1983 opened the eyes of the world to this life threatening disease.
Karen Carpenter was well known in the 70s and 80s for her dazzling music. She was one half of the sibling music group, The Carpenters. Born in 1950, she grew up listening to the Beatles and performing with her older brother Richard, and in her lifetime captured 3 Grammy's, 8 Gold Albums, 10 Gold Singles, and 5 Platinum Albums. The music she made was so great that she held the record for the most Top 5 hits in the first year of business. You could say that she lead her life in the spotlight. Young girls looked up to her. She was a role-model and a symbol of American culture. At least, this is what she was trying to be. As it turns out, it was these social pressures that ultimately lead to her downfall.

Richard Carpenter recalls that Karen was "a chubby teenager". Genetically, she wasn't meant to be super thin. Unfortunately for this singer, the only body that she would stand to have was a thin one. The dieting began in 1967 when Karen's doctor put her on a water diet, bringing her weight down from 140 lbs to 120. When she had made it down to 115 lbs, people told her she looked good, but she could only reply that this was just the beginning of the weight loss, and that she wanted to lose still more. By the fall of 1975, Karen was down to 80 lbs. She was taking dozens of thyroid pills a day, and throwing up the little food that she ate. Karen's body was so weak that she was forced to lay down between shows, and the audience was gasping at her body as she walked on stage. It was this year in Las Vegas that Karen collapsed on stage while singing "Top of the World". It was a big scare to the audience and her family. After being rushed to the hospital, it was reported that Karen was 35 lbs underweight. It was this final collapse that made Karen Carpenter realize that she had a serious problem. She went to doctors and therapists, and eventually began to believe that she was well. However, in reality, her body was still suffering from the lack of food, the over dosages of laxatives, the lack of sleep, and the anxiety of being on the road. When she died in 1983, it was a shock to many people who believed that she had been cured.

The emergency call came at 8:51 am on February 4, 1983. Karen Carpenter's mother found her naked and unconscious on the floor of a walk-in wardrobe closet in their home in Downey, California. She was rushed to the hospital where attempts were made to save her life, but within an hour, Karen Carpenter was dead. She died of a cardiac arrest caused by the strain that the anorexia had put on her heart. At the age of 32, she was 5'4", but weighed only 108 lbs.

Karen Carpenter was vibrant and energetic, they said. As Gil Friesen, the president of A&M Records described her, she was "...the girl next door, always up even when she was down". She had the common signs of anorexia. She was sweet, but kept her emotions inside. She was the kind of person who would take care of other people, but not herself. They called her a living skull, and a tormented and unhappy woman. She was psychotic about her weight, and self-conscious about her natural pear-shaped chubbiness. Karen Carpenter was a talented, ambitious young white female from a middle class home. She was the prime example of a victim of anorexia nervosa.

Anorexia Nervosa is often referred to as the stars or starlets disease. Sometimes also called the slimmers' disease, or the rich women's disease. Anorexia is especially common among young white girls and those who need to have more control over their lives. Among anorexics, you will find female hyper-achievers, fashion models, dancers, gymnasts, and ballet troupes. It is the good girls disease.

Ever since Karen Carpenter died in 1983, doctors, scientists, and therapists, among many others, have been investigating the cause of this fatal eating disorder. One common cause, as everyone agrees, is American culture and the media. For the past few decades, there has been an American philosophy of "trim and slim". This is a nation where it is sexy to be skinny and where fitness centers and more recently, dieting supplements, are being advertised more than anything else. The film and television industries are only perpetuating the image conscious nature of people within the American society. Studies have shown that since the beginning of Playboy magazine, the centerfold models have become thinner and thinner, leading to the ideal that thin is good. Super skinny magazine models act as role models, and girls find themselves dieting so that they can look like Twiggy the Shrimp, or whoever the supermodel of the decade may be. Still, many find themselves striving for the gymnast ideal, or thinning down to look like all of the other girls in the ballet class. It is a wide spread problem that is only getting worse as time goes on.

Many sources report that there may be a correlation between a certain style of parenting and anorexia. Scientists are saying that anorexia can develop when parents set excessively high standards of achievement or exert too much control over their children. Children of authoritative parents don't rebel. Instead, they find areas in their lives where they do have control. One of them being their eating habits.

Eventually, girls begin to develop a distorted view of themselves. Psychological disturbances cause them to stop seeing themselves realistically, which in turn causes them to have a low self-image. Often, other peoples' references to chubbiness, pudginess, or baby fat sends the signal that weight must be lost. Bright and successful people see themselves as disgustingly fat. They feel that they have to measure up, but that they can't unless they change their body weight. Anorexia is about control. For some, dealing with pressure means taking control of food.

In 1983, it was predicted that one in every 300 women between the ages of 14 and 25 suffer from anorexia. All together, one in 200 women of all ages are victims of the disease. Studies have also found that one tenth of all female college students have at one time or another suffered from an eating disorder. 15 years ago, there were half a million young women with anorexia, and today, that number has risen to more than 2 million . Writers call it an "underestimated phenomenon", a great epidemic.

To some people, dieting means cutting down on the sweets, and taking an apple for a snack instead of a candy bar. But to others, dieting has an entirely different meaning. Like Karen Carpenter, many people decide to go on water diets, where they hydrate themselves to the extent that their bodies are filled up with water and nothing else. Some are bullimic and force themselves to throw up after they've eaten. Many people take laxatives, or just stop eating all together. One author wrote about a woman who would eat half a raisin at a time so that she wouldn't consume as much food, a girl who would swallow cords to get herself to throw up, and a college student who would rummage through garbage cans late at night to collect food so that she could eat and then throw up everything that she had found.

Though anorexia nervosa has a surprisingly high mortality rate, it still has serious consequences. As in the case of Karen Carpenter, it can lead to serious cardiac problems, which have proven to be fatal. Anorexia can cause a decrease in blood pressure and body temperature, hair loss, loss of menstrual cycle, and a decrease of protein in the blood. Bulimia can cause ulcers, hernias, a dependence on laxatives, and the loss of tooth enamel. When the body is deprived of food, it must look elsewhere for nutrients, and eventually begins feeding on muscle protein. The heart muscle weakens, and this leads to irregular heart rhythms and congestive heart failure. Additionally, anorexia causes an imbalance of electrolytes which causes cardiac abnormalities. In some cases, the bodies of anorexics have digested their own nervous systems. In the end, five to ten percent of the victims of anorexia die within 5 to 10 years of suicide or from depression caused by the illness, malnutrition, and heart problems.

Before Karen Carpenter died, no one spoke of any of this. Girls starved themselves, but they didn't know that there were thousands of other girls that did the same things. They surely didn't know that their eating habits would kill them. No one was aware of anorexia and it's devastating consequences. Up until 1983, eating disorders were not taken seriously. They were treated like any other bad habits that no one ever mentioned. Many thought that there was a quick fix to the problem, and that the solution to an eating disorder was simply to start eating again. Girls believed that they were cured, when in fact, they weren't.

This problem would have continued unnoticed had it not been for the death of Karen Carpenter. Immediately following Karen's death, there was a massive surge in the media regarding the great singer and her battle against anorexia. Eating disorders all of a sudden became highly publicized. Magazines and journals began publishing articles, and the news had top stories about anorexia and it's devastating effects. All of the media coverage on Karen's death encouraged other celebrities to go public with their stories. The death raised the profile of eating disorders in the entertainment community. Jane Fonda and Cherry Boon O'Neill, daughter of singer Pat Boone, admitted to their eating disorders and committed themselves to getting help. Also coming forward with their problems were Kathy Rigby, gymnast and actress, and actresses Jeannine Turner and Lynn Redgrave.

Karen Carpenter's death gave people quite a scare. In the days and months to follow the tragic incident, there were a flurry of frightened phone calls to medical centers from people who had been jolted by the singer's death and wanted help. Psychologically-oriented groups had a doubling in attendance following Karen's death. In addition, many people began to launch voluntary support groups for victims of eating disorders.

Karen Carpenter spurred public interest in anorexia. Soon their were clinics specializing in eating disorders. Richard Carpenter developed a fund dedicated to his sister for researching anorexia. This death awakened the public and lead to a focus on the problem at hand. It has been said that Karen Carpenter is responsible for making America aware of the problems of eating disorders. She brought it out of the closet and made it famous. As one person said, "...she's a name, and that's going to bring more attention."

When I walk around school, I see people who feel the need to be thinner, who look at themselves in the mirror and see fat and ugliness. People often comment on the fact that I'm thin, and say, "You're really skinny". Being a female, a dancer, an over-achiever, vibrant and energetic, many would think that I suffer from the same disease that killed Karen Carpenter. But since 1983, much has been discovered about eating disorders. If someone was to suggest to me that I had an eating disorder, I would hand them this paper and educate them on what it really means to suffer from anorexia. The fact is, eating disorders are a big problem, no matter where you go. They effect me just as they effect everyone else. You don't have to have an eating disorder feel its consequences.

Today, 8 million people suffer from eating disorders. For some reason or another, 7 million women and one million men are intentionally depriving their bodies of food. As time goes on, models are becoming thinner and thinner, as are American girls. 15 years after the death of Karen Carpenter, we are still suffering from this devastating disease, maybe more so than we were in 1983. However, the problem is no longer our ignorance to the fact that eating disorders exist and are killing thousands. Though the media perpetuates the problem, we are still better off than we were during Karen Carpenter's lifetime. We now have knowledge, which will eventually destroy the wrath of all eating disorders. Karen Carpenter can be seen as the great surge of awareness to the millions of people who suffer from this serious disease. Her struggle with anorexia has opened our eyes to the danger of eating disorders, and begun the race to finding the cure.



Tonka
#8 Posted : Thursday, May 19, 2005 5:47:15 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
quote:
Gởi bởi TT
TêTê hỏi thì cháu chỉ nói là trước giờ thấy mập quá (mà TêTê thấy có mập đâu), nên diet thôi, và nhất định bịt tai không nghe ai khuyên bảo gì hết á. Hình như Mẹ cháu có bắt uống thuốc bổ.


Cháu cao bao nhiêu và cân nặng bao nhiêu pounds hở chị 2Tê?
Em nặng 110 lbs, em thấy mập nhưng mẹ em không nghĩ vậy. Em muốn con em ăn ít cơm thôi, nhưng bà ngoại thì cứ "cơm tẻ mẹ ruột" Wink, thành ra sau 3 tháng hè với bà ngoại, con em nó lên cân quá trời Shocked

Cần tìm hiểu vấn đề rõ ràng hơn, chứ không nên bắt nó. Dù gì nó cũng 17 tuổi, nói bắp ép, nó không nghe đâu.
Từ Thụy
#9 Posted : Thursday, May 19, 2005 7:42:52 AM(UTC)
Từ Thụy

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,394
Points: 39
Woman

Thanks: 2 times
Was thanked: 3 time(s) in 3 post(s)
Cám ơn mấy chị nhiều nhé. TêTê sẽ in ra mấy bài này rồi đưa cho Mẹ cháu xem.

Chị Tonka ơi, nói tới chiều cao và cân nặng thì TêTê chỉ có thể đoán chừng thôi. Theo đơn vị của Úc thì cháu chắc cao cỡ 1m55-1m6, và nặng khoảng chừng 45kg. TêTê không biết đổi qua đơn vị pounds đâu Shy.

Rầu thiệt đó.
Tonka
#10 Posted : Thursday, May 19, 2005 12:31:11 PM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Vậy thì cô ta cỡ 100 lbs, cao 1.5-1.6. Chắc là hơi mập tí xíu so với tiêu chuẩn bây giờ. Mốt hiện tại là các cô ốm nhom ốm nhách. Chắc cổ muốn nhịn 1 hay 2 tuần cho xuống vài cân là đủ rồi thôi. Mà cô ta đã ăn như vậy bao lâu rồi chị?
Phù Du
#11 Posted : Thursday, May 19, 2005 1:53:17 PM(UTC)
Phù Du

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 72
Points: 0

nghe ma^'y chi. ba`n về mập ốm, PD cũng hơi lo lo vì PD ăn vô cứ ói ra mà không hề dùng thuốc đai ẹt gì cả ? thường thì không cảm thấy đói và muốn ăn nhưng cũng có khi đói run tay nhưng ráng ăn thì lại ói . Khi ăn thì chẳng thấy ngon miệng gì ? Lúc trước Già không bị như vậy mà ngược lại ăn như hạm đội bảy á !! Blush
còn bây giờ thì ăn uống thảm sầu quá hichic không biêt có bịnh không ? Già xuống hơn 20 lbs rùi nhưng cũng ko có ốm lắm (115lbs), cao 5'3 song nếu cứ ăn vô ói ra kiểu này chắc còn xuống nữa mà Già thiệt không muốn xuống cân tí nào nữa
có ai góp ý dùm Già hông huhuhu
Tonka
#12 Posted : Thursday, May 19, 2005 11:39:49 PM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Trọng lượng và bề cao của PD còn lý tưởng lắm. PD đã thử thuốc bắc chưa vậy hả? Nghe nói họ có những thứ thuốc làm cho ăn ngon, bao tử làm việc tốt hơn. Bây giờ lại quảng cáo gừng và nghệ nữa nha, PD thử ăn mứt gừng, uống trà gừng đi. Gừng làm cho ấm bụng, ba cái đầy hơi sình bụng, ể bụng đều được gừng trị cho rất hay. Về ăn uống thì PD ăn uống như thế nào. Những người bụng yếu như vậy thì không nên ăn những thức ăn nặng nề, cụ thể là thịt. Đổi qua thực vật xem sao, như đậu hũ chiên dòn chấm tương Cự Đà ngon chết được. Có thể luộc đậu hũ thay vì chiên để tránh dầu mỡ nếu nó làm bụng thêm khó chịu. Bằm thêm chút gừng bỏ vào tương. Ăn những món khô, ít hoặc không có nước dùng. Nước tương kho quẹt với tiêu (thiệt nhiều tiêu) cũng làm cho ấm bụng những khi bị stomach flu. Khi ăn uống như thế này thì vẫn nên uống iron.

Thêm nữa, tập thể dục cũng giúp ích rất nhiều. Tk có cô bạn hay kén ăn lắm. Tới giờ cơm mà cô không thấy đói bụng nên cô thường bỏ qua bữa. Lâu ngày nó thành ulcer, rồi hễ cô ăn vô là nó muốn đi ra. Mẹ cô làm bao nhiêu thứ đồ bổ để tẩm bổ cho cổ mà cũng không xong. Đi nhiều thầy nhiều bác sĩ, sau có ông bác sĩ kia nói rằng cô chẳng bệnh tật gì hết nhưng cần phải tập thể dục. Thế rồi cô đi bơi mỗi ngày, cơ thể hoạt động toàn diện, khí huyết điều hòa sao đó, rồi cô ăn được và lên cân. PD thử đi bơi đi.
vnlh
#13 Posted : Friday, May 20, 2005 12:45:50 AM(UTC)
vnlh

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 73
Points: 0

Em thì lên hay xuống cân tùy theo tâm trạng, hihi. Hễ vui thì ăn ào ào, lên ký quá chời, còn hễ buồn thì nuốt hong vô cái tự động xuống ký à. Mà em hong có diet theo kiểu ăn rau được, một ngày mà hong có thịt cá là em chịu hong nổi Shy, chắc em cốt sư tử á.
Chị PD ơi, chị có phải đợi đói quá mới ăn không vậy? Chị thử ăn snack nhiều nhiều chút, hay chia ra ăn làm nhiều bữa đó, ăn ít một chắc hong bị ói ra nữa đâu.
Phượng Các
#14 Posted : Friday, May 20, 2005 12:50:18 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi Phù Du

nghe ma^'y chi. ba`n về mập ốm, PD cũng hơi lo lo vì PD ăn vô cứ ói ra mà không hề dùng thuốc đai ẹt gì cả ? thường thì không cảm thấy đói và muốn ăn nhưng cũng có khi đói run tay nhưng ráng ăn thì lại ói . Khi ăn thì chẳng thấy ngon miệng gì ? Lúc trước Già không bị như vậy mà ngược lại ăn như hạm đội bảy á !! Blush
còn bây giờ thì ăn uống thảm sầu quá hichic không biêt có bịnh không ? Già xuống hơn 20 lbs rùi nhưng cũng ko có ốm lắm (115lbs), cao 5'3 song nếu cứ ăn vô ói ra kiểu này chắc còn xuống nữa mà Già thiệt không muốn xuống cân tí nào nữa
có ai góp ý dùm Già hông huhuhu


Nếu ăn vô là ói thì triệu chứng sơ khởi của bệnh bao tử rồi đó. Nếu trong thời gian qua bị stress thì lại càng chắc như vậy. Phải hướng sự chữa trị vô loét bao tử đi Phù Du ơi. Đi bác sĩ xin thuốc uống trị cái ngọn triệu chứng, còn thì bớt lo lắng buồn bực là chữa cái gốc.

Phù Du
#15 Posted : Friday, May 20, 2005 7:23:26 PM(UTC)
Phù Du

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 72
Points: 0

cảm ơn các chị đã bày cho PD . Có thời gian PD cũng phải đi BV chữa Ulcer rồi . Chị PC tâm lí ghê ! ĐÚNg là khi nào PD bị stress nhiều thì cái bụng kiếm chuyện . Vừa qua, quả thực có quá nhiều chuyện khiến PD gánh không muốn nổi đến nỗi có lúc muốn quy tiên theo cha mẹ cho xong . Cũng may, chị Ngọc Dung chia xẻ và chỉ cho PD gỡ từ nút một nên gút mắc đã từ từ được tháo . Hì hì có điều, cái bao tử thì chắc phải take time mới trở lại bình thường
Chị Ton ka ơi,
ngày nào PD cũng la làm vườn hai tiếng, coi như là thể dục đó chị và PD thiệt rất thỏai mái khi làm công việc này đó, sẽ sắp xếp thời gian để đưa hai nhóc đi bơi hàng tuần luôn tiện mình cũng bơi luôn ha chị Blush
Hai tuần nữa PD về VN thăm cốt ba mẹ, hy vọng về bển sẽ thấy bớt căng thẳng hơn và về bển có nhiều món ăn hấp dẫn chữa trị căn bịnh biếng ăn của PD Wink
xưa nay PD nổi tiếng về mặt ăn hàng...hihihi lần này nhất định không để cái tiếng đó bị mai một Wink
Phượng Các
#16 Posted : Saturday, May 21, 2005 12:46:17 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi Phù Du
Cũng may, chị Ngọc Dung chia xẻ và chỉ cho PD gỡ từ nút một nên gút mắc đã từ từ được tháo .

Cái này chắc ai cũng mong được nghe kể chị Ngọc Dung gỡ kiểu nào mà hay vậy hà? RoseEight Ball

Phù Du
#17 Posted : Saturday, May 21, 2005 8:37:57 PM(UTC)
Phù Du

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 72
Points: 0

hihihi chị PC,

cái nút chính để chị ấy gỡ giúp em chính là trái tim của chị ấy san sẻ với em đó cho nên em thiệt rất muốn giữ riêng cho mình á ! Blush
bây giờ em cũng cảm thấy nhẹ lòng để vào đây phá cùng các chị ! Blush
cảm ơn các chị thật là nhiều
Hoa Gạo
#18 Posted : Monday, May 23, 2005 5:11:49 AM(UTC)
Hoa Gạo

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 681
Points: 0

quote:
Gởi bởi Phù Du

nghe ma^'y chi. ba`n về mập ốm, PD cũng hơi lo lo vì PD ăn vô cứ ói ra mà không hề dùng thuốc đai ẹt gì cả ? thường thì không cảm thấy đói và muốn ăn nhưng cũng có khi đói run tay nhưng ráng ăn thì lại ói . Khi ăn thì chẳng thấy ngon miệng gì ? Lúc trước Già không bị như vậy mà ngược lại ăn như hạm đội bảy á !! Blush
còn bây giờ thì ăn uống thảm sầu quá hichic không biêt có bịnh không ? Già xuống hơn 20 lbs rùi nhưng cũng ko có ốm lắm (115lbs), cao 5'3 song nếu cứ ăn vô ói ra kiểu này chắc còn xuống nữa mà Già thiệt không muốn xuống cân tí nào nữa
có ai góp ý dùm Già hông huhuhu



Chị PD ơi,

Chị được 115lbs mà chị lo vậy, hg đây cao cũng gần bằng chị mà nặng chỉ có 95lbs thôi. Ăn ngày 2-3 bữa, ngủ ít nhất cũng được 6-7 tiếng, vậy mà không lên cân nổi. Không biết làm sao để mà mập thêm vài pounds đậy
Tonka
#19 Posted : Monday, May 23, 2005 5:20:53 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Nói chuyện mập ốm, TK nhớ hồi mới qua Mỹ thì bà con mình hay may đồ ở nhà/tiệm chứ chưa có đi mua sắm như bây giờ. Có cô kia đi may bộ đồ tây phải. Tới chỗ của ông thợ may thì gặp ông kia khi trước có tình ý với cô nhưng lúc này cô đến thử áo thì cô lại đi với một ông khác. Cô mặc thử áo xong thì nói với ông thợ nó như thế nào và cần sửa làm sao. Ông bồ cũ thấy ngứa mắt ông bồ mới, bèn ngồi liếc mắt cô kia nói mát: "Ối xời, chỗ nào dư thì lấy dao phạt bỏ!" TongueWink
Hoài Yên
#20 Posted : Monday, May 23, 2005 5:28:20 AM(UTC)
Hoài Yên

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 166
Points: 0

quote:

Chị PD ơi,

Chị được 115lbs mà chị lo vậy, hg đây cao cũng gần bằng chị mà nặng chỉ có 95lbs thôi. Ăn ngày 2-3 bữa, ngủ ít nhất cũng được 6-7 tiếng, vậy mà không lên cân nổi. Không biết làm sao để mà mập thêm vài pounds đậy



Xời ơi, tuitui ghét mấy người nói không lên cân nổi lắm đó nha... Angry Eight Ball đọc nghe đụng chạm gì đâu... Shocked

HG ơi,

nói đùa tí thôi, có muốn lên cân thiệt hông thì HY giúp cho, cứ hễ chừng nào HY ăn cái gì HY vô đây post HG ăn theo là bảo đảm lên cân ngay... chỉ sợ HY post nhiều quá PNV bị ngắc ngỏai chị tonka với lại chị PC la thôi... Question

bây giờ là khoảng 3 giờ, mới ăn xong bánh bột lọc... (hông phải lunch đâu, là post lunch á... ) và đang ăn M & M (cho nó đuổi mùi nước mắm mà... Tongue)
Users browsing this topic
Guest (39)
2 Pages12>
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.