Tôi ghét chàng để râu không chịu cạo, lần nào trước khi gặp cũng phải dặn dò, nhớ cạo râu nghen anh. Lần này không dặn, thế là trình diện tôi với bộ mặt... thất nghiệp cộng thất tình thấy phát chán.
Thấy tôi nhăn nhó quá nên hứa sáng mai sẽ cạo, thế là cứ nghe la oai óai trong phòng tắm, tôi hỏi vọng vào, anh sao vậy? Đáp: lâu ngày không cạo bây giờ bị râu giật đau quá. Lại còn biện hộ: để râu vậy thì không đi cua gái được, em mới không ghen.
Hẹn với hai nhỏ và anh V. Ba năm rồi không gặp, Ch vẫn như xưa, N thì tròn trịa hơn, tôi chắc già đi nhiều (hic hic). Bước vào nhà đã nghe N thông báo : "đã nhốt nó vào chuồng rồi". "Nó" như cục bông gòn, dễ thương, xinh xắn, đôi mắt có hồn lắm, chỉ có điều tôi sợ không dám ẵm. N bảo Ch có cái gì cho B ở trong tủ lạnh kìa, làm tôi mừng húm, ngồi nghĩ coi cái gì là cái gì. "cái gì" và "cái này" của Ch và N có thể là nhiều... cái lắm. Như khi Ch giới thiệu em trai :"Cái này là em Ch." khiến tôi được một trận cười chọc quê Ch rồi cũng bắt cuh*ớc chỉ vào chàng : "cái này là C". Còn "cái gì" trong tủ lạnh là chùm vải tươi. Tôi nói, thôi bây giờ đi chơi, "cái này" để dành chiều về ăn một mình. N cười nhắc, nhớ nha, nếu không Ch ăn hết đó.
N hỏi B thích ăn gì, tôi nói thì N giới thiệu đi. N hỏi :bột chiên nha? Wow, bên chỗ tôi làm gì có món này nên gật đầu lia lịa. Chúng tôi nói toàn chuyện bạn Net. C ngồi nghe, chắc bữa nay mới biết tôi chơi Net dữ vậy. Anh V gọi nick của tôi xong quay lại hỏi C, biết B nghĩa là gì không? Tôi cứ chắc mẩm là chàng không biết, ai dè bị chàng nêu đích danh ra, quê 1 cục. Ngồi ăn ba đứa cứ ríu rít, share món này nha? Ừa, ăn chung cho được nhiều món. Cuối cùng tôi "thử" (không phải thiệt nha) được 4 món: bột chiên, canh bún, bún riêu và gỏi ngó sen tôm thịt. Anh V thấy tụi tui giành nhau ăn vui quá cũng mời món anh order : ai thử dê không? Mà không ai chịu thử món đó hết, mì thịt dê. Món nào cũng thiệt ngon, tiếc là bụng hết chỗ chứa rồi. Đi ngang tiệm bánh, đi ngang chợ. Ch ghé vào mua kẹo mè xửng và ô mai me. Tôi mua hộp me ngọt và thấy vải lại thèm, tiếc sao mình không xách chùm vải theo nên bây giờ phải mua. Tính tiền xong mới thấy chàng đi lại, cầm bịch khăn giấy trên tay. Sau nghe anh V khen :C chu đáo quá ha, còn nhớ mua khăn giấy, làm tôi cứ tủm tỉm cười.
Đi phà. Trước khi đi đã hỏi: không biết có bị say sóng không? Ai cũng trấn an, không đâu, phà to lắm, chạy êm ru à. Xém chút nữa xe chúng tôi bị đi chuyến sau, có lẽ họ thấy mặt mấy đứa tôi có vẻ thất vọng quá hay sao mà cho lên, đậu cuối cùng cái phà. Ch rủ, ra phía trước đóng phim Titanic đi. Nghĩa là chạy ra mũi phà đứng dang tay ra cho gió thổi lồng lộng. Lạnh cóng. Mà vui quá chừng. Chụp hình tấm nào cũng tóc gió tung bay, đứng khúm núm như lúc chờ xếp hàng đi Restroom, hihihi. Có 1 con chim định bay ngược chiều gió mà bay không nổi, nó cứ như đứng yên một chỗ trước mũi phà, nhìn tiếu lâm thì thôi. Lạnh quá nên lại chạy vào trong ngồi. Ch thắc mắc: không biết mấy con chim cứ phải vỗ cánh hòai tụi nó có mỏi không? Muốn biết có mỏi không thì tụi mình cũng cứ vừa đi vừa quạt tay một hồi là biết chứ gì. Tưởng không sao mà tôi say sóng thiệt. Chàng bắt đứng dậy đi tới đi lui, nói là ngồi một chỗ một hồi sẽ bị ói . Mà đứng lên đi thì đỡ thiệt. Phía sau chiếc phà lặng gió, nhìn sóng vỗ thấy cảnh vật hai bên thật êm đềm. Hôm nay 70 độ, mát thì thôi, mà N cứ than nóng.
Thôi đi ngủ, mai mốt có hứng sẽ viết tiếp.