Rank: Advanced Member
Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 1,407 Points: 48 Location: California, Santa An a Was thanked: 1 time(s) in 1 post(s)
|
Chuyến Đi
Ngày 7/11/07 Sau mấy tháng chuẩn bị, ngày khởi hành đã tới. Mấy đứa con tôi nô nức mua sắm, chích ngừa và những thứ cần thiết cho một chuyến đi về thăm quê cha mẹ. 4 giờ chiều, tôi đang lo kiểm soát lại những thứ cần thiết, những đứa con gọi tới hỏi mẹ còn thiếu gì nữa, và những thứ phải lo lắng vào phút chót cần phải lo. Đang dọn dẹp lại trong bếp của nhà con gái mà tôi tạm trú mấy ngày nay, vì trong thời gian chúng tôi đi, mẹ chồng tương lai của nó sẽ từ Freemont lái xe xuống trông coi nhà cửa, 2 con chó và may dùm màn cửa . Điện thoại reo, thằng Út : -Mẹ! Con để quên passport của con bên Arizona rồi! Tôi sửng sốt : -Con à! Chỉ còn 5 tiếng đồng hồ nữa là mình phải ra phi trường rồi! -Con biết, Xin lỗi mẹ, con gọi cho chị Tuli rồi, nhưng chị busy, con để massage lại cho Tim nói chị gọi cho con gấp. -Con có chắc là con để quên bên đó không? Con đem theo passport qua bên đó làm gì? -Con mới vừa biết là con để quên bên đó. Bây giờ con làm sao đây! Số là tuần trước, khi tôi về từ Arizona, vợ chồng chị của nó và đứa cháu ngoại cũng đi theo qua chơi nhân ngày lễ Độc lập. Khị chị nó về lại bên đó nó cũng lái xe qua, dọn một ít đồ đạc qua vì sau chuyến đi, nó sẽ qua bên đó ở để phụ chị nó trong phòng làm răng của anh rể. Chắc là cái passport nó mới nhận được, làm một copy để làm visa rồi không biết đem theo qua đó làm gì; chắc là để khoe với chị nó. Bây giờ chỉ còn mấy giờ đồng hồ nữa, làm sao đây! Tôi gọi điện thoại của con gái không trả lời, con rể cũng không luôn. Phải hỏi Cookie số điện thoại văn phòng của Tuli vì tôi chỉ lien lạc với tụi nó qua cellphone. Gọi qua văn phòng gặp con gái, tôi hỏi: -Con đã nói chuyện vơí Lu chưa? -Dạ rồi mẹ. Con đang gọi hãng máy bay để Tim đem bay qua. Rồi con sẽ về nhà để lấy passport của Lu. -Có kịp không con. -Kịp mà mẹ. mẹ đừng lo! Tôi lo quá, từ văn phòng nó chạy về nhà phải gần một giờ lái xe, rồi trở về văn phòng, từ đó ra phi trường cũng hơn một tiềng nữa, làm sao cho kịp đây! 20 phút sau, con gái gọi lại: -Mẹ, con đang lái xe về nhà đây. Tim không bay nữa, Lu sẽ bay qua đây rồi tụi con gặp nhau ở phi trường, Lu lấy passport xong sẽ quay về ngay. -Vây mấy giờ Lu bay? -No đang trên đường ra phi trường. 9.30 nó sẽ về tới bên đó, nó đi bộ qua bên đó gặp nhau thôi. -Mẹ sợ không kịp quá. Tôi vội gọi cho Cookie: -Lu đã pack xong hết chưa? Con xem nó còn thiếu gì thì lo dùm cho nó nha, nó đang ra phi trường rồi. -Xong hết rồi mẹ. Clinton ( con rể tương lai) về đến, nói cho nó nghe nó chỉ biết: -Oh, God! Rồi nó lo đi sắp xếp cho xong vì Út đi làm chưa về. Tụi nó lục tục kéo đến, Bi và Jenifer, Cookie và Julian với hành lý vì tôi bảo dồn hết đến đây để Thái đến đón cho tiện. Kim (bạn gái của Lu) cũng đến để đưa chúng tôi ra phi trường. Tụi nó kéo nhau đi ăn, tôi ở lại nhà. 8 giờ Tuli gọi : -Mẹ, Lu vào máy bay rồi đó. Tụi con vừa ăn xong nên mẹ cũng đừng lo nó đói bụng. -Cảm ơn con và Tim nhé. -Không có gì đâu mẹ. Mẹ và các em đi chơi vui vẻ. Vậy là tôi đỡ lo phần nào nhưng chắc phải đợi khi thấy Lu ở phi trường tôi mới an tâm được. Thái gọi đến hỏi đường, nói chuyện với Thái xong thì Kim cho biết Lu vẫn chưa rời Arizona vì máy bay còn đợi người nào đó đến từ một nới khác, chưa biết delay đến khi nào, Lại lo tiếp……..
Thái đến, chất hành lý lên xe Thái. Kim cho biết là Lu mới nhắn tin cho biết là máy bay sắp cất cánh, vậy là khoảng 10 giờ Lu mới về đến Cali. Mẹ của Clinton đưa mọi người ra phi trường; tôi và Cookie, Julian theo xe Thái lại chùa. Sau khi vào lấy hũ tro cốt của ba chúng nó, đeo lên vai. Tôi nói với sư cô vài câu và nhận một vali của Sư Cô gởi về cho chùa bên đó, chúng tôi trực chỉ phi trường. Mọi người cùng nhau bỏ hành lý lên xe đẩy sau khi Thái chúc mọi người chuyến đi vui vẻ và từ giã ra về. Đẩy xe vào trong, vẫn chưa có tin gì thêm của Lu. Vào đến quầy check in của Korea airline, chúng tôi chưa sắp hàng vì vẫn chưa được tin gì của Lu. Hơn 10 giờ Lu gọi cho biết đã đáp xuống và Lu xin ra trước vì có chuyến bay international kế tiếp và đang chạy đến. Chúng tôi an tâm vào sắp hàng. Đến quầy đưa vào 8 cái vé, 8 cái visa nhưng chỉ có 7 cái passport. Người làm vé thắc mắc, tôi nói còn một người đang đi tới. Lu đến nơi, đưa cho tôi cái passport, mồ hôi đầy người…… Muốn la con, nhưng thấy tội nghiệp cho nó nên thôi. Nó biết tôi lo nên đến ôm tôi: -Xin lỗi đã làm mẹ lo…. Lấy boarding pass xong, đẩy hành lý qua chỗ security, lại sắp hàng. Đến khi người ta đẩy hành lý vào trong hết mới thở phào nhẹ nhỏm. Tôi nói với Lu: -Con đưa Kim ra xe, đừng để nó đi một mình. Chúng tôi đứng đợi cho đến khi Lu trở lại thì đã hơn 11 giờ. Chỉ còn hơn 2 giơ nữa là bay rồi, còn phải qua thủ tục security cho nên chúng tôi bắt đầu đi vào trong. Mọi thứ đều suôn sẻ qua máy X-ray, chỉ có cái ba lô đựng hũ tro cốt, thấy người ta bỏ vào máy lại hai ba lần, rồi kêu thêm người đến. Ngoài đó cũng xem lại rồi bỏ thêm một cái kéo vào bên dưới. Sau khi qua lại máy, ông ta nhìn thật kỹ rồi trao nó lại cho Cookie. Vây là xong! Vào bên trong, ngồi thêm một tiếng đồng hồ nữa rồi lục tục vào máy bay…. Còn nhiều ghế trống nên tôi đổi chỗ, dành nguyên một băng ghế nằm dài xuống làm một giấc ngon lành sau những giờ phút mệt mỏi, lo lắng …….
(Viết trong khi đang chờ máy bay hạ cánh)
|