Lang thang (Phú Quốc),
Hôm trước mới về đến VN, VH có đi Phú Quốc mấy ngày, cũng vui lắm. Ở tại KS của SG tourist ngòai đó, khách sạn sang, Cảnh trí đẹp cho nên cũng cảm thấy rất là thỏai mái. Đây là lần đầu tiên, VH gặp được những người chiêu đãi có thái độ rất là thân thiện tại VN. Phần đông người ở VN làm nghề chiêu đãi tức là nghề có bổn phận làm vui lòng khách để kiếm tiền tip lại có những thái độ kém phần thân thiện, khi khách hỏi gì, chỉ biết gật đầu, lắc đầu hay quá lắm là trả lời nhát gừng; nhất là ở những cơ quan nhà nước hay những nơi mà họ không cần thiết phải vui vẻ với khách để còn mong gặp lại người khách nầy. Những ngườ chiêu đãi ở đây phần nhiều là còn trẻ, nam cũng như nữ đều vui vẻ, sẳn sàng để phục vụ những yêu cầu chánh đáng của khách hàng, mặt luôn luôn nở nụ cười và cũng có lúc pha trò cùng khách. Sỡ dĩ mà VH nhắc nhiều về chuyện nầy vì VH thật sự ngạc nhiên! Cháu TM của VH đi câu mực, vì không quen nên bị say sóng, khi về đến KS là ói mữa tùm lum, mặt mày xanh như tàu lá, không ăn uống gì được. Một cậu nhỏ vừa dọn bàn, vừa hỏi chuyện:
-Các cô mới đi câu mực về à?
-Nhưng không câu được gì cả mà em bé đay còn bị say sóng muốn chết rồi đây nầy.
-Vậy là em bị mực câu rồi đó!!!!
VH thật sự thích các em phục vụ tại đây.
Phú Quốc cũng có nhiều cảnh đẹp, như bãi Sao là một bãi tắm thật sạch, phong cảnh nên thơ, nước trong vắt cho nên ngay giữa trưa các cháu của VH và ngay cả chị HH cũng tắm ngon lành, quên luôn cái sợ da bị ăn nắng. VH còn đi thăm nơi người ta nuôi "con trai" để lấy ngọc. VH cũng mua được mấy viên ngọc thật đẹp làm cho Dì của VH nói với mấy ông cậu: "Con nầy đi PQ, không làm được gì cả chỉ mua "trai" thôi!"
Làm cho VH nhớ lại người hướng dẫn du lịch cho biết hai đặc sản của PQ là "chó và trai"! Không biết hai đặc sản nầy, cái nào quý hơn!!!!
Đồ biển của PQ cũng rất ngon và rẻ, Cả nhóm của VH được đưa đến 1 bãi biển có vẻ vắng, nhưng cũng rất đẹp, đứng trên bờ nhìn thấy được các hòn đảo thuộc Thái lan. Tại đây VH được ăn bào ngư tươi nướng, tươi rất ngon và rẻ, chỉ có 70.000/kg, ăn xong lại muốn ăn thêm nên kêu thêm 1 kg nữa, đã quá lại không phải lái xe nên uống bia thả dàn....
Tại đây có 1 người đàn ông cũng lớn tuổi giúp vui bằng 1 cây đàn cò với những bản vọng cổ thật là
ướt át của Út Trà Ôn cho nên Cháu của VH đã giới thiệu là "Nghệ sĩ ưu tú Út Trà Đá là em của Út trà Ôn". Một lát sau, có bà chủ quán cũng ra ngồi kế bên ông ta ( không biết 2 người liên hệ như thế nào) nhưng thấy đầu tóc bạc phơ và có vẻ cũng phương phi nên VH đặt tên là Bà Sáu sa đà, con của bà Năm Sa Đéc! Vừ ăn nhậu, vừa có ca vọng cổ giúp vui nên....... cũng vui.
Quê hương mình có những nơi mà lâu nay chưa hề đặt chân đến, cảnh trí thiên nhiên thật là đẹp. Dầu ở đâu, khi về đến VN vẫn thấy những niềm ấm áp không thể nào tả được. Tuy cũng có những điều làm cho mình cảm thấy không thỏai mái nhưng vẫn làm cho mình thương từng tấc đất, ngọn rau ở nơi nầy.
Phơi tiêu
Lên tàu vượt biên tại Phú Quốc
Chuẩn bị sang tàu lớn