quote:
Gởi bởi Phượng Các
quote:
Gởi bởi chieuduong
...có những chiều mưa phơn phớt lạnh , đem cả hồn thu tới lòng ngưòi
chị cảm... và hiểu rõ tâm trạng các chàng thanh niên anh hùng này !
chiêu dương gởi tới chị lời khâm phục !
thiệt là áy náy qua, anh cd đừng quá khen mà PC đâm ra ngại, chỉ là bàn cho vui mà thôi, chắc gì mình trúng.
PC lại không nghĩ là PDC nói lên tâm trạng của các chàng thanh niên nhảy toán ](cám ơn cd, đúng là cái từ này được dùng trong công tác đặc biệt nói trên). PC nghĩ là câu tô màu xanh trên chỉ là tâm trạng của PDC mà thôi. Vào trong Nam thì cái khí hậu trong Nam nóng nực quá, mỗi lần có chút gió mưa phơn phớt lạnh là đồng bào di cư từ Bắc của mình lại chợt nhớ da diết cố hương. Nghe họ làm thơ, viết văn, sáng tác nhạc nhắc đến cái lạnh, cái mưa phùn xứ Bắc mà mình cũng đâm mơ mộng theo. Như trong bài Bình Ca Ngày Sẽ Tới, Phạm Duy có viết:
Ngày chấm dứt chiến tranh vợ gặp chồng
Ngừng tiếng súng khiến cha mẹ gặp con
Anh đưa em ra nghe thu Hà Nội
Em đưa anh vô Nam coi mặt trời
chớ hông phải là ông nói lên tâm trạng của các chiến sĩ nhảy toán. Họ đã ra Bắc rồi, gặp mùa thu rồi, còn nghe nhớ nhung gì nữa. Chỉ có người ở lại đây, tưởng tượng các anh đó trở ra ngòai Bắc, nơi xa cách quan san, lòng người xa xứ bỗng đâm ra bâng khuâng......
Mà thôi, PC cũng nên ngưng lại đây về bài này, còn để ngắm chân dung của các nam nhạc sĩ do anh cd sưu tập chớ, phải không?
Những chàng chiến sĩ nhảy toán này đa phần là...những chàng trai đất Bắc di cư 1954...
Họ được tuyển mộ rất là kỹ lưỡng và trực thuộc Nha Kỹ Thuật ( một cơ quan có tên gọi mà không có trụ sở do ông Nhu , bác sĩ Tuyến cùng một số Sĩ quan trong quân đội của thời Đệ NhấttCộng Hòa...trực tiếp điều hành , không riêng gì Biệt Kích mà còn có Hải Kích , Không Tuần...)
Họ chưa bao giờ...được trở về Hà Nội cả , chỉ được máy bay C-130 của Hoa kỳ thả xuống vùng Nghệ An , Hà Tỉnh hay những địa danh lân cận....Tất cả xuống bao nhiêu bị bắt bây nhiêu , như thể là dân du kích địa phương đã biết trước và chờ họ...xuống là tóm hết .
Đó là một điều hết sức đau buồn... !
Họ hoàn toàn không tới được Hà Nội là tự vì...sẽ bị khám phá ngay nếu thả họ xuống Hà Nội , chỉ quanh quẩn những vùng ngang với vĩ tuyến 17...hay những vùng ven biển Hải Phòng ( Hải Kích - người Nhái )
Tâm trạng của Phạm Đình Chương hay những chàng trai thế hệ này đều như nhau cả tự vì họ là...những người dân đất Bắc ...chứng kiến cảnh tàn ác của cộng sản mà di cư vào Nam ...
Một cơn gió nhẹ , một cơn mưa phùn đều đã nằm sẵn trong mạch máu của họ rồi... !
Là PĐC bâng khuâng...hay nói một cách khác là ai...đó sẽ bâng khuâng ?
Cùng một cảm giác một tâm trạng
mơ ngày về vinh quang Key word trong bài hát này là:
Thương dân nghèo ruộng đồng hoang cỏ cháy
Thất nổi xót xa của kiếp đọa đày
Anh Đi trong những cuốn viết về đời tù cải tạo , một số có ghi lại những hình ảnh của những chàng trai này ( Đại Học Máu - Tạ Tỵ...) ,
lặng lẽ trong ánh mắt đầy chua xót thương tâm cho những người tù...cải tạo ! Góp ý đôi dòng...