bài tường trình của Hoàng Linh, người về thăm em Quỳnh Như
Sau 24 năm đón xuân tại xứ người, Tết Ất Dậu năm nay Hoàng Linh (HL) được diễm phúc thưởng thức cái không khí tưng bừng của Tết cổ truyền ở quê hương. Thật tuyệt vời sau gần một phần tư thế kỷ thèm khát hương vị ngày xuân trên đất nước, nay được tận mắt nhìn lại những hình ảnh Tết quen thuộc và những phong tục lâu đời của dân ta trong dịp mừng xuân mới. Chuyến về quê ăn Tết lần này càng ý nghĩa hơn khi HL được cơ hội thực hiện hai công tác do Nhóm Phật Tử Đạo Tâm giao phó.
1. Cúng dường trùng tu Chùa Ân Bửu (Đồng Tháp, Việt Nam):
Một số đông thành viên nhóm chúng ta đã có nhân duyên gặp gỡ Thầy Minh Thuần cách nay khoảng hai năm tại Chùa Tịnh Luật (Houston) và tư gia đạo hữu Chân Quang (Dallas) trong dịp Thầy đến Hoa Kỳ hoằng pháp. Sau khi trở lại Việt Nam, với ý chí vững vàng và đạo hạnh cao thâm, Thầy đã bắt tay vào việc trùng tu Chùa Ân Bửu, ngôi chùa mà Thầy lãnh trách nhiệm trụ trì từ cuối thập niên 80, đã hư hao nhiều theo năm tháng.
Được xây dựng vào năm 1962, Chùa Ân Bửu nằm trong một vùng quê nghèo nàn, đất thấp thuộc huyện Thanh Bình (giữa Thị Xã Cao Lãnh và Huyện Hồng Ngự), tỉnh Đồng Tháp. Hằng năm vào mùa nước ngập ở miền Tây (từ tháng 10 đến tháng 11 dương lịch), Chùa cùng chung số phận ngập nước mênh mông với biết bao căn nhà thuộc vùng đầu nguồn sông Cửu Long, bao gồm các tỉnh An Giang, Đồng Tháp. Hơn 40 năm chịu đựng, đã đến lúc Chùa cần được sửa chữa. Nhưng nằm trong vùng quê xa, không có nhiều khách thập phương đến viếng như các chùa ở đô thị, Phật tử quanh vùng tất bật chỉ đủ được hai bữa cơm qua ngày, nên Chùa rất eo hẹp cho việc trùng tu, chi phí thực sự để sửa Chùa lại cao hơn dự tính ban đầu, do đó Chùa kẹt một số nợ sau khi việc sửa sang được hoàn tất.
May mắn thay nhờ vào số tiền $1000 từ quỹ nhóm và sự cúng dường của một số thành viên Đạo Tâm, mà Thầy Minh Thuần đã trang trải được phần lớn số nợ tu bổ Chùa. Và ngày nay, Chùa Ân Bửu trông rất uy nghiêm, tiện nghi cho người dân huyện Thanh Bình, tỉnh Đồng Tháp đến lễ chùa, học Phật.
Thầy Minh Thuần cho biết lần trùng tu này sẽ giúp chùa hoạt động thêm 20 năm nữa. Thầy nhiệt liệt tán dương công đức của nhóm chúng ta và cầu mong cho mọi thành viên được an lạc, tinh tấn trên bước đường tu học.
2. Giúp nạn nhân bướu mắt tại Cà Mau, Việt Nam:
Cách nay khoảng ba tháng, bạn Thiện Hà Võ Thanh Hải có gửi cho nhóm chúng ta một bài viết ngắn, được đăng trên một tờ báo trong nước, về một bé gái bốn tuổi ở Cà Mau (Việt Nam), bị chứng bệnh bướu mắt rất trầm trọng. Trong bài viết ấy, cha của bé Quỳnh Như, anh Nguyễn Văn Giang, một nông dân nghèo xơ xác, kêu gọi đồng bào ở hải ngoại nhủ lòng thương mà giúp đỡ tịnh tài cho con anh ta được trị bệnh. Khi nhận được lá thư ấy là lúc HL sắp về nước đón xuân, nên HL đã kêu gọi các thành viên trong nhóm Đạo Tâm, cùng bè bạn, thân hữu quanh vùng hùn phước cứu giúp cho bé Quỳnh Như chữa bệnh, và hứa rằng HL sẽ mang số tiền đóng góp ấy về trao tận tay gia đình em bé bất hạnh.
Gia đình em Như ngụ tại huyện Trần Văn Thời, tỉnh Cà Mau. Từ thị xã Cà Mau đến huyện Trần Văn Thời đường đi hơi khó vì xe phải chạy trên đường đất khoảng 25km. Khi đi hết con đường đất này lại gặp một con sông chắn ngang, nên đoàn người, gồm HL, bà ngoại HL, các anh chị em bà con trong làng HL ở Vĩnh Long, và một nguời bạn HL mới quen là giáo sư sinh vật (biology) thuộc Đại Học Cần Thơ (cùng đi để tìm hiểu thêm về bệnh trạng của em Như) phải dừng lại vì trên con sông đó không có phà cho xe qua, mà chỉ có đò đưa khách sang sông, rồi chọn nơi này làm nơi hẹn gặp gia đình em Như, từ nhà đi ghe máy đến đó khoảng 15km.
Khi anh Giang bồng em Như từ ghe bước lên, HL bàng hoàng vì cái bướu mà chúng ta thấy trong hình mấy tháng trước đây to cở củ khoai tây (potato), nay lại lớn gần bằng cái đầu của em, che cả phân nửa khuôn mặt hốc hác của em. Nó khiến em đau đớn vì nước từ bướu chảy ra ướt cả áo. Theo lời cha em, đêm đến cái bướu làm em khó chịu, ngủ không được, nên anh phải ẵm con trên vai đi tới đi lui, hoặc đưa con trên võng thấu sáng. Khi HL trao số tiền $1,650 do Nhóm Đạo Tâm trao tặng, anh tỏ lời cảm ơn chân thành đến các vị ân nhân đã thương xót và cứu giúp con gái anh ta trong cơn hoạn nạn, vì với số lương làm thuê, làm mướn khoảng 20,000 VND (tương đương 1.25 USD) một ngày anh ta không làm sao kham nổi chi phí chạy chữa cho con.
Ngay hôm sau, anh Giang đã đưa bé Quỳnh Như lên Bệnh Viện Pháp Việt (mới thành lập sau này) tại quận 7, Saigon, cho bác sĩ xem xét. Nhưng anh có phần thất vọng vì bác sĩ nơi đây cho biết rằng cái bướu quá to, không làm hóa trị (chemo therapy) được, chỉ có cách cắt thôi, nhưng em Như còn quá nhỏ, sẽ không đủ sức trải qua cuộc giải phẫu như thế. Vì thế bệnh viện có uy tín tại thành phố này đã từ chối, không nhận trường hợp của bé Như. Anh Giang bèn ẵm con qua Bệnh Viện Ung Bướu tham khảo ý kiến thứ nhì, nhưng trung tâm chuyên về ung thư này cũng trả lời tương tự và không nhận chữa trị cho em. Vì thế hiện giờ anh Giang coi như tuyệt vọng.
Theo HL được biết, bạn Thiện Hà Võ Thanh Hải có một người quen làm việc cho một cơ quan từ thiện nào đó trên miền Bắc nước Mỹ; bà ta có cơ hội xin cho bé Quỳnh Như được đưa sang Mỹ chữa trị. Thủ tục và kết quả ra sao HL chưa được biết, nhưng đây là hy vọng cuối cùng cho sự sống còn của em Như, vì không biết em có thể chịu đựng được cái bướu độc tính này thêm bao lâu nữa.
Trong khi đang nói chuyện với gia đình em Như, thì có một phụ nữ khoảng 40 tuổi đến muốn trình bày với HL về hoàn cảnh của chị. Xem qua một bài viết đã được đăng trên báo Phụ Nữ về trường hợp chị và qua tìm hỉêu thêm khi tiếp xúc với chị, HL xin được tóm tắt hoàn cảnh của chị như sau: Cách nay 3 năm vì bị ung thư xương mà một chân của chị đã bị cắt. Ngay lúc ấy, chồng của chị đã bỏ chị ra đi, để lại cho chị, lúc ấy đã trở thành phế nhân trên giường bệnh viện, đứa con gái chưa đầy hai tủôi không người chăm nom, nuôi dưỡng. Từ đó đến nay, chị và đứa con sống lây lất qua ngày, một chân vất vả nuôi hai miệng ăn.
Thấy đứa bé gái khoảng năm tuổi của chị có vẻ đói bụng, HL mua cho em một dĩa cơm và chứng kiến em ăn một cách ngon lành như chưa bao giờ được ăn một bữa cơm như vậy.
Với một giọng van xin, chị nói với HL “Xin Nhóm Phật Tử của anh bên Mỹ thương tình mà giúp đỡ cho em và con em sống qua ngày, chứ em có một chân kiếm ăn khó quá!”
Trước hoàn cảnh thương tâm ấy, HL cho chị một số tiền để chị và đứa bé tạm sống và nói với chị “Chị cầm đỡ số tiền này trước đi, khi tôi về Mỹ sẽ trình bày với các anh chị em bên đó xem có giúp gì cho chị được không nhé”.
Sau đó HL và đoàn người đi cùng từ giã hai gia đình đáng thương ở miền cực Nam của đất nước, ra về với nỗi đau xót cho thân phận của đồng bào đang quằn quại trên quê hương còn quá nhiều những mảnh đời bất hạnh.