Biển Rộng
Tuệ Kiên - Nguyễn Hải – Hà Lan Phương
[img]http://i4.photobucket.com/albums/y147/HoangNam/birdsbienrong.jpg [/img]
Từ một ngày nào, tôi không có nhớ rõ, khi “ lang thang” dạo net, tôi đã bắt gặp và nghe được giai điệu của một bản nhạc, tôi – khi ấy, không biết tựa bài nhạc tên gì, chỉ biết là thời khắc đó , đêm cũng đã khuya lắm, nhưng tôi cứ ngồi im lặng như thế để chìm người trong giai điệu của bài nhạc này , chỉ mới là hòa âm dạo đâu của bài nhạc thôi trong tôi đã dấy lên một cảm xúc khó tả , nhè nhẹ thôi, trong giai điệu này có cả những xao xuyến … Và giọng hát trầm ấm, da diết ấy cất lên . Tôi biết rất rõ về giọng hát này, ca sĩ Hà Lan Phương Tôi đã nghe Phương hát khá nhiều bài , nhưng sao khi tôi nghe bài nhạc này thì tôi lại cứ muốn nghe Phương hát mãi , Phương đã gợi được đến tận cùng cái sâu lắng nhất trong mỗi người .
“ con chim sơn ca” Hà Lan Phương không chỉ thức dậy một ban mai về biển mà không ít thì nhiều, trong mỗi chúng ta ai cũng có kỷ niệm . Mà Hà Lan Phương còn truyền cảm được đến người nghe cái " linh hồn" mà Biển Rộng gửi gắm
“ Biển Rộng “ – như tôi được biết sau này là tựa của bản nhạc Phương đã trình bày . Đây là một một bài thơ của Tuệ Kiên được nhạc sĩ Nguyễn Hải và Hà Lan Phương đồng sáng tác .
Tôi chưa tìm hiểu nhiều về thơ Tuệ Kiên, ( nghe tên, hình như đó là một pháp danh đặt cho những người đã quy y của Đạo Phật ) Để phân tích hay tìm hiểu tiếp về Thơ - Tuệ Kiên, tôi xin dành lại vào một dịp khác, .
Ở đây, tôi chỉ nói riêng về bài Biển Rộng mà tôi đang lắng nghe và rất thích mà thôi .
Bài thơ dàn trải, đầy chất nhạc tính âm vang mênh mông được Tuệ Kiên vẽ lên một bức tranh lộng lẫy về cảnh biển mà sẽ có rất nhiều người nhìn thấy sẽ mang về treo trong nhà . Bức tranh ấy với những hòa âm ấy, giọng ca ấy cất lên cứ làm cho người nghe phải bồi hồi, cái gì đấy thật sâu lắng tưởng như đã ngủ sâu trong mỗi người bỗng được lời thơ này, giọng hát này thức dậy
Có lẽ là sự ngẫu nhiên - Biển luôn gợi kỷ niệm trong tôi. Không phải vì lời thơ trùng hợp với sở thích yêu Biển cũng như yêu Mưa của tôi .
Biển rộng, chỉ có hai câu đầu tiên đã gợi tôi về với những ngày ấy khi tôi ra với Biển một mình .
Tuệ Kiên quá xuất sắc khi vẽ được bức tranh Biển , vẽ được cảnh buổi sáng tinh khiết
“ Một sớm mai tìm đường ra biển” , và tiếp theo là
“ Nhìn hải âu từng cánh trắng bay nhanh”
Từ xa xa từng sóng lớp xây thành
Xô vào mãi đám rong rêu bờ đá
Bốn câu thơ, một bức tranh biển hài hòa nhưng có cái gì đó cứ mãi làm lưu luyến người nghe
Có nhiều bài thơ về Biển, và ngay cả bản thân tôi cũng đã từng viết về Biển , yêu Biển đến mức khi thế giới công nghệ tân tiến người ta dùng địa chỉ mail để liên lạc kết nối cho nhanh tôi cũng có một địa chỉ hộp thư mà ai hiểu, hiểu theo nghĩa nào cũng được về Biển . Nhưng tôi có viết về Biển nhiều bao nhiêu nữa, và cả khá nhiều thi sĩ khác viết về bao nhiêu nữa vẫn không thể là một hòan mỹ tuyệt vời như Biển Rộng, với nội dung của bài thơ Tuệ Kiên đã viết mà Hà Lan Phương trình bày Biển của Tuệ Kiên thật bao la, mênh mông và rộng lớn đầy tình người .
Biển của riêng tôi, chỉ là sự cô đọc muôn thuở mà có lẽ ai cũng nhắc đến được , đó là cái “ tôi” riêng, là “ anh” hay là “ em” là tình cảm riêng của tình yêu nam nữ có trong mỗi người, nhưng Biển của Tuệ Kiên , trong cái lắng sâu đến mênh mông như thế không phải ‘ cái tôi” , sự cô độc diễn tả trải bày ra mà là một “ cái tôi” bức xúc là nỗi niềm chỉ dành riêng “ quê hương” “ cái tôi” ấy dẫn dắt đưa người đọc bắng mắt, hay đến với người nghe qua giai điệu qua giọng hát ấy là cả một bức tranh kỷ niệm về một làng quê xa xôi mà trong bất cứ con người nào cũng có , đó là nơi đã từng “ chôn nhau cắt rốn” nơi mỗi người chúng ta được sinh ra , vùng Quê ấy, chữ Quê viết In của Tuệ Kiên dù như chỉ còn trong hòai niệm, trong ký ức nhưng thật gợi tả . Hẳn Tuệ Kiên phải yêu tha thiết lắm quê hương của mình và chỉ có lòng chân thật tuyệt đối mới gợi lòng người nghe những cảm xúc bồi hồi như thế. Là bức tranh của vùng quê chài lưới ven biển, với vị mặn nồng của muối biển và hòa lẫn tiếng ru vừa bát ngát vừa êm đềm của bốn bề sóng vỗ, chính cái cảnh thiên nhiên biển hùng vĩ đó đã đem đến cho Tuệ Kiên những câu thơ đầy sức gợi tả , hay sẽ làm ta nhớ đến bức tranh làng, với những lũy tre xanh , hay với cả những “ bến nước, cây đa “ những mái chùa cổ kính, mà tiếng mõ tiếng chuông ngân vang lan xa hòa tiếng sóng biển , đó là bức tranh của tình yêu quê mà Tuệ Kiên không dành riêng cho chỉ riêng mình mà là nói dùm, nói hộ cho tất cả mọi người , những con người đã vì một lý do nào đó buộc phải xa nơi ấy, bức tranh Biển Rộng của Tuệ Kiên qua giọng hát Hà Lan Phương như một ma lực có sức gợi, sức hút kỳ diệu, dù thời gian xa cách, dù không gian mênh mông không định một nơi nào hễ chỉ bắt gặp Biển thôi, màu nước trong xanh là thức dậy trong lòng Tuệ Kiên lòng tưởng nhớ, bâng khuâng chốn quê hương nước mặn . Tuệ Kiên đã hòa được tâm hồn vào cảnh vật, vui buồn với quê xa, đó một hòai niệm về một quê hương còn mòn mỏi, suy vong và cái giai điệu buồn được nhạc sĩ Nguyễn Hải viết lên hợp lại bàng bạc trong suốt Biển Rộng
Thơ Tuệ Kiên có những liên tưởng hết sức bất ngờ , không hiểu sao hình ảnh “ chú sóc con thập thò trong kẽ đá” cứ khiến tôi hình dung ra một hình ảnh về một Tuệ Kiên, và hình ảnh của bao người khi đứng trước biển “ chú sóc con” nét xót xa bùi ngùi trong cảnh biển ấy, nét chấm phá tài hoa trong bức tranh biển ấy tạo một cảm giác thân quen gần gũi làm cho hòa quện với tình người tạo ra hồn người như mảnh hồn của Biển tôn thêm sự chân thành .
Vâng, thật khó có người diễn tả được như nhà thơ Tuệ Kiên .
Nhìn biển rộng núi xa thêm hùng vĩ
Thương kiếp người một kiếp mong manh
Dẫu cho trong cái vòng xoay thời gian vẫn cuồn cuộn chảy, như lớp sóng cuộn xô bờ không ngừng nghỉ ngày đêm , dẫu cái nhịp sống thường ngày vẫn cuốn chúng ta đi theo những bận rộn, hay lo toan , phiền muộn và danh lợi thì vâng, cái kiếp người ấy cũng chỉ thật mong manh . Chính vì cái “ mong manh “ấy chúng ta hãy thử một lầnmột ít phút giây thôi tìm về với Biển - Biển Rộng, của Tuệ Kiên qua tiếng hát Hà Lan Phương , để về lại với những kỷ niệm, với “Quê “ và chúng ta hãy suy gẫm, và hồi tưởng về quá khứ và hiện tại . Chúng ta sẽ yêu hơn cuộc sống này , sẽ tự tin hơn và thong dong mà bước đi về phía trước như đó là lời gửi gắm mà Tuệ Kiên muốn dành cho mỗi chúng ta
Biển có nghe biển xa nước sao đành
Không biển vẫn mang gió thơm mùi biển
Vâng, xin cảm ơn, nhà thơ Tuệ Kiên, với quan điểm nhân sinh và tình yêu rộng lớn dành cho quê hương trong thơ , cảm ơn nhạc sĩ Nguyễn Hải với sự hòa âm phối khi giai điệu làm hòan tất một bức tranh nhân sinh hòan mỹ đầy nhân bản tình người về Biển, cảm ơn giọng ca Hà Lan Phương đã trình bày xuất sắc nhất bài thơ phổ nhạc này .
Ngọc Dung