Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

từ bàn viết của
Thơm
#1 Posted : Sunday, January 30, 2005 4:00:00 PM(UTC)
Thơm

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9
Points: 0

T ơi,
Chị rất vui về cú điện thọai của em hôm qua.... nó làm chị hạnh phúc tràn ngập sau đó....chị không ngờ là em đã khóc khi bóng chị khuất sau cánh cửa phòng cách ly của phi cảng.....em làm chị nghe rung động quá....có bao giờ một người chỉ quen biết như bèo nước lại có thể nhỏ nước mắt cho nhau khi chia xa.....chị cảm động vì tình cảm của em dành cho chị.... chị coi em như em của chị....những khi về sau một buổi tiệc tùng nào chị quàng tay qua vai em và thầm nói.... rốt cuộc các trận cười tan biến.... hai đứa mình lại trở lại trong bóng tối và im lặng.... nhưng mà mình không cô đơn....vì mỗi người đều có một tình yêu trong tim.....chúng ta cùng chờ ngày hội ngộ với người bạn của mình.....



Thơm
#2 Posted : Wednesday, February 9, 2005 7:13:05 AM(UTC)
Thơm

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9
Points: 0

O. khóc khi nghe tin em ly dị.....chị cũng thảng thốt khi nghe tin ấy....thời gian làm thay đổi tất cả....ngày nào nghe tin hai người yêu nhau tha thiết....vượt qua cả một đại dương để hứa hẹn sẽ chung sống trọn đời với nhau trước bàn thờ Chúa.... vậy mà bây giờ..... anh ấy lại còn đi nói xấu em với mọi người khác....cốt để cho mọi người không nhìn ra cái xấu của anh ấy....cờ bạc....ngọai tình....em không còn một chỗ nào trong tim để cho anh ấy trở lại....em ơi....ly dị....là cái thế chẳng đặng đừng.... con cái trong một gia đình đổ vỡ thường hay có những khó khăn trong sự phát triển tâm hồn....em gặp con em đang lén cùng bạn trai của nó trong phòng tắm....em làm gì được nó....một khi nó đã coi chuyện đó như ăn cơm uống nước....chỉ 16 tuổi thôi mà đã biết mùi đời sớm quá....làm sao em kiểm sóat nổi khi nó đến trường....đi ra ngòai.... tới nhà cha nó trong những dịp cuối tuần....em buồn lắm....em giờ chỉ muốn bán nhà để dọn lên S. mà ở.... thời gian hưởng thụ của em chẳng còn bao lâu nữa..... em bị bệnh tiểu đường.... tay em hay trặc gân.....

Thơm
#3 Posted : Sunday, February 27, 2005 12:04:38 PM(UTC)
Thơm

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9
Points: 0

INVAR'S' KEEP CLAM!

Trên tay xăm hình một con nghêu đang hé miệng.....Với giá 7 đồng, mỗi người nhận một cái muỗng nhựa, 5 phiếu và một cái ly nhỏ...... Vào lúc 1:30 sẽ bắt đầu cho mọi người được thử các món xúp thi đua ở dọc boardwalk. Nắng ấm áp... Đi một lúc có thấy hơi nực.... chàng mặc ấm lắm mà.....Vui vậy thôi, cũng không có chi là đặc sắc lắm đâu..... Vài tháng nữa chàng lại trở lại với vùng đồi núi lạnh lẽo tuyết giá .....tự nhiên chàng nghe lòng mệt muốn chết đi được.....nàng an ủi chàng.....đừng buồn quá.....cuộc sống là vậy mà.....

Thơm
#4 Posted : Monday, April 18, 2005 2:01:54 PM(UTC)
Thơm

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9
Points: 0

Nàng kể lại giấc mơ của nàng đêm qua, nàng mơ thấy bị bắn vào người mấy phát, nàng phải bò đi tìm xin được trú ẩn, mình mẩy nàng máu me không. Tới đó thì nàng thức dậy, điều quan trọng là nàng không chết.

Buổi chiều chàng và nàng cùng nhau đi dạo trên ven đồi. Cả hai đi dọc theo con đường mòn tới một gốc cây có chiếc ghế nhựa và ngồi xuống. Ngồi một lúc, vẫn vắng tanh, nắng ấm và vàng. Chàng nằm dựa đầu vào đùi chàng. Có người cưỡi ngựa đi tới, chàng ngồi nhỏm dậy. Nàng bước lần lên đồi, muốn lên trên, nhưng rồi nàng ngừng lại. Chàng đi ra khỏi ghế nhựa, cùng nàng thảnh thơi trở lại chỗ để xe. Khi đi ngang một lùm cỏ, chợt nàng kéo tay chàng, và lùi lại, một con rắn đang cuộn mình và rung lục lạc lên. Chàng níu tay nàng và chạy thục mạng. Chàng bảo giấc mơ đêm qua ứng vào đây đây. Nàng về gặp ai cũng kể lại chuyện ghê sợ đó.

Qua hôm sau chàng và nàng đi dự buổi họp mặt thường niên dành cho các nhân vật đã đóng góp xây dựng cộng đồng. Buổi ăn nhẹ nhàng, có rượu sâm banh và xổ số giúp vui. Cả hai trúng một thẻ đổ xăng và một phiếu tặng mua đồ tại một tiệm.
Đi về vẫn còn sớm, chàng và nàng đi thăm tòa nhà cũ thành phố một trăm năm, vé vào cửa là ba đồng, có người về hưu tình nguyện thuyết minh về các vật xưa trong nhà. Hai vợ chồng dắt hai đứa con gái và quan tâm cắt nghĩa thêm cho chúng.
Thơm
#5 Posted : Thursday, August 11, 2005 2:47:08 PM(UTC)
Thơm

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9
Points: 0

Nàng ngồi trên chiếc jeep hiên ngang dũng mãnh chạy trên cơn nóng hầm của bầu trời hạ. Chàng ngồi sau tay lái thường hay gợi chuyện cùng nàng vì nghĩ là nàng quá ít nói. Nhưng nàng chỉ cười mỉm mà thôi. Từ thành phố chàng họ quay trở lại thành phố nàng và gặp thêm một nhóm bạn để cùng nhau vào ngồi ăn trong một tiệm thật là đông đảo, đắt khách. Không khí với nàng thật là ấm áp dễ chịu trong sự săn đón chiều đãi của mọi người dành cho nàng. Nàng nhẹ nhàng tâm tư.

Thơm
#6 Posted : Monday, August 22, 2005 7:19:00 PM(UTC)
Thơm

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9
Points: 0

Rất vui trước sự đón tiếp thân tình của M. dù là trước đó suýt chút nữa là em bị lạc đường. Căn nhà của M không rộng hơn căn nhà của N nhưng có được khoảng sân đàng trước sau để trồng dăm ba cây táo cây mận và một cây trà. M dắt em đi dòm các phòng trong nhà và rất gọn gàng sạch sẽ, làm em nhớ căn nhà của chị L, . M đãi em bữa cơm và M rủ em ăn bốc cho ngon. M làm món gì giống như xá xíu, chỉ món đó là hợp miệng của em.

Thơm
#7 Posted : Friday, September 9, 2005 3:40:55 PM(UTC)
Thơm

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9
Points: 0

Cả ngày em cứ đi tới đi lui, lòng nóng, bạn em tới mà em không đi gặp được, bạn em sau cùng gọi cho em, sao đây, em thật chán vì em không làm sao đi tới gặp bạn được, có lúc em tưởng rằng em không còn tâm tư nào mà vui chơi như hồi đó, nhưng những lời nói thân tình của bạn làm em thấy thật náo nức rung động tận sâu trong cõi lòng.
Vậy mà rốt cuộc em và bạn lại không gặp nhau. Thời gian đã ngăn cách chúng ta rồi phải không bạn. Bạn đã trở về nhà bạn vào ngày hôm qua. Em buồn, và vẫn còn buồn.
Thơm
#8 Posted : Monday, October 17, 2005 6:21:01 PM(UTC)
Thơm

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9
Points: 0

lúc này điện thọai từ bên em gọi qua chị rẻ lắm đó chị....em mua cái thẻ 10 đồng mà tới hai trăm mấy chục phút.....hai chị em tha hồ mà nói chuyện....em ..........em tới đâu chị tới đó....con gái lớn của em đã dọn tới nhà cha nó ở vì muốn được tự do sống theo ý thích hư hỏng của nó....vâng, em đã bỏ thuốc rồi, không rượu, không thuốc lá, nhưng cà phê thì em không bỏ được....em có thử quen vài người đàn ông khác......nhưng thật sự em không còn tin tưởng ở họ được nữa......chỉ là những kẻ ích kỷ chỉ biết đến có cái sung sướng cho riêng họ......em có cảm giác em chỉ là một người đầy tớ.....vậy mà sao hồi đó em lại mê muội.... tại lớn lên cứ nghĩ ai sao mình vậy.... ai có bồ mình cũng phải có bồ....ai lấy chồng mình cũng phải lấy chồng.........khi buông điện thọai xuống em chợt nghe buồn vô cùng, thấy lòng quạnh quẽ cô đơn trống vắng.....em ước gì có chị.... chị ước gì có em....sau những tháng năm trôi qua trong cuộc đời....đời sống không phải là hoa là gấm như hồi lớn lên em vẫn nhìn về nó như vậy....đời là vậy đó sao hở chị......

Thơm
#9 Posted : Saturday, December 17, 2005 9:22:01 AM(UTC)
Thơm

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9
Points: 0

Đúng hai tháng trôi qua, bao nhiêu là sóng gió trong đời em, em yêu một người và được một người khác yêu. Sau cùng cả hai đều đi ra khỏi đời em gần như cùng một lúc, người em yêu từ bỏ em và người yêu em bị em xa cách, em đau khổ bao nhiêu vì bị người em yêu từ bỏ, và em cũng biết là người bị em từ bỏ cũng khổ đau y như vậy, nhưng tình yêu không phải là thứ có thể xin mà có được, thì cũng không thể vì thương hại mà có thể ban cho. Muôn đời nỗi khổ của yêu đương.
Bao nhiêu người đang chờ đợi em, họ muốn gặp em, thời gian không còn bao nhiêu mà sao nợ tình luôn vướng víu.
L tới chơi và ngủ lại, hai đứa em nằm một giường và trò chuyện râm ran. Có khi nào chỉ mới quen nhau mà em đã dám mời người ta về ngủ lại hay không? Nhưng với L thì em thấy có vẻ tin cậy liền, em có nói với L là khi nào thấy em nhắm mắt ngủ thì L cứ tự nhiên tắt đèn và đi về phòng dành riêng cho khách. L có giọng nói đặc biệt nhõng nhẽo như trẻ thơ, khi cười rộng mở thì đôi mắt cũng như cười theo.
Mười giờ khuya mà ba người lang thang trong thành phố. Những ngọn đèn chào mừng lễ đã được thắp lên. Em thèm một ly cà phê, cùng nhau ghé vào quán bên đường, chỉ vừa kịp mỗi người một ly thật nóng, và cầm lấy mang về xe, ngồi nhâm nhi và trò chuyện. Em tạm quên người em yêu, nhưng khi nhìn màu trời đen thẳm, em chợt nhớ người em yêu vô cùng. Nhớ giây phút cùng nằm nhìn tuyết rơi lả tả ngòai trời, nhớ những ly bia cùng nhau nhắm nháp, nhớ con thác 7 tầng hai đứa đã cùng trèo lên đó ngắm xem. Còn chuyến đi vào sòng bài mà người bảo là thèm nghe tiếng bạc rơi leng keng. Em để cho người ở lại sòng bài, em trở lại khách sạn, nhưng vừa đóng cửa thì nghe tiếng người về vì một phút xa em cũng làm người nhung nhớ. Vậy mà giờ đây ....
Users browsing this topic
Guest (2)
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.