Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

Cát Nhu
Phượng Các
#1 Posted : Friday, January 28, 2005 4:00:00 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Bốn Đoản Khúc Cho Ngày


sáng ra nằm nghe biển hát
bài ca có gió bạt ngàn
thong-dong, thảnh-thơi, an-vị
nhìn đời vỗ nhịp miên man

buổi trưa trời hừng hực nóng
mở toang cửa đón gió nồng
nghiêng đầu em hong tóc ướt
bàn chân hẫng chốn cõi không

chiều về trang thơ gấp lại
ngẩn ngơ tia nắng cuối ngày
ta gom mây trời đi lạc
riêng mang cánh hạc lẻ bầy

đêm mở ra trang cổ tích
lặng lẽ vầng trăng gọi mời
tìm hoài chẳng ai trong mắt
ngoài kia một đốm sao –rơi

Phượng Các
#2 Posted : Saturday, January 29, 2005 7:29:37 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Đêm


đêm
uống cùng người ngụm chát ngày xưa
chiếc ly xoay triệu vòng rồi cũng trở về khởi điểm

giữa bao điều phù phiếm
mình đã nhận ra nhau!?

trong hạnh phúc có mầm đau vĩnh cửu
(dẫu bạc đầu con sóng vẫn ngân vang)

chưa vào thu nên chẳng có lá vàng
ta trải thảm đón người bằng ngàn lá... chữ
thơ bội thực giữa những miền thị tứ
ngã thong dong trên những giáo điều!

tay ôm mặt
thủy triều trào ra mắt
có rồi tan như bọt biển ngoài kia(?)

xoay-
thêm ngụm nữa cho vừa
cay như khói -vẫn hoài trong lòng mắt!

03.08.2004
Phượng Các
#3 Posted : Saturday, January 29, 2005 7:30:05 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Lời Cuối


đêm nằm thở giữa hơi sương
mượn câu lục bát gởi thương sang người
ngước lên -bảng lảng mây trời
vương trong mắt -có là lời khói bay?

ba năm vẫn cuộc tình đầy
rời tay nỗi nhớ quắt quay một đời
người ta có nửa khác rồi
ừ thôi buông nhé -ngày trôi khẽ khàng!

nghìn trùng sóng động âm vang
(hờn ghen thi thoảng cỡ... ngàn cơn giông)
tan mưa lặng tiếng bão lòng
tìm mình -mình cũng vẫn nồng như xưa

à ơi... tiếng nhặt tiếng thưa
thèm ru mình ngủ giấc trưa mỗi ngày
tay giờ chẳng chạm được tay
lời em im bặt -lệ đầy mắt nâu
Phượng Các
#4 Posted : Saturday, January 29, 2005 7:30:41 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Thất Tình Ca


một vòng trọn kiếp nhân sinh
thất tình ca -cũng mảnh tình vắt vai
đêm ngồi khóc dưới cội mai
xuân chưa hết sắc đã phai nụ nồng

ngước nhìn -trăng cũng long đong
tay mười nhánh nhớ trổ đòng -đếm chơi
trên cao lơ lửng sao trời
trần nhà sao giấy gọi mời mắt đêm

mùng bảy trăng ngả bên thềm
cong móng sắc- lút xuyên tim -ngỡ ngàng
người vui những bước chân hoang
mình ta ở lại để tang một đời

sông trăng -bến hẹn xa rồi
đò ngang từ đó vắng người ghé thăm
một lần -cũng nghĩa trăm năm
đêm nằm vạch những vết bầm -đếm thương

Niệm Nhiên
#5 Posted : Friday, May 6, 2005 12:38:04 AM(UTC)
Niệm Nhiên

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 240
Points: 0

Đêm Rơi Ngoài Ký Ức


Thêm một ngày thả nỗi nhớ đi hoang
Em lang thang trên vỉa hè ký ức
Nhặt nỗi buồn biết niềm đau có thật
Có bao giờ ta sẽ mất nhau không?

Làm sao em đo được nỗi chờ mong
Mây nào biết đâu chiều dài nỗi nhớ?
Một chút gì mong manh như sắp vỡ
Hắt vào hồn tựa hơi thở buồn tênh!

Nhắm mắt rồi em lại nhớ anh thêm
Trong bóng đêm hơn một người mất ngủ
Vẫn mùa thu đi về ngang lối cũ
Nhưng lời ru đã mất chốn Thiên Ðường

Cát Nhu







Khoảng Trống



vô tình giọt nước mắt rơi
buổi chiều tím loang nỗi nhớ
dấu yêu nhạt nhòa trang vở
hóa thân mưa .dột tim người

khúc sông đời sâu hun hút
lỡ tay hạnh phúc vuột dần
lênh đênh giữa giòng mê mải
vờn trăng say bóng tình nhân

ngập ngừng lối xưa ký ức
khói buồn vương (khỏa mùa đông)
đôi mắt mù sương kỷ niệm
xa người - khoảng trống mênh mông

Cát Nhu

Niệm Nhiên
#6 Posted : Friday, May 6, 2005 12:40:07 AM(UTC)
Niệm Nhiên

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 240
Points: 0


chẻ tôi trong cõi buồn thiu nhớ người


chẻ nỗi niềm trên đôi cánh bạc
nửa vòng xoay đêm cạn hửng ngày
ru người con chữ rời tay
nghiêng mưa xuống phố mơ lay tím chiều
giòng sông tôi chắt chiu mấy nhánh
ngậm trên môi vị đắng tình đầu
trăm năm lỡ chuyện trầu cau
chẻ đôi sợi tóc hong màu mắt xưa
có một tôi hồn vừa thoát xác
thả tâm linh trôi giạt bến yêu
trăng muôn đời lẻ (quạnh hiu)
chẻ tôi trong cõi buồn thiu nhớ người

Cát Nhu

Niệm Nhiên
#7 Posted : Tuesday, May 17, 2005 7:51:37 AM(UTC)
Niệm Nhiên

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 240
Points: 0

Cõi Mơ Tôi



(... thương, nhớ, đợi, mong, chờ, ghen, say, cuồng, động...)


sóng lòng
Đứng ngồi
sóng đã lặng hẳn chưa
hẳn chưa
hay vẫn thế - chẳng vừa
chẳng vừa
nên cứ hoài đi mãi
đi mãi
kiếm tìm một dấu mưa
121401

mong

một cánh thư chờ hoài sao chẳng đến
nắng mới lên lại sắp nhạt mất rồi
ta một mình cõng nỗi nhớ ra khơi
oằn vai nặng hồn này ai người biết


say


trông người
ta cũng muốn say
nhìn ra
lắm kẻ cũng hay muộn phiền
đường trần
một kiếp tiền duyên
trăm năm
tim cũng tật nguyền ta ơi


hôn


môi hôn thay thế cho lời
lời chơi vơi với bóng người từ tâm
tâm ơi một kiếp tơ tằm
tầm duyên mới biết mình nằm chiêm bao


khát

uống bao nhiêu nước cũng chẳng vừa
ta ngồi từ sáng đến tận trưa
niềm riêng vẫn giữ nào ai biết
mây có bao giờ giết được mưa!!!


cháy

lòng như lửa cháy từ tim
đốt ta tro bụi xuống miền dân gian
bao nhiêu một lá trầu vàng
ta mua về để bày hàng ngắm chơi


cuồng


cuồng thơ ta viết không thành chữ
như lòng ta chẳng thể tỏ bày
gặp người rồi cũng chỉ khói mây
ai biết được tình đầy hay vơi


động


đã động rồi làm sao kiên nhẫn được
ta thà rằng ngủ một giấc rồi quên
thế giới ta vạn vật sẽ im lìm
giấc mơ kia rồi sẽ thành lá trắng

mộng

mềm giấc nhé hỡi nàng thơ
nụ tôi khe khẽ đậu hờ cánh môi
trăm con bướm mộng bay rồi
chỉ tôi với cõi thơ tôi - một mình

hồn

đêm nằm mơ thác đổ
hồn tôi mây bềnh bồng
cả một đời hoài cổ
thoáng chút là hư không

lại ghen


người về ai ra đón
môi có tìm môi hôn
giọt nào rơi trên mắt
đắng ta một mảnh hồn

bối rối

thơ tôi gào như gió
(phải lòng tôi lúc này?)
con chữ... hề... con chữ
thế sự... hề... khói mây

những ngày cuối năm

những ngày cuối năm lòng sao rét quá
mưa bên ngoài cái lạnh lặn bên trong
hồn tôi sóng hóa giòng sông
trôi về đâu đó bềnh bồng những mây

cho mình

mình tôi trở lại cõi tôi
đôi con chữ lại nét vơi nét đầy
nỗi niềm giữ hộ nhé mây
một mai gió đến thân này hóa mưa

nhớ


mới đó ô hay lại nhớ rồi
nhớ rồi nên mới ghé cõi tôi
cõi tôi vẫn vậy người đi vắng
đi vắng nên tôi phải đứng ngồi!!!

viễn mơ

đi về một cõi - đợi chờ
bao lâu mới được vài giờ thảnh thơi
xin chào đằng ấy ghé chơi
lòng tôi - tơ cả một trời... viễn mơ

mộng du

mơ tôi thức một đời không ngủ
chỗ tôi ngồi mờ mịt khói bay
sương mù - một thoáng nhớ heo may
hội ngộ cho nhau hết phút này

cõi tôi

cõi mơ tôi đầy khói
hồn tôi người có hay
nỗi nhớ không cầm được
làm sao giữ trên tay

quẩn quanh

gối đầu trên mộng mà mơ
nước mây mây nước hàng giờ luân lưu
đi về bạn với lãng du
giòng sông khói sóng sương mù... quẩn quanh

bão đêm

đêm qua có bão
quét sạch lá bay
sáng nay thành phố
nhớ tôi vẫn đầy

mưa

nơi ta ngồi rả rích mưa rơi
cả ngày nỗi nhớ đeo dai dẳng
quá đủ đầy sao nghe như thiếu vắng
một tiếng thôi... người cất giữ nơi nào

trễ

ta lại lỡ chặng đời nhau lần nữa
dấu xưa ơi, thương nhớ hỡi, yêu à
vắng một giờ, một phút cũng là xa
chừng gặp lại đền ta gì hở ấy?

mong manh

mỏng như là sợi khói
chẳng với được bao giờ
ta với người không nợ
biết vậy rồi vẫn mơ

nhập

trong cõi mơ tôi nhập vai rất nhẹ
mềm thơ rơi từng giọt ướt tim người
sáng ngủ dậy gục đầu trên chữ nghĩa
mới hay rằng tôi đã tưới ướt tôi

giếng

giếng nhớ chẳng ai đào
lòng vẫn sâu muôn trượng
tình riêng không nói được
mỗi ngày cất một chương

yêu

yêu người để người đi lần nữa
cánh chim bay ai giữ được bao giờ
ta về tìm tâm trắng ở trong thơ
nhìn hoa khói mà mơ ngày hội ngộ

ghen


ai đừng giận chứ hở
đó chỉ là người quen
không ghen ai thèm dỗi
cắn nát môi... yêu là

hẫng

nhận điện thoại
chờ nghe một giọng quen
rè rè rè
một thanh âm chẳng đợi
ai người đã gọi
yêu chăng?

5:48 AM. 12.22.01

trôi

sông sẽ trôi ra biển
ta cũng là thế thôi
trái nhung nhớ vỡ rồi
răng đôi hàm cắn chặt

trễ

lại trễ
bởi ... thì ... là ... tại

tay đau
chẳng viết được nhiều
tim thì thầm
lời vô vọng/tuyệt ngôn

không đề

người về soi bóng mình
giữa tường trắng lặng câm*
giam mình
bốn bức tường vôi trắng
người về
để lại những thênh thang
ta nhặt
góp lại thành hơi thở
riêng mang

* TCS

dấu yêu

dấu yêu có thể đã mờ
còn trăm nỗi nhớ... có thờ ơ chăng
hẹn rồi lại trễ... quẩn quanh
ai người đợi, ai dỗ dành... mưa em

lại không đề

người ơi nhớ quá. đau.

cho ta đặt một nụ hôn rất nhẹ
trên mắt người xoa dịu những niềm đau
mây mưa tình ái nát nhàu
mai sau vẫn chỉ một màu ấy thôi

cạn

hôm nay không còn sức
mắt nến cũng cạn rồi
nắng chiều hiu hắt dội
bóng ngả hình tôi rơi

chiếc khăn


chiếc khăn vẫn ở góc phòng
chạm vào mắt... thoáng mênh mông... lại buồn
người đi chớp bể mưa nguồn
ta về với hạt mưa tuôn ướt lòng

từ

từ là từ đâu đến
gió bắt đầu từ đâu
sao một giây chẳng gặp
cũng thấy là quá lâu

buông

hãy thả
hãy buông ra
hãy cho nó trôi
để rồi nó lại về
vẫn còn nhau mãi mãi

[I do ... I do ... I do ... I do love you - from me w/love]

cách âm

sáng nay chân ra cửa nhẹ nhàng
người về cuối phố vẫn riêng mang
tiếng ai hát đều đều trong máy
ru hồn ta tựa những âm vang

bóng tim

chẳng thể móc tim cho người được
đành gởi lòng theo chút mơ hoa
bóng tim rơi theo chiều bóng chữ
dư âm là một thoáng xót xa

giữa giòng

giữa giòng một trái tim rơi
cho ta nhặt được cầm chơi đỡ buồn

ngã

lòng đại dương vẫn vậy
ta độ lượng đã nghiêng
ta - người chừng lạc lối
giữa những nỗi niềm riêng

nổi loạn

đưa mắt nhìn giòng sông
sóng lòng ta nổi loạn
ngầm dìm mình tận đáy
đập phá đến tan hoang

tìm về

dấu yêu tôi muốn gởi cho người
người vờ ngoảnh mặt để tôi rơi
ừ thôi ôm lấy hồn nhau sống
nếu không thì lại chết mất thôi

vội

người cũng như ta đang rất vội
đến tìm nhau vì những xa xôi
ta có mắt môi người... tất cả
đưa người... nỗi nhớ chẳng hề vơi

khoảng lặng

chẳng phải khi nào cũng có thể gặp
chẳng phải lúc nào cũng có thể thương
ở khoảng giữa luôn luôn là dấu lặng
muôn thuở ta chìm trong bóng vấn vương

sa mạc

sa mạc gió, sa mạc cát
sa mạc đá, sa mạc nước
tâm bước... thân ngừng chuyển động
mơ hồ vẫn một cõi không

vô vọng

đợi chờ vô vọng vô ngôn
tìm nơi đâu nửa mảnh hồn bỏ quên
về ngoan giấc nhé mơ hiền
ta mưa cõi mộng ướt miền suy tư

chiều rơi

ở nơi này chiều đến thật nhanh
ta ngồi với mù sương rất lạnh
nhớ nghê hồn khoảng trống mong manh
hơi thở cũng dường như khác lạ

đọc quá khứ

thà rằng không biết
đọc chẳng thấy đau
gặp nhau đã muộn
phải đâu tình đầu!!!

cõi tạm

bao giờ thì tôi sẽ
như mây ngủ lưng trời
khi nào thì tôi sẽ
theo người bỏ cuộc chơi

không đề

ai đã đến đã về từ phiến mộng
lòng tôi, hề, vẫn đợt sóng chơi vơi
ôm linh hồn người nhớ đến tả tơi
người vẫn thế, hề, ung dung chân bước

có là muôn thuở

có là muôn thuở
ta trong bóng người
nhớ - mong - vọng tưởng
chỉ là trò chơi (?)

duy nhất

ta còn là duy nhất
khiến trái tim ai mềm
sao nghe lòng rất thật
người như đã lãng quên

đục

không gian mờ hơi nước
đục đôi tròng mắt ta
tim này ai hiểu được
hay mãi là xót xa

dại khờ


quá yêu nên mới dại khờ
tôi ngồi tôi đợi người vờ không hay
ừ thôi đã nguyện kiếp này
chờ người biết sẽ heo may vẫn chờ

rất nhớ

nhớ nhiều không?
rất nhớ
yêu nhiều không?
rất yêu
...
si tình ghé đến cõi mơ tôi
mang mang nhung nhớ tiếng như lời
trót hứa với người không hề giận
nên buồn chỉ biết để thơ rơi

phiêu lãng

tôi vẫn bềnh bồng với cõi tôi
ngoài kia sương xuống đã lưng đồi
men tình lỡ nếm là say mãi
chẳng mong mình tỉnh hỡi tôi ơi

tam giác

người có vòng tay ấm
có môi hôn say nồng
ta một mình hiu quạnh
buồn là giọt hư không

nhớ thương

thương nhớ ơ hờ, thương nhớ ai
sông xa từng lớp lớp mưa dài*
câu thơ cũ nghe buồn chi lạ
ta ở nơi này nhặt nắng phai

* Đôi bờ - Quang Dũng

lại càng thêm

người ghé đọc thơ Hàn Mặc Tử
rồi âm thầm trở gót quay ra
ta đứng trông theo buồn chi lạ
tan mộng Tử Kỳ vọng Bá Nha

khắc khoải


trên đầu lơ lửng vầng trăng khuyết
trao nhau một buổi sáng yên bình
ra đi ta mơ hoài bóng nguyệt
trắng điệu buồn một dáng xinh xinh

dấu yêu xưa


gọi ta chi nữa hở người
khi đáp lại chỉ là lời hư vô
đêm nằm với giọt lệ khô
sáng ra tỉnh giấc nấm mồ riêng mang

phân thân

hồn ở đây mà xác ở đâu
nắng lên ta vẫn đợi mưa ngâu
trăm nghìn giọt nhỏ lòng ta đỏ
vôi nồng lỡ hẹn chuyện trầu cau

tiếng đàn tôi

đàn tôi ngàn thanh âm vô vọng
gởi người cũng chỉ khói mây thôi
tình ấy tôi đem vào biển rộng
suốt đời sóng vỗ khúc nhạc vui

Cát Nhu

Nguồn: Đặc Trưng
Phượng Các
#8 Posted : Wednesday, December 28, 2005 3:27:58 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Cách đây gần hai năm PC hân hạnh nhận đuợc tập thơ cuối cùng (theo như lời tựa của chính tác giả Cát Nhu) gởi tặng - Tứ Tuyệt Vô Đề. Tập thơ này do chính Cát Nhu tự in và đóng lấy, hình vóc dễ thương, xinh xắn, chỉ dùng để tặng thân hữu và các bạn yêu thơ. Cám ơn Cát Nhu Rose




Users browsing this topic
Guest (2)
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.