Chị Tư Huệ Thân mến!
Nghe chị kêu tên tui lồng lộng, mà tui xếp bút, mài mực không an. Đến nay rửa đặng đôi tay tui mới ngồi vô bàn viết trả lời đến chị.
Tui có nhà chớ đâu, mà công chuyện hằng hà đeo đẳng tui không dứt, nó đeo tui như đỉa đeo chưn hạc, bứt không ra, xả không hết, đến Tết Công - Gô tui cũng hổng biết công chiện có xong đặng hay không, kệ nó đi, tui kê bàn viết đại .
Tui có bức hình tui chụp dí ông thầy Hồ Trường An của tui, mèn đéc ơi ổng đẹp trai hơn tui nhiều chị ơi, chị đừng chặn tui lại hen, dà tại nhiều người nói tướng tá tui y chang đàn ông con chai, cái tướng cứng ngắc cứng còng, mang đôi guốc cao chớ hề ẹo qua ẹo lại. Tui cũng biết điệu hạnh lắm chớ chị, bữa nào tui pha bao nhang hơi mạnh tay là đôi môi tui đỏ lè đỏ lẹt, bữa nào tui bức nhằm cái bông hường màu đỏ là gò má tui đỏ lẹt đỏ le. Chị biết bao nhang hông chị, chèn ơi hông lẽ chị không biết cái vụ này, để tui chỉ cho chị biết đặng làm đẹp dí ngừi ta nghen. Chị ra chợ dô hàng bán chạp phô, lựa bịch nhang nào có màu đỏ thiệt đậm mua dìa cho tui, trước khi ra đường chị xé miếng bao nhang, ngâm dô hai ba giọt dầu dừa, nhớ là hai ba giọt đủ rồi, đừng tham mà cho dô cả ly cái màu đỏ không đậm, sau đó chị mới lấy nó trét lên môi, nhớ hen dùng ngón tay trỏ miết nhè nhẹ dị đó, nó mới dịu nó mới êm, nó mới mọng mới tươi.