Làm thân con gái đẹp dễ dướng dòng tục lụy muốn an cũng khó an thân. Mới lớn cái thèm thuồng thuong yêu, cái trổ mã con ngừi cũng dô dàng điều đặng luận bàn chiêm nghiệm, có hướng tốt nó tốt, nhằm dô khúc đao đớn đẩy đưa nó thành kiều nữ cái một chớ chơi ha. Xã hội thời mở cửa nó mở ráo nạo, cha mẹ mở luông - thằng cha lo đi cà phê ôm, bánh ít úm, con mẹ lo mần ăn đặng chao chuốt cái thân, bỏ bê con cái chơi dơi chới dới, người không muốn làm, mà làm xúc vật.
Giữa người dới đám xúc dật khác nhao cái chỗ con ngừi có lý chí chen dô cái khoảng động tình, ba cái con ngựa, con heo nó có kỳ có khoảng, tui nuôi đám heo Dọt Xia tui biếc, mèn ơi hỗng mao mướn nọc cho nó heng, nó phá banh chuồng. Nó húc tui té muốn lọi hông chớ chơi ha.
Qua cái chiện rần chời đao đớn này, tui nghiệm ga một điều, coi mòi muốn níu nắm đám con ních nghịch tặc quê tui chắc cần ba trăm ba chục năm chớ hỗng ích đâu heng mấy chị, chưa kể cắt ráo mấy thằng ngo ngheo ngó nghéo từ phương xa dìa nước mần ăn, bỏ dợ già tìm bồ nhí. Mèn ơi một trăm con lủng chấp nhận ga đi tìm đường cứu đói, bất kê/ tuổi tác, dóc dáng, thì quớ Thiên La Địa Võng, Tả Phù Hũ Bật, Bà Chúa , Ông Hoàng, có nhập dìa cõi thế chắc cũng hỗng biếc đường chánh đặng đi, chớ ở đó mà hòng mấy ổng bả phù chì đặng cho dân Việt Nam đang bị đè dưới ách ngàn cân của thời đại kim tiền.
Tui chửi mà mấy chị hiểu đặng là dì tui chửi theo phái bán bánh ú bánh ích, ý quên bánh ít , chửi theo kiểu chị Quệ bạn tui mấy chị hỗng hiểu dì chỉ dùng sách toán lang sa - dùng sách của chồng Cô Ba sà bông thơm mùi xả. Cái khác nhao giữa tui dí chỉ là tui sống lề đuòng, nên dăn chương tui đậm mào đất đỏ, chưa kể tui phang búa xua ba chiện thánh hiền theo lời kể của ông bà cha má.
Tui nói gồi gom hết chữ tui biếc, ba cái lá mít cũng dư.
Suy ga, sao khi chửi cho đã cái thiên đình, tui đành xếp de ngồi góc nhà chú Hỏa bán bánh tiếp, chửi mìn h ên nghe chớ nó có nghe, mà nghe rồi nó cũng hỗng ke đâu mấy chị ợi, thời buổi này càng nhiều ngừi biếc càng nổi tiếng, tui nói mà hỗng sợ sai ngheo, có cả chiệu con Dàng Anh đang lao đầu xuống xình mà hông ai cứu đặng đó nghen mấy chị. Hỗng có tại sao tui biếc có cái hội nuôi con ních dưới tuổi dị thành niên có bầu. Nói ga lòng tui nó nặng thiêm ba bốn tạ. Mà hỗng nói ra tui thẹn dí lòng tui.
Giữa đường thấy chiện bất bình mà câm.
Con Hai cẩn Búc.
Chị Bình à tui có gửi ba thúng bánh cho chị DŨ THIÊN Thư gồi đó , chị muốn gì qua đòi chỉ đừng đòi tui tội nghiệp hen chị.