Rank: Advanced Member
Groups: Moderator, Editors Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 3,437 Points: 1,167 Thanks: 85 times Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
|
Góc Chợ CaLi
- “Chị Hai ơi hôm nay nấu món chi ăn hở chị? Đi lòng vòng hoài, không biết cho chồng con ăn gì, khổ ghê vậy đó?”
- “Chèn ơi! Đuợc sống ở Cali mà than sao chị Ba, đi chợ miết mà than sao chị Ba, chị qua mấy tiểu bang ít người Việt mình ở coi, còn than hông cho biết. Nấu nồi bún bò Huế tốn mẹ nó mười đồng bạc sả, chưa kể hỗng kiếm ra đặng cọng rau răm, nói chi đến hũ ruốc, ở đó mà than khổ. Đàn bà mình sao thì sao cũng ham chợ búa bếp núc, đàn bà nào tui không biết chớ đàn bà Việt Nam mê nấu thấy sợ, già lụi cụi cũng còn ham vô bếp, bị bắt ngồi phòng khách để con cháu nấu cho ăn là khó chịu nhức nhối, hỗng biết tụi nhỏ có biết lặt rau, có biết rửa sạch khứa cá, có biết thắng miếng nước màu, có biết kho tàu miếng thịt, có biết ghịch thố dưa lèn thố giá, có biết Má nó nấu ăn ngon có tiếng trong xóm hồi đó hông? Tui hỗng có nói tui nghen chị Ba, tui nói tới má chồng tui đó. Tui thương má chồng tui, tui thương ráo nạo mấy bà má Việt Nam hiền queo hiền rục, tối ngày ôm ông lò lo củi lo lửa, từ hồi còn trong nước nấu củi nấu than bầy hầy bồ hóng, tới giờ qua tới Mỹ xài ga xài điện sạch sẽ khỏe re tui cũng thương mấy bả y như cũ.
Đi vòng chợ Đại Thành, chợ Đại An, chợ Lai-ân, chợ Ô-xần chợ Kim Loan, Thiên Trúc hễ chị muốn nấu món chi cứ theo hỏi đại mấy bà đứng tuổi, mấy bả chỉ cho nấu, tui làm hoài đó chị. Nội cái quầy cá ê hề, xếp hàng xếp lớp đế biết cá nào vô cá nào? Cá hanh cá he, cá hồng, cá mú, cá chẽm, cá thu, cá hường, cá đỏ, cá cỏ, cá mè, cá mèo, cá tuyết, cá bạc má, cá rô phi, cá hồi, cá nục chuối, cá nục khoang, cá chim vàng chim trắng rẻ nhứt hạng là cá chim đen, có luôn con cá đá, cá đuối, cá mòi cá thòi lòi con mắt, tui hỗng biết kêu nó cá gì. Đố chị biết con cá nào tanh con cá nào mỡ, con nào để nấu nuớc, con nào mang kho khô, cá nào ăn sống, con nào phải chiên, con nào mang hấp. Ý da, nấu không đúng kiểu, có nước hạ thổ cho ống cống nó ăn, mắc công trả tiền ga tiền điện. Rồi chiện ngộ là mấy ông đứng bán cá nha chị, lóng rầy đệm thêm mấy ông Mễ, hỏi mấy ổng coi cá nào không tanh, cá nào vừa rẻ vừa ngon, vừa hiền vừa bổ, ổng trả lời thấy thương luôn: “Bả biết chớ tui có biết chi đâu nà, mà tui mần cá ngày tám tiếng, thấy cá sợ chết mẹ.” Ừa mà chị coi chừng mấy ông Mễ mần cá nghen, có bữa tui biểu ổng khứa con bông lau làm năm đặng kho tiêu cho thấm, ổng băm con cá tui tanh banh, tui cũng đành lòng mang dìa xay làm chả cá đặng dồn khổ qua, chớ tui khó tánh bỏ bịch cá lợi sợ ổng bị chủ la tội nghiệp. Mà tui cũng ráng u ơ nói dí ổng lần sau có khứa cá cho người khác, nhớ nhấn cái sóng dao xuống mình con cá, rồi dùng sức bàn tay mà khứa nó ông ơi, tướng ông bự sư ông dang thẳng cánh xả xuống cá mập mới chịu thấu, chớ con cá cỡ bắp chuối nó chèm nhẹp còn chi. Dìa nhà tui sân si kể cho ông xã tui nghe, ổng biểu chắc tại tui quơ tay hỗng rõ, nên con cá mới bị bằm. Thiệt cái mà là tình, để mơi mốt quởn quởn tui đi học tiếng Mễ cho chị coi. Mà thiệt, ngửi mùi tanh của cá miếc có nước ăn tàu hũ trường chay. Cũng may giờ mấy ổng gánh hết nghiệp sát cá giùm tui dí chị, chớ hồi đó, hồi ở Việt Nam đó, đờn bà mình mang nghiệp sát sinh biết nhiêu mà nói, trừ con heo con bò tui chưa giết nó, chớ gà vịt cá cua lươn ếch, tui giết tụi nó ráo nạo, nghĩ lợi thấy mình thiệt ác nhơn. Mà hỗng nấu cho mấy ổng ăn làm sao chiếm đuợc trái tim hực lửa thèm thuồng của mấy ổng chớ, mèm đéc chị dòm tui chom lom làm như tui xạo dữ đa, hễ mấy ổng hỗng ham sao quán nhậu mọc mù trời hả chị?
Nói cái nhớ chuyện đi chợ hồi bên bển, đến khu chợ cá là lo xắn ống quần sợ dính xình, mấy con lóc nó phóng cao hết biết, có đứa nó lóc xuống cống chụp hỗng kịp, dòm mấy bà làm cá dùng cái chầy vồ bằng gỗ đập đầu con cá thấy thương, mấy con rô mề cũng vậy chị nhớ hôn, đám cá Trà Vinh nữa, mấy cái vi hường hường thịt ngọt mà xương thôi là xương không kho mềm ăn lạng quạng hóc cần cổ khó gỡ nghen chị. Đó đó trong mớ đồ đông lạnh thấy nó hôn, cá lóc hen, cá he Trà Vinh hen, con trê vàng con bống trứng rồi con lươn cuộn vòng dòm bắt ớn. Cali mà chị, tấc đất tấc vàng mà chị, Thiên thương khí hậu điều hòa, Địa đãi cây trái ê hề hoa thơm bướm ghé, táo tầu hồi mới bán mắc thấu ông Trời, năm nay chị coi nó chất đống, tui hái trái trên cây sau vườn ăn chưa đã thèm, mua đệm thêm ngoài chợ ăn trào tới cần cổ. Chị mua đại mớ cá he kho mềm ăn đi, rồi mua bó rau dền đỏ lặt lá, luộc chấm nuớc cá kho, cái rồi nấu nồi cơm gạo thơm chín tới, dọn ra mâm, dầm trái ớt đỏ dô dĩa cá, cho ổng ăn coi ổng có mê chị tới bến hông cho biết.
Tui suy nghĩ hoài nghen chị, Việt Nam mình ra đi mang quê hương theo luôn. Mà nó xa chớ có gần đâu hè, hễ bên bễn ngày, bên này là đêm, hễ bên bễn đêm bên đây là ngày. Chị coi từ nước mắm nuớc tuơng, tuơng tàu, tương bắc, mắm ruốc mắm nêm, mắm tôm mắm sặc, mắm nấu món Bắc, mắm nấu món Nam, mắm dằn món Huế, mắm bà giáo Thảo cũng vuợt biển theo luôn. Chị nghĩ ra tại sao hông? Tui trằn trọc nghĩ ra vầy nè, tại mấy ổng hết đó chị, nữa chị trề môi nữa, tui nói thiệt đó, hỗng tại mấy ổng chớ tại ai, mình tui dí chị nấu chi cho mệt xác đúng hông. Chị sợ mập hông, chớ tui hen tui tính từng gờ ram lận nhen. Mà lỡ rồi, lỡ có chồng rồi, mình yêu ổng chiều chuộng ổng, thì ổng thèm gì mình cho cái nấy, đàn bà mình có thiên chức làm mẹ trong người mà chị. Ỗng thèm bông lau nấu canh chua, tép rang hành hỗng lẽ chị không nấu, ỗng lạng qua lạng lại nói ỗng thèm cái lẩu cá kèo, tui đố chị mần thinh đó, mưa gió bão bùng chi chị cũng lái xe vòng vòng tìm mua cho đuợc cá kèo đông lạnh xuất khẩu từ Việt Nam dìa làm lẩu, rồi nghe ổng than nhậu một mình hỗng vui, món ngon phải có bạn hiền, cái chị mềm lòng cho ổng rủ rê thêm hai ba ông bạn tới nhà kể chiện xưa trờ xưa trật. Rồi chừng ba chai “dầu gió xanh”, là gì hả, là ba chai bia hen ni ken đó, chị này ngây thơ thấy sợ không, là mấy ổng bắt đầu ngà ngà nghen chị, bắt đầu kể hồi trai trẻ ổng mê con nọ con kia, nó có mái tóc dầy, dáng nó “gầy gầy” mình hạc sương mai, giọng nói dịu dàng, mơ màng sương khói nha chị. Mắt mấy ổng nheo nheo, đua nhau kể, giành giựt nhau kể, kể coi ông nào có con nhỏ nào, con nhỏ nào đẹp, con nhỏ nào sang, con nhỏ nào ngang, con nhỏ nào dễ. Mèn, ông chồng kể mà quên cha nó con vợ đang ngồi đó, con vợ “thù lù” mình vại lưng lu, giọng nói ầm ầm, tóc lưa thưa nhành liễu, con vợ hì hục nấu nướng, hì hục dọn dẹp đãi mời, trong cơn ngà ngà ông chồng không bao giờ nhắc tới. Nói không phải nói chớ, tui sợ mấy giả cụt hứng oán tui, nói tui cho ăn rồi móc mỉa nên câm họng, chớ tui mà ác hen chị tui nói ra sự thật phủ phàng, ổng thù tui kiếp sau không cưới tui làm vợ nữa, rồi tui kiếm ai đặng nấu lẩu cho ăn tiếp chớ.”
- “Chị Hai ơi, em nghe chị nói một hơi không thở là biết chị mê chồng lắm phải không chị, chị quên chưa chỉ em kho cá he mềm rồi. Chị cũng chưa kể em nghe, chị định nói gì mà sợ các anh ấy óan chị vậy?”
- “Thôi chị ơi tui lo chạy dìa chớ trễ hung rồi đa chị, chút nữa chị gọi tui, tui chỉ chị kho cá trên phôn hen.”
Ấu Tím
|