Anh Tám,
Con thú trước khi chết còn biết kêu lên tiếng đau thương, chuyện tình của chúng ta trước khi chấm dứt, hãy cho em nói một lời .Chiếc xe BMW anh mua cho em nhân ngày Valentine năm nay, đã như giọt nước làm tràn chiếc ly .Em không thể nào chịu đựng được nữa .
Quen anh, khi anh hãy còn là một sinh viên nghèo, nhưng tương lai nhiều hứa hẹn .Bởi vậy khi anh ra trường, được nhận vào làm việc ở 1 công ty lớn, với chức vụ kỹ sư, ngõ lời cầu hôn, em đã không ngần ngại gật đầu .Em không được may mắn lắm trên đường học vấn, nhưng khéo tay, nên vào làm việc cho 1 hãng may quần áo .Em còn nhớ chúng mình lấy nhau tháng 10, hai đứa thuê 1 căn chung cư nhỏ để sống những ngày hạnh phúc .
Cuối năm đó, nhân dịp Giáng sinh, anh tặng em 1 bộ quần áo nhập cảng mãi tận bên Ý, mà sau này em mới biết trị giá cả ngàn đồng .Đến Tết ta, anh tặng cho em chiếc ví cầm tay có 2 chữ LV mà giá cả cũng không kém bộ quần áo .Hơn 1 tháng sau, nhân lễ Valentine đầu tiên của 2 đứa, anh tặng em chiếc nhẫn hột xoàn 3/4 carat .Đến tháng Tư, sinh nhật em, anh tặng em một lố quần áo lót, tuy nhỏ tí xíu, nhưng giá cả chẳng nhỏ chút nào mua ở tiệm VS .Ngày Mother day, tuy mới chỉ đang mang bầu thằng Bò, anh cũng tặng em 1 hợp đồ trang điểm .Đến tháng 10 kỷ niệm ngày cưới, anh dẫn em đi chơi ở Âu châu .
Cứ như thế, mười năm nay, quà cáp anh tặng em, chất đống trong căn chung cư vẫn đi thuê như ngày đầu .Sau thằng Bò, em sinh thêm cái Nhớn rồi cái Bé .Nỗi mơ ước của em, có đủ tiền đặt cọc mua 1 căn nhà riêng, dù là căn nhà chung vách với hàng xóm, hay thậm chí là 1 căn nhà lưu động đi chăng nữa, hình như chỉ vẫn là niềm ước mơ .Bao nhiêu tiền nong dành dụm đã được đốt đi để đổi lấy những món quà anh mua cho em .Em đã van xin anh hơn một triệu lần, đừng mua quà cho em nữa, nhưng anh vẫn chứng nào tật đó .Bạn bè ai cũng có nhà cửa, trồng hoa trong sân, mời khách khứa đến chơi vui vẻ thoải mái .Chỉ riêng em, chưa 1 lần dám mời ai đến chơi .Em tiết kiệm từng đồng, thì anh hoang phí từng trăm .Có những khi, cần cạo lông chân, vì phải mặc đầm, em đã phải lấy cái thẻ tín dụng của anh mà thay thế chiếc dao lam, vì nó cũng mỏng và sắc như nhau .Vậy mà lễ Valentine năm nay, anh nỡ lòng nào đi ra bãi bán xe, mua trả góp chiếc xe BMW để làm quà cho em .Tiền em dành dụm, anh dùng để đặt cọc, lại còn những 5 năm để trả nợ .
Viết đến đây nỗi uất ức đã trào lên, em không còn suy nghĩ gì được nữa, kể từ nay, muốn giải quyết chuyện gì, anh hãy nói chuyện với luật sư của em .
Vĩnh biệt anh Tám .
Kính chào chị MmeNgo của tui.
Hỗng biếc tui dí chị kiếp chước có mang nợ dì nhao mà kiếp này tao ngộ , tui núp bóng chị như núp bóng tòng bách diệp, như núp bóng đa bóng dừa xao xác. Chị bàn gì tui cũng phái, tui nói gồi chỉ một lần chong đời tui phụ phàng làm tim chị gướm máo thương đao, đặng sau đó tui theo chị vuốt ve goài cho lành chỗ rách.
Tui nhớ hoài (cũng xin em Hai bánh Ít bỏ qua vì tật vừa dai vừa dở) ... cái lần tui đang say đắm em HBI nên thấy em đâu là đeo theo đó, trong một đêm trực rảnh rang bèn uýnh một bài ca em quá xá, tưởng vậy là em sẽ xề thúng gánh tới tặng liền một hai chục bánh ít ăn cầm hơi. Dè đâu ... em quơ đòn gánh phạng tui u trán lỗ đầu, rồi lấy nguyên hai cái mông liễu yếu đào tơ đè tui thiều điều ngộp thở. Thất tình rồi tui buồn quá mà còn ấm ức hổng hiểu vì sao. Mãi cho tới gần đây mới biết, em HBI yểu điệu đài trang đã tưởng tui là đực rựa giả dạng dở trò ong bướm (sao hổng nói ra sớm ha Hai) ! Khổ cho tui hông ! Tui học được một bài thấm thiá sau 'sự cố' ni, rằng trong nét có nói thiệt chúng cũng nghi ngờ hà, thành ra thỉnh thoảng ta nên xạo ke chút xíu cho lời nói thêm ... nặng ký !
Xạo cái chi ha ? Dà, lặt vặt thì nhiều lắm nhớ hổng hết. Lớn lao thì có những việc sau đây, xin thành khẩn khai báo cho cả xứ cùng tường :
- Về nghề nghiệp : Tui hổng phải BS (và y hình cũng chưa hề nói mình là BS nữa nha) Tui làm caregiver, chuyên nghề đổ bô và chùi đít người bịnh. Vì ở trong môi trường y tế nên thỉng thoảng nghe lén chuyện rồi mang ra nổ, hù bà con cho người nể chút chơi !
- Về tuổi tác : Tui còn trẻ măng hà, chưa có già gì ráo. Y hình tui cũng chưa khai tuổi ra cho ai biết bao giờ, tui nói tui già cả và người ta cũng đoán tui già cả từ những chi tiết thỉnh thoảng, đầy hậu ý, tui cố tình ấm ớ văng ra.
- Về viết lách : Mèn, có ai nghe tên Mme Ngô trên văn đàn chưa dzậy ? Y hình hổng có nha, hổng có Mme Ngô mà cũng hổng có luôn ... những con tương cận của bả. Mấy cái bài vớ vẩn trong forum toàn là bài nhờ chúng dziết dùm, hay cọp dê chỗ này một chút, chỗ kia một chút, hên cái là chưa bị phác giác, nhưng .. đi đêm lắm thì rồi sẽ gặp ma là cái cẳng !
- Về xuất thân : dà, tui hổng xuất thân bảy đời bần cố nông gì ráo như đã huyênh hoang. Tui nói thế đặng có tư cách chuyên chánh vô sản đó thôi. Thực tế thì tui chỉ có 4 đời lận bóp hà, 4 đời ni bao gồm cố tui, ông tui, tiá tui, và tui (trong tương lai dám con tui gia nhập luôn hổng chừng)
- Về gia đình : Tui chưa hề lập gia đình, 1 ngàn lượng vàng tui vẫn còn giữ đủ nè. Ai cần tiền thì cứ ... mại dô !
-vv và vv ...
Đọc khúc văn vẻ chên của chị tui chắc mẩm chị là đờn bà, tui có quyền theo chị đặng núp bóng lá đa dà dễ dàng xưng em ngọt sớt đường cát nước dừa , khỏi cần điệu đàng xưng thiếp. Má ơi tui nghĩ hồi mấy mẻ xưng thiếp - đời sống mấy cha đờn ông ngắn ngủng cù đèo, mới hơn bốn chục tuổi đã tà tà khuất núi. Ngẫm lợi thời nai mấy chả hêng mà hỗng hay ngheo chị. Một dợ một chồng tát đìa hỗng cạn , tát giếng hỗng hao, tát chuông hỗng si xuyển mà sống dai sống dài sống tới mà muốn chết nó cũng chưa thèm chếch.
Quên nữa tui ịn cái bài của anh Tám Râu từ bển qua đây đặng cho chị hay gằng hỗng riêng gì tui dí chị hỗng ham quà cáp tầm bậy tầm bạ biểu lộ tình cảm một ngày mà dối gian nhao ngao sò ốc hến , có dợ thằng cha Tám Gâu đó nữa chi, chả tống quà cho mẻ tới mà mẻ xinh chia tai trong luật lệ liên bang tàn quốc luôn đó chị thấy hông.
Nghe tới câu liên lạc dí lực sư là tình ta đã cạn, núi Phú sĩ đã mòn , hòng gì nối lợi tình xưa. Tới khúc này tấm tiền xé lẻ làm bốn năm sáo bảy, thằng lực sư nó chớp khẳm đa ngheo. Chưa tính tới chiện hai đứa mình nghĩ tình gối mền còn quen hơi chậu, chưa nghĩ gì đến chiện làm tan nát đời nhau bằng bao con số cộng chừ, thằng cha nội lực sư xúi thiêm cho tan tành tan tác tình cũ nghĩa xưa, xe bốn bánh tháo ga chia nhao ngừi một bánh khỏi chạy luôn đa chị.
Mẹ nó chớ, có nhiều thằng tàn nhẫn thấy sợ ngheo chị, nó mua hoa gởi tặng dợ chong lúc nó đi ăn nhà hàng dí con bồ nhí, chưa kể tiền mua hoa tốn có 20, tiền mua hột xàn cho thiếp lên tới bạc ngàn.
Bị dị tui mong chị la lớn cho bà con hay gằng , khi chim đã dô lồng, cá đã nằm chong chậu ngàn dàng đã tiêu (chị còn y nguyên 1 ngàn lượng dàng thiệt hông dị chị, hễ thiệt cho tui mượn đỡ chừng ba bốn lượng đặng tăng thiêm giá trị , tui khỏi mắc công mang hột xàn nặng tai thấy tía) đừng ham chi ba cái mồi rẻ ình mà mang họa hỗng hay. Tình yêu chồng dợ nó thắm thiết nghĩa tào khang , chia cay xớt đắng , chớ tới hồi ngọt lịm là vướng bịnh tiểu đường vương qua bịnh tim bự đứt mạch hồi nào hỗng hay đa ngheo.
Tui thân chúc chị dui, dà tha thứ cho tui cái tội một lần làm tim chị gướm máo. Tui hứa dí chị tui hông mần chị gướm máo nữa , chị bị nữa là tại ngừi khác hỗng phải tại tui à ngheo.