Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

30 Pages«<89101112>»
Người ta Tùy tui cũng Tùy theo.
Gác Trọ
#181 Posted : Saturday, June 4, 2005 5:20:05 AM(UTC)
Gác Trọ

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 66
Points: 48

quote:
Gởi bởi HaiBanhIt
ổng một dạ thờ tui.


Câu trên của chị rất hay, xin rinh bài này về đây để chúng ta cùng nghiền ngẫm và xác quyết rằng, vợ có khi còn là thầy của mấy ông nữa.

Nhớ Lời Vợ Dặn

Mõ Sàigòn


Thầy Tử Cống, một hôm đi dự đám giỗ. Chợt có Hoa Hâm là người ở làng bên, bất chợt hỏi rằng:
- Thầy là người tài cao học rộng, xin giải dùm tôi cái chuyện này, là: Người chết có biết gì không? Hay lại chẳng biết cái gì hết cả?
Thầy Tử Cống đang ngậm gỏi gà. Chợt bắt nghẹn ngang xương, bèn rối bời ruột gan mà nhủ thầm trong dạ:
- Mẹ nó! Cái thằng này thổi mình lên cao, rồi đào sẵn cái hố cho mình tuột xuống, thì chẳng đáng mặt trượng phu, lại càng không đáng làm người quân tử. Ngặt một nỗi lời đã thốt ra rồi - mà ta quyết lặng thinh - thì không khéo lại đụng đến tự ái của người ta mà trở thành lắm chuyện…
Rồi đưa vội hai tay gãi đầu sột sột mấy cái, lại rì rì nghĩ tiếp:
- Người ta mời đến đây ăn giỗ, mà mình trả lời người khuất mặt chẳng biết chẳng hay, thì năm tới mần răng mà… dính được?
Nghĩ vậy, liền với tay cầm ngay chén rượu. Tu cho một phát, rồi chậm rãi đáp rằng:
- Năm hết tết đến. Người ta thường có thói quen mời ông bà về, rồi tiễn ông bà đi, thì nếu không biết mần răng mà về được?
Hoa Hâm gật gù nói:
- Nếu vậy mình mần đám giỗ, cũng là mời tổ tiên ông bà về thượng hưởng, nhưng chỉ thấy khách khứa ào vô nhậu, rồi nói những chuyện chẳng ăn nhập gì đến người đã khuất - thì hổng hiểu ông bà - mỗi lần được con cháu mời về cõi dương gian. Có mừng vui không nữa?
Rồi ngồi thừ ra mà uống rượu. Thầy Tử Cống thấy vậy, mới rộn ràng mà tự nhủ lấy thân:
- Ăn cũng còn phải nhai huống chi là suy với nghĩ. Mình được người ta mời qua nhậu. Chẳng đem tới niềm vui thì chớ, đằng này lại bị thằng ôn dịch nói ngược nói xuôi, rồi lỡ mất đi mối tương quan để không còn nơi nhậu, thì thiệt là đáng tiếc! Chi bằng trong nhờ đục… chạy, mà giữ được cái hậu về sau, vẫn hơn nấn ná nơi đây mà ôm điều hối tiếc.
Đoạn, lấy hết sức bình sinh quất cho một bụng, rồi đến gặp gia chủ, từ tạ ra về, không quên chúc cho hương hồn ông bà được lẹ làng siêu thoát, đỗ bến bình yên, đặng con cháu khắp nơi nơi an lành mà hưởng phước. Lúc ấy, Hoa Hâm bỗng từ đâu chạy lại, dzọt miệng nói:
- Người ta thác đã hai năm, mà bây giờ thầy mới chúc… thăng về nơi miên viễn. Chẳng muộn lắm ư?
Tử Cống bỗng giật thót cả người. Hoảng hốt đáp:
- Tôi chẳng có ý này. Chẳng qua chỉ là quen miệng mà thôi!
Rồi nhắm cái cổng mà bước. Lúc về đến nhà, có vợ là Uyển thị từ trong bếp chạy ra. Đon đả nói rằng:
- Chàng đi ăn giỗ, mà đem bụng… đói về, thì trước là làm khổ vợ con. Sau cái… san sẻ cũng mất đôi phần hứng thú.
Tử Cống rầu rầu đáp:
- Sóng này chưa lặng. Sóng khác đã lên, thì bụng dạ ở đâu mà ăn nữa?
Uyển thị trố mắt ra nhìn chồng. Ngơ ngác nói:
- Chàng thường tự phụ rằng: Không thằng này đố… thằng nào làm nên! Nay bỗng dưng lìu xìu như rứa, là cớ làm sao?
Tử Cống nghe vợ hỏi vậy, liền dõi mắt vào cõi hư không. Thở ra một cái, rồi bực dọc nói rằng:
- Ăn đám giỗ mà gặp được người hiểu mình, thì uống cả ngàn chung cũng còn thấy ít. Cầm bằng như đụng phải đứa hay kê tủ đứng vào miệng của mình, thì cho dẫu uống chỉ một chung, cũng không làm sao nuốt xuống.
Đoạn, đem chuyện của Hoa Hâm ra mà kể, không bỏ sót một chỗ nào. Lúc kể xong, mới tức tối nói rằng:
- Hoa Hâm nó hỏi ta: Người chết có biết cái gì không? Nếu ta trả lời: Không! Lại hóa ra gia chủ mời mình đến dự đám giỗ chỉ là việc tào lao thiên tướng. Cầm bằng như ta trả lời: Có! Thì tổ tiên đâu hiện diện cho rõ mặt mà nhìn? Đã vậy nó còn… triệt buộc ta, bằng cách vinh danh ta là người am tường mọi sự, để ta phải đưa đầu vô chỗ khó. Nàng có hiểu vậy chăng?
Uyển thị nghe xong, bỗng cúi đầu nín lặng. Một lúc sau, mới chậm rãi nói rằng:
- Cái sống còn chưa biết. Lẽ nào cái chết mà biết đặng hay sao? Nay có Khổng Tử đang từ xa bang tới, lại lưu tạm phương này trong ít bữa vài hôm, thì sao không đến hỏi cho rõ ràng cớ sự?
Tử Cống mắt sáng rực lên, sung sướng nói:
- Sống mà thiếu… vợ, thì thiệt thòi không biết bao nhiêu mà nói. Ta! Cho dẫu sống với nàng mút mùa đi nữa, vẫn một lòng giữ vững trọn niềm tin, là: Không có thê nhi! Chừng mô mới nên người hữu dụng?
Bèn, chuẩn bị hai con gà trống thiến. Năm ký nếp ngon, cùng bốn bánh thuốc lào ba số tám, đặng làm quà ra mắt Khổng Phu Tử. Uyển thị thấy vậy, mới ngạc nhiên hỏi rằng:
- Đức Khổng Phu Tử nổi tiếng là người đạo hạnh. Xiển dương điều ngay lẽ phải, lại khuyên người ta lánh dữ làm lành. Lẽ nào lại nhận… của đút này hay sao?
Tử Cống mặt mày trắng bệt. Thất sắc nói:
- Nặng lễ mới dễ kêu. Khổng Tử! Cho dẫu có giảng dạy Đạo Thánh hiền đi nữa - cũng là… thịt xương - thì không thể bụng hổng có chi mà giảng hoài mãi đặng!
Phần Khổng Tử đang dạo chơi bên bờ suối, mà lòng ngổn ngang trăm mối chưa biết chảy về đâu, bất chợt thấy Bật Tử Tiện từ xa đi tới. Cung kính thưa rằng:
- Non xanh nước biếc. Khung cảnh hữu tình, mà thầy vừa đi vừa… đá lá. Ắt chốn tâm can có gì không đặng. Có phải vậy chăng?
Khổng tử dõi mắt nhìn đôi chim đang lìa cành, rồi thở ra một cái, buồn bã đáp:
- Ngươi theo ta học lời hay lẽ phải, mà lại thấu được tim gan của người ta, thì khoa Tướng số mới đúng là nghề của ngươi vậy!
Tử Tiện được thầy khen một phát. Mát tận tâm can, bèn hớn hở nói rằng:
- Nếu thầy không bắt tội đệ tử là đường đột. Vậy có thể tỏ bày cho nhẹ đặng hay chăng?
Khổng Tử bước thêm vài bước, rồi heo hắt nói:
- Ăn uống. Nam nữ. Đó là những điều ham muốn lớn của con người. Nay bỗng dưng hơi thiếu. Lẽ nào lại yên bụng đặng hay sao?
Rồi đi ngang tảng đá, bèn kéo Tử Tiện ngồi xuống, mà nói rằng:
- Ta đến đất này đã ba hôm, để xiển dương Đạo Thánh hiền, mà chỉ mới được ông Tổng Long mời ăn một bữa. Còn lại chỉ là khoai với sắn. Đậu hủ với tương chao, thì lấy sức đâu mà rao truyền Chân lý?
Tử Tiện trong giây phút bỗng hiểu được lòng thầy. Tha thiết thưa:
- Hoàng thiên bất phụ hữu tâm nhân. Xin thầy chớ mềm lòng như thế!
Khổng Tử. Một tay bứt cọng cỏ, một tay bứt lá non. Khổ sở nói rằng:
- Đạo lý. Một khi không bén rễ nơi tâm can của con người, thì cho dù thầy trò mình có cố gắng hết đời đi nữa. Cũng chẳng vớt được đâu!
Rồi trong lúc hai thầy trò đang… trực thoại với nhau. Chợt Khổng Miệt chạy tới. Hấp tấp nói:
- Tử Cống mang phẩm vật đến, với ước mong được đàm đạo cùng thầy trong giây phút. Có đặng hay chăng?
Khổng Tử mừng rơn đáp:
- Trọn ngày còn được. Hà huống chỉ phút giây. Mần răng không tính?
Bèn hớn hở theo Khổng Miệt về điểm hẹn. Lúc đến nơi. Chợt thấy Tử Cống chắp tay xá một cái. Nhỏ nhẹ thưa rằng:
- Tôi biết thầy bận rộn, nên mạo muội đến đây chỉ xin hỏi một câu, rồi cuốn gói để thầy an giấc mộng…
Khổng Tử nhìn đống lễ vật. Thấy nhẹ cả người, bèn nở nụ cười tươi. Khoan khoái đáp:
- Hai câu còn được. Hà huống chỉ một thôi. Chờ chi không nói?
Tử Cống bỗng sắc diện hồng hào. Mau mắn nói:
- Thưa thầy! Người chết có biết gì không? Hay lại chẳng biết cái gì hết cả?
Khổng Tử đưa tay vuốt râu một cái. Từ tốn đáp:
- Nếu mà ta chắc chắn rằng: Người chết có biết. Thì ta chỉ sợ hạng con cháu sống điều Hiếu nghĩa, sẽ liều thân vì cha mẹ - mà thác… đẹp đi - thì lấy ai hương khói cho sau này, mai hậu? Cầm bằng như ta nói: Người chết không biết gì. Thì ta lại sợ hạng con cháu sống điều lợi lộc. Chỉ mong cha mẹ, ông bà chết đi để ôm tờ di chúc - mà cãi cọ nhau - mặc cho nhục thân cuả các đấng sinh thành đang lạnh lẽo nằm ì ra đó, thì thiệt là không phải, nên ta chỉ có thể trả lời thế này: Nếu nhà ngươi muốn biết người chết có biết đặng hay không, thì hãy thong thả. Đợi đến lúc về cõi trên khắc ngươi sẽ biết. Ta tưởng cũng chẳng có gì là muộn…
Đoạn quay lưng. Bước đi một nước. Thầy Tử Cống, nhìn đống lễ vật đã biến đi, mà đau lòng đau dạ, bèn ngước mắt lên trời. Lớn tiếng than:
- Ôi! Đức Khổng Phu Tử nổi tiếng trên thông hiểu thiên văn, dưới am tường địa lý, giữa hiểu được lòng người, mà giải thích lẽ sống chết - chẳng có gì hơn… vợ - thì tự cổ chí kim. Khó có thể kiếm được một người… hùng tâm đến thế!
Bèn lẳng lặng ra về. Lúc vừa đến đầu ngõ, gặp lúc Uyển thị đang đổ bánh xèo, bèn bỏ bột bước ra. Xăn xái nói:
- Chàng đi sớm về lẹ. Ắt chốn tim gan đã bay điều khúc mắc?
Tử Cống thở ra một hơi hai ba cái, rồi chán nản đáp rằng:
- Người ta bỏ tiền mua vui, nên hăng hái mà làm. Còn mình bỏ tiền để mua điều hiểu biết - lại chẳng được chi - thì so với đứa ham vui đã thua nhiều lắm vậy!
Uyển thị lấy làm lạ, bèn mở to đôi mắt nai nhìn chồng. Ngơ ngác nói:
- Chẳng lẽ chàng không gặp được Đức Khổng Tử hay chăng?
Tử Cống lắc đầu, đáp:
- Ta đã gặp, nhưng câu trả lời của Khổng Tử - nếu đem so với lời của nàng - chẳng khác gì nhau, nên ta tiếc đống phẩm vật đã dâng thầy quá xá!
Uyển thị liền nở một nụ cười thật tươi, rồi dìu đỡ Tử Cống vào nhà. Vừa đi vừa nói:
- Học thì phải trả giá. Nay chàng trả được bài học này bằng chút của cải - vẫn hơn trả bằng sự bất ổn của lương tâm - thì đáng chi mà u buồn như vậy!
Rồi tựa đầu vào vai chồng. Thân thiết nói:
- Thiếp có một cách. Có thể giúp chàng vui ở đời này, mà hưởng phước ở đời sau. Chẳng hiểu chàng muốn nghe hay đợi ít hôm cho nỗi buồn vơi bớt?
Tử Cống giật mình, đáp:
- Không… vợ đố mày làm nên. Nàng còn ngại chi mà không nói?
Bèn lẹ chân dừng lại. Lúc ấy, Uyển thị mới nhìn thẳng vào mắt chồng. Tha thiết nói:
- Trước khi đi ngủ. Chàng hãy tự hỏi mình. Trong một ngày: Đã đối xử với mọi người hết lòng hay chưa? Nói ra câu gì, có xấu hổ với lương tâm hay chưa? Làm công việc gì, có trái với đạo lý hay chưa? Đối với tình phu phụ, đã hết lòng yêu quý hay chưa? Làm được như vậy, thì chẳng những được chí thú với vợ con - mà cuộc sống nhân sinh - mới không lần hổ thẹn…
HaiBanhIt
#182 Posted : Saturday, June 4, 2005 6:05:02 AM(UTC)
HaiBanhIt

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 205
Points: 36

Thanks: 1 times
Chèn đét ơi phải anh Tư nó đó hônnnnnnnnnnnn, anh Tư cầu năm cảng mà biết mắc cở ha.

Nói nào ngay - hễ gặp dợ hiền ông chồng tự dưng nhường ráo nạo. Nhường đây là dì tin tưởng thương yêu , là dì đờn ông chiện bự có biết, chiện nhỏ thời không . Thiêm cái tật nhẹ dạ dễ bị dụ dô dòng oan chái. Tui nói mà không sợ tội à ngheo, hễ đờn ông mà ngon lành như chị em phụ nữ tụi tui mắc gì ông chời ổng phải tạo thiêm ra đờn bà chớ.

Gồi hen anh Tư nó đuợc bà con nhào dô khen tá lả bùng binh, rung rinh chòm xóm rồi , giờ ngồi xuống đó nghe chị Hai giảng cho nghe hen.

Chị Hai thấy anh Tư nó đang mang nỗi niềm tâm sự thiệt nặng nề chong dạ , bị dì nó nặng nề lâu năm chồng chất, nay anh Tư nó nhơn mấy câu hò câu ca dao chị Hai la đây, mà tuôn ga chàn chề hờn tuổi.

Bao lâu nay gồi, mấy lần anh Tư nó dòm gái bị dợ úynh la làng la xóm.

Bà ơi đừng úynh tui đao
Đặng tui xúc tép kho tào (cho) bà (nó) ăn.

Bao lâu nay gồi, anh Tư nó dì tình bạn mà bắt dịt mần lông. Đặng phải xạo sự

Bà ơi con dịt chết chìm
Thò tai dớt nó cá kìm cắn tui.

Bao lần gồi anh Tư nó bị lên guột, dì sợ trong đồ ăn có thiêm phần nọc rắn , vì dợ anh Tư nó nghe lời thèo lẻo của bà con dề chiện anh Tư nó đàn đúm chăng qoa?

Tui đọc hết lời bàn của anh Tư mà thấy gõ trong lòng anh gối gắm bạo tàn, đến độ anh Tư nó nghe câu hò bá tánh đã nghiệm rõ ra chiện thầm kín riêng mình.

Thương cho anh Tư, tội cho anh Tư.
Tui con Hai bán bánh ít
Thề trên đầu ngàn ngàn ngọn cỏ ,
muôn vạn sinh linh ruồi muỗi mà rằng :

- Dù anh Tư nó có chạm tới nỗi niềm đao khổ thầm kín của tui là :

- Mang thân phụ nữ trăm cân , một buớc tui đi rúng động ta bà,
hay đụng tới tính tình tui hung dữ truyền kiếp từ thời :

- nữ tướng Phàn Lê Huê đến thời Mạnh Lệ Quân tái chiếm san hà trấn an bờ cõi , luồn lõi qua luôn bà Trưng bà Triệu, bà thủ tướng Thác Chơ, bà Hiu Cờ Linh Tân hiện tại ,

tui cũng dì nỗi khổ nỗi khó của anh mà THA CHO ĐÓ.

Bớ anh Tư nghe kịp đặng lời hiệu triệu của tui dị hôn. Hễ nghe hỗng ga nhờ ông thầy TVK của anh giảng giải hen.

Mấy chị coi mòi chùng chưn dì lời bàn xám cấu của anh Tư Điêm Buồn Tỉnh Lẻ dữ ha. Tui mà biết thua ha. Ba cái chiện tào lao thiên đế cỡ này tui đế thèm để bụng. Cù Nghéo , Phảng , Leng tui xiếp đó đặng úynh kẻ tiểu nhơn, đặng răn đe phường bất nghĩa , bất chung chớ còn đờn ông lỡ sợ dợ như anh Tư nó đây tui thương cảm hỗng hết lấy gì mà tui dồn ảnh lọt mương thiêm tội chớ.

Gồi hen hễ dợ anh có ăn hiếp anh qúa, méc tui ngheo, tui qua phải quấy dí chỉ đôi lời. Ăn hiếp chồng cũng một dừa hai phải cho thẳng sống dí, ăn hiếp qúa nó teo nhách dô chùa tu lấy ai ga mà hiếp nữa chớ. Tui nói dị mấy chị nghe phải hôn. Còn tui dám thề độc ngheo, tui mà ăn hiếp chồng cho thiên hạ hết binh đao bình an chên duới bàn đạp luôn á.

Chị PC có ở không thương tình sửa lỗi chánh tả cho tui dí hen. Tui ít học mà ham nói chữ.

Con Hai cẩn bút.

Đêm Buồn Tỉnh Lẻ
#183 Posted : Sunday, June 5, 2005 1:37:54 AM(UTC)
Đêm Buồn Tỉnh Lẻ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 161
Points: 0

quote:
Gởi bởi HaiBanhIt

Chèn đét ơi phải anh Tư nó đó hônnnnnnnnnnnn, anh Tư cầu năm cảng mà biết mắc cở ha.

Nói nào ngay - hễ gặp dợ hiền ông chồng tự dưng nhường ráo nạo. Nhường đây là dì tin tưởng thương yêu , là dì đờn ông chiện bự có biết, chiện nhỏ thời không . Thiêm cái tật nhẹ dạ dễ bị dụ dô dòng oan chái. Tui nói mà không sợ tội à ngheo, hễ đờn ông mà ngon lành như chị em phụ nữ tụi tui mắc gì ông chời ổng phải tạo thiêm ra đờn bà chớ.

Gồi hen anh Tư nó đuợc bà con nhào dô khen tá lả bùng binh, rung rinh chòm xóm rồi , giờ ngồi xuống đó nghe chị Hai giảng cho nghe hen.

Chị Hai thấy anh Tư nó đang mang nỗi niềm tâm sự thiệt nặng nề chong dạ , bị dì nó nặng nề lâu năm chồng chất, nay anh Tư nó nhơn mấy câu hò câu ca dao chị Hai la đây, mà tuôn ga chàn chề hờn tuổi.

Bao lâu nay gồi, mấy lần anh Tư nó dòm gái bị dợ úynh la làng la xóm.

Bà ơi đừng úynh tui đao
Đặng tui xúc tép kho tào (cho) bà (nó) ăn.

Bao lâu nay gồi, anh Tư nó dì tình bạn mà bắt dịt mần lông. Đặng phải xạo sự

Bà ơi con dịt chết chìm
Thò tai dớt nó cá kìm cắn tui.

Bao lần gồi anh Tư nó bị lên guột, dì sợ trong đồ ăn có thiêm phần nọc rắn , vì dợ anh Tư nó nghe lời thèo lẻo của bà con dề chiện anh Tư nó đàn đúm chăng qoa?

Tui đọc hết lời bàn của anh Tư mà thấy gõ trong lòng anh gối gắm bạo tàn, đến độ anh Tư nó nghe câu hò bá tánh đã nghiệm rõ ra chiện thầm kín riêng mình.

Thương cho anh Tư, tội cho anh Tư.
Tui con Hai bán bánh ít
Thề trên đầu ngàn ngàn ngọn cỏ ,
muôn vạn sinh linh ruồi muỗi mà rằng :

- Dù anh Tư nó có chạm tới nỗi niềm đao khổ thầm kín của tui là :

- Mang thân phụ nữ trăm cân , một buớc tui đi rúng động ta bà,
hay đụng tới tính tình tui hung dữ truyền kiếp từ thời :

- nữ tướng Phàn Lê Huê đến thời Mạnh Lệ Quân tái chiếm san hà trấn an bờ cõi , luồn lõi qua luôn bà Trưng bà Triệu, bà thủ tướng Thác Chơ, bà Hiu Cờ Linh Tân hiện tại ,

tui cũng dì nỗi khổ nỗi khó của anh mà THA CHO ĐÓ.

Bớ anh Tư nghe kịp đặng lời hiệu triệu của tui dị hôn. Hễ nghe hỗng ga nhờ ông thầy TVK của anh giảng giải hen.

Mấy chị coi mòi chùng chưn dì lời bàn xám cấu của anh Tư Điêm Buồn Tỉnh Lẻ dữ ha. Tui mà biết thua ha. Ba cái chiện tào lao thiên đế cỡ này tui đế thèm để bụng. Cù Nghéo , Phảng , Leng tui xiếp đó đặng úynh kẻ tiểu nhơn, đặng răn đe phường bất nghĩa , bất chung chớ còn đờn ông lỡ sợ dợ như anh Tư nó đây tui thương cảm hỗng hết lấy gì mà tui dồn ảnh lọt mương thiêm tội chớ.

Gồi hen hễ dợ anh có ăn hiếp anh qúa, méc tui ngheo, tui qua phải quấy dí chỉ đôi lời. Ăn hiếp chồng cũng một dừa hai phải cho thẳng sống dí, ăn hiếp qúa nó teo nhách dô chùa tu lấy ai ga mà hiếp nữa chớ. Tui nói dị mấy chị nghe phải hôn. Còn tui dám thề độc ngheo, tui mà ăn hiếp chồng cho thiên hạ hết binh đao bình an chên duới bàn đạp luôn á.

Chị PC có ở không thương tình sửa lỗi chánh tả cho tui dí hen. Tui ít học mà ham nói chữ.

Con Hai cẩn bút.





Dà, chị Hai ơi,

Chắc là tui dải bài tâm sự của tui, qua mấy câu bàn ca dao bậy bạ, đúng như chị nói đó, chị Hai à! Dà, thưa chị, nó là chiện đời tui nên trong đó mới có con rắn hổ nằm... chờ thời dưới đáy cái thúng bánh ít. Nó là tâm sự của tui nên mới có chiện nào phảng, nào cù nghéo, đeo cổ làm... đồ trang sức. Nó là tâm sự của tui nên mới nhắc tới hai bàn tay chuối mắn. (Chị PC chỉ tả là chuối mắn, nhưng tui chắc chắn là đối với ai đó, nó là năm ngón kiu sa. Hổng kiu sa để thành chuối mắn bóp cổ cho lè lưỡi sao?)

Dà, cứ coi như tui kể chiện của tui đi chứ hổng phải chiện của ông bạn nhậu hàng xóm, hen chị Hai! Nói qua nói lại một hồi, tui hổng thành Hòai Linh thì chị cũng thành Hồng Đào á chị Hai!

Chị coi tui cười thế này có đóng hề được chưa? Hì hì!

Dà, bây giờ tui xin thưa chiện cùng chị Gác tía Chọ,

Tui bàn bậy bạ ca dao với chị Hai chưa xong, chị lại bắt tui góp ý về chiện lưng lí Khổng tử, làm sao tui bàn cho tới?!!Eight Ball Thôi thì tui cũng ráng bàn đại mấy câu cho khỏi mích lòng chị. Cha nội Khổng tử này, nghe đâu hồi xưa cũng cu ki, hổng có dợ dạy bảo, mà bày đặt nhiều chiện nói ra mấy câu tầm bậy tậm bạ cả ngàn năm trước, khiến cho mấy chị ngày nay phải nhọc lòng suy gẫm tới lui. Nào là "dợ phải nghiêm khắc dí chồng", nào là "chồng phải một lòng thờ dợ", nào là "phải dữ dí chồng, hông thôi xổng ra là dòm gái đẹp". Chả mà còn sống tới ngày nai, tui cũng mời chả vô hội cu ki cùng tui và anh Đim Mưa họp mặt lai rai, cho bớt nói bậy bạ, làm hại mấy cha nội còn đeo gông, và mắc công các chị suy gẫm .

Dà, thưa chị, tui chữ nghĩa ít ỏi, nên hổng dài dòng. Chiện ngụ ngôn mà chị đăng lên, ý nghĩa sâu xa của nó tui xin túm gọn lại một câu là "học thày hổng tày, học dợ". Dà, chiện đó thế gian thường tình mà chị. Học thày hổng tày, học bạn. Học thày hổng tày, học con nít. Học thày hổng tày, học... chị Hai Bánh Ít. Thế gian thiếu chi người cho mình học, huống chi là cái người kè kè ngay bên mình, mặt hoa, da phấn, "nữ trang" đầy mình, nước hoa Hổ Mang thơm nức, kêu bằng thày, chứ kêu băng bà cố nội, chắc mấy cha đeo gông cũng phải kêu đa chị Gác tía Chọ.
Blush
ngodong
#184 Posted : Sunday, June 5, 2005 6:54:53 AM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,437
Points: 1,167
Woman

Thanks: 85 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Nghe nhạc cuối tuần

N Đ đang thử qui vị nghe được không?
tvk
#185 Posted : Sunday, June 5, 2005 7:15:27 AM(UTC)
tvk

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 305
Points: 0

Chà giọng hát của ai nghe... trong trẻo, ngân nga...
Tonka
#186 Posted : Sunday, June 5, 2005 8:53:44 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Nhạc cuối tuần hay quá mạng Cooling
Phượng Các
#187 Posted : Sunday, June 5, 2005 8:57:43 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Đâu có nghe được gì đâu! Vừa mở lên thì thấy một message là Security Warning, do you want to install and run "Macromedia Flash Player 7"..... Có phải bấm cái đó hay không hở chị HBI? Không lo đi bán đi mà ngồi đó nghe nhạc hả chị Hai? Chị có quen với chị Ấu Tím hay sao mà la cà trong web của chỉ vậy! Ứ hự! Eight Ball

ngodong
#188 Posted : Sunday, June 5, 2005 9:14:28 AM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,437
Points: 1,167
Woman

Thanks: 85 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Chị PC - Chị download cái đó xuống máy đi rồi thấy hà.

Ủa em mà , chị HBI nào mà chị đuổi chị ấy đi bán vậy.???

Em đang làm thử cái cd á , thích lắm. Muốn nghe bài gì thì bấm vào bài đó.

tvk
#189 Posted : Sunday, June 5, 2005 9:33:19 AM(UTC)
tvk

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 305
Points: 0

quote:
Gởi bởi ngodong

Chị PC - Chị download cái đó xuống máy đi rồi thấy hà.

Ủa em mà , chị HBI nào mà chị đuổi chị ấy đi bán vậy.???

Em đang làm thử cái cd á , thích lắm. Muốn nghe bài gì thì bấm vào bài đó.




làm thật được đó chị ngodong ơi, thử cái gì!Approve
ngodong
#190 Posted : Sunday, June 5, 2005 9:46:42 AM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,437
Points: 1,167
Woman

Thanks: 85 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Ừ thì làm thật há. Nhưng....
tvk
#191 Posted : Monday, June 6, 2005 12:57:50 AM(UTC)
tvk

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 305
Points: 0

quote:
Gởi bởi ngodong

Ừ thì làm thật há. Nhưng....


trong ma^'y ca'i smilies đó, chị thích cái nào rồi mới chịu làm thật?Eight Ball
Phượng Các
#192 Posted : Wednesday, August 10, 2005 2:15:36 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Nhắn chị HBI,
Lâu quá không thấy chị đâu, vô hỏi thăm chị....

HaiBanhIt
#193 Posted : Friday, August 19, 2005 1:51:05 AM(UTC)
HaiBanhIt

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 205
Points: 36

Thanks: 1 times
Tui ta bà kiếm cơm chị ơi. Nhớ chị thấy mẹ mà thời giờ bay tựa con thoi, nó nhồi tui xóc hông xóc óc.

Tui lóng gày hao hục cũng hơn chục tạ chớ hỗng ít , đà này tới ngày tui gặp chị tui héo queo héo quắt như trái dừa khô bỏ dô lu nước nó nổi chớ hỗng chìm đa chị.

Chào chị cái gồi tui chại hen - đặng chị hay tui còn thở hì hì chưa tắt hơi tàn bấc.
Phượng Các
#194 Posted : Sunday, August 21, 2005 11:53:14 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Khi nào chị gảnh gang rồi chị vô trong topic mừng sinh nhật của anh Đêm Buồn tỉnh Lẻ thấy có chị Ba Tê bông rua chị đó nghe.
Hay chị trả lời chỉ trong đây cũng được vậy.

Ở Mỹ này ở thì nhiều chớ ăn uống bao nhiêu mà chị nói là lo đi kiếm cơm, bớt ăn đi chị ơi, thấy chị lên ký quá xá rồi đó, cơ khổ.....
Từ Thụy
#195 Posted : Sunday, August 21, 2005 12:57:04 PM(UTC)
Từ Thụy

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,394
Points: 39
Woman

Thanks: 2 times
Was thanked: 3 time(s) in 3 post(s)
quote:
Gởi bởi HaiBanhIt

Tui ta bà kiếm cơm chị ơi. Nhớ chị thấy mẹ mà thời giờ bay tựa con thoi, nó nhồi tui xóc hông xóc óc.

Tui lóng gày hao hục cũng hơn chục tạ chớ hỗng ít , đà này tới ngày tui gặp chị tui héo queo héo quắt như trái dừa khô bỏ dô lu nước nó nổi chớ hỗng chìm đa chị.

Chào chị cái gồi tui chại hen - đặng chị hay tui còn thở hì hì chưa tắt hơi tàn bấc.


Chị FBI, ủa lộn HBI, nói chiện dzui hết biết luôn á Tongue.
Phượng Các
#196 Posted : Saturday, September 24, 2005 11:10:06 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
thấy fan của Mme Ngô sưu tập bài của Mme Ngô, PC cũng bắt chước sưu tập bài của chị HBI đây :

Tui kính chào ráo nạo mấy ông anh mấy bà chị.

Tui lóng gày mần biếng học hành, không lang thang dạo phố , không trả treo cãi lộn, không dùng cù nghéo khiều móc. Bị dì tui thấy tui bỏ tật điệm tiếng bình dân trong câu dăn đặng thành dân thị thiềng có văn có vẻ, nhưng chưa chắc không có mụn ghẻ trong tâm hồn à ngheo.

Tui không văn vẻ chi nhiều, không biết ông Hiến ông Giáng, không hay bà Tùng Long yêu người kèm cặp đặng thành nhà dăn cũng không biết mần sao đặng kết nghĩa dườn đào. Dân quê tui chỉ biết dườn dừa , dườn mận , thiêm cái dườn cam dườn quít là thành dân bảnh có nhà sân gạch tào, mái ngói âm dương , cái mặt nghảnh lên ông trời, hai tay đánh đòng xa xãnh xẹ.

Tui gặp đờn ông con trai, một là tui coi như con như cháo đặng răn dạy tụi nó, hai là tui coi như bác như chú đặng đứng xa xa nghe chiện tôn tẩn, tấn tần, hễ ai hùng hổ xấn lợi ban bố quyền lợi cho con cháu được lên ngồi ghế trên, ngang dai bằng lứa là tui dội ngược ,chạy tét ghèn, chạy thục mạng ga bến đò kiêu cô Tư chở dìa nhà cho phẻ.

Thử thời ai ham miếng thịc giữa đình mà không phải lòn qua thằng cha Lý , ai có nhúm xôi đỏ lè nhấn con dấu làng ban mà không mất con gà thiến con mái tơ. Dị cho nên tui thà đi bán bánh ít sống, không mơ màng yêu dăn sĩ như chị PCác, không láng cháng mần quen dí người nông nổi bị gió thổi lình bình như chị Ngô Đồng, không thèm dòm tạn mặt rờ tận tay chi cho té ngửa thấy ông thấy bà tam tổ , khi gặp thứ râu quặp râu thưa, khi gặp thứ tâm lang dạ sài , gặp ai mắt cũng đưa cũng liếc. Tui cũng không muốn giống Cô Tu khi không đối đáp giữa quán xá ngã tư ngã ba gồi bị uýnh đau thấy mẹ. Có bị oánh hay không bị oánh ai mà biết, ngay giữa chợ nghe rao là nó thành chiện khó phân.
Kính bà chị MmeNgô Kính ông anh annomad tui đây thứ thất học, được ông bà để mắt ngó xuống thiệt là dạn hạnh, cái sân bai Tân Son Nhức tui chưa từng thấy mà có thấy chắc tui cũng dui cỡ dầy.

Dậy kể từ hôm nai con hai bán bánh ít tui đây đã được coi như thành dân thị thiềng thứ thiệt, dù hai cẳng chân còn dấu đỉa đeo, gồi miếng xình chưa khô dính ngay mắc cá. Làng chên xóm dứ có thấy sợi dây gàng buộc giữa tầng lớp học giả và tầng lớp bình dân nó gần xụi không?

Chèn đét, tui ga tới bến đò mới hay cô Tư nó bỏ chèo, leo lên bờ, bị dì tui hăm đi mua phèn đặng lóng. Bớ Tư , tui nói dị đâu phải để cô em bỏ thuyền bỏ lái , bỏ dòng sông không có kẻ đưa đò chớ.

Sông không có đò đưa buồn thấy mẹ.

Hai bánh ít cẩn bút.
9/22/2003

Ba Tê
#197 Posted : Thursday, November 3, 2005 2:06:15 PM(UTC)
Ba Tê

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,175
Points: 423
Woman
Location: San Diego

Thanks: 15 times
Was thanked: 23 time(s) in 23 post(s)
Mó dơ , phá dơ ơi ( qua Mỹ học được hai tiếng này thuộc lòng trước hết nên kêu woa`i ) đi cả mấy tháng trời mới kiếm được cái nhà lầu 20 từng của con Hai Bánh Ít đây bà con ơi Shocked

Ba Tê tui đứng tần ngần nảy giờ , si đi nghĩ lại , hổng biết có phải thiệt là nhà của con Hai không đây chớ? Nghi thiệt à nghen . Hổng biết nó bán bánh ít mà làm sao cất được cái nhà lầu cao như dzầy đây hở chời. Chắc là có thẳng nào mê nó nên "bao" nó , đem gạch cho nó cất nhà chứ gì?

Chiện đó quởn quởn rùi tính. Bây giờ gỏ cửa hỏi coi nó có ở nhà không cái đã.

- Hai ơi , wa là chị Ba Tê tới kiếm em nè . Từ hôm gặp em tới giờ cái wa đâm ra mết em rùi đó. Cái lý do dzì sao mà mết thì hồi sau phân trần , í... phân tán , không phải , đúng ra là phân bua. Mà cũng sai bét , phân chia hay phân ...phân... phân ...Chời đất mụ nội ơi , tự dưng cái nói tới phân là dị ứng Tongue quên cha nó phân gì đây , chắc chắn là không phải phân bò , phân hủ cơ . hay hở cờ u gì đó gì đâu nghen. À , mẹt địa ơi , nhớ rùi ... thì ra là phân ...giải . É , không phải hai chữ này là "ranh từ" đâu nghen , là động chân động cẳng từ từ đó . Mó dơ phá dơ ơi ( lại kêu tiếng Mỹ nữa !) Tiếng Việt Mến Yêu của ta sao mà giàu có quá chời quá đất dzầy nè !
Lại quên cha nó rùi. Dzậy con Hai Bánh Ít có dzìa nhà thì gọi dzây thép lạt dừa cho wa hay nghen . Wa dzìa quán Ếch kẻo nó kêu inh ỏi bà con cô bác nhào dzô tiếp cưu rùi ở lại thức suốt đêm báo hại qua phải pha trà Thái Đức để mời thì mệt nữa đó nghen. Thôi wa dzìa à, dán mấy chữ như dzầy là đủ vốn rùi , dán thêm nữa thì tính lời "xanh xít đít đuôi " tội cho em lắm.
Dzìa nhen Wink
ChieuHoang
#198 Posted : Thursday, November 3, 2005 2:48:20 PM(UTC)
ChieuHoang

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 204
Points: 0

.

Hai Bánh Ít ui là HBI,
Sao đọc mấy bài của Hai mà tui thấy thương wa' chừng. Chưa ăn bánh ít của Hai lần nào hết mà khi không mang bệnh tương tư...bánh ít.

Phải ha. Chừng nào Hai làm thiệt đem gửi bạn bè một chúc. Nhớ gửi cho tui lun nha. Bảo đảm, ăn gùi, tui nhớ bánh ít của Hai thiệt đó nghe.
Tongue
Từ Thụy
#199 Posted : Thursday, November 3, 2005 4:48:35 PM(UTC)
Từ Thụy

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,394
Points: 39
Woman

Thanks: 2 times
Was thanked: 3 time(s) in 3 post(s)
Úi chu choa, chị 3T mà cộng tác với chị HBI thì hay hết biết luôn ha. Chị viết cũng hay và dzui quá chừng chừng. Thụy đọc mà cứ tủm tỉm cười Tongue.
Tonka
#200 Posted : Friday, November 4, 2005 5:37:52 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Lục lại cái thơ cũ của chị Hai Wink

Kính gởi bà chị Ngô.
Đánh vần bài bà viết tui cảm động thấu ông trời đó bà. Lâu nay đi tới đâu tui cũng nghe phong phanh người ta dùng mỹ từ sến gọi tui. Nhớ hồi tui quảy đôi thùng thiếc trên đôi vai dầy duộc mỡ, bóng trăng lúng liếng theo gót bước tui đi nặng chịch. Nhờ trời cho tui sức khoẻ dẻo dai tui nắm quai thùng đổ cái một dô lu cho bà con chòm xóm , tính giá rẻ èn năm mươi xu một đôi nước máy. Tui rình ban điêm đặng khỏi đợi chờ , dí khỏi bị nắng đổ hột trên lưng. I da nhớ đoạn đời này tui muốn khóc , bà biểu cha Ba Ếch đọc rồi cười cho đỡ u sầu dè đâu tui nhớ đoạn đời xưa mà nhiểu lệ. Bà thấy hôn tui cười ngoài mặt chớ ai đụng đâu tui nhớ đó , mà tàn là chiện nhớ không dui. Năm lên mười ba tui bắt đầu nghiệp gánh nước , tại phông tên là nơi đồn đãi , nơi nhiều chiện của mấy chị em tui. Qua những tin đồn bao hành vi xấu xa bao nỗi đao chôn dấu của ông chủ bà chủ bị tung bay ào ạt. Ôi thôi nhắc lợi thêm rầu , bởi dị hồi bà khuyên tui đừng ham mấy chữ sĩ tui hiểu ráo đó chớ.

Mèn ơi nhờ bà diễn giải thao thao mà tui mới hay tại sao ngừi ta gọi lén tui con Hai sến , tui ưa áo hường đeo đôi bông tòng teng xỏ thiêm đôi guốc sơn mài tui lén bà già tui mua hồi lên tỉnh. Ừa còn sợi dây chiền vàng y tui mua trả góp dí ông Bảy chà nữa chớ. Tui lên bộ là khi tui đi ăn giỗ chớ bình thường tui dến cái áo bà ba màu tía xẫm ngã qua màu bã trầu, cái quần vải tám đen, đôi guốc mộc quai trong khe hễ cần tui dùng nó làm cái đòn đặng ngồi xệp xuống đất. Đó là dìa hình thức bên ngoài , còn nói dìa nghệ thuật hen đi đám cứi ai kiêu tui ca ngheo tui ca liền hỗng có đợi con Ba con Tám xô tới xô lui đâu hen. Tui nữ hùng lắm lận , tui nói dì trước bà con cô bác :
"Dạ kính thưa bà con hai họ , hôm nay ngày lành con cái hai họ nên đôi tui xin hát bài ca góp dui cho đôi bạn"
cái rồi tui hát tân nhạc đờn hoàng ngheo cái bài của nhạc sĩ Lam Phương như dì nè :

"Ngài hôm nay thanh thanh
Gió đưa cành mơn man tà aó
Làn mây xanh vây quanh ánh vừng hồng chiếu xuống niềm tin
Đàn chim non tung tăng như đón chào ngày vui thế gian
Chúc ai dừa tìm được bến mơ
Mừng cho đôi uyên ương sớm sum vầy vui trong hạnh phúc
Và đôi tay thân yêu sẽ là nguồn sống của đời ta
Nhiều khi mong trăng lên chung chén trà kể chuyện thuở xưa
Bên bếp hồng đùa vui trẻ thơ

Từ khi sánh vai nên đôi bạn hiền
Đêm về nghe con khóc vui triền miên
Lời ru trong đêm vắng với tình thương chứa chan
Còn mong ước gì vì ta vẫn bên nhau
Ngày em lo nương khoai dưới mưa dầm anh lo cầy cấy
Dù cho bao gian lao nhưng tình nghèo góp sức mà vui
Cầu cho mai sau gió đưa thuyền tình về bến mơ,
Phút bạc đầu, đẹp lòng lứa đôi "

Tui hát hai tay tui nắm dí nhau , tui dòm bên tả, dòm bên hữu , giọng tui nam trân nên dĩ nhiên là sến, mờ sao ngheo ai cũng ham nghe tui hát tân nhạc dù một bài và chỉ một bài thôi, không bao giờ có bài thứ hai. Hễ bà con chòm xóm đòi hỏi quá là tui chạy bị dì tui thuộc đúng có một bài từ ông Trần Văn Trạch , ổng hát tui nghe, tui hát bộ y như ổng nên bà con tán thưởng dữ lắm , nhứt là ông sui bà sui , nghe câu

Ngày em lo nương khoai dưới mưa dầm anh lo cầy cấy
Dù cho bao gian lao nhưng tình nghèo góp sức mà vui
Cầu cho mai sau gió đưa thuyền tình về bến mơ,
Phút bạc đầu, đẹp lòng lứa đôi

hai bên nhìn nhao gật gù ra chiều khoan khoái , chỉ có ông già tía tui lải nhải trong họng ổng cho tui nghe trên đường dìa nhà , khi ổng còn chếnh cháng men rượu đế

"Bây hát chúc chi nghiệt dị bây , con dợ lo nương khoai, thằng chồng lo cầy cấy, điêm dìa nghe con khóc ứ hự chớ vui dì triền miên , tao dí má bây đẻ ra bây cứ nương khoai dí cầy bừa nghèo thấy mụ nội, bây không được đi học dí người ta , biết dị tao khỏi lấy bả, khỏi có bây cho bây khỏi oán"

Uý mèn tui có oán ổng bao giờ chớ , mà nghĩ coi đó nghèo ai hỗng nghèo xung quanh chòm xóm tui ai hổng nghèo , nghèo hằng hà hỗng lẽ tại nghèo rồi thôi khỏi lấy chồng lấy dợ.

Rồi đó từ chiện xến tui ngả qua chiện nghèo tui đang tính tập hát bài này mà chưa kiếm ra thầy :

"Sống trên đời này người giào sang sướng hơn người nghèo khó..."

Tui cám ơn bà giải cho tui cái chữ sến đặng tui thảnh thơi trong chiện bên trọng bên khinh của tui.

Con Hai cẩn bút.

Users browsing this topic
Guest (35)
30 Pages«<89101112>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.