Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

2 Pages<12
Mây Trắng Chiều Hôm
Sonk
#21 Posted : Tuesday, July 12, 2016 6:17:59 PM(UTC)
NguyenSonK

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 7/9/2012(UTC)
Posts: 170
Points: 510
Location: thơ

Thanks: 10 times
Was thanked: 6 time(s) in 6 post(s)
Tựa



Tôi gấp xấp bản thảo tập thơ “CHÚT TÌNH, CHÚT Ý”, tự nhiên, thật chậm, thật chậm tôi xếp từng trang lại theo thứ tự. Dường như lòng tôi còn muốn kéo dài niềm xúc động đang quyện trong gan ruột. Tôi đọc đi, đọc lại tám mươi bốn bài thơ dài của Thy Lan Thảo gom góp từ năm 1984.

Đâu chỉ có “CHÚT TÌNH, CHÚT Ý” mà tràn ngập cả tình người !

Tôi không biết làm thơ mà dám nhận giới thiệu một tập thơ của một thi sĩ đã xuất bản ba thi tập và đã có tên tuổi trên thi giới, quả là “liều mạng” ! Nhưng một câu nói ngắn của Thy Lan Thảo :” Thy Lan Thảo muốn một người Gò Công giới thiệu một người Gò Công”, câu nói đậm tình Gò Công đó đã tiếp cho tôi “mười thành công lực” nhận giới thiệu tập thơ.

Quê hương ngàn dậm lòng ghi khắc
Hai chữ Gò Công- âm thật êm.
( Nỗi nhớ trong mơ.)

Ta ở đây đất người xứ lạ
Nhớ Gò Công- nước mặn, đất phèn
(Ước ao trăn trở)

Bằng thơ, Thy Lan Thảo đã minh họa hình ảnh Gò Công đậm cái “chất Gò Công” trong đó:

Tô canh chua mẹ nấu bông so đũa
Tôm cắt đầu đuôi thêm chút ngò om
Lẫn với đậu rồng giàn làm cạnh ngõ
Tôm đất rang muối ớt, nức mùi thơm.
( Rau càng cua)

Nhưng đặc biệt của tập thơ “CHÚT TÌNH, CHÚT Ý” là tình người.

Ta cãm được cái không khí ấm áp đầy tình thương của gia đình, cha mẹ, chị em:

Ba ngồi đánh bóng bộ lư hương
Bên cội mai già trổ lộc non
Mẹ chị lăng xăng làm bánh mứt
Lửa củi reo vui, má ửng hồng
( Lại thấy xuân về)

Những kỹ niêm với thầy, cô, trường cũ:

Ta trân quý giữ từng kỹ niệm
Tên thầy, tên bạn, chuyện trường xưa
(Một chút xót xa)

Buổi sáng ở đây có học trò nhỏ
Rất dễ thương bước ríu rít trên đường
Trời tháng Chín nắng hồng chim Sẻ hót
Mùa khai trường nào cũng rất dễ thương
(Niềm tin và em gái)

Và nhứt là tình đồng ngủ với những người chiến sĩ cùng chiến đấu, cơ cực, tù đày và ngã gục cho tự do:

Bằng cả tấm lòng ta riêng viết
Câu thơ thương nhớ đắng đêm dài
(Giữ riêng kỹ niệm)

Với những dòng thơ, Thy Lan Thảo đã chiếu lại cuốn phim đời mình từ một thanh niên rời trường học, đi chiến đấu, lúc tù đày rồi sống tha hương. Đọc thơ Thy Lan Thảo, ta chợt thấy ta trong đó. Ta bắt gặp ta cũng trôi lăn trong những tình huống xót xa:

Ta thấy bạn ta không tù tội
Đạp xe ba bánh, áo quần tưa
Thằng bạn thương binh ngồi góc chợ
Hát kiếm tiền trong cảnh gió mưa
(Trăng xưa còn nhớ)

Giả từ trường mẹ ra đơn vị
Dấu bước chân tao khắp bốn vùng
Mày về phục vụ sư đoàn 9
Đâu ngờ gặp lại …..cảnh lao lung

Mẹ mày tình cờ ra thăm con
Bàn tay từ mẫu vuốt thân còm
Đau xót nào hơn giờ tử biệt
Tình mẹ, lòng con, nát ý tròn
(Nhớ bạn tù)

Hình ảnh người tù cãi tạo:

Bướm ong xơ xác tìm hoa dại
Ta bứt vang rừng thắm giọng khô
Nắng tháng Ba, tóc vàng muốn cháy
Núi cạnh hàng dương, lắm hoang mồ

Tay cầm mã tấu quần tưa rách
Da sạm đen, nhăn nhúm mặt đời
Mỗi ngày đốn cũi gần trăm ký
Lưng nặnq quằn vai bước xuống đồi
( Đốn cũ trên đồi)

Hơi thơ nhiều đoạn rúng động, rờn rợn cảnh trại tù cãi tao:

Gió vẫn từng cơn dậy oán hờn
Réo hồn dân tộc khóc giang sơn
Trùng trùng núi dựng đồi bia mộ
Long phục, linh qui, mãnh hổ vờn
(Đá dựng Nam Hà)

Thân phận người bị quản chế:

Nhật ký trong ngày người tù quản chế
Sáng trưa chiều ghi rõ mọi việc làm
Mỗi đầu tuần nộp công an khu vực
Gặp lại bạn bè, buồn chẵng dám than
(Nỗi đau còn mãi)

Nỗi nhục tháng Tư:

Ở trong tâm, cõi lòng ta in đậm
Một tháng Tư đen, nhục bước hèn
( Tâm ý buổi về)

Tha hương:

Chiều đi làm về một mình thui thủi
Con trong phòng, vợ làm ca hai
Soạn bữa cơm, xác thân mòn mõi
Cá với tôm, lạt lẽo… thở dài
( Ước ao trăn trở)

Đất xa lạ bạn cho ta hột giống
Rau càng cua- hoa nở hạt tiêu đen
Tháng Năm, tháng Sáu hoa bắt đầy lên rộ
Nhìn đám rau, thương quá nhớ mẹ hiền
(Rau càng cua)

Mặc dầu dằn vặt, ray rứt với những tiếc nuối, oán hờn, thơ Thy Lan Thảo vẫn đầy lãng mạn:

Mỗi năm mây vẫn không sao xóa
Vết ráng chiều êm nắng nhạt tà
Đôi mắt sao trời yên sáng tỏ
Liếc nhìn như xoáy tận tim ta
(Chút nhớ tình xưa)

Và dầu “Nỗi đau còn mãi”. “Ước ao trăn trở”, “Rối nhịp tim”, “Lòng vẫn không nguôi”, “Nhớ mãi xa xôi”, Thy Lan Thảo vẫn còn nghe

Tiếng chim kêu ríu rít
Chút vui nắng chiều tà
(Ríu rít chim ca)

Vẫn thấy

Muội của huynh,trời Houston đẹp lắm
Nắng tươi vàng ấm áp buổi trời Đông
Nhìn ngoài sân sắc thắm nụ hoa hồng
Tươi mơn mởn sương đêm còn lóng lánh
(Mùa Xuân sẽ đến)

Và niềm hi vọng vẫn rạt rào:

Cờ sẽ vàng bay cười vang sông núi
Quê hương mình thưc sự hết thương đau
Bước trở về bóng ngã dài chung lối
Anh nhìn em- chất ngất ý ngọt ngào
(Viết cho hiền muội)

Xin trân trọng giới thiệu tập thơ “CHÚT TÌNH, CHÚT Ý” của nhà thơ Thy Lan Thảo.


Toronto, tháng Sáu 2005

B.S Nguyễn Tường Vân

Sonk
#22 Posted : Thursday, July 21, 2016 6:09:21 PM(UTC)
NguyenSonK

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 7/9/2012(UTC)
Posts: 170
Points: 510
Location: thơ

Thanks: 10 times
Was thanked: 6 time(s) in 6 post(s)


Tập thơ thứ 7 của Thy Lan Thảo
Ảnh bìa Đại Úy Nguyễn Kiết Nhu ( Tiểu Đoàn 50CTCT)
Sonk
#23 Posted : Tuesday, July 26, 2016 6:15:23 PM(UTC)
NguyenSonK

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 7/9/2012(UTC)
Posts: 170
Points: 510
Location: thơ

Thanks: 10 times
Was thanked: 6 time(s) in 6 post(s)
VẾT KHẮC NỬA ĐỜI
*



NGuyên Nhung xin trân trọng giới thiệu đến bạn đọc tập thơ Vết Khắc Nửa Đời của nhà thơ Thy Lan Thảo. Đây là tập thơ thứ hai của anh, trước đây chúng tôi đã có lần được gửi đến thính giả tập thơ đầu tay Thơ Thy Lan Thảo, xuất bản năm 2003, với nhiều bài thơ viết cho mẹ, cho em, cho quê hương Gò Công của anh, những bài thơ tuy mộc mạc chân tình nhưng đầy cảm xúc. Bây giờ qua tập thơ Vết Khắc Nửa Đời, Thy lan Thảo đã giữ lại cho mình và hiến tặng cho đời, hình ảnh cũng như những lời tự tình của một người lính trẻ tuổi đôi mươi ba mươi năm về trước, hình ảnh một người tù những năm tháng nhục nhằn đốt hết một đoạn đường thanh xuân, và cuối cùng là hình ảnh một người Việt tha hương luống tuổi, chưa một lần trở về quê cũ, nhưng tâm tình của hầu hết những bài thơ, anh dành trọn vẹn cho dĩ vãng, cho hiện tại với trùng trùng nỗi buồn,nỗi nhớ phảng phất qua những bài thơ.
Sơ lược tiểu sử của nhà thơ Thy Lan Thảo
Anh sinh quán tại làng Tân Niên Trung, Tỉnh Gò Công
Con út của một gia đình giáo chức, có 6 anh chị em. Anh sinh sống tại Gò Công và sau đó, theo học tại trường Đại học Văn khoa Sài gòn.
Tới tuổi tòng quân nhập ngũ, anh là SVSQ Trường Võ Khoa Thủ Đức, đơn vị cuối cùng ở vùng 2 chiến thuật. Sau năm 75, đi tù cho tới năm 83, anh được trở về xum họp với gia đình và định cư tại Hoa Kỳ theo diện HO.
Đã xuất bản thơ Thy Lan Thảo năm 2003
Thơ in chung: Lai Láng Dòng Phù Sa năm 2001, Những Đóa Hoa Nở Muộn năm 2002, 25 năm Thi Ca Hải Ngọai năm 2003.
Và bây giờ, năm 2004, Vết Khắc Nửa Đời được nối tiếp ra đời, đến với độc giả yêu thơ bốn phương, những người đã từng đọc thơ của Thy lan Thảo trên nhiều báo chí tại hải ngoại.
Sức làm thơ của Thy lan Thảo rất bền bỉ, không vội vã đẻ ra thơ, nhưng những tâm sự buồn vui, những điều chợt thấy, chợt gặp, những cảm xúc đã được ghi vội xuống để làm kỷ niệm cho riêng tác giả, và sau đó được gửi gấm đến bạn đọc. Đọc thơ Thy Lan Thảo như nghe một bản nhạc buồn, mà ở đấy ta bắt gặp chút nỗi niềm của người lính, đi theo đoàn quân về phương Nam. Xin quý vị thưởng thức đôi dòng thơ mà ở đó, tình đồng đội được anh mô tả rất sống động qua sự hồi tưởng của những ngày lội suối băng rừng, xông pha giữa những cơn mưa đạn để giữ gìn màu cờ, sắc áo:
" Sông Ba nước vẫn tươi màu sóng
Cắt lối xuôi Nam giữa đạn thù
Mắt ướt cay nhìn quân đoàn trống
Pleiku, Phú Bổn, khóc tạ từ. Bài thơ này được trích trong " Đêm sông Ba”
Nửa đời của tác giả, đã trôi theo những thăng trầm của mẹ Việt Nam. Căm hận, đau xót khi thân phận của chính mình và quê hương bị chà đạp, dày xéo tả tơi, nghẹn ngào khi hay tin từng người bạn thân thương oanh liệt đã nằm xuống vĩnh viễn đi vào lòng đất, thơ anh đã bật lên những tiếng nức nở, nhưng cũng đành chôn vào tim một niềm đau da diết. Đấy là những vết khắc sâu mà Thy lan Thảo đã ghi lại trong VKNĐ. Không chỉ có thế, nhà thơ trẻ Xuân Thụy là một người trẻ lớn lên sau cuộc chiến, nhưng cô cũng đã đọc, đã nhìn ra được nỗi buồn của nhà thơ đàn anh Thy lan Thảo , nỗi buồn quê hương, nỗi buồn của tình gia đình nồng nàn, những ngậm ngùi cho sự mất mát khi chia ly vĩnh viễn với những đồng đội của anh. Cô bé thi sĩ trẻ đã viết về đàn anh của mình như sau, về đất Gò Công là nơi địa linh nhân kiệt, ở đó đã có vị anh hùng Trương công Định, là gương sáng cho những con người yêu nước đất Gò Công ngưỡng mộ và noi theo:
" Gò Công, Gò Công,
Tiếng gọi mộc mạc thân thương của vùng đất màu mỡ xanh tươi. Vùng đất của những người dân miền Nam thật thà chất phác, với cuộc sống thanh bình đạm bạc:
" Ruột nghêu xào sơ với tỏi
Lá me non, cà, giá, ngò om
Tháng năm mùa mưa vừa mới tới
Canh chua nghêu, rượu đế Gò Công

Cá kèo tháng mười đem kho chỉ
Chút hẹ nêm vừa thêm chút tiêu
Cơm gạo Sóc Nâu thơm lúa mới
Mẹ ơi, con nhớ mẹ thật nhiều"

Còn gì nồng nàn, nhớ nhung bằng những món ăn dân dả quê mình, mà gạo ấy , canh ấy, con cua con cá lại do bàn tay của mẹ, của chị mình vun quén để cho mình những bát cơm ngon với tô canh chua, cá kho tộ. Giản dị vậy thôi, mà nhớ thật nhiều, mà thương quá đỗi, nơi đất Gò Công ấy, nhà thơ Thy lan Thảo được sinh ra, được lớn lên, được ăn học và khi trưởng thành để trở thành một người lính, xa mẹ, xa chị, xa ánh đèn thủ đô để dấn thân vào cuộc chiến. Để rồi sau đó người lính trẻ mang theo một tình yêu tuổi xuân vào tù, anh đã bị mất đứt tuổi thanh xuân đến hơn 8 năm ròng rã, khi trở về thì tất cả đã tan nát.
Bây giờ ở quê người, Thy lan Thảo dằn vặt với biết bao nỗi nhớ. Mẹ chết rồi không gặp, chị già rồi ai trông, xin mời quý vị đọc trọn vẹn bài thơ " Chút Tình GỬi Chị" của nhà thơ Thy lan Thảo, để cùng thổn thức với nỗi lòng của một người con, một người em khi nhận được tin nhà.
" Chút tình Gửi Chị"
Lòng ấm dần lên nét chữ quen
Cánh thư tình nghĩa từ Việt Nam
Chị ơi! Mẹ mất em còn chị
Một chút tâm lòng, một nỗi riêng…

Chị kể bạn bè hôm mẹ mất
Vẫn về đông đủ để chia buồn
Thân quyến hỏi thăm thằng con út
Chẳng thấy về đây để chịu tang…

Chị kể chị Hai đã thất tuần
Một đời thân chị vẫn gian truân
Vẫn lo chăm sóc đàn con cháu
Nay vẫn cô đơn sống cảnh buồn…

Chị Tư từ lúc ông anh rể
Bỏ cuộc đời nhơ gặp ông bà
May nhớ mấy đứa con chăm chỉ
Đủ ấm trời đông, mát gió hè…

Chị Năm với đàn con nheo nhóc
Một đời vất vả nặng thân cò
Đất Phan Rang cày lên sỏi đá
Bữa cơm no bụng đã là mơ!

Anh Ba trọng vợ hơn tình mẹ
Dù mẹ vẫn chiều, vẫn nể dâu
Phận em nói được gì thêm tủi
Thương mẹ trách ai, tóc trắng đầu.!

Hôm lễ Vu Lan chùa Giác Phước
Hằng năm chị vẫn đến dâng hương
Cầu xin cho mẹ cho non nước
Trọn chữ bình an khắp nẻo đường

Năm nay tháng bảy lễ Vu Lan
Vẫn khói hương thơm tỏa ngập tràn
Chị nhận cánh hồng hoa sắc trắng
Mắt tràn lệ đẫm ướt khăn tang…!

Chị kể lòng em thật xót xa
Nhục tháng tư đen, tủi nước nhà
Chị, mẹ nuôi em Nam ra Bắc
Nhịn ăn, nhịn mặc có chút quà!

Đời em, tình mẹ chị thân thương
Đất lạ trời xa nhớ để buồn
Mẹ mất, bây giờ em còn chị
Bao giờ đoàn tụ tại quê hương?!
Qua thi tập Vết Khắc Nửa Đời , dày chưa tới 200 trang, Thy lan Thảo đã gửi đến bạn đọc 91 bài thơ, gói ghém trong đó đủ ý đủ tình. Sách in đẹp, cước phí 12 mỹ kim ủng hộ tiền giấy mực cho tác giả, nhưng cái chính mà anh mong mỏi, vẫn là tìm được những tâm hồn đồng điệu, để chia xẻ nỗi nhớ ngậm ngùi của tác giả cho quê hương, cho gia đình, cho một thời yêu dấu đã qua.
Xin trân trọng giới thiệu thi tập Vết Khăc Nửa Đời đến độc giả xa gần, muốn có sách, xin liên lạc với nhà thơ qua điện thoại:
713- 895- 7496 hoặc 832- 276- 8903
Chương trình giới thiệu Sách và đọc truyện do Nguyên Nhung phụ trách tới đây đã chấm dứt. Xin cám ơn các văn thi hữu, các tòa soạn đã gửi sách hoặc tạp chí, hay đặc san, bản tin đến chúng tôi, để tất cả những tác phẩm và tạp chí, đều được tiếp nhận và tới tay độc giả xa gần. Đó là niềm mong mỏi của người thực hiện chương trình này. Hẹn gặp lại quý thính giả vào chương trình kỳ tới, mỗi tháng một lần, trên làn sóng 900 AM, Đài Sài Gòn Houston.
NN xin thân mến chào tạm biệt quý vị.

Nguyên Nhung, 2004.
Sonk
#24 Posted : Monday, August 8, 2016 6:39:36 PM(UTC)
NguyenSonK

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 7/9/2012(UTC)
Posts: 170
Points: 510
Location: thơ

Thanks: 10 times
Was thanked: 6 time(s) in 6 post(s)
NGƯỜI LÍNH LÀM THƠ
*****


Nguyên Nhung xin giới thiệu thi tập đầu tay cuả nhà thơ Thy Lan Thảo, đó là thơ Thy lan Thảo, hay làVIẾT VỀ NGƯỜI LÍNH LÀM THƠ: Thy lan Thảo
Sở dĩ gọi anh là Người Lính Làm Thơ, cũng chính vì Thy Lan Thảo đã từng là một người sĩ quan trẻ cuả Tiểu Đoàn 50 CTCT, và anh đã làm rất nhiều thơ từ hồi anh còn trong quân ngũ.
Mãi tới bây giờ, tập Thơ Thy Lan Thảo mới ra đời để đến tay bạn đọc, quả khá muộn màng dù rằng những người yêu thơ đã từng đọc thơ anh trên nhiều báo chí ở Hải ngoại. Nhưng dù yêu thơ anh, bạn đọc vẫn chưa biết nhiều về thân thế và cá nhân anh, mà mới nghe qua bút hiệu, có thể nhầm lẫn với một người con gái hiền hoà , xinh đẹp.

Quả như vậy, thơ Thy Lan Thảo mượt mà lắm, bùi ngùi lắm, nhất là những bài thơ anh viết về kỷ niệm thời sinh viên, qua đến giai đoạn khi anh là một người lính, thì chất thơ cuả anh đã bàng bạc gói ghém được không gian và thời gian cuả một người lính, khi anh nhắc đến khá nhiều địa danh nơi phố núi mù sương, cũng là chỗ đóng quân cuối cùng trong đời lính cuả anh, như trong bài thơ "Chút Ý Tháng Tư "sau đây:
" Sông Ba loang máu hờn oan khốc,
Quân ngác ngơ đi, thân rã rời,
Từng bước về Nam, từng tấc đất
Mất dần, lang sói... lửa ma trơi"
Ngoài những niềm đau tháng Tư, thơ TLThảo là những triền miên ray rứt, mà vẫn là những ý đẹp thiết tha gửi trao cho người con gái có tà áo trắng, có mái tóc dài buông lơi xuống hai bờ vai. Bây giờ nơi xứ người, khi trời đã chuyển mùa từ Hạ sang Thu, anh vẫn khắc khoải khi gói ghém mấy vần thơ gửi về người em xa xôi ấy như sau:
" Chiều nay em có buồn không nhỉ?
Chút gió lạnh về đổi tiết thu
Sáng nay mới gọi về thăm mẹ
Vẫn nhớ thương dâng xót ý mờ
Đất tạm dung mấy muà thu đến
Mấy mùa lá đổ , trắng lòng đau
Đếm dần tuổi tác, lo thêm mệt
Tóc đã sương pha, trắng cả đầu."
Anh viết thật, rất thật, những câu chuyện kể bằng thơ được gửi về quê cha đất tổ, gửi về mẹ về em, Thy lan Thảo đã khiến người đọc ngậm ngùi đến rơi lệ.Nó cũng là những kỷ niệm cuả người lính trẻ với cô em gái hậu phương, những kỷ niệm chiến trường, những phố phường , khuôn viên trường Đại học, những chiều Thủ Đô, và bao nhiêu niềm thương nỗi nhớ về người mẹ yêu dấu chốn quê nhà. Nay mẹ hiền đã mất, con cũng sống nốt cuộc đời còn lại trên đất khách, thơ Thy Lan Thảo thật bát ngát, mênh mông với những kỷ niệm cuả dĩ vãng
Đôi hàng tiểu sử cuả nhà thơ Thy Lan Thảo:
Anh sinh quán tại làng Tân Niên Trung, tỉnh Gò Công, miền Nam Việt Nam.
Là con út trong một gia đình giáo chức có 6 anh chị em. Trước năm 1975, anh phục vụ trong Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà, đã phục vụ nhiều năm ở Tiểu Đoàn 50 CTCT, và sau đó trải qua hơn 8 năm tù trong các trại tù CS ở miền Nam cho chí miền Bắc.
Sau đó, anh qua Mỹ theo diện HO14.

Trong thi tập " Lai láng dòng phù sa", nhà văn Hồ Trường An đã viết về Thy lan Thảo như sau:
* "Đề tài cuả thơ Thy Lan Thảo vốn thật gần gũi với đa số độc giả, đã trải qua bao cuộc thăng trầm cuả tổ quốc, bao vận nước nổi trôi từ cuộc chiến tranh Đông Dương, giữa Pháp và Việt Minh, kinh qua cuộc nội chiến Quốc Cộng , qua thời gian sau ngày miền Nam thất thủ, cho tới ngày sống tha hương nơi hải ngoại. Dĩ nhiên chúng đã được các nhà văn, nhà thơ lưu vong vốn uư thời mẫn thế cuả chúng ta khai thác trên 20 năm qua, nhưng mỗi người khai thác một cách khác nhau, bằng thái độ, bằng góc độ cái nhìn, bằng khía cạnh nhân sinh quan khác nhau. Ở Thy lan Thảo là thái độ dịu dàng đôn hậu, đằm thắm. Anh không hung hăng với kẻ thù, anh không quằn quại rên rĩ với số phận cay nghiệt, anh cũng không phóng mắt vào hoàn cảnh nào khác ngoài hoàn cảnh và biến cố kế tiếp xảy đến cuộc đời anh. Anh không phóng chiếu cái nhìn vào viễn tượng lộng lẫy ở chân trời thi ca nào khác. Anh nắm bắt những gì anh cảm xúc, những gì anh hiểu biết, không để tham vọng anh lôi cuốn anh vào những cuộc phiêu lưu sa đà khi sáng tác thơ. Thơ anh do đó tuy không tân kỳ và lộng lẫy nhưng được cái tính khiêm tốn và chân thật.
Thy lan Thảo là một cựu chiến binh, đã đi khắp 4 vùng chiến thuật. Anh có mặt trên 2 con đường máu Đại Lộ Kinh hoàng năm 1972, và tỉnh lộ 7B trong những ngày từ Kontum di tản về Nam. Khi sang định cư ở Houston ( Texas) anh vẫn chưa nguôi những ám ảnh, những ác mộng trong cuộc đời binh ngũ. Do đó, anh nhớ thời oanh liệt xưa, nhớ bạn đồng đội trong tình huynh đệ chi binh lớn rộng và thiết tha."

Những nhận xét cuả nhà văn Hồ Trường An về thơ Thy lan Thảo rất trung thực, vì trong thơ anh đã chuyên chở được từng ý lời về quê hương, về lý tưởng, về gia đình, tình yêu... .Thay vì bằng văn xuôi, Thy lan Thảo đã dùng loại văn vần, từ những vần lục bát nhịp nhàng , cho tới những bài thơ năm chữ, bảy chữ, anh vẫn gói ghém được hết ý lời mà anh muốn bày giải. Đọc thơ Thy Lan Thảo là nghe anh kể chuyện , những món ăn dân dả bình dị, những hình ảnh đẹp cuả quê nhà, những tình cảm chắt chiu cho mẹ, cho em, cho chị, cho người tình , những khốn khó đau thương trong cuộc đời, mỗi một bài thơ là một bài tâm sự. Để cuối cùng thì nhà thơ vẫn ngậm ngùi, vì lý tưởng không đạt được, vì buồn cho thân phận quê hương, và chính bản thân tác giả sống qua ngày nơi đất tạm dung, cho nên đọc thơ anh là đã đọc được NỖI NHỚ đầy ắp trong đó.
Xin gửi tới quý bạn đọc một bài thơ ý rất đẹp cuả nhà thơ Thy Lan Thảo, hay chính là nỗi lòng cuả anh, qua bài thơ " Tuổi Vẫn Còn Buồn" sau đây:

Năm mươi tuổi ngồi đút cơm con
Ta thấy trong ta thoáng chút buồn
Một thuở đời trai vui chinh chiến
Hạ buồn gãy kiếm rũ căm hờn

Bảy năm làm lính tám năm tù
Phận mỏng duyên hời chiếc lá thu
Đời đã xô ta vương hệ luỵ
Nước trong- giòng phẳng dậy căm thù. . .

Mười lăm năm lưu lạc Thuý Kiều
Tiền Đường rửa sạch mọi phiền ưu
Chút niềm an ủi thân bèo bọt
Kim Trọng tình như ngọn sóng triều. . .

Mười lăm năm ta lắm muộn phiền
Thân tù đất Bắc đắng niềm riêng
Giặc thù như hổ, như lang sói
Đất nước lầm than trong ngửa nghiêng!

Nỗi nhà cha mẹ trông chờ đợi
Héo hắt tuổi già cảnh lá lay
Đôi mắt huyền sương cô bạn cũ
Hôm nào ướt lệ buổi chia tay. . .

Rũ bụi hồng trần Kiều viên mãn
Bên cha bên mẹ các em yêu
Ta về Cha đã yên lòng đất
Tuổi mẹ buồn theo vệt nắng chiều. . .

Hỏi em, cô bé năm xưa đã
Pháo nổ xác hồng đã mấy năm
Hôm nay chắc đã con bồng ẵm
Đời vẫn buồn vương bụi cát lầm. . .

Ta về xơ xác cây muà hạ
Một chút duyên tình ủ ấm thân
Cũng may mưa gió mà thân lá
Vẫn vững trong cơn bão loạn cuồng

Năm mươi tuổi, con nhỏ lên ba
Con chị mới vừa học lớp hai
Trong buổi trời chiều còn chút nắng
Là niềm an ủi bước tương lai. . .

Cung kiếm rỉ hoen buồn xa xứ
Bao giờ về lại với quê hương
Dặm xa tóc đã phai màu nắng
Áo vẫn còn hoen vết bụi đường. . .
Thơ Thy lan Thảo.
Còn nhiều lắm, mỗi bài thơ là kỷ niệm cuả riêng tác giả, nhưng nó gần gũi quá như là kỷ niệm cuả mọi người, vẫn còn giữ trong tim những tháng ngày cũ, những hình bóng cũ. Gần 180 trang, với hằng trăm bài thơ chọn lọc, hy vọng khi cầm thi tập này, mọi người sẽ dành cho người lính làm thơ Thy lan Thảo, những cảm tình yêu mến chân thành nhất. Sách in đẹp, bìa trang nhã, ấn phí là 12 Mỹ kim.


Nguyên Nhung


Sonk
#25 Posted : Sunday, September 11, 2016 6:40:11 PM(UTC)
NguyenSonK

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 7/9/2012(UTC)
Posts: 170
Points: 510
Location: thơ

Thanks: 10 times
Was thanked: 6 time(s) in 6 post(s)
thì thầm với mẹ
-sLs-




Chiều đi làm về ra sân trước
Lần theo chậu kiểng cắt càng cua
Hồi đó mỗi lần con về phép
Thấy mặt con là mẹ đi mua

Mua tôm, mua cá về mẹ nấu
Mẹ nêm mẹ nếm rộn liền tay
Bếp củi than hồng đôi má ửng
Tình mẹ cho con, ngắn hay dài ??

Rồi mẹ đi lần theo chậu kiểng
Tay cầm dao rổ, mẹ cắt rau
Rau càng cua tươi non xanh mướt
Mâm cơm canh cá ngon ngọt ngào !!

Ở đây hàng tuần con tự nấu
Rau tươi quanh năm có đủ đầy
Lủi thủi nấu ăn con nhớ mẹ
Lệ buồn ướt má nhớ thương ai !??

Cá chim vàng đầu đuôi nấu mẵn
Khứa hai khứa giữa kho hành tiêu
Bữa cơm chiều một mình yên lặng
Nhìn dĩa rau nhớ mẹ thật nhiều...

Ly hương con sống trong kỷ niệm
Một thời con được mẹ quý yêu
Tuổi úa hoàng hôn mây sắc tím
Bước đời vẫn vắng lặng quạnh hiu !!

Trong mơ gặp mẹ con mừng lắm
Tiên của đời con ấp ủ con
Biển tình lay láng ơn sâu đậm
Tỉnh giấc, buồn thương dạ héo hon!!


thylanthảo
Viết bên máy tiện 14-7-16

Sonk
#26 Posted : Wednesday, October 26, 2016 5:51:38 PM(UTC)
NguyenSonK

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 7/9/2012(UTC)
Posts: 170
Points: 510
Location: thơ

Thanks: 10 times
Was thanked: 6 time(s) in 6 post(s)
Ý TÌNH THƯƠNG NHỚ
*

Ấp ủ đời con, đôi tay mẹ
Tấm lòng của biển thật mênh mông
Sống bên cạnh mẹ từ thơ trẻ
Bóng mát đời con- một cánh hồng.!

Còn nhớ những ngày vui sương gió
Quê hương quằn quại lửa bom cày
Mẹ thương, mẹ nhớ thằng con nhỏ
Sống giữa lằn tên lắm họa tai

Đêm nghe tiếng súng dòn tan nổ
Mẹ nguyện cầu xin chữ bình yên
Quê hương thôi hết cơn cuồng nộ
Trả lại yên vui, xóa lụy phiền

Con về phép mẹ vui mừng lắm
Tíu tít làm cơm mẹ ép ăn
Đậu xanh mẹ nấu cháo sò huyết
Tình mẹ cho con thật vô vàn

Chén cháo sò bây giờ hương vị
Vẫn còn rõ nét ở trong con
Bàn tay mẹ- Thịt sò ngon ngọt
Thương nhớ tràn dâng- Lạnh thấm hồn…

Nắng gió bước đời đen da thịt
Mẹ hiền ve vuốt tóc thằng con
Lẽ ra tuổi của thời đi học
Bỏ bút cầm gươm …chuyện mất còn!

Bây giờ đất lạ trời xa lạ
Bóng mẹ lòng con vẫn khắc in
Mâm cơm dọn sẵn còn đâu nữa
Âu yếm thân thương …dáng mẹ hiền.!

Nhiều đêm thức giấc con buồn nhớ
Nước mắt rơi rơi…tủi ý nhà
Giặc dữ quỷ ma còn kinh sợ
Một đời ly xứ mãi thương xa,…


thylanthảo


Sonk
#27 Posted : Wednesday, November 16, 2016 7:09:40 PM(UTC)
NguyenSonK

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 7/9/2012(UTC)
Posts: 170
Points: 510
Location: thơ

Thanks: 10 times
Was thanked: 6 time(s) in 6 post(s)
Chuyện hai người tù gặp lại



Sau cái ngày của Tháng Tư Đen năm 1975. anh em đồng đội của chúng tôi bị gảy súng ,vì bị bức tử.một cách oan nghiệt. Bị tan hàng rã ngủ , bị bạn thù trở mặt.Tưởng không còn sống để gặp nhau nữa, như những bạn bè đã hi sinh trước và sau cuộc chiến Việt Nam.. Nhưng cũng đau thương không ít cho những người còn sống sót . Do một số lớn bị tù đày, một số trốn bỏ đi tìm tự do, có người bỏ thây bỏ mạng trên đường vượt biên, vượt biển hoặc trong nhà tù Cộng sản. Kể ra cũng có nhiều cái nghiệt ngã không ngờ, mang đầy đầy tủi nhục và cay đắng. Như tình cảnh của người còn sống bị kẹt lại, thì bị vào tù ngục, còn người chết thì bị quật mồ quật mã, xóa sạch và san bằng nghĩa trang

Còn cảnh của chúng tôi khi gặp lại nhau cũng đau thương không ít, tại nơi các trại tù cải tạo tập trung của CSVN trên đất Bắc . Như trại tù Sơn La, Nghĩa Lộ ở Hoàng Liên Sơn. Trại tù Hà Tây của tỉnh Hà Sơn Bình Trại tù Nam Hà của tỉnh Hà Nam Ninh. Hoặc trại tù Tân Kỳ, Thanh Phong Thanh Hóa. Trại tù Tiên Lĩnh ở miền Trung . Trại tù Z30D, Long Khánh ở miền Nam. Nếu đem kể tên hết trại tù do Cộng sản dựng ra sau cái ngày 30/4/75, làm sao mà kể cho hết. Ngày đó, CSVN đã xây nhà tù mọc lên như nấm,.khắp mọi nơi trên toàn cõi.Việt Nam... Cũng vì thế mà nhà văn Nga lưu vong Solzhenitzyn có phát biểu, khi miền Nam lọt vào tay Cộng sản : ‘’ Toàn thể Việt Nam sẽ thành trại tập trung ‘’ Nhà văn này có nhiều kinh nghiệm đối với Cộng sản không riêng gì CSVN

Dù trong vòng lao lý, dù có tan hàng rã ngủ, nhưng trong lòng mỗi người anh em đồng đội, đồng ngũ vẫn giữ một lòng son sắt , gắn bó với tình nghĩa huynh đệ chi binh như thuở nào. Dù bất cứ trong tình huống bi đát đến đâu vẫn tình nghĩa một lòng và tưởng nhớ mến thương nhau... Cũng do tình nghĩa cao quý như thế nên chúng tôi còn tìm gặp lại nhau..

Như trường hợp của tôi và anh Nguyễn Sơn,tức nhà thơ Thy Lan Thảo., gặp lại nhau hôm nay. Chúng tôi đã từng gặp nhau trong trại tù Hà Tây, Hà Sơn Bình và trại tù Nam Hà, Hà Nam Ninh, Bắc Việt.Nam. Chúng tôi bị giam giữ ở trại Hà Tây cũng khá lâu, tính ra trong vòng 4 năm. Kể từ năm 1979 , sau khi CSVN bị Trung Quốc dạy cho bài học thứ nhất, tức đánh CSVN có không gian và thời gian, tức chỉ đánh 6 tỉnh phía Bắc nằm giáp sát biên giới Hoa Việt và thời gian 3 tháng, mục đích lấy lại những gì Trung Quốc viện trợ cho Việt Nam. Do đó CSVN phải di tản tù cải tạo từ miền rừng sâu núi thẩm Hoàng Liên Sơn,đem về giam giữ tại các trại tù trong vùng đồng bằng sông Hồng. Do đó tôi và Sơn mới có dịp gặp nhau một thời gian.ở Hà Tây và Nam Hà

Vào tháng ba năm 1983, tù cải tạo ở trại Hà Tây bị chuyển về trại tù Nam Hà. Sơn và tôi cũng bị chuyển về giam ở trại tù Nam Hà một thời gian. Rồi Sơn cũng được thả về ngày 29 tháng 6 năm 1983. Còn tôi vẫn còn bị giam tiếp đến 11 tháng giêng năm 1986 mới được phóng thích,cũng tử nơi nhà tù Nam Hà này..

Giờ này, Sơn và tôi cũng may mắn được gặp lại với nỗi niềm nữa mừng nữa tủi. Tôi hình dung lại những năm tháng ở trại tù Hà Tây. Nhất là khi thấy những người bạn trẻ như Sơn, khiến lòng tôi cảm mến và quí trọng. Cảm mến cái tác phong anh hùng, đầy sĩ khí qua hình dáng của những người lính trẻ trong QLVNCH. Mặc dù, còn rất trẻ, bị tù đày, nhưng tinh thần rất vững chắc. Do cái hào khí oai hùng của người lính miền Nam được giáo dục tốt, được tôi luyện kỷ như thép súng. Tương tự như tinh thần bất khuất đầy khí tiết , un đúc trong huyết quản của từng người lính VNCH, đã vì lý tưởng Tư Do, vì Tổ quốc Việt Nam,và vì miền Nam thân yêu, đã thể hiện một cách rạng ngời, qua tấm gương trung liệt của những vị anh hùng miền Nam, như Nguyễn khoa Nam, Lê văn Hưng, Trần văn Hai, Lê Nguyên Vỹ, Hồ ngọc Cẩn.. Dù có bị bức tử, dù có bị tù đày như thế, nhưng tinh thần và khí tiết của người lính miền Nam vẫn còn bất cứ trong tình huống nào.

Nhớ lại ngày ở tù về, trở lại đất miền Nam, Sơn về quê quán ở đất Gò Công. Còn tôi khi trở về phải tạm trú ở Sài Gòn. Cả hai chúng tôi, cũng như một số tù cải tạo khác, được CSVN thả về, phải làm ‘’phó thường dân Nam Bộ ‘’ môt thời gian khá lâu do bị quản chế, mới được trao trả quyền công dân, nhưng cũng cảm thấy khó sống.! Kể ra lúc đó, ai muốn làm công dân của một nuớc theo chế độ Cộng sản như Việt Nam cũng khó lắm thay ! Cũng do thù hận , kỳ thị vì tư tưởng ý thức hệ vẫn còn. Đồng thời cũng do cái tư tưỏng ngạo mạn công thần xem đồng bào mình như cỏ rác.. Bởi thế, nên buộc lòng chúng tôi đành cam phải bỏ xứ mà ra đi.. Nên Sơn đã viết cho một người bạn của Sơn những dòng như sau đây :

Giặc thả tao về bơ vơ tay trắng
Mẹ chị cưu mang an ủi bước đời
Mày chạy xe lam hằng ngày kiếm sống
Bạn bè cùng khổ gặp lại cũng vui
.........
Uống với tao cạn ly này để nhớ
Đã một thời bằng hữu sống bên nhau
Mai mốt tao đi điều tao lo sợ
Sống ly hương rất tủi nhục nghẹn ngào

Rựơu Gò Công ai đong nấy uống
Tao mời mầy bởi biết khó tương phùng

( Viết cho thằng bạn, thơ Thy Lan Thảo )

Chúng tôi ngở không bao giờ có dịp gặp lại nhau, đời con người mấy ai học được chữ ngờ. Thế mà , chúng tôi cũng còn cái may mắn hơn một số bạn bè ở lại. Chúng tôi gặp lại nhau do một sự tình cờ, nơi quê lạ xứ người. Ôi đời con người chuyện ly tan, ly xứ , hoặc tương phùng tái ngộ , tôi tin là do định mệnh, hoặc do cái duyên tiền định đã an bày. Hồi tưởng lại, biết làm sao kể hết. những đớn đau xa cách bất hạnh, do lo sợ và tù đày, từng xảy ra hàng ngày, cho cuộc đời.của con người, tức con người Việt Nam, phải sống và cam chịu dưới chế độ bạo tàn của CSVN..

Lần này, tôi gặp lại Sơn trên đất tạm dung, với niềm đau thất thổ ly hương và cùng nhau kể lại những ngày đau tùi của quá khứ tù đày. Chúng tôi gặp nhau qua ‘’ Chút Tình Chút Ý’. Chúng tôi gặp nhau qua thi phẩm của Nguyễn Sơn xuất bản ở Hoa Kỳ năm 2005. Qua điện thoại gọi nhau, Sơn cũng nhắc lại một thời quá khứ bị lưu đày nơi trại tù Hà Tây và Nam Hà. Tôi hình dung nhớ lại Sơn còn có biệt danh biệt hiệu do bạn bè đặt cho lúc trong tù, là Sơn Mỏng. Vì Sơn có thân hình mảnh mai, ốm yếu, nhưng trẻ trung vui tính và đẹp trai, nên bè bạn ai cũng rất mến Sơn...

Chút tình Chút Ý.

Cũng từ lâu, tôi có nghe nhà báo Việt Hùng , chủ nhiệm tạp chí Phương Đông ở Boston, Massachusetts, có gọi nhắc tôi , nhà thơ Thy Lan Thảo có ý muốn gặp. Cũng may mắn tôi có số điện thoại của nhà thơ, nên đã gọi thăm, mới biết ra Thy Lan Thảo là Nguyễn Sơn , là người bạn trẻ, là một trong số những người lính trẻ của QLVNCH, từng bị CSVN giam giữ chung cùng trại tù Hà Tây với tôi năm nào.

Ôi ! may mắn thay ! Nỗi vui mừng làm sao kể xiết. Có biết bao là kỷ niêm vui buồn được nhắc lại, kể lại trong những ngày bị tù đày trên quê hương mình. Tôi ngở như là trong giấc mộng chiêm bao. Vì từ lâu ,tưởng chừng đời chúng tôi như đã chết rồi. Cũng may, sau những năm lưu đày tủi hận, chúng tôi còn sống sót đến hôm nay, lại gặp nhau trên xứ người, để cùng kể cho nhau nghe những chuyện buồn của một thời quá khứ..

Thy Lan Thảo cũng có gửi tặng tôi quyển thơ có tựa đề ‘’Chút tình chút ý’’ với những dòng chữ do tự tay tác giả viết tặng’’ Để kỷ niệm.
những ngày tháng ở trại tù Hà Tây và Nam Hà.’’

Tôi nhận được tập thơ’’ Chút tình chút ý’’, tôi chợt có cảm nghĩ, mình cũng nên ghi lại đôi dòng về người bạn trẻ tùng là đồng đội, đồng cảnh năm xưa, mà mãi cho đến giờ này vẫn còn giữ được tình nghĩa huynh đệ chi binh trong lòng. Ngoài ra, còn chan chứa những nỗi niềm thất thổ ly hương do cái tình đồng đội, đồng hương, đồng nghiệp do cùng làm thơ làm văn , ghi lại những nỗi niềm thương tiếc của một thời.qua ở quê nhà

Được biết rõ thêm, Thy Lan Thảo sinh quán ở làng Tân Niên Trung, tỉnh Gò Công. Là con út trong một gia đình giáo chức thời VNCH. Nói đến Gò Công, đối với tôi không có gì xa lạ. Do tôi có môt thời gian, từng làm công tác bình định xây dựng trong khu vực tỉnh Gò Gông, gần khu Cầu Nổi. Có lúc tái thiết cầu Cần Đước, Cầu Ông Thìn trên đường từ Chợ Lợn đi Cần Giuộc xuống Gò Công. Như vậy, Thy Lan Thảo cũng là người cùng quê với nữ ca sĩ Phương Dung, từng nỗi danh với lời ái mộ của bà con thường gọi là ‘’Con nhạn trắng Gò Công’’ .

Gò Công cũng là vùng đất của lịch sử miền Nam, vùng đất của những vị anh hùng dân tộc như Võ Tánh ,Trương Định.. Của những bậc nữ lưu danh tiếng như Hoàng Thái Hậu Từ Dũ, và Nam Phưong Hoàng Hậu. Gò Công từng nổi tiếng là vùng đất của địa linh nhận kiệt..

Nói đến Gò Công là vùng đất mà tôi từng lưu lại những công tác xây dựng như tái tạo các cầu đường trong vùng. Những kỷ niệm cùng đồng bào trong vùng Cần Giuộc , Cần Đước, Hoà Đồng, Hòa Tân, Hòa Lạc.. Nhất là vùng Cần Đước với hương vị mặn mà của các món đặc sản ở vùng này,như gạo Nàng Hương chợ Đào, cùng mắm còng trộn với thơm Bến Lức, hòa lẫn với tình nghĩa đồng bào và quê hương ngày đó thật là thắm thiết mặn nồng..

Khi gặp Sơn và biết Sơn là dân Gò Công, tôi có cảm tình quí mến Sơn như đã có ‘’chút tình chút ý’’ với Gò Công ngày nào. Được gặp Sơn, qua những dòng thơ Thy Lan Thảo đã viết, dù là trong mơ, dù là bị thất thổ ly hương, nhưng trong tiềm thức, trong tư tưởng vẫn một lòng hoài vọng về hướng quê nhà nơi đất Gò Công

Quê hương ngàn dậm lòng ghi khắc
Hai chữ Gò Công - âm thật êm
( Nỗi nhớ trong mơ, thơ Thy Lan Thảo )
hoặc :

Chị ơi đất lạ lòng cô quạnh
Em nhớ Gò Công , nén thở dài
( Lòng vẫn không nguôi , thơ Thy Lan Thảo)

Khi đọc thơ Thy Lan Thảo, thấy nhà thơ tuy trẻ , tuy làm lính xa nhà, tuy bị tù đày khổ sai biệt xứ, nhưng trong lòng vẫn luôn luôn gắn bó với gia đình, do lòng hiếu đạo ,đã thương nhớ từng cọng rau tấc đất, cùng với những giây phút êm đềm thắm thiết đậm đà của tình mẹ cha , nơi quê cha đất tổ, qua những câu trong bài ‘’ Rau càng cua ‘’ như:

Đất Hà Tây rau càng cua chẳng có
Nằm mơ thấy mẹ cắp rổ hái rau
Chợt thức giấc nghe như mình nghẹt thở
Mẹ thương con- ôi lai láng rạt rào
.........
Dĩa rau càng cua rưới thêm dầu giấm
Nước tương dầm với ớt vậy mà ngon
Mẹ với ba ảnh hình con ghi đậm
Nước mắt quê hương trong dạ héo mòn !

Hoặc khi biết lũ giặc chuyển tù ra đất Bắc, lòng như tuyệt vọng :

Chuyển tù ra Bắc như đời ta hết
Mẹ tuổi già đâu thể đến thăm con
Hai năm trong Nam mẹ gắng thăm tìm
Sáu năm đất Bắc mẹ thương mõi mòn..

( Rau càng cua, thơ Thy Lan Thảo )

Sau ngày 30/4/75, nhớ lại những ngày đầu vào trại tù ở miền Nam trước khi bị đưa ra Bắc :

Ta ở đây dù chỉ một năm
Mỹ Phước Tây triền miên cực khổ
Ta nghe đầy lời chửi của bọn coi tù
Lũ côn đồ có trái tim bằng đất..

( Về thăm lại Mỹ Phước Tây, thơ Thy Lan Thảo )

Rồi cờ gảy tao lưu đày ra Bắc
Mấy lần đau tường rũ xác thiên thu
Trong tuổi thanh xuân nhọc nhằn héo hắt
Nhớ lời cổ nhân : ‘’ nhất nhật tại tù ‘’
( Viết cho thằng bạn , thơ Thy Lan Thảo )

Và cuộc đời bị lưu đày của nhà thơ cứ tiếp diễn trên đất Bắc Việt Nam::

Từng trại tù- Tết chầm chậm trôi qua
Xuân Hà Tây- bụng đói mắt nở hoa
Tường chớn chở kẽm gai rào mấy lớp
Chiến hữu xưa gượng cười quên tiếng khóc
Mắt đỏ nhìn thâm thẩm hướng trời Nam.

Dù biết bị lưu đày trong tuyệt vọng, nhưng tình nghĩa xưa mãi mãi vẫn còn.

Mày hơn năm năm trại Kiến Hòa
Tao trại Hà Tây chuyển Nam Hà
Mày vượt biên giả từ lũ quỷ
Cùng đường tao cam chịu xót xa
........
( Viết cho thằng em, thơ Thy Lan Thảo )

Nhớ lúc chuyển trại, đến trại tù Nam Hà :

Đất đá Nam Hà bước máu loang
Trừng trừng mắt gửi sắc hao mòn
Phía sau chút khói hoàng hôn đó
Là gửi tấm lòng với nước non

Nằm trong hổn trận đành yên chịu
Rừng núi Nam Hà ngăn lối đi...

( Đá dựng Nam Hà, thơ Thy Lan Thảo )

Cảnh lưu đày này cứ ngở sẽ mục gông trong nhà tù khám lạnh, nhưng cũng may, nhờ thời thế xoay vần , thời cuộc biến đổi, giặc Cộng cùng đường hết lối. Do kinh tế kiệt quệ và bị kẻ thù bao vây phong tỏa cấm vận, buộc lòng chúng phải thả tù ra cứu đảng để mong được sống còn. Cũng nhờ thế mà mạng của tù cải tạo còn, nếu không thì cũng toi mạng với chủ trương của CSVN ‘’ trước sau như một’’ tức ‘’trước nhốt sau giam’’, ‘’ở mãi không về’’ hoặc’’ kiên trì cải tạo và cải tạo lâu dài’’ và’’ Rượt đuổi người đi và cầm tù người ở lại’’. .. Tất cả những câu , những khẩu hiệu đểu giả này là những ngón sở trường sở đoản của CSVN.

Sau 8 năm ra tù, trở về Gò Công nhớ lại bạn bè:

Bạn cùng khóa bao nhiêu thằng nằm xuống
Bao nhiêu thằng oan ngục chịu tù gông
Sau ngục tù tao trở về hết muốn
Sống ươn hèn- thà vùi xác biển Đông

( Nghĩ về bạn, thơ Thy Lan Thảo )

Đọc thơ Thy Lan Thảo với những dòng thơ trích dẫn như trên ta mới thấy được cái nỗi đau của những người tù cải tạo bị Cộng sản trả thù một cách hèn hạ. Nổi đau nhục này khó lòng mà hàn gắn, khó mà quên đi một cách dễ dàng, Vì nó đã trở thành một nổi đau chung của dân tộc, của lịch sử. Nó đã trở thành những kỷ niệm khó bôi xóa hết trong lòng. Đó là những kỷ niệm khó quên, đối với đời người, với những người tù cải tạo, bởi thế :

Đừng trách tại sao nhắc hoài kỷ niệm
Bởi lòng ta kỷ niệm quý hơn vàng

( Nghĩ về bạn, thơ Thy Lan Thảo )

Những kỷ niệm đau buồn trong cuộc đời bất hạnh của những người tù cải tạo là những niềm đau sâu đậm đã trở thành một vết hằn sâu trong tim óc của từng người, từng nạn nhân của Cộng sản. Do đó, thơ Thy Lan Thảo cũng đã nói lên được nỗi đau chung của thời đại, của thời thất thổ lưu vong của chúng ta.

Những ai chưa từng là nạn nhân của cảnh tù đày của Cộng sản, đọc thơ Thy Lan Thảo trong thi tập Chút ý chút tình, cũng hiểu được cái nỗi đau của tác giả,từng là người tù cải tạo tập trung trong trại tù Cộng sản, .khi bị lưu đày trên đất Bắc

Tao đi dưới sắc cờ tanh máu
Chiến bại thân hèn nhục khổ sai
Tám năm sống kiếp tù ‘’ cải tạo’’
Oan khuất đời ta nhục đọa đày
( Tấm lòng gửi bạn, thơ Thy Lan Thảo )

Thy Lan Thảo làm thơ và có lúc cũng mượn rượu để giải sầu, để giải bày cái đau cái hận sau cái ngày bị tan hàng rã ngủ. Mục đích nói lên cái nỗi đau chung, cái nỗi đau oan nghiệt của người lính sau ngày tàn cuộc chiến.bị Cộng sản trả thù và ngược đãi

Rượu đế Gò Công trong sùi bọt
Nhậu để quên tuổi thuở dập bầm

( Viết cho thằng em, thơ Thy Lan Thảo)

Hết phần đọc thơ

Trong pham vi nhỏ hẹp của bài viết này, khi đọc thơ Thy Lan Thảo, tôi chỉ cố gắng chủ yếu muốn ập trung vào những nỗi đạu nỗi nhục của thân phận của người lính bị gảy súng, bị làm thân chiến bại, bị tù đày khổ sai biệt xứ do người Cộng sản trả thù sau cuộc chiến Việt Nam. Chưa nói đến, chưa kể đến những nỗi lòng tha thiết với tình cảm, tình yêu thơ mộng , với mái tóc , với vành môi khoé mắt, mà Thy Lan Thảo cũng từng đã viết qua thơ trong thi phẩm’’ Chút ý Chút tình’’ như :

Không son phấn vẫn ý thơ tròn nụ
Mái tóc ngày xưa, mái tóc bây giờ
Bạn bè em bốn phương trời lữ thứ
Em ngoan hiền mắt vẫn đẹp vẫn mơ

( Ngọt nụ xuân đời , thơ Thy Lan Thảo )

Do đó người viết chỉ kể riêng rẽ về chuyện tù đày .Giờ này nhớ lại có biết bao kỷ nệm trong lao tù giữa nhà thơ và tôi, cùng anh em đồng đội.từng là chiến hữu trong QLVNCH. Tôi nhớ khi tôi gặp Nguyễn Sơn là người tù năm xưa ,tức nhà thơ Thy Lan Thảo hôm nay, xuyên qua những dòng thơ chan chứa nặng tình nặng ý. Thy Lan Thảo đã gói ghém trọn vẹn những nỗi lòng, nỗi nhớ , nỗi đau của nhà thơ đem trang trải hết trên những dòng thơ mang nặng ‘’ Chút ý chút tình ‘’. Nên tôi đọc thơ Thy Lan Thảo’’ như cảm thông thấy có mình ở trong đó

Thy Lan Thảo cũng thể hiện cho người đọc thơ thấy tấm lòng của người con chí hiếu, nguời anh , người em có nghĩa tình. Kể cả cái tình nghĩa cao quý với bạn bè bằng hữu, dù trong mọi tình huống, hoặc cảnh ngộ của một khoảng đời , từ lúc ở quê nhà hay ra hải ngoại tạm dung .

Thy Lan Thảo là nhà thơ người miền Nam, cũng đã vận dụng khéo léo qua cách dùng từ miền Nam trong những bài thơ của anh, cũng tạo nên những cái duyên dáng, tự nhiên, đáng mến, như’’ ai đong nấy uống’’, ‘’dập bầm’’ ‘’ bụng phình chưa’’ ‘’ Khều chân’’ ..v..v.. Nói tóm lại những dòng thơ Thy Lan Thảo cũng phong phú tình cảm cùng âm điệu nhẹ nhàng qua những sáng tác đã thể hiện trong thi tập ‘’Chút ý chút tình ‘’ Tất cả cũng đã tạo nên những ý và tứ thơ rất hợp với tâm tình của một người mặc áo lính làm thơ. Mục đích để nói lên tâm sự , để kể chuyên của đời mình, hoà lẫn với nỗi đau chung của bằng hữu và của quê hương ...

Nhân khi viết vội những dòng lưu niệm này, tôi cũng cảm thấy vui vui, khi gặp lại người bạn trẻ năm xưa, một trong số những người lính trẻ của VNCH, từng là tù cải tạo bị giam giữ chung nhau ở trại tù Hà Tây và Nam Hà. Nguyễn Sơn ơi ! hồi tưởng lại những năm tháng tù đày, khổ sai biệt xứ, đói khát và tủi nhục, nhưng chúng ta còn sống sót đến ngày nay, để gặp nhau lần này, cũng là phúc đức của Ông bà Tổ tiên ban cho nhiều lắm rồi.! Xin cảm ơn Thượng Đế.! Xin cảm ơn những người bạn đã chết để cho chúng ta còn sống đến hôm nay !. Nỗi vui này biết làm sao kể hết., nói sao cho trọn, cho đầy ..

Tôi cũng cảm ơn nhà thơ Thy Lan Thảo đã gửi tặng tôi thi tập này, để cùng nhớ lại những ngày đau tủi bị lù đày khổ sai biệt xứ trên quê hương mình. Cũng là dịp để’’ ôn cố tri tân’’ trước cái thảm cảnh người mình, sĩ nhục hành hạ đánh đập mình. Trước cảnh dối trá bằng những thủ đoạn nói lời giả nhân giả nghĩa , để đánh lừa mình và dối gạt đồng bào mình.như hiện nay . Đồng thời cũng là dịp nhớ lại thời gian bị lưu đày khổ sai trên đất Bắc Việt Nam. Coi như là một bài học cho thế hệ con em chúng ta biết qua, mục đích để rút kinh nghiệm, một kinh nghiệm xương máu và nước mắt của cha anh từng gánh chịu dưới chế độ bạo ngược của Cộng sản Việt Nam./


Austin, mùa hè năm 2008

Phạm Thành Tính
Sonk
#28 Posted : Thursday, December 22, 2016 8:06:00 PM(UTC)
NguyenSonK

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 7/9/2012(UTC)
Posts: 170
Points: 510
Location: thơ

Thanks: 10 times
Was thanked: 6 time(s) in 6 post(s)


Chúc Mừng Giáng Sinh
-sLs-

Hoa trạng nguyên đỏ thắm khắp trời
Tôi viết thơ mừng Chúa ra đời
Bằng lời trân quý tôi cầu chúc
Thiên hạ trên đời luôn vui tươi !!

Nhớ đến Thầy Cô đã dạy tôi
Cho dù năm tháng có xa xôi
Thâm ân tình vẫn luôn tròn giữ
Kính chúc Thấy Cô khỏe suốt đời !

Giáng Sinh tôi chúc văn thi hữa
Sức khỏe an khang ấm bước đời
Thi tứ dồi dào hơn năm cũ
Chữ tràn ra bút chẳng hề vơi ...

Thương chúc Đồng Hương một Giáng Sinh
Đời luôn ấm áp nằng bình minh
Gia đình hạnh phúc con ngoan hiếu
Chồng vợ trước sau trọn chữ tình...

Bạn TÙ thương quý của tôi ơi !
Chúng ta may còn sống trên đời
Cho dù giặc nhẫn tâm hành hạ
Nhớ cảnh lao tù chúc bạn vui ...

Lựa chữ chọn vần thật dịu êm
Viết câu thơ chúc gởi cho em
Sương Lan anh quý yêu tha thiết
Chúc ý duyên tình thuận nhịp tim


thylanthảo

viết bên máy tiện 22-12-16
Sonk
#29 Posted : Wednesday, May 10, 2017 6:42:18 PM(UTC)
NguyenSonK

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 7/9/2012(UTC)
Posts: 170
Points: 510
Location: thơ

Thanks: 10 times
Was thanked: 6 time(s) in 6 post(s)
thương buồn cho vận nước
-sLs-

Thứ sáu trời mưa mưa sáng sớm
Ra xe trời lạnh tối om om
Tuần lễ vụt vèo trôi nhanh lắm
Bước về nhàn nhạt nắng chiều hôm ...

Đều đặn 5 ngày trong tuần lễ
Hăm mấy năm trời mưa, nắng, sương
Kiếm sống xứ người không phải dễ
Bởi đời vẫn lắm chuyện bất thường...

Mười lăm năm thân bèo trôi nổi
7 năm lính, hơn 8 năm tù
Bước đời vẫn bước hoài lạc lối
Để rồi ôm hận nhục tháng tư...

Đất khách buồn thương đời vong quốc
Tương lai chìm lắng tuổi chất cao
Nước mất, tất cả đều tan mất
Mai mốt xuôi tay vẫn nghẹn ngào !!

Thân ròm vẫn còng lưng chịu đựng
Giặc trả thù chiến sĩ sa cơ
Bạn ta kiệt sức hoang mồ lạnh
Ta sống lòng luôn hận giặc Hồ !!

Thức mấy ngàn đêm ôm bụng đói
Lao động ngoài trời đội nắng mưa
Quân vương hèn nhát nhiều lầm lỗi
Tử sĩ hồn oan siêu thoát chưa ?!

Giông bão bũa vây thuyền tổ quốc
Cầm quyền tham dốt quá ngu hèn
Nước Việt Nam rồi đây sẽ mất
Sử hùng Lạc Việt nhuộm tang đen

Người dân trong nước không nhìn thấy
Hay thấy nhưng không chịu để lòng
Say sưa chè chén cho bằng thích
Quên mình là con cháu Lạc Long


thylanthảo

viết bên máy tiện 17-2-17
Sonk
#30 Posted : Sunday, September 10, 2017 11:18:03 AM(UTC)
NguyenSonK

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 7/9/2012(UTC)
Posts: 170
Points: 510
Location: thơ

Thanks: 10 times
Was thanked: 6 time(s) in 6 post(s)


mẹ vẫn trong lòng
-ss-
Cá đuối dơi mẹ chưng tương hột
Nêm chút đường, tỏi, củ hành tiều
Cá gần chín thêm hành ngò rí
Ớt xắc khoanh trang trí mỹ miều...

Cải xà lách son loại cọng nhỏ
Củ hành tây ngâm dấm, chút đường
Tiêu xay mẹ trộn đều con nhớ
Bàn tay mẹ ấp ủ tình thương!!

Cá đuối chưng, xứ nầy khó kiếm
Da cá đen, sớ thịt trắng bông
Cá Vàm Láng loại nầy cũng hiếm
Cơm mẹ làm, ngon miệng no lòng!

Con ở đây thường xuyên nhớ mẹ
Mắt mẹ hiền, tóc trắng như tơ
Mẹ siêng năng, việc nhà nặng nhọc
Tự tay làm không phải cậy nhờ

Nước trường giang xuôi dòng ra biển
Phẳng lặng đầy sông, có lúc vơi
Tình mẹ bao la không suy suyển
Vời vợi yêu thương suốt cả đời!

Con út mẹ, lối đời uẩn khúc
Bước gập ghình tưởng phải sa chân
Tình mẹ xóa lòng con tủi nhục
Trong lao tù nén tiếng rên than...

Tin mẹ mất lòng con đã hiểu
Tiên ủ đời con đã đi xa...!

thylanthảo
Sonk
#31 Posted : Tuesday, February 27, 2018 7:58:56 PM(UTC)
NguyenSonK

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 7/9/2012(UTC)
Posts: 170
Points: 510
Location: thơ

Thanks: 10 times
Was thanked: 6 time(s) in 6 post(s)


Bài thơ mới viết!

-StL-
Buồn quá em ơi chiều thứ bảy
Thứ bảy trời mưa mây xám giăng
Thứ bảy chiều nay mồng 2 Tết
Buồn thương nhớ tiếc nặng tình mang…

Sáng nay thức dậy anh nằm nướng
Trời ấm hơn nhiều ngày trước đây
Mền tủi cô đơn nằm vất vưởng
Anh nằm mà dạ thắt hồn say…

Rứt ray anh nhớ bàn tay Mẹ
Mới thấy vừa rồi…Trong giấc mơ
Anh thấy dẫn em về gặp Mẹ
Mẹ cười tay vuốt tóc con dâu !

Có điều hơi lạ trong mơ thấy
Mẹ lần tay lấy tiền túi ra
Đặt vào tay em tiền đô Mỹ
Rồi anh tĩnh giấc, tiếc xót xa…

Phải chi Mẹ nói thêm vài tiếng
Hăm mấy năm rồi nhớ thiết tha
Giọng Mẹ nhân từ trìu thương mến
Mẹ bây giờ …Cõi vĩnh hằng xa…

Phải chi người Việt đừng ly tán
Cộng Sản đừng cưỡng chiếm quê hương
Mẹ còn sống Mẹ thương em lắm
Bởi dáng em, nhìn rất dễ thương !!

Chiều nay thứ bảy mưa buồn quá
Ngồi ăn cơm mà nhớ đủ điều
Thương Ba, nhớ Mẹ rồi anh nhớ
Cô bé trời xa anh quý yêu …


thylanthảo
( Trong mơ anh thấy mẹ cho em 100USD, chiều nay anh quên nói)
21 giờ 21 mồng 2 tết
Sonk
#32 Posted : Sunday, September 9, 2018 5:57:21 PM(UTC)
NguyenSonK

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 7/9/2012(UTC)
Posts: 170
Points: 510
Location: thơ

Thanks: 10 times
Was thanked: 6 time(s) in 6 post(s)


TRỜI CUỐI HẠ
Hạ sắp đi rồi - thu sẽ sang
Bình minh nắng tỏa đượm sắc vàng
Ánh hồng cuối hạ nên thơ qúa
Thả gót mơ màng đón mùa sang

Sương Đêm

nắng mơ phai
*

Ai đã dìu Thu bước tới đây ?!
Để chiều đến vội nắng mơ phai
Để em e ấp buồn thương nhớ
Nàng gió cô đơn đến chốn nầy


thylanthảo

28-8-18
Sonk
#33 Posted : Saturday, November 23, 2019 7:45:49 PM(UTC)
NguyenSonK

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 7/9/2012(UTC)
Posts: 170
Points: 510
Location: thơ

Thanks: 10 times
Was thanked: 6 time(s) in 6 post(s)
cờ thay dạ đổi
-ss-

Bẻ cong ngòi bút uốn lưng cong
Cờ đổi đang tâm đổi cả lòng
Làm thân lính chiến mà buông súng
Tội lỗi vô cùng với núi sông!

Sa cơ thất thế vào tay giặc
Đành nhận thương đau sống đợi thời
Nín thở qua sông đừng muối mặt
Khom lưng chỉ điểm giặc khi cười!

Là lính Cộng Hoà luôn tự trọng
Đừng để ai khinh dẫu thất thời
Kẻ sĩ bây giờ thời quỷ lộng
Sống hèn luồn cúi nhục với đời.!!

Uy dũng hiên ngang trước giặc thù
Danh thơm truyền tụng đến ngàn thu
Khước từ vương tước thà làm quỷ
Được chết vinh hơn sống nhục tù!

Bổng lộc triều đình người thụ hưởng
Ăn trên ngồi tróc lắm quyền uy
Nhục lắm những công hầu khanh tướng
Cúi đầu bợ đở để giặc khi

Chữ trung chữ hiếu ngày nay rẻ
Đất khách đầy trò lắm cuộc vui
Danh vọng, tiền tài, đen đổi trắng
Sống đời ly xứ mãi ngậm ngùi ...


thylanthảo

Sonk
#34 Posted : Saturday, April 4, 2020 1:13:02 PM(UTC)
NguyenSonK

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 7/9/2012(UTC)
Posts: 170
Points: 510
Location: thơ

Thanks: 10 times
Was thanked: 6 time(s) in 6 post(s)
Thành tâm khấn nguyện
**

[size=8]Bây giờ chỉ biết thương cầu nguyện
Thượng đế ban ân phúc thiện lành
Cho bệnh tình chóng mau thuyên giãm
Mạng đời trước gió quá mong manh..

Con nó khóc hoài không ăn uống
Anh thì ngơ ngẩn bước ra vào
Biết phải làm gì trong tình huống
Đại dịch lan tràn thảm thương đau !!

Sức khỏe vô chừng khó biết được
Trời còn có lúc nắng lúc mưa
Vững bước đâu ngờ nay ngả trượt
Rệu rã yên nằm khổ đến chưa ??

Một ngày làm việc 16 tiếng
Máy móc đồng thau cũng phải mòn
Thế giới đang lo rầu khẩn thiết
Anh càng suy sụp đắng héo hon..

Nhìn con muốn nói lời an ủi
Nhưng giữa lòng đang rối như tơ
Đã bao ngày không nghe cười nói
Chấp tay cầu nguyện ướt lệ mờ...!

Nghĩa tình đâu phải là cơn gió
Thoang thoảng qua rèm buổi nắng trưa
Ba mươi năm bước đời gắn bó
Tình nghĩa bao năm mới đủ vừa ?!

Thượng Đế rủ lòng nhân thương xót
Cảnh đời khổ nhất chuyện biệt ly
Vẫn biết đời thường còn hay mất
Dễ dàng như mắt chớp đôi mi..[
/size]


thylanthảo
27-3-20
Users browsing this topic
Guest
2 Pages<12
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.