Rank: Newbie
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 123 Points: 0
|
Trăng Đêm - Biển Tím Nguyệt vào đây để trút hết những gì trong lòng của Nguyệt cho Chìm nghe nè... Trăng đêm chợt hửng hờ Xa xa nhìn biển tím Nhớ ai nhói con tim Mắt ươm ướm lệ mờ "Khi vui vui thoáng, khi buồn buồn qua" câu này của thi hào Tagore thật chí lý. Thế là N. hết buồn rồi. Trong khoảnh khắc, N. bắt được niềm vui. Thế là "giải thoát".... "Ma Lực Ái Tình" ghê gớm thật ! Không có nó thì tâm hồn như thể bị lỗ hỏng trống trơn - nên "bay" đi tìm - chừng có nó vào làm mình hết hồn, vội vàng chống đỡ muốn ngất ngư luôn.
Phút cô đơn giữa "Phố" chiều Bỗng nhiên "sóng" nổi, trăm điều nghĩ suy Ai biết chăng ! Ai biết gì ? Ngày ôn kỷ niệm, đêm si-mê Người.
Lòng này thương cảm ai rồi ! Ấy là gút mắc, tạo đời rối ren. Hôm qua "Định" đến đài sen Nào ngờ chìm dưới bóng đen giữa đời.
* Ôi, Phật huyền diệu tuyệt vời ! Cho N. xóa được bóng Người N. thương. .................. Nói với Anh : "Nơi đây mình quen nhau - tất cả hãy vì nhau" Không. Không vì nhau, mà là vì Người, vì Đời hơn tất cả. Hãy nghe những gì N. nói - hãy xem như một giấc mơ đẹp tuyệt vời. Thế mới gọi là : "Ảo Tình" - N. tự tạo "lửa" và bắt buộc N. phải tự dập tắt lấy. Không ai có thể làm việc này thay cho N. được. N. vẫn còn đây - nhưng tâm hồn N. đã thay đổi rồi. Xin Người cứ tự nhiên... nha ! Nhớ những gì N. đã đoán trước. Vì N. thấy "lửa" đang lăn sắp gần tới... .................... "Lửa..." dường như đã dập tắt. Vậy mà Người cũng vẫn còn ngân nga :
"Giữa sỏi đá vút vươn niềm hy vọng Trong tro tàn rào rạt nhựa hồi sinh"
Thôi. Thôi đừng nhắc nữa. Người hãy kể "Những Mảnh Đời Rách Nát" hay "Những Thoáng Huy Hoàng" cho N. nghe đi. À, bữa hôm Người nói sẽ viết những truyện "cực ngắn" để độc giả đọc không ngán. N. thấy hay lắm đó. Viết đi nha. ................ Trăng đêm 11 mà cũng tỏ. À, há ! Cũng vầng trăng này vào tháng trước đây. N. "bay" lang thang trong "Phố" gặp Người tay bắt mặt mừng. N. chẳng nhớ bao nhiêu ngày sau đó, ngẫu nhiên, lý do gì ?!... Rồi tâm hồn N. "nghe như sóng vỗ trong lòng" - Bất chợt tự nhận ra có cái gì là lạ... À, biết rồi ! N. biết ngay cái gì đến với N. Nhưng N. cố tình thả "thuyền" cho trôi ra xa giữa "biển...". Rồi một hôm N. biết rỏ chuyện nhà, chuyện cửa... "đặc biệt" hơn. N. nghe tim lòng se thắt, vội vàng muốn đưa "thuyền" trở vào bờ gấp... Nhưng, hỡi ơi ! Sao mà khó khăn quá...?! Bão giông, sóng nổi và thấy như lửa sắp tới gần đang thiêu đốt N. - N. cố gắng dập - tưởng đã tắt rồi, nhưng nó vẫn còn âm ĩ ...! Thật cũng ngộ nghỉnh, gió mà cũng mắc vào lưới...?! Đêm nay vầng trăng treo lủng lẳng dường như đang nhìn ngó và trêu chọc N. kìa.
Chỉ có một tuần trăng Hồn N. cứ lâng lâng Như người đang say sóng Giữa biển cả trăng ngàn
Này hỡi vầng trăng nhỏ ! Thấu hiểu lòng N. chăng? Có đêm N. sầu khổ Vì vắng bóng trăng vàng. ...........
Cú điện thoại của Q. phá... làm tan biến hồn N. đang phiêu diêu trong vần thơ - câu chữ... Q. này phá quá há ! Ghét quá rồi ! N. ngủ sớm... Chúc tất cả bình an .................
"Lang thang mộng vẫn phong trần Đường chênh vênh sỏi bước tan gót giày Rượu nồng đã cạn chua cay Tim tình đã lịm trong tay một người !" (Thơ Khổng Dương) Tạm biệt Chìm     
|