Rank: Advanced Member
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 9,291 Points: 11,028
Thanks: 758 times Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
|
Xe Lam
Kiến Hội / MGP
Xưa, ở Việt Nam có xe lam. Có hai hàng ghế, mỗi hàng ghế ngồi được 5 người.
Trời Sài Gòn ấm. Tan trường về, về xe lam. Cạnh bên là cô. Cô cũng tan trường về. Áo dài cô trắng, tóc cô xanh. Cô thơm mùi...gì đó. Quyến rủ đến nỗi tôi không muốn xuống xe dù đã đến ngõ vô nhà.
Hình như cô cũng chẳng mong tôi đứng dậy! Hình như tôi, cô cứ bị quyến luyến. Không quyến luyến chiếc xe lam. Không quyến luyến chổ ngồi băng ghế gỗ...ê mông. Quyến luyến người ngồi êm kế bên cùng mùi hương...ừ ừ...quyến rủ.
Gần cô, gần thật sát, cả bả vai và cánh tay. Gần nhất là mùi hương. Thời gian tự nhiên tan loãng. Đường đi bỗng dưng gần. Có người nào đó xuống xe. Lẽ ra phải rộng hơn chút. Lẽ ra phải xa nhau chút. Nhưng hình như cô vẫn muốn... tôi cô gần.
Xe đã đến bến cuối, cô và tôi còn mơ màng. Huốt qua nhà xa lắm rồi. Nhà của cô ở và nhà của tôi ở. Bây giờ phải quay lại. Cũng chiếc xe lam. Cũng băng ghế ngồi chật. Tôi và cô làm cho băng ghế chật lại để cô và tôi lại ngồi gần nhau.
Đi mấy chuyến, về mấy lượt. Cô ơi! Đến lúc ta cũng phải xuống. Cô ơi! Đến lúc ta cũng phải rời nhau. Hy vọng gặp lại cô chuyến xe lam nào đó nữa với cùng một cảm xúc như nhau.
Nhớ năm xa lắc xưa.
tặng bác Kiến Hội và cả nhà MGP xe làm SG ngày xưa đây nà
chời .. mới hôm rồi, "thứ-sĩ" EmNT hỏi : - MT có kỷ niệm gì dễ thương khi mới vô SG ...? - nhớ nhất là xe lam .. đường Lê Văn Duyệt. Mỗi sáng sớm mới vừa chập chờn ngủ thì nghe xe lam ré inh ỏi báo thức thay cho chuông đồng hồ rồi đó. Nhưng dẫu sao cũng vui, vì đi đâu cũng dễ dàng và rất thật với cuộc sống của người bình dân. Theo như HTMT nghĩ, nếu xe lam mà họ làm cho giảm tiếng ồn thì đó là phương tiện giao thông tốt hơn cả, vì có thể đi tới bất cứ ngõ ngách nào? Còn hơn là bây giờ người ta ai cũng dùng xe honda làm chật chội và ô nhiễm và tắc nghẽn giao thông hơn nơi các thành phố lớn và nhất là SG? Vì HTMT có nghe nhỏ Nhạn Lì tả cảnh kẹt xe ra sao rồi - hãi lắm !! Thật là thích chiếc xe lam của hoangthy ...và ...Xe Đạp Đó là chiếc mini vòng quay tí xíu. Tôi đạp mòn mà chửa tới đâu. Trên chiếc PC cô rồ ga cái, tôi nhổm mình đạp ráng cũng chẳng bắt kịp cô. Cô mỉm cười nhẹ lại tay ga. Tôi gần tới, cô rồ ga cái nữa. Cứ như cô chạy tôi đuổi. Tôi đuối, cô chờ.
Đường hai bên lá me vàng úa, đường tôi đuổi, đường muôn nỗi rộn ràng. Đuổi theo cô tôi đuổi nguyên thời trai trẻ.
Lá cũng bàng hoàng ngắm mối tình si. Vũng nước bên đường tóe lên ngàn câu hỏi, chuyện tình cô tôi có chiếm được không?
Không.
Vì mãi đạp xe vòng qua lại. Mãi đếm nhà em có bóng đèn vàng, cận bên là vách tường loang lỗ chẳng ai sơn, vẽ nét ngoằn nghoèo tên em, mềm ... ơi là em. Tôi thi rớt. Thi mấy lần cũng rớt. Tôi vào quân đội. Tôi gói tên em trong ba lô. Và treo trên đầu súng.
Tôi giã từ vòng xe đạp mini. Tôi lên trực thăng tôi phi người xuống, đổ bộ trên đầu địch chiến thuật Diều Hâu. Tôi rời lòng phi cơ nhưng tôi không rời tình em. Tình xe đạp tuổi hoa niên. ( còn tiếp...)
|