Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

Mướp
ngodong
#1 Posted : Sunday, August 28, 2005 4:00:00 PM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,437
Points: 1,167
Woman

Thanks: 85 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Mướp Khía



Vì có khía, lấy ngón tay cái đè lên khía mướp, khía gãy nhẹ nhàng là mướp non hi hi - dùng dao bào bào cho hết khía, rồi cạo phần vỏ dầy , ngâm nước, canh xôi thả vào bắc nồi xuống ngay. Blush

Mướp Hương



Hai loại mướp trên nấu canh có vị ngọt giống nhau. Mướp hương xào với lòng gà ngon lắm, nấu canh với đầu cổ cánh gà cùng miến (bún tàu) cũng ngon, thêm vài tai nấm mèo là chính gốc Bắc kỳ. Mướp hương đi đôi với rau đay-rau mồng tơi. Nhớ chỉ cạo vỏ, đừng gọt, ngâm nước lạnh. Canh gần chín thả mướp vào đảo nhanh tay, bắc nồi xuống ngay, mướp mới giòn, xanh.

Mướp đắng = Khổ qua



đắng nhưng ngon , cắt miếng nấu canh tôm , bào mỏng chiên chung với trứng, đặc biệt thì móc hết ruột, nhồi thịt hay cá thác lác vào , chính gốc Nam kỳ Tongue

Một chữ mướp thôi mà đã lắm lời hi hi hi.



Vi_Hoang
#2 Posted : Monday, August 29, 2005 2:59:10 PM(UTC)
Vi_Hoang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,407
Points: 48
Woman
Location: California, Santa An a

Was thanked: 1 time(s) in 1 post(s)
Mướp đắng bào mỏng, chần sơ vắt cho khô rồi trộn gỏi với tôm thịt đậu phụng, nước mắm ớt tỏi cho cay...ngon hết sẩy!!!
Phượng Các
#3 Posted : Saturday, September 3, 2005 11:46:40 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Canh rau


Con chim chuyền bụi ớt
Giàn mướp nắng lưa thưa
Bát canh chiều rau ngót
Thơm ngát tình quê xưa


Hạt Cát
Mme Ngô
#4 Posted : Friday, January 29, 2010 11:36:51 PM(UTC)
Mme Ngô

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 161
Points: 0

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)

Em xin chào mấy chị.
Dà... té ra hổng phải năm gà ha? Thiệt hôn? Vậy mà kép em nói năm gà, kỳ cục quá xá.

Bửa qua em đi chợ ngó chơi cho đã con mắt. Dà... em thích ra chợ coi rau trái, rồi tẩn mẩn sờ mó, ngửi hít. Thiệt đã điếu ha mấy chị. Xui cái... (chắc là lỗi tại em ha) chợ rau gần nhà thinh không đổi cách buôn bán. Lóng ni rau cỏ chi chúng cũng bỏ bao ráo trọi. Nhìn đám rau xanh bí xị trong bao nylon mà dạ em ngậm ngùi.

Dà... có những thứ rau trái y hình em chưa hề được ăn thì phải? Bữa qua cầm lên 1 bịch rau có tên đọt bí, rồi bịch khác nữa có tên đọt đậu. Mà 2 đọt ni em thấy y chang nhau hà, cũng có cái búp rồi cái nụ và tùm lum những thân dây non cuộn xoắn xít (giống thân nho) Hỏi tới thì người ta biểu xào tỏi như xào rau muống vậy. Xui cái... rau muống em có ăn lâu dzồi, bây giờ hổng nhớ nó ra làm sao nữa, thành xào như rau muống thì xào làm sao đây trời ! Kế đó lại thấy có bịch đọt mướp, cũng y chang như đọt bí đọt đậu. Nếu hổng có tên đề sẵn thì chắc cũng hổng biết phân biệt cách nào cho ra ba cái loại đọt nớ !

Lý do ra chợ của em là dzì.... em đọc được một bài viết về mướp hương của tác giả Nguyên-Nhung (hay Nguyễn Nhung?) đọc mê quá xá. Rồi em hổng nhớ trái mướp hương nó ra sao, hổng nhớ có ăn rồi chưa nữa lận. Mà tìm mỏi mắt trong quầy rau cỏ thì hổng thấy cái chi có thể là mướp hương (hoặc có mà em nhìn hổng ra chăng?) Tại vậy, vì thế, cho nên, thành ra... sáng nay em dzô PNV dòm trái mướp hương cho biết (rồi mới té ngửa chuyện con gà, cám ơn chị Linh Dzang !)

Dà... đây là bài mướp hương của Nguyên Nhung nè. Em dám đại dzô hén, rồi thủng thẳng gỡ xuống sau. Enjoy your reading ha mấy chị.
Cho em thăm hết mấy chị, chúc mấy chị luôn vui vẻ tươi trẻ như mấy đọt bí đọt đậu đọt mướp trên giàn.

* * *

Giàn Mướp Hương
Nguyên Nhung


Ðợt gió thu cuối mùa đã thả vào khu vườn sau thêm chút tiêu điều của một mùa thu rất ngắn. Năm nào cũng vậy, một đêm đang ngủ chợt giựt mình thức giấc, nghe ào ào sau vườn tiếng lá rung, không biết gió ở đâu đổ về khu vườn lá đã chuyển màu, chùm phong linh sau nhà vang lên những hồi chuông leng keng như báo hiệu mùa thu sắp ra đi rồi đó. Mùa thu ở đây ngắn quá để lá chỉ mới chớm vàng chưa kịp rụng, đợt gió lạnh tràn về làm úa đi những chiếc hoa vàng trên giàn mướp hương, những quả mướp non chưa kịp lớn sẽ là món ăn ngon cuối mùa trên mâm cơm gia đình bà nội Tý anh và Tý em.

Giàn mướp đang độ vào hè, với những trái mướp dài lủng lẳng treo trên giàn nhiều đến nỗi ăn không kịp, phải đem biếu cho hàng xóm, gọi con cái ăn hộ, giờ này chỉ còn có vài quả cuối mùa co quéo lại nằm trên mặt giàn, không thả được mình xuống khoe mã như dạo đang hè. Bây giờ muốn ăn phải tìm mỏi mắt vì còn dăm quả đèo đẹt, lấp mình trong khoảng giàn xanh xanh, chen lấn trong đó nhiều loại rau khác nhau: mùng tơi, lá mơ, mướp hương. . .

Những loại rau này rất buồn cười, sống hồn nhiên như những đứa bé con nhà nghèo, tự nhiên mọc lên rồi lớn, bám vào được chỗ nào thì cứ thế mà leo, còn nhiều khi bà nội Tý anh cẩn thận gieo hột trong những cái chậu đất tốt, tưới tắm, nâng niu, cây có đâm chồi nảy lộc nhưng chỉ được vài hôm là ủ giột, mặt mày cứ sa sầm xuống như bị cầm hãm tù tội. Cái khoảng khoát khỏe mạnh của cây cỏ là được sống tự nhiên với thiên nhiên, hễ mọc được là sống khỏe, rồi sau đó tự nhiên chen lấn với các loại khác mà sống còn.

Nói đến cái cơ duyên của giàn mướp này bà nội Tý anh lại buồn cười. Thực tình thì bà có trồng đâu, cái giàn là của nhà mùng tơi tím đó chứ, sau có người hàng xóm quảng cáo về cái lá mơ trị kiết lỵ, đầy hơi, trĩ nội trĩ ngoại rồi tặng cho một cây, bà cũng dọn cho nó một chỗ mát mẻ ngay bên vệ rào, gần đám mùng tơi. Sở dĩ đa số dây leo được bò quanh vệ rào, vì chỗ này ít bị nắng gắt mùa hè chiếu cố đến, chỉ vào buổi bình minh mới lên là còn hưởng tý ánh nắng mặt trời, nhưng cứ càng xế trưa thì chỗ ấy mát dần lên, dây lá không ủ rủ héo rũ xuống vì nắng hè khắc nghiệt.

Khi đám mùng tơi phơi phới leo lên, chị lá mơ cũng ì ạch chạy theo kịp thì trên giàn những lá mơ mềm mềm hai mặt xanh và nâu tím, đầy những lông tơ cũng lẫn lộn với chị mùng tơi tím xinh xinh vẻ hiền hậu của cô gái quê không son phấn. Muốn có nồi canh mùng tơi, trước hết bà nội Tý anh đã hái những lá nằm phía dưới của hàng rào, sau chỗ nào cao hơn thì phải dùng cái thang nhỏ mới hái được. Nhà ít người thì một rổ nhỏ cũng có tô canh rồi, hai thằng Tý anh Tý em khi biết ăn cơm là cũng biết ăn canh mùng tơi, chả vì có tý rau trơn trơn dễ nuốt. Nhưng khi nào nhà có khách, ngoài những món thịt thà xào nấu công phu, bao giờ bà nội Tý anh cũng phải nấu thêm tô canh mùng tơi, ăn với món cà muối xổi thơm mùi tỏi ớt lúc nào cũng có sẵn trong tủ lạnh.

Không biết sao chứ nồi canh mùng tơi ăn với cà lại được khách chiếu cố tận tình, chẳng phải dài hơi mời mọc. Hôm nào đi chợ thấy bán cua biển còn tươi, bà nội Tý anh đã chịu khó mua về làm sạch sẽ, rồi nhờ ông xay giùm để dành từng bọc trong tủ đá. Khi muốn ăn, bỏ ra ngoài chờ hết lạnh lọc lại là có món canh cua nấu rau gì cũng ngọt. Nó hợp lạ lùng với rau đay, nhưng có đem nấu với mùng tơi và mướp hương thì cũng chẳng chê vào đâu được.

Hồi xưa đến giờ người ta hay nói đến cái duyên của mùng tơi với quả mướp, hai thứ này đi với nhau như bóng với hình. Người nội trợ khi mua rau mùng tơi nấu canh, bao giờ cũng hay nghĩ đến qủa mướp, thấp thoáng trong nồi canh là những miếng mướp mong mỏng xanh xanh màu ngọc thạch, thì lại phải điểm lên những lá mùng tơi xanh tím làm nền cho tô canh quyến rũ hơn, mùi vị hòa hợp lạ lùng. Thế mà khi không cái duyên quả mướp với mùng tơi lại đến với mảnh vườn của bà nội Tý anh.

Nhà hàng xóm mùa thu năm trước dọn dẹp giàn mướp tàn, lẫn lộn những hột mướp giống với cỏ khô, dồn hết vào hông nhà ở vệ rào, năm nay khi mùa Xuân sang tự nhiên mọc lên những dây mướp thật khỏe, rồi vì nhu cầu sống cứ thế vươn lên, tìm đất đứng và tự nhiên bò qua cái hàng rào nhà hàng xóm.
Cuộc xâm lăng này không biết đối với chị mùng tơi và chị rau mơ có dễ chịu không thì chủ nhà không biết, nhưng cứ nhìn những dây mướp to khỏe, thay đổi từng ngày, lá xanh rờn to bằng hai bàn tay xoè ra, "tự nhiên như người Hà Nội" che kín cái giàn còn trống trải, tạo bóng mát cho cái hàng ba nắng mùa hè chênh chếch soi vào thì tiện lợi biết mấy. Nhất là trên cái giàn ấy đã xuất hiện những bông hoa vàng, rủ rê con ong cái bướm ở khắp nơi bay về dập dìu trên giàn mướp hương, đem đến những mảnh tình con con cho hoa lá cũng tưng bừng mở hội.

Ðó là cái tình của cây cỏ, còn cái lợi trước mắt thì nhà có thêm mướp để nấu canh mùng tơi, món canh quê mùa quốc hồn quốc túy mà chan vào bát cơm, rồi cắn thêm quả cà ròn tan trong miệng, chẳng thích lắm sao! Chủ nhân thuộc loại nhàng nhàng đủ ăn, chả có danh gì với núi sông ngoài cái giàn mướp và mùng tơi che kín cái hiên sau nhà, nên gọi cái giang sơn của mình là vườn rau quê hương, để gợi nhớ cái vườn rau quê nhà, và cũng vợi đi chút buồn xa xứ, hễ khách đến nhà thế nào cũng nấu cho được tô canh mướp , mùng tơi để đãi khách.

Bây giờ trời đã cuối thu, chỉ còn thưa thớt vài quả mướp đèo trốn tít ở trên cao, rình mãi bà nội Tý anh mới gom được ba quả mướp đèo để nấu tô canh cuối mùa. Ngó quanh cái giậu mùng tơi lá đã úa vàng, bé tẻo teo bám trên sợi dây màu tím lịm, vặt trụi đi thấy cũng tội nghiệp, chỉ con những chùm hột màu tím khô đong đưa dưới mặt giàn. Rau ăn đúng mùa, trái ăn đúng kỳ mới ngon, thôi thì làm một nồi canh mướp với nhúm tôm tươi bóc vỏ, thêm vào tý thịt nạc, vài tai nấm, một nắm bún tàu rồi nêm vào một chút hành ngò chẳng ngon lắm sao!

Nhà hôm ấy có khách. Khách từ phương Bắc mới đầu đông mà đã giá rét, trốn lạnh đi về phương Nam chơi ít lâu nên khi nhìn thấy cái vườn phương Nam, tuy đã xơ xác tiêu điều nhưng vẫn thấy lòng ấm lại. Chẳng vì mùa đông phương Bắc đến sớm từ cuối tháng chín, chưa gì vườn tược hoa cỏ đã úa màu rơi rụng hết, nay về phương Nam người xa quê như bắt gặp được một khoảnh quê hương xa tít tắp bên kia bờ đại dương. Nhất là bụi mía ven bờ rào bên khung cửa sổ thì ôi chao sao nó nhớ chi là nhớ, một cơn gió thổi qua để tất cả những thứ lá cây trong vườn rung lên xào xạc, bụi mía xào xạc, những lá mướp già vừa chớm khô cũng xào xạc, trời lại hanh hanh nắng mà vẫn hơi se lạnh, tý nữa trên mâm cơm lại có thêm tô canh mướp cuối mùa, còn giữ nguyên cái tình quê trong đó.

Không cần mời chào nài ép nhiều nhặn gì, đến bữa cơm ngoài món thịt kho trứng, đĩa cá chiên ròn chan nước mắm chua ngọt, tô canh mướp cuối mùa múc lên chỉ loáng mà đã hết. Khách vừa ăn vừa khen rối rít: " Chả nói dấu gì, cao lương mỹ vị chúng tôi không thiếu, có tiền mua tiên cũng được, nhưng không tìm ra được hương vị thanh thanh ngọt ngào như cái tô canh mướp nhà bác. Ngày xưa hồi còn ở quê nhà...."

Thế là bao nhiêu kỷ niệm ở đâu tuôn ra như nước vỡ bờ: " Bà cụ tôi hồi sinh tiền chỉ thích mỗi món canh mướp nấu lòng gà, ngày giỗ kỵ cũng phải để bộ đồ lòng cho cụ nấu canh mướp. Còn ngày thường thì chỉ nhúm tôm khô cũng xong, nhưng quả thật những thứ này đi với nhau lại hòa hợp một cách lạ lùng. Cái màu xanh xanh biêng biếc của lá mùng tơi, rồi điểm vào đó những lát mướp mong mỏng như ngọc thạch, úi chao, cả một nghệ thuật ẩm thực của tiền nhân trong ấy..."

Khách đúng là xính thơ văn nên khi tả món ăn cũng phải cầu kỳ hoa mỹ, chứ cứ như bà nội Tý anh, cả đời dân giả chỉ biết nồi niêu xoong chảo, cách nấu nướng cũng chỉ đơn giản miễn sao có chút thức ăn đưa cơm cho no bụng: " Chắc các bác chưa từng được ăn đọt mướp xào tỏi bao giờ nhỉ?"
Khách ngưng húp canh, ngẩn ngơ nghĩ chưa ra là trên đời lại còn món đọt mướp xào tỏi: " Vâng, món ấy thì chưa được ăn qua, nhưng đào đâu ra cho đủ để xào?"

Bà nội Tý anh hãnh diện khoe: " Từ ngày sang đây đến nay, tôi cũng chửa thấy chợ nào có bán đọt mướp. Bí rợ, đậu hòa lan thì thiếu gì, nhưng tìm được đọt mướp để xào thì hiếm còn hơn cao lương mỹ vị. Gặp năm giàn xum xuê quá mà quả ăn mãi cũng chán, nhà chỉ hay hái đọt mướp để xào thôi. Ðúng là quý thật, vì mỗi lần hái chỉ được một rổ nhỏ, lấy cả lá non tước đi cái vỏ ngoài cũng chỉ được đúng một đĩa, hôm ấy nhà tôi gọi là có đại tiệc đấy, mỗi người được đúng hai gắp..."

Khách xuýt xoa: " Tiếc nhỉ, giá đến chơi sớm vào độ hè chắc tôi đã được ăn món ấy. Ðâu chủ nhà diễn tả xem cái đọt mướp xào tỏi nó thi vị ở chỗ nào, có bằng món đọt đậu Hòa Lan trong nhà hàng Tàu không?"

Xem ra khách có vẻ chưa tin vào cái món đọt mướp "cây nhà lá vườn" này lắm, bà nội Tý anh phải vận dụng hết khả năng văn chương để cho khách phương xa thèm thuồng món ăn dân giả này, bởi chưa chắc có tiền đã mua được:
" Ấy, bác vào bất cứ nhà hàng nào ở đây không bao giờ tìm được trong " menu " món này đâu đấy! Còn so sánh với đọt đậu xào thịt bò thì hai cái khác nhau một trời một vực, hương vị mỗi thứ mỗi khác, tuy đã xào nhưng mùi hương của cái nhụy hoa vàng kia nó vẫn phảng phất trong cái miếng rau mình nhai trong miệng, bùi bùi, hơi nhân nhẩn mà không đắng, thơm thơm mà lại thanh thanh, cứ chầm chậm nhai thì mới thấy cái ngon nó thấm vào lục phủ ngũ tạng. Rau bí rợ thì dễ kiếm, nhung khi luộc hay xào, ăn nó nhàn nhạt không bao giờ có được cái vị thơm của lá mướp."

Khách cười xòa lên: " Ui chao! Nghe tả sơ sơ thôi mà đã thấy thèm ứa nước miếng ra rồi. Xem ra chả có cái gì bỏ phí, vì lá mướp nghe nói cũng là dược thảo chữa cái bệnh gì đó..."

Chủ khách cùng cười, giá cây mướp đang bò trên giàn kia nghe được chắc cũng phổng mũi ra vì sung sướng: " Nghiên cứu về dược thảo của rau cỏ thì nhiều, nhưng chính lá mướp cũng là một thứ thuốc chữa bịnh ngoài da hay lắm. Nó còn chữa được cả bệnh Giời ăn, mọc thành giề mà hễ nước vỡ ra đến đâu thì lan ra tới đó, cái lạ rằng chỉ nổi một nửa thôi, hễ ở lưng thì mọc một bên không bao giờ qua phía bên kia, nhưng để giáp vòng thì hết thuốc chữa. Vậy mà ngày xưa ở nhà quê người ta cứ lấy lá mướp giã nát ra đắp lên cũng khỏi. Thế tôi đố chị chỉ có người Việt mình mới biết ăn đọt mướp, hay là các dân xứ khác họ cũng biết ăn như mình?"

Khách lắc đầu: " Ngay tôi là người Việt thế nhưng hồi ở bên nhà, cũng chưa bao giờ biết là đọt mướp ăn được."
Bà nội Tý anh tiếp lời khách: " Chính tôi thì cũng không nghĩ rằng đọt mướp ăn được, vì khi các cụ mình trồng cho mướp ra hoa nhiều mới có quả, bất cứ giống gì hái đọt ăn lá đều không kết quả được bao nhiêu. Thế nhưng cái hôm bà hàng xóm người Phi Châu sang chơi, thấy cây mướp có nhiều đọt non, bà ấy mới bảo rằng lá mướp non ăn ngon lắm. Tôi không tin như thế, nhưng nghe vậy cũng ăn thử một bữa xem sao, mới biết người ta nói đúng."

Chỉ tiếc rằng giàn mướp vào cuối thu đã tàn, nên không thể hái được nắm đọt mơn mởn để đãi khách như độ đang hè, nhưng câu chuyện kể về quả mướp hương nó lại lan man sang vấn đề khác:
" Mình thì cứ tưởng chỉ có mỗi mình mình mặn nồng nỗi nhớ quê cha đất tổ, hóa ra dân tộc khác cũng vậy. Món ngon không phải ở chỗ đắt tiền, nhưng chính là nó hợp với cái nỗi nhớ trong lòng mình mà bỗng hóa nên ngon, nên hiếm. Ôi cái thuở còn thơ, hễ buồn buồn thì vác con dao ra vườn đốn một cây mía xuân diệu, rồi cứ thế ngồi dưới gốc mía mà gặm, sao nó ngọt nó ngon đến thế. Bây giờ nói xin lỗi bác, khéo không lại đi tuốt hết cái hàm răng..."

Hai người cứ thế rũ ra cười với nhau, hai thằng Tý anh Tý em cùng cười góp vào mà chẳng hiểu gì. Bà nội Tý anh bảo: " Mùa này cá nục ngon và béo lắm, mai tôi đãi chị món lá mướp cuốn cá nục, nuớng lửa than rồi cuộn với bánh tráng, rau sống tuyệt trần đời. Trải ba lớp lá mướp, để cá lên rồi cuộn chặt vào mà nướng, thịt cá không tanh mà lại còn thơm cái mùi khói đồng nhờ lá mướp bao xung quanh. Muốn tìm ra cái hương quê cũng chẳng khó gì chị ạ."

Cơm nước xong, ấm trà cúc pha vừa phải đủ làm thơm miệng và mát bụng. Hình như chợt nhớ ra, bà nội Tý anh lại nói với khách: " Xem thế nhưng không phải lúc nào cũng ăn được mướp. Người yếu tỳ yếu vị, bị cảm lạnh thì không nên ăn, mướp thuộc loại hàn ăn vào cũng khó tiêu. Nhưng hề gì, nhà tôi có một giàn lá mơ đấy, bứt vài lá dằn bụng thì ăn gì cũng chả lo!


PC
#5 Posted : Sunday, February 7, 2010 4:36:10 PM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
quote:
Gởi bởi Mme Ngô
Dà... đây là bài mướp hương của Nguyên Nhung nè. Em dám đại dzô hén, rồi thủng thẳng gỡ xuống sau. Enjoy your reading ha mấy chị.
Cho em thăm hết mấy chị, chúc mấy chị luôn vui vẻ tươi trẻ như mấy đọt bí đọt đậu đọt mướp trên giàn.


Dạ, chừng nào chị gỡ bài này xuống thì cho em biết trước để em bưng nó vô dán chỗ khác.

viethoaiphuong
#6 Posted : Friday, May 14, 2010 11:09:51 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Giàn Mướp


Ảnh chỉ mang tính minh họa

Chiều nay, một buổi chiều chủ nhật đẹp trời, phải nói là rất đẹp mới đúng. Căn nhà trên triền dốc nhìn xuống thành phố, ánh nắng chiều rực rỡ khắp thung lũng. Bầu trời dường như trong hơn và sạch hơn sau những trận mưa phùn đổ về thành phố; gió mang hơi lạnh về, cây trong vườn, cây trên đường phố đã đổi màu, cho người ta biết mùa thu đã trở lại.

Trong không khí vui tươi đó, căn phòng đầy ắp tiếng cười, những "hội viên" của hội "Tam điểm" đang quây quần trong căn nhà mát (patio) đằng sau nhà (Tam điểm ở đây là 3 điểm chứ không dính dáng gì đến hội Tam Điểm thời Đệ nhị thế chiến).

Những hội viên tôn trọng 3 điểm làm nền tảng xây dựng hội, đó là: "nhất vợ, nhì trời, ba mới tới tôi". Cũng có thể gọi đó là hội "vivo" (vì vợ). Hội này sinh hoạt rất hòa thuận, "thuận vợ, thuận chồng". Hôm nay hội nhóm họp để ăn uống.

Trong khi các chị lăng xăng, náo nhiệt trong bếp thì các ông đang túm tụm hút thuốc, lai rai chờ bữa ăn chính. Nhìn quanh khu vườn nhỏ của chủ nhà, miếng vườn tuy nhỏ nhắn mà dễ thương, trong vườn có trồng đủ các loại cây ăn trái, ở góc vườn, bà cụ đã khoanh một góc nhỏ làm một chiếc giàn trồng su su.

Một anh trong nhóm hỏi: "Trái su su trồng làm gì, đâu có bổ béo chi đâu, sao không làm giàn bầu, giàn muớp".

Một anh khác, nhìn theo đồng tình: "Ừ nhỉ! Trồng giàn bầu, giàn mướp mình còn thơ thẩn được… Trông lên giàn mướp ra hoa, nhìn xuống sân nhà cúc đã đơm bông…".

Chưa hết câu thì một ông khác: "Thôi cho tôi xin… nhại thơ, nhại phú của người ta đấy à".

Anh nọ cười huề vốn: "Có sao đâu bạn. Tức cảnh sinh tình đấy mà thôi".

- "Giữ thần hông. Ông mới về thăm bà cụ bên nhà… có gì đâu mà nhớ, mà tức… với cảnh để sanh tình… không khéo ông bị đuổi ra khỏi hội bây giờ".

- "Sao thế?".

- "Có gì đâu, dễ quá mà. Câu thơ đó như thế nào các ông cũng biết rồi đấy… bà nhà mà nghe được thì chỉ có nước chết. Bà ấy sẽ hỏi: "Nụ tầm xuân nào? Về Việt Nam có con nhỏ nào nó hớp hồn rồi phải không nào? v.v... và v.v...".

- "Ông khéo lo thì thôi. Hay là có tật giật mình đấy?".

Câu chuyện sẽ kéo dài nếu không có sự chuyển mạch của một ông khác.

- "Nè cho tôi hỏi nhé, các ông là nhà báo, nhà văn, nhà thơ… các ông có thể lý giải giúp tôi là tại sao cái nhà là phải đi đôi với mảnh vườn?".

- "Dễ ẹt. Nhà phải xây trên đất, trên vườn… do đó khi có nhà là có vườn… đơn giản vậy thôi".

- "Đúng là đơn giản như là đang giỡn vậy".

- "Đâu có lý nào? Phải có ý nghĩa thâm sâu nào đó chớ".

- "Có gì đâu. Đời sống dân Việt là đời sống nông nghiệp, trồng trọt, canh tác là chính… thì nhà và vườn phải có thôi".

- "Ừ nhỉ!". (Trong nhóm có một anh có biệt danh là anh Ừ Nhỉ. Cái gì cũng ừ nhỉ là xong hết mọi việc)

- "Nhưng các ông này, tôi thấy rằng ông bà ta có mảnh vườn thì hay trồng các loại rau, quả như bầu bí, rau, hành… đủ cả. Nhưng tại sao khi nhắc đến căn nhà, mảnh vườn thì người ta hay nhắc đến cái giàn… như là giàn bầu, giàn mướp nhỉ?".

"Tới đây mướp lại gặp dưa
Bầu kia gặp bí sao chưa chung giàn?" (Ca dao)

- "Ừ nhỉ!".

- "Thôi đi cha nội. Ừ nhỉ hoài. Nói gì thì nói ra cho người khác nghe với. Cứ ngồi đó ừ nhỉ, ừ nhỉ…".

- "Ừ nhỉ". Tôi nói đây này. Ông bạn nói sao lạ thế. Đây này:

"Mồng tơi mướp đắng ớt cà
Bí đao, đậu ván, vốn nhà trồng nên
Anh giúp em đôi quan tám để cho bền
Mượn người lịch sự gánh lên kinh kỳ…
Có giàn mướp, giàn bầu nào đâu?"

Cái nhà và miếng vườn đi vào đời sống Việt từ ngày xưa. Mảnh vườn không cần lớn, nhưng phải đủ. Trong mảnh đất nhỏ quanh nhà được các bà nội trợ trồng đủ thứ rau. Các ông thì làm giàn trồng các loại quả. Rau và quả đi vào bữa ăn đạm bạc của gia đình. Từ đó, "cây nhà lá vườn" mang ý nghĩa của sự sung túc, no đủ. Vườn ở quê không thiếu một thứ rau đậu nào, lên thành phố đất hẹp người đông, nhà nhà sát vách, vườn thì tráng xi măng, nhưng người Việt vẫn có một chút vườn.

Thói quen đó đi vào đời sống làm nên nếp sống riêng. Đến Mỹ, người Việt đôi khi quên mất những cái "giàn" cho nên nhà ở Mỹ chỉ có cây trái làm kiểng, trong bữa ăn cũng thiếu mất hương vị của các loại trái leo giàn. Giàn đậu, giàn bí, giàn bầu… và giàn mướp. Trái mướp trong bữa ăn ở Mỹ không được thấy nhiều.

Thảng hoặc trong các bữa ăn gia đình có món canh mướp, tuy rất hiếm. Trong khi đó, tại siêu thị có bán mướp. Nhưng thực đơn nhà hàng lại thiếu món canh mướp, mướp xào v.v.. . Mướp là món ăn dân dã, không được ưa chuộng chăng?

Trong thực tế đời sống, trái mướp đã đi vào văn học bình dân qua ca dao tục ngữ:

"Quả dưa gang ngoài xanh trong trắng
Quả mướp đắng ngoài trắng trong vàng
Từ ngày anh gặp mặt nàng
Lòng càng vương vấn, dạ còn ngẩn ngơ"

Mướp đối với dân quê là hình ảnh của thanh bình, ổn định và điền viên. Khi cất nhà, việc đầu tiên là làm một cái giàn, bỏ xuống vài hạt mướp để có cái ăn, vì mướp dễ trồng: "Trời nắng tốt dưa, trời mưa tốt mướp". Hình ảnh trái mướp trên giàn với những bông hoa vàng lung linh trong nắng sớm, ong bướm dập dìu tạo nên sức sống. Dây mướp, dây bầu là hình ảnh của cuộc sống mới bắt đầu:

"Dây bầu dây mướp cùng leo
Sớm nuôi cha mẹ, nghèo giàu sá chi"

Mướp là loại rau của nhà nghèo? Người trồng mướp với ước mơ ổn định chăng? Giàn mướp là tình yêu? Là hẹn hò? Mướp trong đời sống là hình ảnh:

"Ao sen dàn mướp luỹ tre
Nhắc chi những nỗi đi về năm xưa
Đầu xanh độ ấy đang vừa
Rủ nhau chui lách rào thưa vào vườn"

Mướp là xao xuyến con tim, là đợi chờ mong ngóng đến với nhau của đôi nhân tình thôn giả, ít học nhưng lễ nghĩa đủ đầy. Yêu là yêu quá nhưng chẳng thế nào vượt qua lễ giáo:

"Chiều chiều gọt mướp nấu canh
Thấy anh qua lại bỏ hành lộn om"

hay:

"Mướp hương bỏ ngọn qua rào
Bây giờ gặp mặt biết chừng nào gần em?"

Biết bao nhiêu hình ảnh của đời sống được tượng hình nơi quả mướp:

"Ngọn lang trắng ngọn vắn ngọn dài
Cây thài lài ngả dọc ngả ngang
Cây dưa gang sọc đen sọc trắng
Quả mướp đắng , trong trắng, ngoài xanh
Lòng em ăn ở với anh
Trách cái thân lận đận nên ta đành xa nhau"

Qua sách vở ghi lại, trong kho tàng văn chương bình dân, ca dao, tục ngữ, v.v... mướp được ví von:

"Xanh xanh dây mướp leo rào
Đôi ta mới gặp biết chào sao đây?"

Ta cũng có thể nghe được lời than của mướp hay của con người:

"Bèo than phận bèo nằm trên mặt nước,
Mướp than phận mướp bắc ngọn leo giàn"

Gia đình Mỹ cũng có mướp, nhưng mướp không đi vào bữa ăn. Thế người ta trồng mướp để làm gì? Trái mướp trong tiếng Anh, Mỹ là Luffa, còn một loại khác cùng dòng mướp là mướp khía Angle Type Luffa. Mướp không đi vào bữa ăn, nhưng mướp Mỹ đi vào kinh tế. Người Mỹ trồng mướp để lấy xơ. Nghe lạ? Hãy đi vào các tiệp bán tạp phẩm sẽ thấy "xơ mướp" được dùng ở trong phòng tắm "sponge". Người Mỹ dùng xơ mướp để chà lưng, chà chân khi tắm.

Trái mướp khi đã già, vỏ khô lại, khi cầm trái mướp già lắc nhẹ ta có thể nghe tiếng khua lọc cọc ở bên trong. Lúc đó, hạt được làm giống, còn xơ làm "sponge". Lấy trái mướp già ngâm trong một loại dung dịch 10% thuốc tẩy (bleach) và 90% nước khoảng 1 hoặc 2 giờ, đem xả sạch, phơi khô. Thân phận của mướp già là thế.

Mướp trồng bằng hạt, leo giàn, cho hoa vàng và ra trái. Mướp cần nước và nắng. Có thể trồng vào mùa nắng. Trái mướp có chiều dài trung bình là 16", đường kính là 9". Khi trái còn non, có thể nấu canh với tôm, thịt hoặc xào. Đặc biệt canh mướp ăn nóng ăn nguội đều ngon , tánh mát bổ tỳ, vị.

Một người bạn của tôi có trồng giàn mướp. Anh nói "Với tôi, giàn mướp là hình ảnh của sự an cư lạc nghiệp. Mỗi chiều khi tắt nắng. Ra vườn quanh quẩn bên giàn mướp thấy đỡ nhớ nhà." Anh còn ước thêm "Nếu được phép mình nuôi thêm đàn gà, tiếng chíp chíp của gà con, tiếng cục cục của gà mẹ vào những buổi trưa hè dưới giàn mướp…không có loại nhạc nào hay hơn, phim ảnh nào tình hơn." Anh đã vào tuổi "cổ lai hy", anh muốn tạo dựng cho anh một cảnh quan Việt Nam trên đất Mỹ. Anh đến Mỹ vào năm 75 với đại gia đình, không còn thân nhân, không còn nhà cửa. Anh chọn nơi này làm quê hương.

Tôi cảm được tấc lòng anh khi mơ màng bên giàn mướp. Đèn nhà ai nấy sáng, biết thế nào mà khuyên bảo chia sẻ cho nhau.

Lê Bình

* Bài viết có tham khảo Tục Ngữ Phong Dao của Nguyễn Văn Ngọc, và trang e-cadao.com của Hà Phương Hoài
Phượng Các
#7 Posted : Wednesday, February 12, 2014 4:38:23 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
muop sap
viethoaiphuong
#8 Posted : Friday, November 16, 2018 10:14:03 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

giàn mướp hương Việt Nam






(FB - Kim Loan Nguyen - posted 16-11-2018)


Users browsing this topic
Guest (4)
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.