NHỮNG CƠN BÃO
Một số bạn của tôi tổ chức cắm trại vào ba ngày cuối tuần rồi, thứ bảy là ngày sinh hoạt chính thì chúng tôi gặp... bão! Trời đất không cảnh báo, chúng tôi không dự phòng, tối thứ sáu đi lên vẫn bình yên, trong đầu tôi chẳng có chút lo lắng nào về những cơn bão, vui vẻ mà đi.
Buổi sáng, trời trong, tuy không có nắng, nhưng cũng chẳng có mưa, cô bạn nhỏ ở Việt Nam mới qua rủ: "chị đi ra biển với em không?" Đi thì đi chớ, sợ gì?
Tôi hỏi muốn lái xe hay đi bộ? Em bảo tùy tôi. Mấy ngày hôm nay tôi không có thời gian đi bộ nhiều, trong khi chỉ tiêu mỗi ngày là nên đi bộ 5 cây số, thế là tôi quyết định, thôi đi bộ đi, mình rảnh mà!
Đi cắm trại không rảnh, thì lúc nào mới rảnh?
Thế là tôi, con gái tôi, và hai bạn trẻ đi bộ ra bãi biển để... rửa chân, thì nước ngang mắt cá không để rửa chân chứ để làm gì??? :) Bãi biển chỉ là một bãi cát nhân tạo, một góc bờ hồ Simcoe, một trong Ngũ Đại Hồ của Bắc Mỹ, thành phố này có chăng những dây phao để phân biệt vùng nước sâu và vùng nước cạn, từ đó người ta có thể tắm hoặc bơi trong vùng nước cạn. Hai người bạn nhỏ, con tôi cũng nhỏ, rủ nhau ra bơi, nói nào ngay tụi nó cũng rủ tôi ra, nhưng tôi... nhát nước, lại không chuẩn bị đầy đủ để đi bơi, nên tôi đứng trên bờ nhìn tụi nó bơi.
Chán chê rồi tụi nó cũng lên, chúng tôi thả bộ về, vừa đi vừa nói với nhau về chuyện nên đi xuôi chiều hay đi ngược chiều với đường xe chạy. Tôi bảo người ta nói là đi bộ thì nên đi ngược chiều, thì mình mới có thể nhìn xe đang chạy tới, để tránh, chứ nếu mình đi cùng chiều, xe đằng sau chạy tới, mình không nhìn thấy để tránh, mà lỡ người lái xe bất cẩn cũng không nhìn thấy mình, vì mình "to" quá mà, thì rất là nguy hiểm!
Hai bạn trẻ ở Việt Nam mới qua vẫn không đồng ý lắm với tôi, tôi bèn bảo, thôi đi sao cũng được, miễn là nhớ dè chừng mấy cái xe đằng sau.
Đi được một quãng, đôi dép của người bạn nhỏ bị đứt, tôi nghĩ thầm chắc là dép "Made in China", tưởng là cô bạn nhỏ phải đi chân đất về, nhưng may quá, một anh bạn trong chỗ cắm trại từ đâu trờ xe tới, chúng tôi mừng như Chúng tôi chơi những trò chơi dơ, lê la dưới đất, thí dụ, nằm ra giao banh cho đồng bọn với mình bằng chân, chơi banh chuyền bằng tấm bạt nylon, cười vui như con nít, rồi lại... xúm nhau ăn. :D Đồ ăn ê hề, nhưng vẫn thèm... mì gói, vì đây mới là những dịp để ăn... mì gói, cứ nấu nước sôi lên là có một cup mì nóng hổi, ngon lành ngay! :) Cũng may là vừa chơi xong, ăn xong, là trời chuyển cơn mưa. được vàng, cô nhỏ mừng quá vì khỏi phải đi chân đất, tôi nói rồi tình bạn... muôn năm!
Tụi nhỏ rủ nhau đi tắm, vì rảnh tôi cũng đi tắm luôn, thay quần áo sẵn sàng để làm... dơ tiếp!
Vì người quản trò chơi trong ban tổ chức cắm trại đã dặn chúng tôi mặc quần áo dơ để... chơi... dơ!
Chúng tôi chơi những trò chơi dơ, lê la dưới đất, thí dụ, nằm ra giao banh cho đồng bọn với mình bằng chân, chơi banh chuyền bằng tấm bạt nylon, cười vui như con nít, rồi lại... xúm nhau ăn. :D Đồ ăn ê hề, nhưng vẫn thèm... mì gói, vì đây mới là những dịp để ăn... mì gói, cứ nấu nước sôi lên là có một cup mì nóng hổi, ngon lành ngay! :) Cũng may là vừa chơi xong, ăn xong, là trời chuyển cơn mưa. Mới đầu vài ba giọt mưa, trời chợt tối sầm lại, sau thị bão tố bắt đầu nổi lên, gió thổi,... cây bay, mưa bắt đầu nặng hạt, cái lều tập trung của chúng tôi, gồm 2 lều ghép lại, bắt đầu lung lay, và mấy cái chân bắt đầu rời ra khỏi vị trí ban đầu của nó. Mỗi đứa ôm một chân lều, mưa tạt chúng tôi ướt hết, vài ba đứa chúng tôi phải đứng lên ghế, để cho khỏi bị tạt, rồi cầm níu lấy mấy chéo lều, để giữ cho nó khỏi bay lên! :) Tôi nghĩ thầm trong bụng, nếu cái lều nó bay, thì tôi vẫn níu để... bay theo nó hay là buông nó ra ta? :D
Mấy người bạn có phôn xịn, có thể đội gió, đôi mưa, lấy phone ra đi quay phim chỗ này, đi chụp hình chỗ kia, tôi thấy các bạn mình lúc hoạn nạn có nhau thật gần gũi, chúng tôi làm trò, quay phim, mưa gió vẫn chung quanh, chúng tôi vẫn cười, chợt nhớ những cơn bão khác, có dịp tôi sẽ kể lại sau. :) Một cái lều của một anh bạn dịch ra khỏi vị trí của nó, chúng tôi cười quá trời là cười, à ha, ông khoe ông có lều 3 phòng ngủ, 1 phòng khách, ông trời ổng dọn ngon ơ, tối nay cho ông khỏi có chỗ ngủ, hi hi... khỏi khoe khoang nữa ha? Trời vẫn tiếp tục mưa, gió vẫn tiếp tục thổi, chúng tôi trụ với 2 cái lều gần một tiếng đồng hồ, vui cười có, lo lắng có, đó là một lần cắm trại mà chúng tôi sẽ nhớ mãi, một cơn bão đáng nhớ! :)
Bình Nguyên
Tháng 8, 2019.