Originally Posted by: Phượng Các Phải vô Net tìm mải mới thấy câu ca dao:
Canh bầu nấu với cá trê
Ăn vô cho mát mà mê vợ già
"CANH BẦU NẤU VỚI CÁ TRÊ , CHỊ EM BÊN VỢ KHÔNG CHÊ NGƯỜI NÀO!
(HỒI KÝ TIẾP THEO KỲ TRƯỚC)
* CƯ XÁ NGÂN KHỐ SÀI GÒN:
Trong nhà hiện giờ chỉ còn có hai người con trai sống chung với ông bà phán trong cư xá Tổng Ngân Khố Sài Gòn. Người anh (NĂm Răn) 24 tuổi và người con trai út (TL )17 tuổi, vừa đậu bằng trung học. Để tưởng thưởng, ông bà phán dù không giàu có gì cũng cố gắng chạy tiền mua cho TL một chiếc xe gắn máy hiệu Puch của nước Áo sản xuất, một kiểu xe gắn máy đẹp nhứt vào thời đó ở Sài Gòn.
TL rất sợ anh Năm Răn vì anh ta hung bạo và khắc khe; không những chơi bời phóng túng, kết bè kết bạn, đờn ca nhậu nhẹt suốt tháng suốt năm, không chịu học hành mà lại còn bướng bỉnh cứng đầu với ông bà phán. Anh Năm Răn thương em trai mình nhưng cách răn dạy của anh ấy thì tàn bạo, dã man, đấm đá nhiều khi đi đến mức quá đà .Lúc còn nhỏ TL đã phải gánh chịu những trận đòn tra khảo của Tâm chẳng khác gì như một tên nô lệ bị án khổ sai . Anh ta vừa lé lại vừa lùn còn TL thì tươi trẻ, cao ráo, ẩn hiện nhiều nét đẹp của người con trai nước Ý . Trong cư xá Ngân Khố Sài Gòn, các thiêu nữ cùng lứa tuổi hoặc lớn hơn đều để ý tới vì TL có một sức thu hút rất mãnh liệt. Tuổi của TL là tuổi Nhân Mã, tuổi con Cọp, hiện thân của những người hoạt bác, hoạt động và hào hoa hạng nhất. Từ lúc 15 tuổi TL đã biết khiêu vũ một cách sành sõi nhưng đồng thời cũng rất ham học. TL thi đậu bằng Brevet Pháp và bằng trung học đệ nhất cấp Việt Nam trong cùng một năm mặc dù lúc đó chỉ mới học tới lớp đệ ngũ ở trường Pétrus-Ký. Tiền quà bánh hằng ngày TL để dành để cuối tuần vào Chợ Lớn nhảy đầm với bạn bè và biệt tích cho đến quá nửa đêm chúa nhật mới lần mò về nhà để chuẩn bị đi học vào sáng thứ hai hôm sau .
Sáu tháng sau khi TL có bằng trung học, ông phán đến tuổi về hưu vì thế gia đình không còn đủ điều kiện cho TL tiếp tục ăn học. Sau ngày hiệp định Genève ký kết, TL nghe lời một người bạn tên Toàn dắt nhau xuống bến tàu để di cư ra Bắc vì muốn phiêu lưu mạo hiểm nhưng rồi TL đổi ý và ở lại còn người bạn chí thân thì ra đi biệt tâm từ ngày đó .
Tháng 6 năm 1957, TL được tuyển vào làm việc tại Tổng Nha Ngân Khố Sài Gòn với ngach thư ký phù động, lương hằng tháng khoản hơn một ngàn năm trăm đồng. Ban ngày TL đi làm, tối đi học lớp luyện thi tú tài của hội văn hóa bình dân. Thứ bảy, chúa nhật vắng nhà mất dạng. Tiền lương của TL tiêu pha riêng một mình. Ăn uống, quần áo thì ông bà phán vẫn cứ phải tiếp tục bao bọc cho TL. Anh Năm Răn thì không còn hung tợn với TL như xưa nữa vì thân hình của TLn to lớn gắp hai lần thân hình của người anh. TL tạ và tập đánh sà ngang từ khi bắt đầu TL thiì đậu vào lớp đệ thất trường Pétrus Ký nhờ vậy hình dáng của TL vừa đẹp lại vừa khỏe giống như những lực sĩ thẩm mỹ .Có lần Năm Răn nóng giận bâng quơ cầm cọc chăn mùn đập bừa, TL chụp được cây cọc bẻ gảy gọn làm hai quăng đi, đưa mắt nhìn người anh hung bạo rồi chỉ lắc đầu mà không nói gì . Kể từ ngày đó Năm Răn không còn dám đánh em trai mình nữa.
Ngày TL chưa đi làm, cũng có những lúc bà phán nổi nóng cầm chổi lông gà quất túi bụi ; TL chỉ đứng yên chịu trận, không né tránh, không nài xin, thân mình quầng đỏ vì những lằn roi vọt đến độ làm cho bà phán phải tội nghiệp bật khóc rồi ngưng tay . Đến lúc đó TL mới quỳ xuống lại bà phán để xin lỗi rồi đứng lên đi rót nước mời mẹ và nhỏ nhẹ nói:" Mẹ đánh con làm gì cho mệt, cho đau tay; mẹ già rồi, nếu con có gì quấy, mẹ cứ gọi anh Năm Răn theo lệnh của mẹ đánh con cũng được mà, con sẽ đứng xui tay để cho anh ấy dạy dỗ theo ý mẹ".
TL rất thương ông phán, bà phán. Ngày lãnh số lương đầu tiên, TL tự mình ra Chợ Cũ lựa mua trầu cao thật ngon và một kí lô thịt heo quay mang về cho cha mẹ. Thứ bảy cuôi tuần lại đưa cả nhà, có cả anh Năm Răn vào đường Lacaze ở Chợ Lớn ăn mì vịt rồi đi xem cải lương ở rạp Nguyễn Văn Hảo . Năm Răn dù hung dữ nhưng thật lòng yêu thương đứa em út của mình.
Giàu út ăn, khó út chịu, và TL là đứa con chịu thiệt thòi nhất nhà mặc dù ông bà phán xem TL như là một đứa con ngà ngọc. Cả cuộc đời ông phán luôn luôn phải truân chuyên lặng hụp để ngoi lên rồi đến ngày đầu bạc cũng chỉ có được một số tiền hưu bổng ba cọc ba đồng. Có một thời ông phán mê sa cờ bạc, lương tiền hằng tháng nướng hết vào sòng bạc Kim Chung, Đại Thế Giới, gia đình nợ nầng túng thiếu tứ tung khiến cho TL và người chị thứ tư tên là Thi phải vào ăn nhờ ở đậu trong nhà vợ chồng người chị thứ ba ở Gia Định và ở đó, trong thời thơ ấu, TL đã ngơ ngác chứng kiến chị Tư Thi của mình bị một tên bà con của ông anh rể ở trong nhà xé quần xé áo ! Sau nầy chị Tư Thi trốn nhà đi theo tên đó về Bến Lức, nhưng bà phán cứ phải dấu kín chuyện xấu hổ nầy bằng cách đặt chuyện chị Tư Thi theo VM đánh Pháp rồi chết ! Chỉ có một mình bà phán được gọi đi đâu xuống miệt Bến Lức Tân An để chôn xác chi Tư Thi. Khi trở vể nhà, bà phán nói chị Tư Thi bị chết vì bệnh sốt rét rừng! Bí mật cái chết và mối tình thê lương của chị Tư Thi chỉ có một mình mẹ biết rõ nhưng mẹ vẫn giữ kín bí mật đó cho đến khi mẹ qua đời.
Có một thời mẹ vì quá ưu phiền, cộng thêm bệnh đau khớp chân đầu gối, cho nên mẹ bắt đầu uống rượu để xoa diệu hai nổi đau thể xác và tinh thần. Ban đầu thì uống để quên rồi thì trở thành nghiện ngập không uống không được cho tới khi phải đưa vào nhà thương vì bị nám phổi, chai gan và mồm học máu tươi !
(CÒN TIẾP)