Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

2 Pages12>
Tếu nhà chùa
Phượng Các
#1 Posted : Sunday, February 13, 2005 4:00:00 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)


Xưa có ba nhà sư hành cước đi ngang qua một bìa rừng bỗng chợt thấy một cây rìu của ai bỏ quên dựng tựa thân cây gáo .
Dòm quanh quất chẳng thấy ai, vị thứ nhất nói :

Nam Mô Bồ Đề Bồ Tát
Ai đi sớn sác làm rớt lưỡi rìu
.

Không nghe ai trả lời vị thứ nhì tằng hắng giọng nói :

Nam Mô Bát Bộ Kim Cang
Giống nó kềnh càng biết làm sao được
.

Vị thứ ba hăng hái nói :

Nam Mô Đại Từ Đại Bi
Tháo cán bỏ đi nhét lưỡi rìu vô tay áo
.

Nói xong vị tăng thứ ba này liền hành động gọn nhẹ , một phút sau lưỡi rìu đã nằm gọn trong tay áo tràng của thầy .

Vừa lúc đó có một bác tiều phu vạch lùm cây bước ra đảnh lễ ba thầy rồi nói ;

- Mô Phật ! Ba thầy tụng kinh hay quá , xin thỉnh về nhà tụng siêu độ cho mẹ con

Ba vị sư kinh ngạc đồng hỏi :

-Thí chủ chưa nghe bọn ta tụng kinh lần nào sao biết tụng hay ?

Bác tiều phu cung kính nói : Dạ chẳng những biết mà còn thấy biểu hiện nữa , bởi cái rìu đốn củi dựng bên gốc cây gáo là của con . Do chột bụng thình lình nên con dựng tạm rìu ở gốc cây chui vào trong lùm giải quyết chuyện tào tháo rượt . Cái rìu bằng sắt rất chắc chắn vậy mà các thầy chỉ tụng có ba sắp kinh nó đã tiêu tan mất huống gì mẹ con bằng xương bằng thịt làm sao không tiêu diêu được khi nghe ba thầy tụng kinh !

Ba vị tăng nhìn nhau tẽn tò .


Thích Giác Thiện

Phượng Các
#2 Posted : Sunday, July 17, 2005 7:42:23 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Cá Rô Cây

Lão hành khất vào ngồi trong hiên chùa bắt đầu bữa ăn xin được trong ngày: Ít vắt cơm, muối và... một con cá rô cây.

Người gác chùa quan sát bữa ăn, thấy con cá rô cây, ông châm biếm:

- Này ông lão, ông làm gì với con cá gỗ ấy, hay cuối cùng cũng chỉ cơm với muối?

Lão hành khất đưa tay chỉ tượng Phật bằng đá trên tòa sen giữa Chánh điện, trả đũa:

-Này ông bạn, còn bạn làm gì với tượng Phật đá kia, hay cuối cùng cũng chỉ vô minh với ái dục?

Buôn Bán.

Mỗi ngày hai thời Kinh, không lần nào Sư vắng mặt, dù khi mưa gió, nóng bức, khi tụng cùng chúng hay lẫn một mình.

Trong viện có vị Tăng ưa thích phóng khoáng, bất chấp nghi lễ, rất ít tụng kinh lễ Phật. Một hôm gặp Sư, Vị Tăng nói:

- Ðược lợi ích gì mà Thầy tụng kinh?

Sư đáp:

- Lại thêm một gã thầy chùa buôn bán.




Huyền Không Tử
Phượng Các
#3 Posted : Sunday, July 17, 2005 7:46:02 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Cũng Sẽ Quyên Sinh.

Một chàng thanh niên thất thểu leo lên núi, định nhảy xuống vực sâu tự tử. Bỗng Ðạo Sĩ Cầu Ðắc ở trong núi xuất hiện kịp thời ngăn cản:

- Sao con lại quyên sinh?

- Thưa vì con chán đàn bà. Không người đàn bà nào trung thành cả.

Ðạo Sĩ nói:

- Nhưng nếu có người đàn bà trung thành với con mãi mãi thì con cũng sẽ quyên sinh.

HKT

Phượng Các
#4 Posted : Sunday, July 17, 2005 7:47:30 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Không Phải Ðể Bực Mình

Chú Trí rất bực mình về việc chú Thân và chú Tâm thường hay bất hòa không chịu nổi, chú đến bạch Sư:

- Hai chú ấy gây gỗ nhau hoài sao Thầy không khuyên răn hòa giải?

Sư chỉ cười. Trí càng bực mình:

- Sao Thầy lại cười?

- Còn con, sao con lại bực mình?

Trí nói:

- Hai chú ấy gây gỗ nhau hoài mà con không bực mình sao được.

Sư nói:

- Còn ta cười vì thấy hai chú ấy đâu có gây gổ cốt để con bực mình.

Phượng Các
#5 Posted : Sunday, July 17, 2005 7:48:58 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Sửa Ðổi Thiên Nhiên.

Ngồi dưới gốc cây Bồ Ðề Ða Văn nói:

- Thiên nhiên có những điều bất cân xứng cần phải sửa chữa lại.

Vô Văn hỏi:

- Cái gì bất cân xứng?

Ða Văn ví dụ:

- Như bên kia, cây dưa hấu nhỏ như vậy mà trái thật to tướng, còn cây Bồ Ðề này to tướng mà trái lại nhỏ xíu!

Ngay khi đó một trái Bồ Ðề rơi trên đầu Ða Văn. Vô Văn nhân cơ hội nói:

- May chú chưa kịp sửa lại, chứ nếu trái Bồ Ðề to bằng trái dưa hấu thì còn gì là cái đầu của chú nữa!

Phượng Các
#6 Posted : Sunday, July 17, 2005 7:52:36 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Cha Và Con

Ông lão hàng xóm kể cho Vô Văn nghe câu chuyện.

Tôi có bốn đứa con. Ðứa thứ nhất bảo: "Mọi việc đều đã được an bài" và nó sống buông theo định mệnh.

Ðứa thứ hai bảo: "Anh cứ ngồi đó mà định với mệnh, còn tôi, tôi sẽ tạo lấy tương lai". Và suốt ngày nó toan với tính.

Ðứa thứ ba bảo: "Chẳng cần biết quá khứ đã an bài hay tương lai đầy tính toán, tôi chỉ biết có hiện tại mà thôi". Và nó sống tận hưởng cái gọi là hiện tại của nó.

Thằng thứ tư ít nói, ít cười, không màng mọi sự. Hỏi ra nó mới nói: "Quá khứ đã qua rồi, tương lai ai biết được, hiện tại chỉ vô thường, chẳng có gì được cả". Và nó sống chẳng khác nào một nhà Ẩn sĩ thâm sơn.

Thấy chúng bất hòa, ai theo ý nấy, không ai nhường nhịn, tôi gọi chúng la rầy.

Chúng hỏi:

- Thế còn Ba chủ trương làm sao?

Tôi nói:

- Tao hả? Tao là cha tụi bay chứ làm sao!

Phượng Các
#7 Posted : Sunday, July 17, 2005 7:53:33 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Ngã Mạn.

Sư không ăn chay. Một tín đồ tỏ vẻ không phục không chịu đảnh lễ.

Sư nói:

- Chỉ mới được một bụng rau cải mà đã ngã mạn như thế, huống nữa được "Làm Phật" thì ngã mạn biết chừng nào.

Phượng Các
#8 Posted : Sunday, July 17, 2005 7:56:59 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Không Giống Nhau

Một nhà Nho chủ trương "thân dân" vào đời, cải thiện xã hội, cứu độ nhân sinh.

- Sao không nhập thế cứu nước an dân?

Sư nói:

- Ðã có ông giúp đời cần gì đến bần đạo.

- Nhưng mỗi người làm mỗi việc khác nhau chứ!

Sư nói:

- Thì tôi có làm giống ông đâu.

Phượng Các
#9 Posted : Sunday, July 17, 2005 7:58:29 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Phật Ở Ðâu?

Những người theo văn minh khoa học vật lý không hiểu vì sao người ta niệm Phật. Họ đến tham vấn Sư:

- Không ai thấy Phật ở đâu sao người ta lại niệm?

Sư nói:

- Nếu có Phật ở đâu đó thì ai niệm làm gì.

Phượng Các
#10 Posted : Sunday, July 17, 2005 8:01:02 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Bảo Vệ Ðạo Pháp.

Sư hỏi một thanh niên mới xin nhập viện:

- Anh xuất gia với mục đích gì?

Thanh niên nói với vẻ nhiệt tình:

-Con muốn hoằng dường chánh pháp, bảo vệ đạo lý.

Sư nói:

- Rất tốt, nhưng anh đã thông suốt đạo lý chưa?

- Dạ chưa.

- Còn vô minh ái dục không?

- Dạ còn.

Sư nói:

- Vậy anh nên để Ðạo pháp bảo vệ anh trước đã nhé.

Phượng Các
#11 Posted : Sunday, July 17, 2005 8:02:33 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Nghiệp Còn Nặng

Thấy bà tín nữ đem một lồng chim đến chùa Ða Văn mừng rỡ đón lấy toan phóng sanh. Bà tín nữ giằng lại, nói:

- Không phải tôi phóng sinh ở đây đâu. Tôi chỉ gởi đây rồi mai trở lại lấy.

- Chứ bà định làm gì với lồng chim đó?

Bà tín nữ giải thích:

- Chú không biết sao, ngày mai có lễ ở chùa dưới phố, tôi sẽ đem đến đó phóng sinh.

Ða Văn thở dài ngẫm nghĩ: "Phố cách đây cả trăm cây số lại phải đợi đến ngày mai, chắc nghiệp của bầy chim này còn nặng".

Phượng Các
#12 Posted : Sunday, July 17, 2005 8:03:15 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Sinh Lão Bệnh Tử

Sau nhiều năm tinh tấn tu hành, vị Tỳ kheo nọ vẫn không sao đạt được mục đích mà ông hướng đến là thoát ly sinh, già, đau, chết. Ðang khi muốn nản thì Sư đến thăm. Vị Tỳ kheo hỏi:

- Làm sao thoát khỏi sinh, lão, bệnh, tử?

Sư đáp:

- Chỉ tội cho sinh, lão, bệnh, tử thoát không khỏi ông.

Phượng Các
#13 Posted : Sunday, July 17, 2005 8:03:48 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Không Dám Cầu Nữa.

Một cụ già đã 80 tuổi trong lúc hấp hối khấn vái trời Phật cho sống thêm đến trăm tuổi. Lời cầu nguyện của cụ quả nhiên thành tựu, cụ được hồi sinh.

Nhưng ít năm sau, chẳng biết sao cụ lại khấn vái:

- Thôi con đã tởn tới già, cúi xin Trời Phật xóa bỏ lời cầu trước của con, từ nay không dám cầu gì nữa.

Phượng Các
#14 Posted : Sunday, July 17, 2005 8:06:25 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Sao Lại Hỏi Tôi.

Hỏi:

- Thức, tâm, ý, tịnh, trí khác nhau thế nào?

Sư nói:

- Cái đó anh phải tự hỏi anh, sao lại hỏi tôi?

Phượng Các
#15 Posted : Sunday, July 17, 2005 8:08:06 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Không Biết Từ Ðâu.

Mối băn khoăn của Y là: "Không biết từ đâu sinh ra và chết sẽ đi về đâu?". Ðã từng tìm đến nhiều nhà học giả, triết gia, giáo sư, tu sĩ hy vọng có được một giải đáp thỏa đáng nhưng Y đều thất vọng, càng thất vọng vấn đề càng ám ảnh Y đến độ thẫn thờ. Y đi từ đường này qua đường khác mà không biết mình đã đi qua những đâu và sẽ đi đâu.

Một hôm đang đi lẩn thẩn qua một xóm lao động, bỗng Y đụng phải một bà lão bán hàng rong làm đổ tung gánh hàng. Bà lão nổi tam bành lục tặc chỉ vào mặt Y mắng:

- Ðồ cái thứ vất vơ vất vưởng, mất hồn mất vía, có mắt không biết thấy đâu, có chân không biết đi đâu. Thứ đồ chết non chết dịch. Thứ đồ không biết từ đâu sinh ra mà làm gì như vậy...

Nghe đến đó chàng thanh niên hoát nhiên đại ngộ.

Phượng Các
#16 Posted : Sunday, August 28, 2005 2:29:51 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Chuyện Âm Phủ

Tại âm phủ một hồn ma đang quỳ đối chất với Diêm chúa, giữa hai vị công an của diêm phủ là Ngưu Ðầu và Mã Diện.

Diêm chúa ngồi trên chính bệ dõng dạc ra lệnh:

- Phán quan đâu đọc hồ sơ của tên này xem.

Phán quan liền cất giọng đọc rõ ràng và chậm rãi:

- “Trần Văn Trụi, 82 tuổi, du thủ du thực, vô gia cư lẫn nghề nghiệp, trúng gió chết tại chợ Bến Thành...”

Hồn ma lễ phép đưa một tay lên xin góp ý:

- Muôn tâu Diêm chúa cho con được phép cải chính.

- Hử

- Thưa, con đúng tên là Trần Văn Trụi thật nhưng mới 28 tuổi chứ không phải 82 đâu ạ!

- Sao! Phán quan đâu hắn nói thế có đúng không?

Phán quan giật mình, kéo áo lau kiếng, xem lại sổ bộ, ấp úng:

- Dạ... Dạ...

- Ðúng hay sai chứ dạ cái gì?

- Bẩm... đúng ạ!

- Chèn đéc ơi! Mấy người làm ăn kiểu này thì chết tôi rồi. Ngưu Ðầu đâu?

- Dạ, có con đây ạ!

- Mau lên giữ xác nó để người ta đem chôn bây giờ.

Tại làm sao mà ra cớ sự này hử?

Ngưu Ðầu vội vã ra đi. Phán quan gãi đầu ấp úng:

- Dạ, dạ... tại mới mua chiếc kính nhìn chưa quen mắt nên ngu thần đọc nhầm 82 thành 28 ạ... Xin thánh thượng bớt giận... thần sẽ đi thay kính lập tức...

- Nó sống đến bao nhiêu tuổi?

- Muôn tâu... 82 ạ!

- Vậy thì còn chờ đợi gì mà không dắt nó đi nhập xác?

Hồn ma liền xen vào:

- Tâu Diêm chúa! Những tưởng nhân gian mới làm ăn bê bối... dè đâu đây cũng vậy. Con đang đi ăn phở với người yêu ở chợ Bến Thành thì thấy hai cha nội này đến thộp cổ dắt đi... có lẽ bây giờ người yêu của con đã uống thuốc chuột chết theo con rồi cũng không biết chừng.

Diêm vương hạ giọng:

- Thôi “Thiên tải nhất thì” mới có một vụ lầm lẫn, mũi dại lái chịu đòn. Ngươi cho ta xin lỗi vậy, về dương gian đi, vui vẻ nhé!

- Muôn tâu, xin ngài hãy bồi thường thiệt hại cho con.

- Mi muốn gì? Giấy tiền vàng bạc nơi đây đâu thể đem lên dương gian xài được...

- Thưa... con chỉ muốn xin rằng luôn tiện ngài cho con liếc sơ qua cái phiếu lý lịch số 3, tức là cung tình duyên gia đạo của con ấy, liệu con có lấy được người mình yêu và nàng có thành thật yêu con không ạ!

- A thằng nhãi... ! Biết trước vị lai để làm gì... chẳng sướng ích chi đâu con ạ!

- Muôn tâu... Nếu ngài không bằng lòng khi về dương gian con nhất định sẽ làm ầm lên về cái chuyện này, con sẽ...

- Tặc, thằng ranh! Ðừng có dở trò hăm dọa ta không ngán mi đâu... Mà thôi! Phán quan đâu?

- Dạ có thần đây.

- Ðọc phiếu số 3 cho nó nghe đi...!

- Vâng ạ.

Phán quan liền lau kính hắng giọng đọc:

- “Trần Văn Trụi, sinh ngày... tại Cao Lãnh, con nhà giàu, đẹp trai, học giỏi. Ðương sự có số công danh, khoa cử, thi đâu đậu đó. Năm 27 tuổi tốt nghiệp kỹ sư công chánh hạng bình được bổ nhiệm về Sài gòn.

Năm 28, y cưới vợ là hoa khôi ở cầu Bông.

Năm 29 tuổi làm Trưởng ty công chánh ở Tây Ninh.

Năm 30 tuổi bị gọi nhập ngũ gắn lon trung úy.

Năm 31 tuổi có con trai đầu lòng.

Năm 32 tuổi có con gái.

Năm 33 tuổi bị giật mìn chết phanh thây ở cầu Ông Phủ.

Nếu còn âm đức y sẽ thoát chết chỉ gẫy một chân và mù một mắt, vinh thăng đại úy rồi giải ngũ.

Năm 40 tuổi... hai đứa con lớn của y bị chết đuối ở Vũng Tàu.

Năm 45 tuổi bị tê liệt, sốt nằm nhà thương hai năm.

Năm 50 tuổi nhà cháy, vợ hóa điên.

Năm 82 tuổi y mất trí nhớ, du thủ du thực, đi xin ăn lẩn quẩn ở các chợ Cầu Muối, Bến Thành rồi trúng gió chết...

Phán quan đọc xong, hồn ma tháo mồ hôi hột, đứng chết sững. Diêm vương thúc:

- Sao? Ðủ chưa... xong rồi đó, đi đi cha nội...

Hồn ma vẫn còn chần chờ. Phán quan hối:

- Lè lẹ lên, ở đó mà dang ca hoài, cái xác mi mà sình lên thì chỉ còn nước đem chôn.

Trần Văn Trụi đáp một cách xuôi xị:

- Bẩm, hay là để cho thiên hạ chôn quách đi cho rồi.

Em thân mến!

Biết rõ vị lai không phải là một chuyện dễ chịu cho lắm. Hèn chi Phật và chư tổ thường căn dặn chúng ta rằng: “Trong khi tu nếu chưa sạch phiền não mà rủi ro có được thần thông, biết được quá khứ vị lai thì phải buông bỏ cho lè lẹ kẻo phải lâm vào cảnh ngộ như chàng Trần Văn Trụi trên đây
.

http://www.thuvienhoasen.org/huhuluc-01.htm


Tonka
#17 Posted : Sunday, August 28, 2005 11:00:46 PM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,649
Points: 1,542

Thanks: 95 times
Was thanked: 204 time(s) in 192 post(s)
quote:
Gởi bởi Phượng Các
Biết rõ vị lai không phải là một chuyện dễ chịu cho lắm. Hèn chi Phật và chư tổ thường căn dặn chúng ta rằng: “Trong khi tu nếu chưa sạch phiền não mà rủi ro có được thần thông, biết được quá khứ vị lai thì phải buông bỏ cho lè lẹ kẻo phải lâm vào cảnh ngộ như chàng Trần Văn Trụi trên đây.

http://www.thuvienhoasen.org/huhuluc-01.htm


Thông thường thì ai cũng thích đi xem bói để biết chuyện tương lai và dĩ nhiên thích nghe những điều hay điều tốt thôi Smile Gặp ông thầy bói nào nói chuyện tương lai không hay là họ tiếp tục đi kiếm ông thày khác Tongue
Phượng Các
#18 Posted : Thursday, September 14, 2006 11:38:21 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
khi về miền tây chung với cô bạn gái. Hai người cùng đi, đi ngang ruộng. Cô bạn gái bị đỉa đeo, cô ta giở ống quần lên hỏi người bạn "Con gì đeo chân của em mà đen đen, nhớt nhớt, mà gỡ không rả" Người bạn nói "Con đỉa đó!" tức thì cô ta nhào xuống xỉu liền, thành ra người bạn trai phải vác cô ta đi cấp cứu. Ông ta về than thở thế này: "Ðàn bà con gái tôi không hiểu sao, con đỉa đeo cả tiếng đồng hồ không sao, tôi chỉ nói tên của nó thì bà ta xỉu. Tôi mà biết bà ta xỉu như vậy tôi đợi về nhà tôi mới nói, tại vì bà ta mập quá, khiến tôi vác gần chết luôn!"

http://www.budsas.org/uni/u-vbud/vbpha193.htm

PC
#19 Posted : Saturday, July 7, 2007 7:19:48 PM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
Thầy pháp huynh lại kể, "Ở một căn nhà giữ các người đãng trí, một hôm, một chàng đãng trí lấy trộm chiếc chìa khóa cửa và định bụng sẽ mở cửa đi chơi sau phiên gác của người canh cửa. Lúc ấy, người canh cửa có việc cần về nhà một lát, lúng túng chưa biết tính sao, người canh cửa đánh bạo để cửa mở, và đi về nhà. Liền khi đó, chàng đãng trí cầm chiếc chìa khóa, đứng ngay ngưỡng cửa mà than, 'Cửa mở rồi,mần răng mình đi?!'."

- Các chú bật cười, "Ðúng là đãng trí".

- "Mình cũng đang đãng trí đó. Cửa giải thoát đã mở tự hồi nào mà cứ loay hoay như chàng đãng trí", thầy pháp huynh bảo.

http://www.budsas.org/uni/u-hoangoclan/hnl1-1.htm
Phượng Các
#20 Posted : Saturday, July 23, 2016 2:39:38 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
THẦY THIỀN SƯ ;)
1. Chàng trai ủ rũ: “Con hết lòng hết dạ với mối tình đầu, cô ấy nói gì cũng nghe, muốn sao cũng chiều, kết quả cô ấy chê con nhu nhược, ko có chính kiến đòi chia tay. Đến người thứ hai, con luôn tỏ ra quyết đoán mạnh mẽ, sẵn lòng lăn xả vì nàng, ko ngờ cô ấy bảo con quá hoàn hảo, ở cạnh con ko có cảm giác an toàn.”
Thiền sư bất giác đưa tay sờ đầu.
Chàng trai nhanh nhảu nói:” Ý của thầy là con nên dùng đầu suy nghĩ, tuỳ từng hoàn cảnh mà xử lý khác nhau?”
“Ý ta là một hoà thượng như ta thì hiểu gì về yêu đương chứ?”
2. “Thiền sư, dạo này con phát hiện mình càng ngày càng chán phụ nữ, chỉ có hứng thú với đàn ông. Xin thiền sư giúp con.”
Thiền sư ko nói ko rằng, nhảy lên nóc nhà.
Chàng trai hồ hởi đáp:” Ý thầy là con nên nhìn cao trông rộng, ko cần câu nệ tiểu tiết?”
“Không, ta chỉ muốn tránh xa con chút thôi.”
3. Cô gái:” Thưa thầy, xã hội càng lúc càng loạn, ra đường mà cứ nơm nớp lo sợ. Xin thầy dạy con nên làm thế nào để tự bảo vệ mình?”
Thiền sư nhẹ nhàng đổ cốc nước lên đầu cô.
Cô gái sững người một lát rồi nói:” Ý thầy là con nên lạnh lùng tỉnh táo trong mọi hoàn cảnh ạ?”
Thiền sư lắc đầu đáp:” Không, ý ta là con chỉ cần để mặt mộc ra đường là được.”
4. Chàng trai:”Làm thế nào để kết thúc đời độc thân ạ?”
Thiền sư chỉ tay về ngọn núi đối diện.
Chàng trai hớn hở reo lên:” Ý thầy là người có nhân duyên với con đang ở ngọn núi kia ạ?”
“Không, năm đó vì muốn kết thúc đời độc thân ta đã lên núi này làm sư, núi kia còn trống đấy, con có thể sang đó tu hành.”
5. Chàng trai:” Thiền sư, con hay bị mất ngủ, nên làm thế nào ạ.”
Thiền sư chỉ tay về bức tường trắng xoá ngoài sân.
Chàng trai ngẫm nghĩ hồi lâu:” Ý thầy là con nên vứt bỏ tạp niệm, lòng sáng như ngọc mới mong an giấc?”
Thiền sư bực mình nói: “Ý ta là mời cậu về cho, nửa đêm nửa hôm ko cho ai ngủ hả?”
6. Chàng trai:” Con theo đuổi nàng hơn sáu năm nay vẫn chưa có kết quả gì. Xin thiền sư chỉ giáo.”
Thiền sư đưa mắt về phía con ốc sên đang miệt mài bò trên thân cây.
Chàng trai trầm tư một lát, rồi nói:” Ý thầy là chỉ cần bền bỉ kiên trì đến cùng, nhất định sẽ thành công?”
“Không, ý ta là trước tiên con cần có căn nhà của riêng mình như con ốc sên kia đã.”
7. Chàng trai:” Dù giàu có nhưng con ko thấy vui, nên làm thế nào để đc vui vẻ mỗi ngày ạ?”
Thiền sư hỏi:” Giàu đến mức nào?”
Chàng trai:” Biệt thự ba căn, siêu xe sáu chiếc, tài khoản tiết kiệm vài trăm tỷ, thế đã đủ giàu chưa ạ?”
Thiền sư bèn dang rộng hai tay.
Chàng trai gật đầu tán thành:” Ý thầy là con nên báo đáp xã hội, giúp đỡ những số phận đáng thương?”
Thiền sư lắc đầu nguầy nguậy: “Không, ý ta là chúng ta làm bạn có được ko?”
8. Chàng trai:” Xã hội nhiễu nhương, tham quan nhan nhản, người xấu dương dương tự đắc, người tốt cam chịu cúi đầu. Con thực sự ko chịu nổi, sự uất hận đau đớn khiến con ăn ko ngon ngủ ko yên. Xin thầy cho con một lời khuyên.”
Thiền sư bèn đưa cho chàng trai một tờ giấy trắng và một hộp màu.
Chàng trai tô những màu khác nhau trên tờ giấy, sau đó mỉm cười nói: “Con hiểu rồi, ý thầy là cuộc đời vốn đa sắc màu, chỉ cần sống ko thẹn với lòng, sống theo lý tưởng của mình là đủ ạ?”
Thiền sư chán nản lắc đầu:” Không, ý ta là con cứ làm màu tiếp đi.”
9. Cô gái:” Thiền sư, sao chồng con lại đi ngoại tình, trong khi con hết mực yêu chiều chăm sóc anh ấy.”
Thiền sư:” Trước tiên con ăn cái bánh này đi.”
Cô gái ăn xong, thiền sư hỏi:” Ngon không?”
-“Có ạ.”
-“Muốn ăn nữa không?”
-“Có ạ.”
-“Bây giờ con hiểu lý do rồi chứ?”
Cô gái gật gù đáp:” Vâng ạ, lòng người tham lam, không có giới hạn.”
Thiền sư vội lắc đầu quầy quậy:” Không không, do con béo quá rồi đó.”
10. Chàng trai: “Bạn bè mới kết hôn đã ly hôn, làm con mất hết niềm tin vào tình yêu.”
Thiền sư chậm rãi chỉ tay về phía chậu hoa lan và hoa đỗ quyên ngoài sân.
Chàng trai ngắm nhìn hồi lâu rồi nói:” Ý thầy là tình yêu vốn tự nhiên như hoa cỏ, lúc thì dịu dàng khoe sắc sáng bừng không gian, nhưng rồi cũng có lúc lụi tàn buồn bã thê lương. Con người vốn dĩ ko nên đòi hỏi quá nhiều ở tình yêu?”
Thiền sư thở dài đáp:” Không, ý ta là chuyện người ta ly hôn thì có lan quyên gì đến cậu?”

Sư Trung Thiện
Users browsing this topic
Guest
2 Pages12>
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.