Nguyện Cầu
Em nghe tiếng Thu về trong lá đổ
Gầy thân cây, ôm nỗi nhớ nặng lòng
Lành lạnh gió ngang ngôi nhà thờ cổ
Thánh giá buồn như đứng giữa mùa đông
Tìm bình yên, em quỳ nơi chân Chúa
Lời nguyện cầu trôi đi giữa mênh mông
Chúa im lặng nên chắc gì đã hứa
Cho duyên tình hai đứa hết long đong
Hạt mưa bụi chợt về rưng khoé mắt
Nhạt hoàng hôn, sợi nắng tắt bao giờ
Đường xưa ơi, bóng hình anh xa khuất
Lạc tầm nhìn, em mòn mỏi, bơ vơ
Thu, mỗi độ trở mùa thêm héo hắt
Thạch thảo đâu, chưa kịp ngắt một lần
Vẫn cứ thấy như mùa Thu đã chết
Mây lững lờ, bàng bạc một màu tang
Anh, có lẽ, bỏ quên lời cầu nguyện
Khi chuông chiều vọng từng tiếng xa xăm
Góc nhà thờ sương mù giăng tim tím
Đời so vai, nghe phiền muộn chợt oằn
Em vẫn cứ cúi đầu nơi chân Chúa
Tìm bình yên cho ngưỡng cửa tâm hồn
Chúa im lặng nhưng chắc gì quên hứa
Cho chuyện tình hai đứa hết long đong
Trần Tường Vi
102503