Được sự đồng ý của cô Thảo, 9 xin phép post thêm vào đây những cảm nghĩ của cô Thảo sau khi đi thăm Nhà tình thương Tê Phan về :
==========================================================
Mến chao "Cả nhà" :-)
Đầu tiên, Út Thảo gởi đến các anh chi & gia đinh ngaỳ Chủ nhật an lành :-)
Nói về nhà Tình Thuơng Tê Phan. Nơi naỳ là của tư nhân, khong phải của chính quyền, họ đã thành lập ngôi nhà tình thuơng naỳ đuoc 19 năm. Người thành lập là thầy Bình, khoảng 50 tuổi, nguyên là tu sĩ (hình như tu xuất, không gia đình riêng) lúc thành lập nhà tình thuơng naỳ thầy Bình sống bằng nghề đạp xe xích lô, thấy các em bất hạnh đã đem về nhà nuôi, anh đượcc mẹ & anh em trong gia đình ủng hộ việc làm này.
Điều naỳ Thảo biết đượcc là do cách đây khỏang vài tháng, truyền hình kênh VTV1 của trung ương => miền bắc ( ngôn ngữ bay giò) đưa nhà Tình Thương Tê Phan này lên mục :"Những tấm lòng vàng". Nhưng sau đó thì bị chính quyền địa phuơng bố ráp vì chưa đuọc sự cho phép hoạt động cua chính quyền...
Sáng nay, khi Thảo cùng các anh chị đến tới nhà TTT Tê Phan. Ngoaì vấn đề đuờng đi vào hơi hẹp lòng đuờng khoảng 60cm & không đuợc trơn láng vì ổ voi, ổ gà, cảm giác đầu tiên của Thao là :
1 khu nhà thật lý tuởng, không gian thoáng đãng, khong khí trong lành, rất yên tĩnh, cách bài trí rất hay, khác hẳn những nơi Thao đã được đến thăm ( các hình trong caí link chỉ là 1 phần nào :-)
Sau đó là đến sự sạch sẽ của cả khu nhà, có thể nói là không 1 hạt buị nào dính vaò chân khi đi chân trần :-).
Buớc vaò khu nhà naỳ, Thao bắt gặp những ánh mắt thơ ngây toét miệng cuời .... của các em mang bệnh thần kinh. Trong nhà đa số là các em bị thần kinh như hình, 1 số em bị bại liệt chân ngồi xe lăn & 1 số em bình thuờng như mình được thầy Bình nuôi đến nay ở lại chăm sóc các em bai liệt naõ & thần kinh.
Cảm xúc thật đặc biệt khi buớc vaò trong nhà TTT, những chiếc giuờng đặc biệt dành cho các bé bị bại liệt naõ, hình anh? bé Ngọc 2 tuổi ngồi trên giường với bé gaí 6 tháng tuoi naõ bị úng nuớc; hỏi Ngọc ngoì đay lam gì ? Bé trả loì :"Ngoc ngồi coi em", Út Thảo sắp khóc rồi, vì hình ảnh này làm Thao nhớ lại hình ảnh cách đây gần 20 năm, lúc đó sơ Thảo hay dẫn nhóm thiếu nhi tụi Thảo đi thăm truờng nuôi trẻ baị liệt não số 8 ở Thị Nghè. Hình ảnh các trẻ bị bại liệt não .... làm Thao mít uớt .. nhưng khong cho ai thấy, Thao quay qua phòng bên cạnh & phát hiện ra gian phòng này đuợc thầy Bình bài trí như 1 nhà Nguyện nhỏ ( như trong nhà tu của các sơ, cac thầy), Thao bước ngay qua phòng naỳ cảm tạ Chuá & khong cầm đuoc nuớc mắt :-) Chuì sạch nuớc mắt Thao mới quay ra chơi voí các em ...
Lúc buớc ra sân chuẩn bị về, lúc đó có 2, 3 em trai độ khoảng 10 tuổi, mạnh khoẻ đi về, chúng thấy người lạ là khoanh tay chào cô, chào chú ngaỵ
Nói chuyện voí thầy Bình thì Thao đuoc biết :"nhà TT Tê Phan 19 năm hoạt động thì đây là caí Tết đầu tiên họ bị li tán, các em mạnh khoẻ, khoảng 30 em phai sống ở nơi khác, nơi naỳ chỉ toàn các em bị bệnh + 1 số em mạnh khoẻ nhỏ tuổi & 1 số các cụ lớn tuổi cũng đuọc thầy Bình chăm sóc ở nơi naỳ. Lúc ngồi chơi với các bé, Thao có thấy 2 cụ bà đang diù nhau từ ngoaì đi vaò nhà, 1 cụ chân traí bị tật.
Nơi naỳ có lẽ thầy Bình & các cụ cùng các em sống cũng khong đuoc bao lâu, chưa ổn định đuoc vì chua đuọc cấp giấy phép hoạt động.
Tấm lòng của thầy Bình thật quảng đại làm Út Thảo thật cảm động khi thật sự tiếp xúc với các em...
Cám ơn các anh chị ráng đoc hếtt lá thư naỳ :-))
Út Thảo