Rank: Newbie
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 16 Points: 0
|
Thơ Nguyễn Tất Nhiên hay quá đọc mãi không bao giờ chán. Cảm ơn chú/ anh Ngược Thời Gian hihihi có người thích lắm đây
Vài lời : Nếu không có sự hiện diện của một người ta yêu qúy thì buồn thật nhiều bởi vì ngó xung quanh mặt trời hôm nay không rạng rỡ như mọi ngày nữa
Chị thương nhớ! LB đang ngồi lặng nghe truyện này. Nghe đến mấy chục lần rồi mà vẫn không thấy chán. Nhưng sao lại đúng vào ngày hôm nay? Giờ phút này chị có biết LB đang nhớ chị. Căn phòng của chị đã tắt hết đèn. Đêm thật yên tĩnh, chỉ có giọng chị và bản nhạc. Mùi hương của chị vẫn quanh đây, cái mùi "Poison" chị vẫn dùng cứ tràn ngập trong phòng. LB rưng rưng và thấm thía những gì chị nói, chị gửi gắm lại trước khi đi. Nhất định nhé chị, chị phải "trở lại " LB sẽ đợi chị thương.
Nhớ
Tất cả lần lượt đi hết, để lại ngôi nhà đầy kỷ niệm, nhưng còn may là trước khi đi chị không " khóa cửa" lại nên vẫn vào nhà chị được. Ngồi lại đây và vẫn nghe "Tri Kỷ" - CV với giọng đọc Giọt Mưa Tím , bỗng dưng nhớ đến những người đã đi HHK, TTBA v.v..., và Chị.
Nhớ thời gian gần đây hễ ghé nhà chị là lại nghe chị bật Nha Trang Ngày Về- Phạm Duy với một giọng hát của nữ ca sĩ nào đó mà tôi hỏi chị nhất định không chịu nói. Giọng hát rất luyến rất buồn gửi gắm đầy tâm sự và rất lạ là không hề có tiếng nhạc đệm. Chắc là chị thích nghe giọng người ca sĩ ấy lắm hay vì bản nhạc? tôi hỏi nhưng chị nhất định không chịu nói tên người ca sĩ ấy. Tôi đã nghe bài nhạc Mưa Khóc Cho Đời - Hà Nhật Linh. Nhưng chị cũng có một bản Mưa Khóc Cho Đời cũng của người nữ ca sĩ hát mà không hề có tiếng nhạc đệm. Chị nháy mắt cười bảo "của riêng chị thôi" Và chị đắm chìm với giọng hát đó và bỏ mặc tôi ngồi chơi với . Rồi lại được nghe Như Chiếc Que Diêm - Từ Công Phụng với giọng ca sĩ Tuấn Ngọc. Dạo này chị có rất nhiều bài nhạc lạ mà tôi chỉ nghe được giọng hát chứ không thể biết tác giả bản nhạc là ai? người hát là ai? toàn những bài nghe rất sâu sắc và chị vẫn không chịu cho tôi biết ai đang hát " Cũng chỉ còn một cơn mưa, hay Con đường mưa bay " mà tại sao chị lại thích? chị vẫn mãi khó hiểu thế Bây giờ tôi đã hiểu vì sao chị cứ thich tôi đổi cho chị cái máy nghe mp3 của tôi dù đã cũ. Máy của tôi chứa được nhiều bài hát hơn máy của chị . Và chị đã mang theo tất cả những bài hát đó. Tôi thương chị lắm và cũng yêu chị như chị hai của tôi ở nhà. Trong những ngày xa Mẹ, xa xa gia đình tôi học hỏi được nhiều điều từ chị, đó là lòng nhân ái và sự bao dung. Chị "la" tôi cũng khác với chị hai tôi la tôi mỗi khi tôi bực tức điều gì ở ai. Tôi nhớ câu chuyện hôm trước tôi giận Mai và bảo sẽ không thèm chơi với nó nữa nếu mà nó tới chơi với chị thì tôi sẽ không tới chị gọi tôi nói một câu chuyện chẳng ăn nhập gì vào chuyện tôi đang giận nó hết " Bình ơi, chị hỏi em này? nhỏ Mai hôm nọ nó đi xếp hàng mua vé xe buyt cho em phải không? tôi vâng. chị nói - hôm ấy bão tuyết ghê nhỉ , tôi cũng vâng , rồi tôi buột miệng bảo " hôm đó em làm biếng ra khỏi nhà đi học nên em trốn luôn giờ phải thầy ở trường. Chị cứ nhẩn nha nói , em thấy không? trời tuyết đổ nặng thế, em cũng lười không đi học thế mà Mai lại ra khỏi nhà đi lấy vé xe buyt cho em. Sao em không nghĩ đến mặt tốt của người bạn mình là họ qúy mình mới thế mà em cứ để cái điều bạn làm em phật lòng rồi em giận vậy? Chị để lại câu chuyện cho tôi như thế. Ở gần chị thích lắm, vì chị nấu ăn ngon lại thích nấu cho mọi người ăn, Lúc này tôi thấy buồn quá, hồi nãy đưa chị đi tôi thì khóc còn chị thì cười, nhưng tôi biết rằng qua sau cửa cách ly khi tôi đi về rồi chị sẽ khóc và giờ này chắc chị chẳng yên tâm điều gì ở đây đâu. Tính chị là vậy. Chị đi bao lâu? tôi mong chị bình an và may mắn để về đây. Hồi chiều khi tôi đi nhận quà của gia đình gửi sang. Người ta bảo với tôi chuyến bay từ VN sang hôm qua sau khi bay 4 tiếng đã lại quay về HN và dừng lại 3 tiếng rồi mới bay sang đây vì máy bay hỏng gì đó. Rât nhiều người bỏ chuyến.Nên tôi khấn nguyện cho chị đi bình an Chị ơi, em nhớ chị
|