Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

97 Pages«<7677787980>»
Một góc trời Tây Bắc
linhvang
#1541 Posted : Monday, July 20, 2009 11:05:33 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Cái máy chụp hình của LV cũng nhỏ xíu như chị TT nói. Cần lắm thì dùng phôn tay chụp cũng được, hơi mờ chút thôi. Đúng là có kèm theo hình thì bài viết sống động hơn, đó chị PC. Và dạo này cũng đưa cái mặt mẹt ra nhiều quá, hì hì.
linhvang
#1542 Posted : Monday, July 20, 2009 11:06:23 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Nói rõ thêm là...cái mặt mẹt.. của LV. Big Smile
PC
#1543 Posted : Tuesday, July 28, 2009 9:47:12 PM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
Mặt trong còn đưa ra được thì mặt ngòai đâu thành vấn đề nữa. Tongue
linhvang
#1544 Posted : Thursday, July 30, 2009 3:06:06 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)

Short Girls
By Bich Minh Nguyen

Nhà xuất bản Viking
$25.95, 304 pages
ISBN 9780670020812
Also available on audio

Van (Vân) và Linny (Linh) Lương là hai chị em được sinh ra ở Mỹ, trong một gia đình VN tị nạn, nhưng mỗi người mỗi tính nết, họ xung khắc, không mấy khi ngó mặt nhau. Van, không đẹp nên không se sua, người mẫu mực, chăm học, biết trách nhiệm, có bằng luật, một sự nghiệp đầy hứa hẹn, một căn nhà và một người chồng Á Đông (niềm mơ ước của phần lớn cha mẹ VN là có dâu rể VN, tuy vậy người Hoa cũng được). Còn Linny, xinh đẹp, lẳng lơ, sống buông thả với nhiều bạn trai, không xong cả bằng đại học cộng đồng hai năm, làm cho một quán ăn có tên “You Did It Dinners”, nơi cô sửa soạn những bữa ăn dùm cho các bà mẹ bận rộn, ở Chicago và dan díu tình cảm ngay với một khách hàng Mỹ có vợ.

Người cha, góa vợ, vừa đậu vào công dân Mỹ, và ông kêu hai cô con gái về để cùng ăn mừng với ông. Cũng là lúc ông khoe cái dụng cụ mà ông mới phát minh. Đó là lý do mà hai chị em đã phải đụng mặt nhau, nói chuyện với nhau. Cô nào cũng có nỗi lòng riêng thật khó mà thố lộ cho nhau nghe được.

Với Van, cuộc hôn nhân, đẹp, tưởng như truyện cổ tích, của cô đang lung lay, Mr Right đã bất ngờ bỏ nhà ra ở riêng, làm cô chới với. Cô dấu gia đình chuyện này. Bao năm mải mê đèn sách, Van đã không chuẩn bị cho mình một sức mạnh, một kiến thức cần thiết khi phải đương đầu với thử thách bất ngờ.

Với Linny, tình cảm lăng nhăng đưa đến sự sỉ nhục, cô nhìn lại lối sống buông thả của cô và rồi tự hỏi có phải tại người cha cũng đã dan díu lâu năm với một người đàn bà đã có chồng, và là chỗ quen biết với gia đình, chuyện đó đã tạo ảnh hưởng xấu cho cô chăng?

Bây giờ hai cô phải dựa vào nhau. Họ cùng nhau nhớ về quá khứ, nhắc về người mẹ quá cố, cả về người cha với nỗi say mê “Luong Arm invention -dụng cụ để giúp người thấp lùn” của ông, quý bạn hơn là lo cho gia đình. Họ nhận ra rằng tuy họ sinh ra ở Mỹ nhưng qua cha mẹ cũng đã chịu ảnh hưởng bởi nền văn hóa Việt.

Hai cô gái trong Short Girls, bướng bỉnh có, cứng đầu có, đôi khi lại thụ động, buông xuôi, phó mặc chuyện gì sẽ xảy ra thì xảy ra; nhưng cũng đầy tình cảm, đáng yêu, và hiếu thảo, biết lo lắng cho cha, dễ được thông cảm. Và nhờ thế Short Girls có được sự quân bình, trọn vẹn. Short Girls đã nói lên được những xung đột về văn hóa mà thế hệ người Việt thứ hai như Van và Linny đang gặp phải. Biết sự thật để mà nhìn nhận, đương đầu, chứ không chối bỏ.

Đây là cuốn tiểu thuyết đầu tiên nhưng là cuốn sách thứ nhì của nhà văn trẻ Bich Minh Nguyen (sinh năm 1974).

Cuốn đầu tiên là cuốn hồi ức mang tên Stealing Buddha’s Dinner, ra đời năm 2007, cũng đã tạo được tiếng vang trong giới thưởng ngoạn văn chương. Hai sách tuy khác nhau về thể loại, một là hồi ức (memoir), một là tiểu thuyết (fiction) nhưng người đọc cũng có thể nhận ra bối cảnh và cái “air” của hai cuốn sách giống nhau. Hai cô gái trong Short Girls có làm mình liên tưởng tới hai chị em của Bich Minh Nguyen trong Stealing Buddha’s Dinner.

Bich Minh Nguyen là một trong những khuôn mặt trẻ người Mỹ gốc Việt đã đi vào dòng chính của văn học bản xứ và cô đang thành công. Báo Chicago Tribune cho cô là nhà văn đáng chú ý và là một tài năng phi thường. Một cách tuyệt vời, hài hước, cô đã đưa vào Short Girls những đề tài như đam mê, tuổi già, mối dây tình cảm giữa chị em gái, và những ham muốn, tham vọng như những động lực đã khiến người ta làm những việc mà họ mải mê làm.
Đây là một cuốn sách mà nhiều độc giả đã chờ đợi lâu nay từ tác giả này.
Cô dạy ở đại học Purdue, sinh sống ở Chicago và West Lafayette, Indiana.

linhvang
#1545 Posted : Friday, August 21, 2009 1:25:40 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Bây giờ, trời mỗi ngày mỗi ngắn đi, mặt trời lặn mỗi ngày mỗi sớm hơn. Làm nhớ những buổi chiều ở nhà cậu em, bên American Lake, nhìn mặt trời lặn thật đẹp. Ó bay lượn, kêu vang một vùng, đây là loại chim hiếm, đang sợ bị diệt chủng, do đó được nhà nước bảo vệ, ai mà cắt đốn cây cao, làm chúng không có chỗ ở thì bị phạt tiền rất nặng. Rồi cũng nhớ phải nhắc Ng sửa lại cái đồng hồ giờ cho mấy ngọn đèn trước nhà, sáng tự động, sớm hơn. Chưa hết mùa hè, cây lá vẫn còn xanh, dâu đen hoang dã (blackberries) đâu đâu cũng đang bắt đầu chín thôi, mà sao tôi có cảm giác như mùa mưa lạnh sắp trở lại rồi. Buồn!
Năm nay thời tiết Tây Bắc khác thường: tháng tư vẫn còn tuyết rơi và tháng bảy vừa qua có mấy ngày nóng tới 107, 108 độ (F). Nóng lè lưỡi! (So với cái nóng của những tiểu bang như Arizona, Texas thì có thấm gì đâu.) Thôi thì cứ đổ lỗi là tại global warming!
Mấy bữa đó, làm bà con chạy lung tung hỏi mua quạt máy. Chỗ nào cũng kêu hết hàng rồi, chờ vài ngày cho hàng mới về! Thấy Tita, đồng nghiệp của tôi ở thư viện, than nóng quá, ngủ không được, mà không có quạt, kiếm mua một cái mà không ra, đêm ngủ không được mà sáng ra lại phải đi làm sớm. Đòi cho cô mượn quạt thì cô lại ngại chở tới chở lui!
Máy lạnh chắc là cũng khan hiếm. Nhà tôi không có gắn máy lạnh (xứ thường xuyên lạnh, ai nghĩ gắn máy lạnh làm chi), nhưng cũng may là có hai cái quạt máy, có từ đời cốc đế nào! Mở chạy xành xạch suốt đêm.
Ở trong sở thì phải mặc áo len vì máy lạnh chạy lạnh quá!
Giữa tháng hai và đầu tháng ba vừa qua, Ng và tôi đã đi chơi xa, ở một xứ nóng, nơi mà ngày nào cũng khoảng 90 độ, coi như là chạy trốn mùa đông. Cứ tưởng thời tiết ở nhà đã ấm dần, vậy mà một ngày tôi vào cái site của thư viện để đọc e-mails để biết tình hình ở thư viện trong thời gian mình vắng mặt. Đi đâu mà vào nét được thì khác nào ở nhà. Ngạc nhiên quá khi thấy cái đo nhiệt chỉ dấu hiệu là tuyết đang rơi, và nhiệt độ chỉ có 25, 26 độ thôi. Mới nhìn thì không tin nổi. Làm gì mà còn lạnh như vậy! Mèng! Vậy mà tưởng khi mình trở về thì trời đã vào xuân, ấm áp, cây cỏ đâm chồi, trổ lá, chim chóc đã nhảy nhót trên những bãi cỏ xanh mướt mượt mà. Lầm! Lầm to!

Báo chí hải ngoại đăng chuyện về VN lúc này bị làm khó dễ ở phi trường. Với lý do để kiểm soát bệnh dịch cúm heo, Việt kiều bị đo nhiệt độ, rồi bị hô là nhiệt độ đáng nghi ngờ (ai thắc mắc muốn coi kết quả thì bị từ chối không cho coi!), rồi bị lấy passports rồi đưa đến một nơi khác để khám nữa, xem có thật mắc bệnh không? Lại làm tiền! Coi như lâu nay mấy anh y tế chưa được dịp ăn hối lộ của Việt kiều. Bây giờ …sao không? Hối lộ thì xong. Cũng một phen hú vía, lo sợ bị mắc bệnh.
Đi du lịch ở đâu cũng không sao (cho dù có khám xét thì khám xét, ai sao mình vậy, đâu có vụ làm tiền), mà về VN thì phải chịu phiền phức như vậy. Người Việt “đì” người Việt! Tây ba-lô đi thong dong trên đất nước mình thì không sao, mà mình, mặt mũi VN, nói được tiếng VN, đọc được chữ VN, mà lúng túng, hồi hộp, sợ sệt còn hơn đến xứ Ma Rốc, hay những nơi mà mình không nói được, đọc được tiếng nước người, mới lạ đời chứ? Không đì người ngoại quốc vì sợ mang tiếng với quốc tế, thôi thì đì cái đám da vàng mũi tẹt có gốc VN này! Dù họ, có người cũng đã là công dân của nước nào, chứ đâu phải của VN.
Cứ thế mãi thì đất nước VN sẽ không bao giờ khá được!

Bình thường cứ mùa hè thì thư viện vắng vẻ vì học trò nghỉ hè, khách hàng đi nghỉ mát, lên núi, ra biển, ra hồ, ra sông, ít người vào. Bọn tôi cũng nhờ mấy tháng đó mà nghỉ xả hơi, làm việc tà tà, hay tập trung vào làm những projects khác. Nhưng cả năm nay lúc nào cũng như lúc nào, thư viện lại chật ních người. Một số xếp hàng chờ giờ mở cửa, để chạy vào dành máy vi tính. Dạo nét hay soạn resumé xin việc làm. Những người khác mượn DVDs phim ảnh, CD nhạc, sách báo.
Lý do là khi kinh tế suy thóai, công ăn việc làm khó khăn, khó tìm, tiền bạc hạn chế, eo hẹp, thì thiên hạ vào thư viện nhiều hơn. Không dám đi vacation xa thì vào thư viện tìm phương tiện giải trí mà không tốn tiền – hệ thống thư viện nơi tôi làm hoạt động được là từ tiền thuế nhà cửa, đất đai. Như vậy, đúng ra là chính họ đã phải chi tiền cho thư viện rồi, nếu họ làm chủ bất động sản; mà ở nhà mướn thì chủ nhà chắc chắn là cũng đã tính vô cái giá nhà cho mướn rồi.
Mấy hôm trời nóng dữ, như lần nóng 107 độ, thư viện mở cửa thêm giờ, để bà con có chỗ vào trốn cái nóng vì thư viện có chạy máy lạnh. Báo đăng có nhiều người già vì nóng quá mà chết, tội những cụ ở một mình, chết đã không có ai hay! Tại nhiều nhà thờ, các cha, mục sư đã cho người đi thăm chừng những hội viên già ở một mình của họ.
Hoá ra ở đâu cắt giờ, sa thải người, chứ ở thư viện của tôi thì lại đông đúc tấp nập, và bọn tôi lại bận rộn làm đến…tắt quạt! Chẳng biết bao giờ thì nghe than…hết tiền?

Sau 6 tuần đi bộ chăm chỉ, tôi vẫn cân nặng…như cũ, nghĩa là 5 cái pao mà tôi muốn chúng biến mất đi thì chúng vẫn cứng đầu còn đó. Đành tự an ủi đằng nào thì đi bộ cũng tốt thôi, cho tới tuần cuối mà mình vẫn không bỏ cuộc thì là giỏi rồi, giỏi hơn vài người khác. Trong đội của tôi, mới đầu là 11 người, có 3 người sau này đã rút lui, là Ana, Kim và Erin. Có Cheryl (the other Cheryl) và ông Steve vô thay thế. Từ lúc có thêm ông Steve thì cái tên đội được sửa là Step Sisters and Brothers (dù chỉ có một ông) và tôi đang đứng hạng thứ nhì mỗi tuần thì tụt xuống đứng hạng thứ ba, sau Sheryl (Captain) và ông Steve. Tôi vẫn giữ được cái goal 15 ngàn bước mỗi ngày.
Thấy tôi cứ chạy tới chạy lui dùng cái máy copier, sếp tôi cười chọc là tôi đã cố tình đi nhiều lần để có nhiều bước (để thắng sếp?).
Cũng cười lại, phân bua. Ai có tính như vậy đâu. Gặp trúng lúc đang đóng sổ sách hằng năm lại cần phải xài nhiều cái máy copy thế thôi.
Thời gian trôi qua thật nhanh, mới đó mà hết 6 tuần rồi.
linhvang
#1546 Posted : Tuesday, August 25, 2009 4:16:15 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)

Shanghai Girls
By Lisa See

Nhà xuất bản Random House
$25.00, 310 trang
ISBN: 9781400067114

Năm 1937, Thượng Hải là Ba Lê của châu Á, thành phố của giàu sang và lộng lẫy, nơi ở của những nhà triệu phú và kẻ ăn xin, dân băng đảng và dân cờ bạc, người yêu nước và người làm cách mạng. Pearl 21 tuổi và May 18 tuổi là hai chị em xinh đẹp, đang làm người mẫu cho họa sĩ vẽ chân dung, sống một đời sống thượng lưu sung sướng, nhàn hạ nhờ cha mẹ họ khá giả, làm chủ những chiếc xe kéo, mướn nhiều người giúp việc nhà. Pearl tốt nghiệp đại học, còn May thì tốt nghiệp trung học. Pearl là con Rồng, bản lãnh và cứng đầu; trong khi May là con Cừu non, yếu đuối, bé bỏng, nhu mì.
Bất ngờ một thảm kịch xảy ra làm đảo ngược cuộc đời của hai cô gái: Vì cờ bạc sinh ra nợ nần, người cha đã gả bán hai con mình để làm vợ cho hai anh em một người Mỹ gốc Hoa ở Mỹ. Người cha trấn an, hứa hẹn với hai cô con gái là gia đình nhà chồng giàu có, nhà cao cửa rộng, cuộc sống của hai cô sẽ sung sướng. Sau đám cưới vội vã, trong lúc nhà trai chờ họ ở Hong Kong để cùng đáp tàu thủy qua Mỹ thì hai cô tìm cách ở lại Thượng Hải. Nhưng rồi gia đình họ không được yên thân vì tụi mafia tới hăm dọa. Khi Nhật thả bom xuống thành phố thân yêu của hai cô, cùng với người mẹ, ba mẹ con dìu dắt nhau đi, trốn về quê nội. Trên đường đi, họ gặp phải đám lính Nhật, Pearl và người mẹ bị đám lính này thay phiên nhau hãm hiếp: người mẹ chết, còn Pearl thì phải nằm bệnh viện. May trốn được và chính May đã lo chôn cất xác người mẹ và đưa Pearl vào bệnh viện. Sau đó hai chị em lại tìm đường để đoàn tụ với chồng họ đang ở Mỹ.
Đang lúc chờ ở đảo Angel Island (Ellis Island của miền Tây) để được phỏng vấn, cứu xét thì Pearl mới hay là May đã có thai và còn vài tháng nữa là sinh! Hèn gì lâu nay May trả lời không ăn khớp với Pearl, hầu kéo hoãn ngày ra khỏi đảo. Giữa hai chị em thì cuộc hôn nhân của Pearl được danh chính ngôn thuận hơn (cô dâu chú rể đã động phòng, và ông bố chồng đã kiểm được sự trong trắng của Pearl) nên May đề nghị Pearl sẽ là mẹ của đứa bé, là bé gái, được đặt tên là Joy. Chuyện này bằng bất cứ giá nào cũng phải giữ kín!
Ở Los Angeles, họ bắt đầu một trang sách mới. Tìm tình yêu với người xa lạ, hòa đồng vào gia đình nhà chồng. Bây giờ họ mới biết sự thật là gia đình nhà chồng cũng nghèo nàn, chứ không phải giàu sang, phú quý gì, chỉ sống quanh quẩn ở China Town! Ngòai đời thì họ gặp nạn kỳ thị, điều này họ đã biết khi còn ở đảo Angel Island. Nhóm mới tới được phân lọai: người da trắng (bất cứ là da trắng nào); người Á Đông Nhật, Đại Hàn,…mà không phải là người Hoa; và người Hoa đứng sau cùng. Rồi Đệ Nhị Thế Chiến thứ hai xảy ra, người Hoa ở Mỹ phải tranh đấu để không bị nhìn lầm là người Nhật, rồi khi Trung Quốc lục địa bị nhuộm đỏ thì họ lại bị chụp mũ là cộng sản.
May thích nghi với đời sống ở Mỹ. Pearl vẫn bám víu vào quê hương cũ, xa tít mù khơi. Pearl gần gũi với bà mẹ chồng của họ vì có quá khứ đau thương giống như nhau: Pearl bị hãm hiếp bởi nhiều người đàn ông, bà mẹ chồng bị bắt cóc từ làng quê hồi năm tuổi và trải qua một thời gian làm vợ cũng nhiều người.
Như bất cứ những chị em nào, họ cũng “thương nhau lắm, cắn nhau đau”, ganh tị, hơn thua, “cha mẹ đã yêu thương ai hơn”. Họ chia sẻ họan nạn cũng như gắn bó bên nhau bất cứ lúc nào, nhưng cũng chính họ làm họ đau lòng. Pearl cứu May khi Nhật thả bom. May cứu Pearl sau khi Pearl bị hãm hiếp. Sau hai mươi năm giữ kín, điều tiết lộ của May đã là con dao bén đâm sâu vết thương lòng của Pearl: cha của Joy chính là anh chàng họa sĩ mà Pearl đã đem lòng yêu thương-sau này anh ta theo cộng sản. Sam, chồng của Pearl, tự tử vì không hiểu ý May đã muốn giúp Sam chính thức trở thành công dân Mỹ.
Sau khi biết sự thật cha mình là ai, Joy ngây thơ đòi góp phần xây dựng một Trung Quốc mới dưới chế độ CS. Đọan cuối là Pearl lặn lội vào lục địa Trung quốc, không quản ngại hiểm nguy tánh mạng của mình, để tìm Joy, hầu mang Joy về Mỹ, về với Pearl và May. Tình mẹ bao la như biển cả! Như ngày trước mẹ của Pearl đã chọn hy sinh cho con.
Pearl và May, dù trải qua những đau thương nào, họ vẫn có nhau. Ở cuối truyện, May đã nói với Pearl “cho dù khi nào tóc của chúng ta bạc trắng thì chúng ta vẫn còn thâm tình cốt nhục chị em”.
Truyện về hai chị em, hai văn hóa, phấn đấu ở quê nhà, phấn đấu ở xứ người, lồng vào nhiều dữ kiện lịch sử, biến cố, tình tiết ăn khớp nhau, lôi cuốn người đọc.
Lisa See là tác giả của những sách bán chạy, những cuốn từng nằm trong danh sách của báo New York Times, như Peony in Love, Snow Flower and the Secret Fan, Flower Net, The Interior, and Dragon Bones, cũng như cuốn hồi ức On Gold Mountain. Cô sống ở Los Angeles.
mèo mù
#1547 Posted : Wednesday, August 26, 2009 3:56:14 AM(UTC)
mèo mù

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 489
Points: 0

Chị LV

Cảm ơn chị đã giới thiệu những sách hay. Chị có thể mở thêm mục điểm sách được không?.
RoseheartRose
Khánh Linh
#1548 Posted : Wednesday, August 26, 2009 4:45:10 AM(UTC)
Khánh Linh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,775
Points: 1,317

Thanks: 139 times
Was thanked: 110 time(s) in 98 post(s)
Chị Linh Vang,

Nhà hàng French buffet (Le Village) ở Las Vegas có còn đông khách không chị?
KLinh đi Las Vegas lần thứ ba, thấy slot machines ở các casinos đều có lối bài trí giống nhau, cho nên hơi chán. Shows ca vũ nhạc thì trễ quá không đi được. Hồi đó Bellagio casino sang trọng và đẹp lắm, bây giờ chắc có thêm nhiều casino khác, theo ý của chị thì cái nào đẹp hơn cả?

Văn sĩ Linh Vang viết tùy bút đủ thứ chuyện thật là thú vị. Khi nào có dịp rảnh, KLinh sẽ vô góp chuyện nghe.


linhvang
#1549 Posted : Wednesday, August 26, 2009 7:28:07 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Chị mèo mù,
Đang nghĩ tới việc mở riêng mục điểm sách - có nghĩ tới chị, biết là chị sẽ thích. LV làm trong thư viện, được dịp đọc những cuốn sách mới ra còn nóng hổi, bèn nghĩ là sẵn đây viết giới thiệu cho bạn bè đọc luôn. Shanghai Girls đang rất ăn khách, lúc LV "put a hold" lên cuốn sách này thì hơi trễ, đầu tháng bảy, mà mới tới phiên mình hôm thứ hai, nên đọc vội vàng 300 trang trong hai tối. Short Girls thì LV nhận ngay khi sách về, vì là người đầu tiên.
Sẽ có nhiều bài điểm sách khác trong những ngày gần đây vì LV đang đặt hàng...ngay cả những cuốn mà mình chỉ mới biết ngày sẽ ra, chứ chưa có bán. Chị mèo mù chờ nha!

Khánh Linh,
KL nhắc cái French buffet đó! làm LV nhớ. Mèng! LV ngồi từ trưa cho tới xế chiều. Big Smile Bây giờ không còn điên như thế nữa đâu, biết quý cái thân thể của mình rồi. Shocked
Ba Tê
#1550 Posted : Wednesday, August 26, 2009 7:47:21 AM(UTC)
Ba Tê

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,175
Points: 423
Woman
Location: San Diego

Thanks: 15 times
Was thanked: 23 time(s) in 23 post(s)
Wow, lâu lắm rồi mới quá bộ vào miền Tây Bắc của LV.Smile
Đọc bài điểm sách Short Girls thấy thích quá. Hoan hô LV ! Tán thành ý kiến của MM !Rose
LV mở ra mục này ở trang văn học đi nha. Chắc chắn sẽ có nhiều fan lắm đó Big Smile. Sướng nhá , làm việc ở thư viện tha hồ mà đọc sách. Thiệt tình mà nói, bây giờ 3T không rớ tới được quyển sách nào cả , chỉ xem phim không hà Tongue. Riết rồi...trở thành ngu ngơ dễ sợ Shocked.
Khánh Linh
#1551 Posted : Wednesday, August 26, 2009 10:24:48 AM(UTC)
Khánh Linh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,775
Points: 1,317

Thanks: 139 times
Was thanked: 110 time(s) in 98 post(s)
quote:
Gởi bởi linhvang


Khánh Linh,
KL nhắc cái French buffet đó! làm LV nhớ. Mèng! LV ngồi từ trưa cho tới xế chiều. Big Smile Bây giờ không còn điên như thế nữa đâu, biết quý cái thân thể của mình rồi. Shocked



Đúng vậy. Muốn giữ eo thon và sống khỏe mạnh Eight Ball thì chắc phải giã từ buffet. Smile

KLinh xin giới thiệu (ké) với chị Linh Vang và các ACE (hello chị Mèo Mù và chị Ba Tê) một tác phẩm mới:


The Calligrapher’s Daughter: A Novel
By Eugenia Kim

Nhà xuất bản Henry Holt and Co.
Ngày phát hành: August 4, 2009
$26.00, 400 trang
ISBN: 9780805089127

Thời gian vào đầu thế kỷ 20, truyện kể về một quốc gia bị dằng xé giữa những phong tục cổ truyền và những quan điểm mới, một gia đình cuối cùng đã kết hợp bởi yêu thương, một phụ nữ không bỏ cuộc trong việc tìm kiếm tự do.

Truyện bao quát cuộc đời của một thiếu nữ, Najin, trong suốt 30 năm hỗn loạn, từ mùa hè năm 1915 khi cô 5 tuổi, tới tháng 12 năm 1945, cho tới lúc kết thúc của đại thế chiến thứ hai. Truyện rất lôi cuốn và không thể tiên đoán được.

Najin, là con gái của Han, một nghệ sĩ có học thức người Đại Hàn , với nghề viết chữ hoa đã khiến cho ông nổi tiếng. Lớn lên trong nền văn hóa trọng nam khinh nữ, nhưng thông minh và bướng bỉnh, Najin đã mong muốn được tự chọn số phận của cô. Najin được mẹ khuyến khích và cho đi học, nhưng lại bị người cha nghiêm khắc nhất định duy trì truyền thống xưa, đặc biệt là lúc Nhật Bản đang chiếm quê hương của ông. Khi ông tìm kiếm một gia đình quý tộc để gả Najin, mẹ cô đã thách đố cái thế hệ của những người vợ luôn vâng lời chồng bằng cách gửi Najin tới triều vua, để làm bạn với công chúa. Nhưng chẳng bao lâu vua bị ám sát, và cái văn hóa theo lối cổ trong nhiều thế kỷ đã tới lúc phải chấm dứt.
Han đã chống đối người Nhật và sau đó ông bị tù do luật lệ càng lúc càng hạn chế của nhà cầm quyền Nhật. Truyện trở nên vui tươi hơn với nhân vật nam Calvin Cho, đã theo đuổi Najin trong độ tuổi 20.

Tác giả là con của những dân nhập cư, nói rằng cô đã viết truyện dựa trên cuộc đời của mẹ. Suốt cuốn truyện tác giả đã duy trì một mối ràng buộc bền vững và êm đềm giữa người mẹ và con gái. Cũng như đa số các nước Á Châu, nền giáo dục truyền thống của Đại Hàn là cá nhân phải từ bỏ những ước muốn riêng để phục vụ gia đình và tổ quốc. Trong một quốc gia đang thay đổi, những nhân vật của tác giả Kim đã tranh đấu với khái niệm ấy.

Eugenia Kim hiện đang sống ở Washington, D.C., là thế hệ thứ nhất Korean-American, đã có cảm hứng văn chương từ lịch sử phong phú của gia đình. Kim đã xuất bản các truyện ngắn, tiểu luận trong báo hàng ngày cũng như trong những tuyển tập văn học. "The Calligrapher’s Daughter: A Novel" là cuốn sách đầu tiên của Eugenia Kim. Lịch sử của nước Đại Hàn chưa được biết đến nhiều đối với xã hội Mỹ, do đó, tiểu thuyết đầu tay có tính chất lịch sử của E. Kim được cho là mới lạ.



ngodong
#1552 Posted : Wednesday, August 26, 2009 11:48:54 AM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,437
Points: 1,167
Woman

Thanks: 85 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
LV, đi bộ không xuống kg, nhưng bớt những mỡ thừa , lâu ngày LV sẽ thấy, tốt lắm đó.
Điểm sách hay quá LV.

Chào các chị nha.
linhvang
#1553 Posted : Wednesday, August 26, 2009 2:20:53 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Truyện The calligrapher's daughter nghe nói hay lắm, KL. LV đang order, sách chưa về, cũng định giới thiệu, mà KL đã giới thiệu rồi, giỏi ghê. Sách mới ra lò, cứ nhìn cái ngày phát hành là biết.
Cảm ơn chị N Đ đã khen. Hì hì, được khen thì sẽ tiếp tục điểm sách nữa.
Lượng cholesterol của LV ngon lành lắm - được bác sĩ khen. Đúng là nhờ đi bộ gần hai năm nay.
linhvang
#1554 Posted : Wednesday, August 26, 2009 2:33:05 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Hello chị 3T,
Nằm xem phim cũng thú vậy! LV cũng mê xem phim - nhiều khi vừa viết vừa xem, giống như hồi xưa vừa làm bài tập ở trường vừa xem phim chưởng. Bây giờ ngồi xe buýt hay vừa lái xe, cũng nghe đọc truyện nữa! Ở sở làm cũng vừa làm việc vừa nghe đọc truyện (được sếp trên cho phép).
Khánh Linh
#1555 Posted : Thursday, August 27, 2009 11:00:28 AM(UTC)
Khánh Linh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,775
Points: 1,317

Thanks: 139 times
Was thanked: 110 time(s) in 98 post(s)
Hy vọng là sách sẽ về sớm, để chị Linh Vang đọc thử xem truyện có hay như đã nghe nói. Chúc vui.

Smile

PC
#1556 Posted : Sunday, August 30, 2009 4:50:29 PM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
quote:
Đang lúc chờ ở đảo Angel Island (Ellis Island của miền Tây)


PC đã có viếng đảo này một lần. Đảo ngó vô thành phố SF. Trên đảo còn giữ lại nhà lưu trú dành cho các người bị đưa vào đó chờ cứu xét để cho định cư tại Mỹ. Vận sự này làm ta nhớ lại các trại tạm cư cho thuyền nhân VN tại các quốc gia Đông Nam Á.

Cuốn sách này nếu nổi tiếng sẽ góp phần tăng gia lượng du khách viếng thăm. Giống như phim vượt ngục do Clint Eastwood đóng đã khiến nhiều người thăm thành phố SF đã quyết định ra viếng đảo Alcatraz.
Ba Tê
#1557 Posted : Monday, August 31, 2009 11:37:24 AM(UTC)
Ba Tê

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,175
Points: 423
Woman
Location: San Diego

Thanks: 15 times
Was thanked: 23 time(s) in 23 post(s)
quote:
Gởi bởi linhvang

Hello chị 3T,
Nằm xem phim cũng thú vậy! LV cũng mê xem phim - nhiều khi vừa viết vừa xem, giống như hồi xưa vừa làm bài tập ở trường vừa xem phim chưởng. Bây giờ ngồi xe buýt hay vừa lái xe, cũng nghe đọc truyện nữa! Ở sở làm cũng vừa làm việc vừa nghe đọc truyện (được sếp trên cho phép).




LV à , chị 3T nhờ xem phim mà "lê lết" qua được mấy cánh cửa của "8 tầng địa ngục" đấy. Tongue

Bây giờ cũng vậy, chị xem phim Việt sub vừa "luyện" thị lực cho đôi mắt vừa thư giãn cho cái thân già. Đôi khi xem phim cũng "giải tỏa" được "tâm sự" của mình theo nhan vật trong phim (chỗ nào buồn thì mình cứ "vô tư"khóc Black Eye, chỗ nào vui thì tha hồ mà cười Big Smile) Vậy đó Tongue

Chị có cái "tật" lớn không cách nào chữa được. Cùng 1 lúc mà chị thường bày ra làm 2,3 việc. Cuối cùng thì việc nào cũng...dang dở...nửa chừng xuân ShockedDead Nếu có ai hỏi vì sao thì câu trả lời ngắn gọn của chị sẽ là:"nửa đường gãy gánh !"Blush Người sao việc vậy ấy mà Question.
linhvang
#1558 Posted : Monday, August 31, 2009 3:02:09 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Chị PC,
Đọc truyện Shanghai Girls sẽ thấy truyện rất gần gũi với người Việt mình. Như cảnh thành phố Shanghai bị pháo kích, thả bom. Như đoạn tả hai chị em mướn ghe đi "vượt biên", từ đại lục qua Hong Kong, người trên ghe cũng bị tụi cướp biển trấn lột và hãm hiếp. Lúc đến đảo thì phải chờ phỏng vấn, thanh lọc. Cũng phải thuộc "bùa chú" để trả lời cho đúng, giống như mấy cái vụ làm đám cưới giả của người mình. Buồn cười là cũng có màn làm giấy giả, bán hồ sơ để đưa người qua Mỹ! LV đọc mà nghĩ, độc giả người Mỹ khi đọc những chỗ này, sẽ biết tẩy của người di dân (hay người Việt mình) hết.
Bị gả bán để trả nợ cho cha thì cũng giống hoàn cảnh của cô Kiều đấy chứ.
PC
#1559 Posted : Monday, August 31, 2009 8:42:59 PM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
quote:
Gởi bởi linhvang
Bị gả bán để trả nợ cho cha thì cũng giống hoàn cảnh của cô Kiều đấy chứ.


Văn hóa VN thì chịu ảnh hưởng nhiều bởi văn hóa Tàu. Cái nguy là ở chỗ đó. Nhiều người bị truyện Kiều ám ảnh, khi gặp khó khăn là chọn con đường bán mình để trả hiếu cho cha mẹ và giúp gia đình.
PC
#1560 Posted : Monday, August 31, 2009 10:09:15 PM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
quote:
Gởi bởi Ba Tê
Chị có cái "tật" lớn không cách nào chữa được. Cùng 1 lúc mà chị thường bày ra làm 2,3 việc. Cuối cùng thì việc nào cũng...dang dở...nửa chừng xuân ShockedDead Nếu có ai hỏi vì sao thì câu trả lời ngắn gọn của chị sẽ là:"nửa đường gãy gánh !"Blush Người sao việc vậy ấy mà Question.


Vậy thì cách tốt nhất là đừng bày ra việc nào để làm hết. Ở không cho khoẻ, chị ạ.
Users browsing this topic
Guest (18)
97 Pages«<7677787980>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.