Rank: Advanced Member
Groups: Moderator, Editors Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 4,933 Points: 1,248 Location: University Place, Washington State, USA Thanks: 23 times Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
|
Chuyện nhỏ mà cũng làm mình mệt! Trên xa lộ sao xe cộ càng ngày càng nhiều, lần nào từ sở chính lái xe về thư viện cũng bị trễ. Cứ bị kẹt xe ở khoảng exit của Fort Lewis. Lái xe mà cứ thấp thỏm lo trễ, kiểu này chắc sẽ làm giảm tuổi thọ của mình. Đó là trời mùa hè nắng ráo đường sá sạch sẽ, dễ đi, mà còn trễ như thế. Thì không biết khi mùa đông mưa lạnh tới đây, còn trễ cỡ nào nữa. Chắc phải hỏi Malia để điều chỉnh lại giờ làm của mình ở thư viện. Tháng bảy thì cherries, trái dâu mâm xôi (dâu raspberries, tôi cũng hay gọi là dâu đứng vì ngày xưa còn trẻ đi hái kiếm tiền xài vặt thì phải đứng khi hái dâu này, để phân biệt với dâu ngồi là strawberries) chín rộ. Cái giống dâu mâm xôi này cũng thích “rúc” dưới đất rồi trồi lên bất kỳ chỗ nào chúng thích. Phiền nhất là trồi qua nhà hàng xóm, mọc lung tung lang tang, mà hàng xóm lại không thích dâu mâm xôi! Làm khổ chủ phải mang cuốc qua đó vừa đào nhổ vừa xin lỗi. Tôi thích nhất loại Rainier cherries, vàng vàng pha cam, dòn và ngọt. Thường thì loại Rainier mắc hơn loại Bing, mà khi rộ quá thì cùng giá, như bây giờ là $1.98 ở chợ Safeway, cũng như táo, là đặc sản của tiểu bang Washington. (Mới đây, tôi cũng nghe trong vòng 30 năm trở lại, WA cũng đã nổi tiếng với nghề trồng nho làm rượu, wine, đang phát triển rất nhanh, không kém gì tiểu bang Cali) Cũng như những loại dâu khác, mình có thể ra tận nông trại mà hái cherries và trái mâm xôi, tươi ngon hơn. Trồng cây để có trái cung cấp cho người tiêu thụ thì cây cherry được trồng nhiều ở vùng Yakima, hướng đông Washington, bên kia dãy núi Cascade. Nhiều nhà ở mặt bên này của dãy núi Cascade, như Seatte, Tacoma, Olympia cũng trồng nhiều cherry trong vườn của họ. Trồng cho lắm rồi chỉ để cho chim ăn hay để trái rụng đầy vườn thêm bẩn (táo, lê, mận) vì nhà Mỹ thì thường nhà to, người ít. Cũng có thể mua ở các chợ bán bầu bí, rau cỏ, trái cây nông trại (farmers' market). Mỗi thứ tư có một chợ nhóm ở gần sở tôi làm, mỗi năm, họ nhóm từ cuối tháng năm cho hết tháng mười. Giờ trưa, nhân viên công chức ra đó vừa mua thức ăn trưa vừa nghe nhạc sống miễn phí, có người sau đó mua hoa quả mang về nhà. Cũng có bán những bó hoa rất đẹp, tôi hay mua về chưng ở bàn làm việc, đó là những lúc không tiện mang hoa từ vườn nhà vào (vì đi buýt). Nhìn những bó hoa màu sắc rực rỡ, rất đẹp, tôi nhìn người bán hoa mà nhớ tới truyện Gánh Hàng Hoa, cũng nghĩ rằng mấy cô bán hoa thường trẻ và xinh, mà mấy bà bán hoa người Mỹ này mập quá. Rau cỏ, hoa quả bán ở những chợ này, thấy họ hay đề là trồng bằng phân hữu cơ, thiên nhiên, chắc vì vậy mà giá cả mắc hơn trong siêu thị chăng? Bây giờ người ta chủ trương ăn uống thực phẩm organic, để ngăn ngừa bệnh tật. Thế nên siêu thị, chợ quán nào cũng có khu bán đồ organic. Khà khà, buồn cười là đồ organic thì trông “ốm o gầy còm”, không đẹp, không hấp dẫn, cứ như là con nít thiếu ăn. Trái có khi cong queo, nhăn nhúm…khó thương. Thôi thì vì sức khỏe mà bấm bụng mang chúng về nhà.
|