Thứ năm, ngày 22, tháng hai, năm 2007
Trời vẫn còn lành lạnh, buổi sáng chỉ có 36 độ, mới đầu còn lười, sau phải lôi trong cái xách ra cái khăn quàng cổ, khi đứng đợi xe buýt thứ nhì.
Giờ nghỉ trưa đi bộ qua bưu điện bỏ cái thư và gửi một cuốn sách cho bạn ở xa, chợt thấy, bên lối đi, hàng cây anh đào đầy những nụ tốt tươi - tôi lại cười, hình như cái “chợt thấy” này đã mới hôm nào đây mà, chẳng lẽ lại một năm trôi qua rồi ư? Cái khoảng mùa hè khá dài, cái khoảng mùa thu, mùa đông mưa rơi, tuyết đổ, sau đó, tôi quên rồi ư? Hóa ra mấy ngày ở chơi Las Vegas năm rồi cũng đã chín tháng trôi qua! Đó cũng là thời gian chị PC bắt đầu qua chơi Luân Đôn. Chị đã về lại Mỹ chưa nhỉ? Chỉ biết chị thông báo là sẽ vắng mặt trong Phụ Nữ Việt (www.phunuviet.org) một tuần. Chị là linh hồn của PNV, nên khi vắng chị, cái diễn đàn nó buồn làm sao!
À, cái cây rodi hồng mấy năm trước mang từ nhà ba về, đã ra nhiều nụ he hé nở, cũng xinh xinh. Bị tù túng trong cái chậu, lại thiếu phân, nên xem chừng những cái bông này hơi còi, tôi bảo với Ng như vậy. (Tôi thì không nhúng tay vào việc chăm sóc cây cỏ, chỉ giỏi nhận xét, phê bình thôi!) Ng đem chậu hoa ra chưng trước nhà, phía bên phải – Ng bảo đó là phía của tôi, nam tả nữ hữu, và hỏi tôi đã thấy “phát” chưa? Ủa! Vậy mà lâu nay tôi cứ tưởng phía của tôi là phía bên kia, chẳng biết Ng tính bên phải, bên trái từ hướng nhìn nào, từ trong nhà nhìn ra hay từ ngoài nhìn vào nhà? Vì bên kia có cái đồi nhỏ, mà có lần Ng đã bỏ công san cho nó bớt cao, để tôi bớt...lấn lướt Ng! Hihihi...