Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

97 Pages«<4950515253>»
Một góc trời Tây Bắc
oc huong
#1001 Posted : Thursday, October 26, 2006 3:54:16 PM(UTC)
oc huong

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,180
Points: 0

OH cung da doc truyen nay, lau lam roi, khoang dau 90 thi phai. Truyen nay cung ke mot vai hoan canh kha khon kho va moi tham tinh cua mot so van nghe si con sot lai.

Day la giai doan nen kinh te VN dang xuong doc tram trong, su ap buc that nang ne, nen ai da trai qua nhung nam nay se thay buc tranh den toi do cang ro net tro lai.

OH


No tang bong vay tra tra vay




linhvang
#1002 Posted : Friday, October 27, 2006 5:29:39 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thứ sáu, ngày 27, tháng mười, năm 2006
Hai hàng cây ở khoảng cầu Nisqually River, lá đã vàng thật vàng, và đúng vậy, vẫn còn trên cây, dù nhiều nơi lá từ cây đã rụng nhiều, làm gần trơ ra những thân những cành khẳng khiu.
Chiều thứ ba, xe buýt xuống phố Olympia, ngừng lại, cho tôi xuống. Tôi đang đi bộ thì bỗng chợt gió từ đâu thổi về, thấy lá rơi lả tả trong không trung, lá cuốn quấn quít giữa đường, trên lối xi-măng tôi đang đi, lá bay bay khắp nơi. Thế là năm nay tôi đã thấy lại cảnh tượng y hệt như năm ngoái ở Lakewood. Trời không mưa, không lạnh, mát mát, chỉ cần thêm cái áo len dày là đủ để đi bộ, thấy thích thú lắm.
Rồi năm phút sau leo lên xe buýt khác có sưởi ấm áp, đi tiếp đoạn đường về nhà. Thêm 30 phút nữa. Thường thì tôi viết lách 15 phút đầu, ghi lại những sự việc hay cảm nghĩ trong ngày. 15 phút sau thì nhắm mắt lim dim, mơ màng nghĩ lung tung, đôi khi thiêm thiếp một chút.
Nghĩ tức cười, có lần tôi ngủ vùi, suýt nữa là quên xuống xe, nếu cái bà ngồi kế bên đã không đứng lên đi xuống-nói là mất điểm tựa hay bỗng dưng có khoảng cách làm mình hụt hẫng, đều đúng cả, thế là tôi giựt mình, mở mắt, nhìn ra đây cũng là trạm mà tôi phải xuống. Nếu lúc đó không xuống, tôi sẽ đi luôn xuống phố, và rồi cũng sẽ theo buýt này mà về ngược lại đây. Hay ngủ trên buýt, vậy mà tôi chưa lỡ trạm bao giờ, hên thật! Cũng như chưa bao giờ bị cảnh sát cho “ăn” giấy phạt.
Mới hai tuần nay, xe buýt nó tự động nhắc mình mỗi khi sắp đến con đường nào, trạm nào –tôi gọi là talking bus. Lần đầu tiên tôi làm quen với loại “buýt nói” như thế này là hồi tháng năm khi Ng và tôi đi chơi Las Vegas, đã lấy buýt từ khách sạn New York - New York đi xuống phố chính để tìm một tiệm ăn Việt Nam. Chao ơi! Loay hoay mà đã hơn năm tháng qua rồi! Wendy vừa ở đó về, tôi hỏi thời tiết như thế nào, nghe Wendy bảo đẹp lắm, chỉ khoảng 75 độ thôi, tôi bảo, thế thì lý tưởng quá rồi. Không nóng quá, không lạnh quá.
Hồi chiều tôi hơi húng hắng ho, bà Anita nhìn tôi như muốn hỏi, bộ you đau hả? Tôi nghĩ bụng, làm sao cảm cúm này nọ được chứ, vì mình vừa được chích ngừa cảm cúm (flu shot) mà.
linhvang
#1003 Posted : Monday, October 30, 2006 1:52:33 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thứ bảy, ngày 28, tháng mười, năm 2006
Vóc dáng nhỏ, thấp, mặt xinh và khá sáng sủa với cặp kính cận, cô được giới thiệu sau đó như là một thi-nhạc-sĩ; nhưng thay vì đứng tiếp vô hàng, cô lại muốn ra đứng đầu hàng, mà cũng chẳng bà văn thi sĩ, nhạc sĩ, chủ báo, chủ đài nào -những người cùng cô đang được “vinh danh” là những “phụ nữ tài hoa” -chịu cho cô đứng trước hay nhích ra nhường chỗ cho cô chen vào (cô nên thắc mắc, chị chị em em ở chỗ nào đây?), người thứ nhất phất tay, người thứ nhì lắc đầu, người thứ ba đứng yên, cứ thế mà người nào cũng nhất quyết giữ chỗ đứng của mình (đứng cứng ngắt!) trên sân khấu chật hẹp trong Đêm Hội Ngộ của Phụ Nữ Tài Hoa! Không có chỗ, cô tiu nghỉu chui vào phía sau lưng họ - những phụ nữ đang xếp hàng trình diện khán giả -, rồi vài phút sau cô lại chui ra, lại lăng xăng tìm một chỗ đứng tốt, thật tội nghiệp! Rồi cô cũng được đứng trước mặt một vị nào đó, cô e thẹn cười cười.
Khán giả (lèo tèo ngồi ở những hàng ghế) ở dưới nhìn lên thấy cảnh đó, ai cũng cười. Chắc cũng trách là ban tổ chức không tính toán trước, cái sân khấu quá nhỏ mà cứ kêu mọi người lên!
Chẳng biết cái băng video đó - thế nào người ta lại chẳng kêu là băng “để đời” - cô đã xem chưa? Chắc là khi xem cô sẽ ngượng đến muốn độn thổ luôn!
Tôi ngại đi đứng ở chỗ đông người rồi nhỡ vô tình bị quay phim làm giải trí cho người ở nhà là vì vậy.

Chủ nhật, ngày 29, tháng mười, năm 2006
Tôi cứ nghĩ thường tháng ba, tháng tư mới có mưa đá - những tháng mà mình không ngờ nhất, vì trời những lúc ấy đôi khi có nắng trong trẻo như thế. Ai dè! Hôm nay lại có mưa đá, đang ngồi viết lách nghe tiếng động, tôi lại im lặng lắng nghe xem là tiếng gì, rồi nhìn ra cửa sổ thấy những viên “sỏi trắng” đang lộp độp rơi rồi lăn lăn trên mái nhà chứa xe. Ôi! Hails, hailstones. Sao cuối tháng mười lại có mưa đá vậy hè, nhiệt độ hẳn là đang chuyển lạnh, dù đang có những tia nắng mặt trời rọi xuống cảnh vật.
Nghe chuyện của em. Chuyện mấy ông về VN quậy, nghe hoài không hết, viết hoài không hết, nhưng tôi đã chán nghe chán viết về chuyện ấy rồi! Đi về VN càng dễ, càng sinh chuyện. Không ăn chơi qua đường thì cũng có một cô vợ nho nhỏ dấu ở đâu đó, xó kẹt nào bên ấy. Hay về lại bên này đòi ly dị, để cưới cô ta. Hôm nọ, coi băng nhạc TN, nghe một ông nhạc sĩ cười đùa bảo vợ ông quan niệm ông đi đâu thì đi, về nhà ông là của bà là được rồi. Hừm! Không cấm cản được thì mới nói như vậy, chứ thời này, bà nào lại chịu như thế, cho ông đi chơi bậy bạ rồi mang bệnh về cho bà à? Thà ly dị còn hơn, ít ra bà bảo vệ được bà, cái thân của mình mới đáng quan trọng hơn chớ. Thông cảm quyết định của em. Con đường trước mặt sẽ gay go, sẽ cô đơn, nhưng em sẽ làm được vì em là con người cứng rắn, tự lập. Life moves on. Em còn trẻ, đời em còn dài mà.
samantha
#1004 Posted : Monday, October 30, 2006 1:49:59 PM(UTC)
samantha

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 468
Points: 27

Thanks: 1 times
Chị Linh Vang!
Cám ơn những lời động viên của chị.Kisses
Roseheart
linhvang
#1005 Posted : Monday, October 30, 2006 4:06:46 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Sách Kỷ Niệm Về Nhà Văn Doãn Quốc Sỹ



Sẽ Phát Hành vào dịp Tết Đinh Hợi
Phượng Các
#1006 Posted : Wednesday, November 1, 2006 8:19:32 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi samantha

Chị Linh Vang!
Cám ơn những lời động viên của chị.Kisses


Trường hợp của sam là thấy có khuynh hướng tích cực lắm. Thấy thái độ sam thay đổi rõ rệt sau một thời gian tiếp xúc với bạn bè trong forum. Nhiều khi vấn đề y nguyên nhưng chỉ cần thay đổi cách nhìn của mình là tâm hồn của mình bình yên ngay.
linhvang
#1007 Posted : Thursday, November 2, 2006 2:57:41 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thứ năm, ngày hai, tháng mười một, năm 2006
Thế là không còn rau kinh giới để ăn, không còn hoa thược dược để cắm bình. Một đêm bất ngờ quá lạnh dưới 20 độ F đã làm rục hết cây cỏ trong vườn – may mà chậu ớt chỉ thiên một ngày trước đó đã được mang vào trong nhà rồi. Cảnh vật, khí trời đã có vẻ bắt đầu cuối thu. Chiều nay, một trận mưa lớn xối xả đổ xuống thành phố Olympia, nước chảy mạnh tạo nên những dòng nước lớn, cao gần đến gót chân, xuống buýt này, lại phải chịu trận lội qua đường, đến chỗ đợi buýt kia! May mà nước không vào giày, không làm lạnh đôi bàn chân. Chỉ mưa lớn thôi, không có gió.
Hồi sáng thì vừa tạnh mưa. Mưa đã lắc rắc hình như suốt đêm. Cái phôn tay hết điện kêu bíp bíp, mới đầu tôi không biết phát xuất từ đâu, đánh thức tôi dậy lúc 5 giờ và vì vậy mà tôi biết đang mưa ở ngoài. Cạnh bus stop, tôi đứng nhìn một cây phong cao, lớn, cũng còn đầy lá vàng, và thắc mắc sao hôm nay chẳng thấy lá rơi mà hôm thứ ba lại rơi liên tục như thế, dù có để ý là lúc bấy giờ đâu có gió?
Chợt một lúc bạn thấy lá rơi, cây sau vườn nhà bạn rơi, cây trên đường đến sở làm rơi, nhưng có bao giờ bạn thật sự đứng nhìn lá rơi, và như tôi hôm thứ ba, nghĩ rơi với số lượng như thế thì chẳng mấy chốc sẽ chỉ còn Chiếc Lá Cuối Cùng, một truyện ngắn nổi tiếng của O. Henry, sẽ chỉ còn thân cây trơ trụi thôi. Lá lẳng lặng rơi, âm thầm rơi như tuyết rơi -theo đường thẳng, vì không có gió. Một loạt lá đã tới lúc phải rụng chăng? Sao hôm nay lại không rơi, cho dù chỉ là một chiếc? Sáng nay với sáng hôm thứ ba khác nhau ở những yếu tố nào? Mà ở thời điểm này, một sáng thì lá rơi mà một sáng thì lá không rơi?
Có bao giờ tự dưng mình để ý đến những cảnh vật xung quanh mình rồi thắc mắc lung tung như thế? Khoa học thường thức của tôi dở quá-có rất nhiều thứ mà mãi cho tới tuổi này tôi cũng chẳng biết!
Hai tháng đã trôi qua mà vẫn chưa có ai thế chức của Val. Tạm thời, bà Anita phải làm việc của Val, làm bà không mấy vui, và chồng bà cũng không mấy vui. Đầu tháng, ngân phiếu vô nhiều, lại có cái deadline phải giao tiền cho nhà băng lúc 1:30, làm bà không lấy break và lunch, mải miết làm, rồi sau đó thì…than phiền.
Hôm qua, sếp Debbie kêu mọi người lại bảo, nhất là với bà, là phải lấy những phút giải lao và giờ ăn trưa (những phút giải lao, không lấy cũng được, vì đó là được cho (given), còn giờ ăn là giờ của nhân viên, không được trả lương, bắt buộc phải lấy), hôm nào nếu thấy việc nhiều thì phải cho Jenice biết, để còn sắp xếp, kiếm người giúp, để mà đi ăn trưa, những giờ phút giải lao cũng rất cần, vì giúp đầu óc thanh thản.
Lúc nghỉ ngơi, thường thì bà Anita xếp puzzles, vì bà cũng thích trò giải trí này, giống như tôi. Bà Anita nói nhỏ với tôi, nhờ ai thì cũng phải chỉ việc, phải giải thích, mất công quá, nên tao làm luôn! Trưa nay, tôi cười nhắc bà, you phải đi ăn trưa.
Bả có đi ăn trưa thì tôi mới dám mang thức ăn về bàn mình vừa ăn vừa đọc sách (yên tĩnh hơn trong phòng ăn). Nếu bả còn ngồi làm việc, bả lại càm ràm kêu tôi phải vào phòng ăn mà ăn vì mùi thức ăn làm bà lại đói thêm, trong lúc bà đang bận, chưa thể đi ăn được.
Tuần trước, Val có mang bé cháu gái vào. Được hỏi, How is your retirement life? Cô ta bảo, awesome. Tôi hiểu là tuyệt vời. Về hưu, làm một retiree ở tuổi 49 dĩ nhiên là tuyệt vời rồi.
linhvang
#1008 Posted : Sunday, November 5, 2006 3:14:23 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Chủ nhật, ngày năm, tháng mười một, năm 2006
Buổi chiều, định đi mall mua một ít áo quần cho mùa đông mà ngoài trời đang mưa, âm u, nên đâm lười biếng, chỉ muốn quấn mền nằm xem phim hay đọc truyện thôi. Mà trời này ở trong nhà cộng thêm không hoạt động thì lại dễ buồn ngủ. Đã ngủ dậy trễ lại muốn đi ngủ lại! Nói chuyện với Sam bên Oklahoma, hóa ra là bên tiểu bang đó cũng đang mưa, mưa lớn lắm. Sam bảo có hứa dẫn hai đứa con đi mall mà trời mưa, lái xe đến mall mất một tiếng, nên thôi ở nhà, mấy mẹ con quấn mền ngủ tiếp.
Nói chuyện qua cái phôn tay thật thích, tha hồ nói mà không lo số phút.
Cell phones và internet! Thật kỳ diệu! Đã bao lần tôi nói như thế. Cứ nghĩ việc nhóm Phụ Nữ Việt (www.phunuviet.org) ra tuyển tập thứ hai, từng giai đoạn hầu như đều làm qua nét, là biết khoa học kỹ thuật bây giờ thật là phi thường rồi.
Ở khắp mọi nơi trên thế giới. 30 cây viết, là 30 tác giả nữ. 30 cây viết, là 30 cảnh đời được viết lại (không cố ý mà cả hai tuyển tập đều có 30 tác giả tham gia). Họa sĩ vẽ bìa, là nữ họa sĩ Thanh Trí-cho bìa tuyển tập 1, PNV cũng dùng tranh của bà. Những người chăm lo cho cuốn sách được ra đời đều là phụ nữ. Layout là chị Ấu Tím (Ngô Đồng), kiên nhẫn và tận tụy; và Thi Hạnh. Dò chính tả, bản in là Từ Thụy và Bình Nguyên, bốn con mắt sáng như ánh đèn pha. Thu thập tiểu sử và hình ảnh là hai chị Phượng Các, Võ Thị Điềm Đạm. Chị Phượng Các đang ở bên Anh -chẳng biết bao giờ chị về lại Hoa Kỳ. Chị Ốc Hương Võ thị Điềm Đạm và Thi Hạnh - vui vẻ và có máu tiếu lâm (ưu điểm giống chị Vi Hoàng há!)- ở bên Na-Uy. Thi Hạnh là một trong những cây viết trẻ sẽ được Văn Đàn Đồng Tâm DQS (cánh tay nối dài của nhóm Sáng Tạo xưa) vinh danh trong Tuyển Tập 5 của văn đàn này. Từ Thụy, ít nói, lẳng lặng làm, ở Úc; Bình Nguyên, thẳng tính nhưng lại hay sợ người khác giận, ở Canada. Chị Ngô Đồng ở Bắc Cali và chị Vi Hoàng ở Nam Cali, đều là ở Mỹ (Hoa Kỳ). Chị Phượng Các, chị Y Nguyên (ở Pháp) và tôi (Tây Bắc Hoa Kỳ) đi mời các cây viết nữ quen biết viết bài. Thu bài, layout, xong mọi thứ đã sẵn sàng vào cuối tuần này để tuần tới chị Vi Hoàng đưa đi nhà in và sau hai tuần thì có sách phân phối đi khắp nơi. Chẳng ai thấy mặt ai, chỉ trừ chị Vi Hoàng gặp mặt chị Ấu Tím Ngô Đồng để lấy bản layout cuối cùng. Chúng tôi có một phòng ẩn (phòng ảo trong diễn đàn) để làm việc, that’s it! Sam than mấy tuần qua các chị trốn trong đó, làm ở ngoài forum vắng như chùa bà Đanh, bây giờ sách đã xong rồi, các chị phải ló mặt ra đùa giỡn bên ngoài đi chứ.
Có phải là kỹ thuật bây giờ đã quá kỳ diệu không? Có phải là phụ nữ Việt bây giờ cũng giỏi quá không? Chuyện gì cũng làm được! Vừa viết lách, vừa trình bày cuốn sách. Hi hi, ai đó sẽ bảo là mình không nên mèo khen mèo dài đuôi! Ui chao! Có cái đuôi đẹp mà không khen thì cũng ấm ức quá chớ. beerchug
Phượng Các
#1009 Posted : Sunday, November 5, 2006 4:59:26 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Hi hi, ai đó sẽ bảo là mình không nên mèo khen mèo dài đuôi! Ui chao! Có cái đuôi đẹp mà không khen thì cũng ấm ức quá chớ.

Khen đúng thì nói gì, nhưng nếu mà bị bốc thì mới ngại chứ. Nếu bây giờ mà ai bảo nhóm tác giả 30 này xứng đáng nhận giải văn chương Nobel thì chị cảm thấy ra sao? Big Smile

linhvang
#1010 Posted : Monday, November 6, 2006 2:33:43 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Có mà đào đất rồi chui xuống đó trốn. Đúng là nghèo mà ham! Chưa gì đã sợ như thế chứng tỏ là chị đang nghĩ tới...
Cứ như ông sư (hay thiền sư) trong truyện của thầy DQS. Big Smile

Phượng Các
#1011 Posted : Monday, November 6, 2006 2:43:51 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Nghĩ chớ sao không chị? Bây giờ nếu cuốn này trúng giải Nobel thì phải chia ra ba chục mạng thì mỗi người chỉ đủ dính răng! Thôi, thà là đừng trúng cho yên tâm cho rồi! Big Smile
linhvang
#1012 Posted : Monday, November 6, 2006 4:12:42 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Chắc lại phải nghĩ chuyện làm di chúc rồi, nếu lỡ sau này mình không còn..., có nhà xuất bản nào lại muốn tái bản, rồi lại phải đi kiếm con cháu của mình để trả tác quyền? Hì hì dĩ nhiên là không dám mơ Nobel. Big Smile
Phượng Các
#1013 Posted : Monday, November 6, 2006 9:41:05 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
thì cứ mơ đi chị ơi, mơ kiểu Mai Thảo:

Ta thấy hình ta những miếu đường
Tên ta sử chép cả ngàn chương

......
  • Vũ Thị Thiên Thư
    #1014 Posted : Monday, November 6, 2006 9:58:23 PM(UTC)
    Vũ Thị Thiên Thư

    Rank: Advanced Member

    Groups: Administrators
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 5,031
    Points: 2,424
    Woman
    Location: Thung Lũng Lá Rơi

    Thanks: 231 times
    Was thanked: 87 time(s) in 84 post(s)
    quote:
    Gởi bởi linhvang

    Chắc lại phải nghĩ chuyện làm di chúc rồi, nếu lỡ sau này mình không còn..., có nhà xuất bản nào lại muốn tái bản, rồi lại phải đi kiếm con cháu của mình để trả tác quyền? Hì hì dĩ nhiên là không dám mơ Nobel. Big Smile



    Chị Linh Vang
    có dám đốc xuí mình in sách riêng cho mình
    Rủi mai kia..con cháu mình tha hồ có tiến tác quyền hén !!
    Phượng Các
    #1015 Posted : Monday, November 6, 2006 11:50:41 PM(UTC)
    Phượng Các

    Rank: Advanced Member

    Groups: Administrators
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 18,432
    Points: 19,233
    Woman
    Location: Golden State, USA

    Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
    Làm đại đi hai chị ơi, in chừng 300 cuốn thôi.
    Phượng Các
    #1016 Posted : Thursday, November 9, 2006 12:54:44 AM(UTC)
    Phượng Các

    Rank: Advanced Member

    Groups: Administrators
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 18,432
    Points: 19,233
    Woman
    Location: Golden State, USA

    Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
    quote:
    Chị Phượng Các đang ở bên Anh -chẳng biết bao giờ chị về lại Hoa Kỳ.

    Sắp về rồi chị LV ơi, mà chị hỏi thăm chi vậy? Về hay không về thì cũng gặp nhau trên Net thôi chớ có gặp bên ngòai đâu mà hỏi thăm?

    Sương Lam
    #1017 Posted : Thursday, November 9, 2006 1:22:03 PM(UTC)
    Sương Lam

    Rank: Advanced Member

    Groups: Moderator
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 2,472
    Points: 333
    Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

    Thanks: 6 times
    Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
    quote:
    Gởi bởi Phượng Các

    quote:
    Chị Phượng Các đang ở bên Anh -chẳng biết bao giờ chị về lại Hoa Kỳ.

    Sắp về rồi chị LV ơi, mà chị hỏi thăm chi vậy? Về hay không về thì cũng gặp nhau trên Net thôi chớ có gặp bên ngòai đâu mà hỏi thăm?




    PC ui,
    Ừ, thì thấy PC đi lâu quá, LV nhớ nàng nên hỏi thăm vậy mà!Blush
    SL cũng thương cho nàng PC "thân gái dặm trường" nên cũng hỏi thăm luôn nèSmile
    LV ui,
    SL phải phục tài LV viết tùy bút hay thật!ApproveSmile Đọc tuỳ bút của LV, SL còn thấy LV "ngon lành" thật đấy vì đúng là "văn ôn võ luyện" nên LV viết dễ dàng như "ăn cơm sườn" vậy đó !SmileBig Smile
    SLRose
    Phượng Các
    #1018 Posted : Thursday, November 9, 2006 11:54:56 PM(UTC)
    Phượng Các

    Rank: Advanced Member

    Groups: Administrators
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 18,432
    Points: 19,233
    Woman
    Location: Golden State, USA

    Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
    quote:
    Gởi bởi Sương Lam
    PC ui,
    Ừ, thì thấy PC đi lâu quá, LV nhớ nàng nên hỏi thăm vậy mà!Blush
    SL cũng thương cho nàng PC "thân gái dặm trường" nên cũng hỏi thăm luôn nèSmile


    Chị ơi,
    Người nào thương em Wink thì mở cửa nhà cho em về ở ké đi Tongue, hiện em đang homeless nè! Black Eye
    linhvang
    #1019 Posted : Friday, November 10, 2006 8:46:20 AM(UTC)
    linhvang

    Rank: Advanced Member

    Groups: Moderator, Editors
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 4,933
    Points: 1,248
    Woman
    Location: University Place, Washington State, USA

    Thanks: 23 times
    Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
    Thứ năm, ngày chín, tháng mười một, năm 2006
    Tôi có bốn ngày nghỉ liên tục, chẳng khác nào bốn ngày của dịp Thanksgiving, nhưng khác ở chỗ là dịp nghỉ này bắt đầu ngày mai-thứ sáu-chứ không phải bắt đầu ngày thứ năm. Chiều ra về thấy nhẹ nhõm cả người! Trời lắc rắc mưa, xe buýt có sưởi chạy ấm áp, thoải mái, tôi lim dim suốt đoạn đường dài.
    Nghĩ tới việc sở mấy tuần qua bận rộn quá, vì vẫn thiếu hụt người, lại thêm có hai nhóm auditors tới thanh tra sổ sách. Một nhóm từ văn phòng thanh tra tiểu bang. Một nhóm độc lập từ bên ngoài, không phải thuộc tiểu bang. Hm! Tôi tưởng đã có cái special audit vào hai tháng trước do nhóm ngoài làm thì sẽ khỏi có cái audit thường niên vào tháng mười một như mọi năm. Ai dè vẫn phải có, và cũng đám cũ là một cô Tàu, một anh Tàu và một cô Mỹ.
    Jenice chẳng giúp được gì mấy vì cô đi họp liên miên, lại nữa, hình như ngồi với bọn tôi mà cô vẫn bỏ thì giờ cho cái đám nhân viên của cô ta, dù là đang có bà Kareen chịu trách nhiệm coi ngó cái đám ấy. Vẫn chưa thấy mướn người. Bao giờ thì bọn tôi sẽ có sếp mới đây? Jenice chỉ coi tạm trong tám tuần thôi. Hôm nọ, Karen không ngại mà cười nói nhỏ với tôi rằng, còn ngày nào Jenice coi tụi you thì tụi tao vui ngày ấy, Jenice canh giờ giấc kỹ lắm đó. Tôi đâu có biết cái vụ khó tánh này của Jenice, cứ thấy cô ta ra ngoài hút thuốc hoài. Cô ta canh người ta rồi ai canh cô ta đây?
    Mấy hôm trước, anh H bảo với Ng, tôi vừa đọc MGTTB của chị LV, đọc thích quá, tôi giới thiệu cho ông B, bảo đọc đi.
    Anh D mời họp mặt cuối tuần và nói với Ng là mời cả chị LV nữa, để nghe chị kể chuyện MGTTB.
    Tôi viết truyện ngắn cũng khá nhiều-mà xem chừng tôi nổi tiếng vì loạt tùy bút/nhật ký MGTTB này. Đặc biệt là dân của tiểu bang Xanh Mãi Ngàn Năm theo dõi đọc không đó chứ! Như hôm nọ EG nói, đang chờ đọc tiếp bài viết của chị. Ở xa thì như Doanh Doanh bên viet.no thỉnh thoảng vẫn vào viết “em nhớ MGTTB của chị lắm”, khi lâu lâu không thấy tôi đưa bài viết về trang web đó.
    Thú vị nhất là khi tôi với chị nttn ngẫu nhiên mà cùng đặt tên Xanh Mãi Ngàn Năm cho cái tiểu bang Washington của chúng tôi. Ai là người đầu tiên đã nghĩ ra cái từ này? Chị PC bảo hình như có cả EG (thi sĩ Cát Nhu) nữa đó, và chị đùa nói là cứ đưa bằng chứng ra xem ai đã sử dụng từ này trước thì người đó sẽ được credit.
    Chị nttn bảo:
    Không biết sao cái tên XanhMaiNganNam lại cứ ở trong đầu của mình hơn mười năm nay rồi, kỳ quá nhỉ!! Không có duyên gặp nhau sớm hơn (chỉ mới biết trang PNV 2 tháng nay), nếu quen trước chắc là đã tránh đặt tên cho Evergreen để khỏi "đụng" với LV hén.
    Linh Vang ơi vậy là mình thiệt là “chí lớn” gặp nhau đó nha. Bây giờ có dịp nói đến cái tên Một Góc Trời Tây Bắc thì lại “đụng” thêm một chuyện nữa đó. Số là khoảng 5 tháng trước, nttn và chị HXR muốn mở một trang web để cùng nhóm bạn bỏ bài vở lên đọc cho vui, và nttn đề nghị chọn tên MGTTB. Chị HXR thích lắm, định sẽ thực hiện như dự định. Nhưng khoảng 2 tháng trước đây, khi đi dạo nét, tình cờ nttn biết đươc trang web PNV nhờ vào một cái link của một trang web khác. nttn rủ chị HXR vào thăm khu vườn PNV, nhưng chị HXR là người khám phá ra cái tên MGTTB ở trang của LV trước và nói cho nttn biết, thế là nttn mới chạy vào thăm trang của LV thì mới biết có thêm 1 người cùng “chí lớn”. Vậy chắc là mình có …. nợ nần gì nhau đó nghe LV. Để coi mình nợ gì đây nha.

    Nghe có sự trùng hợp lạ lùng này, thật là thú vị!
    Biết đâu MGTTB sẽ outlive tôi chăng! Sau khi tôi “ra đi”, sẽ vẫn còn có nhiều người đi tìm đọc nó? Như loại sách journals, diaries hiện giờ rất được độc giả khắp nơi đón nhận, trong đó có tôi. Tôi biết có vài báo giấy và báo điện tử vẫn thường xuyên vào web nhà LV để rinh nó về đăng (hello, anh admin của www.vietnamlibrary.net). Có web đưa cả cái link của MGTTB bên PNV.
    Thân xác này sẽ ra đi, nhưng chữ nghĩa này sẽ ở lại. Hihihi…Big Smile
    linhvang
    #1020 Posted : Friday, November 10, 2006 12:30:03 PM(UTC)
    linhvang

    Rank: Advanced Member

    Groups: Moderator, Editors
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 4,933
    Points: 1,248
    Woman
    Location: University Place, Washington State, USA

    Thanks: 23 times
    Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
    quote:
    Gởi bởi linhvang


    Ra tranh ghế chánh án thì có Tam Bui, Bùi Thị Đăng-Tâm. Tôi biết Đăng-Tâm khi Đăng Tâm chỉ là cô bé bảy, tám tuổi. Là con gái út của bác Bùi Ngọc Lâm, trung tá QLVNCH, đã qua đời mười mấy năm trước. Thời mới qua Mỹ, bác Lâm (trai) hay nấu phở gà đãi bạn bè-lúc mà WA chưa có tiệm phở nào, cũng chưa có tiệm thực phẩm nào do người Việt làm chủ, người Việt phải mua mắm, muối ở mấy tiệm do người Hoa, người Phi làm chủ. Khi nấu đãi gia đình tôi, bác hay bảo ba tôi là phở của bác ngon nhất tiểu bang WA (bác trai tự nấu, chứ không phải bác gái nấu), ba tôi cười trả lời là nếu bác kêu ngon nhất nước Mỹ thì ba tôi cũng phải đồng ý theo vì có biết ai nấu phở nữa đâu.
    Tôi đoán Đăng Tâm có cơ hội trúng cử vì bao năm qua ĐT đã gánh vác công việc của một chánh án rồi. Tuổi trẻ tài cao!


    Kết quả tạm thời, tính đến ngày 11/10/06, bầu cử chức vụ Everett District Judge position 2.

    TAM BUI 15,946 votes 54.08%
    LORRIE TOWERS 13,425 votes 45.53%
    Users browsing this topic
    Guest (12)
    97 Pages«<4950515253>»
    Forum Jump  
    You cannot post new topics in this forum.
    You cannot reply to topics in this forum.
    You cannot delete your posts in this forum.
    You cannot edit your posts in this forum.
    You cannot create polls in this forum.
    You cannot vote in polls in this forum.