Rank: Advanced Member
Groups: Moderator, Editors Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 4,933 Points: 1,248 Location: University Place, Washington State, USA Thanks: 23 times Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
|
Chủ nhật, ngày 24, tháng chín, năm 2006 Nguyệt san Kỷ Nguyên Mới góp mặt cùng với những tờ báo văn học khác được sáu năm rồi. Nhớ năm nào hai bác Hà Bỉnh Trung qua chơi mặt Tây Bắc này mang theo số báo ra mắt, lúc đó hương vị bánh Trung Thu vẫn còn, lúc ra về, người cháu dâu của bác HBT còn tặng Ng và tôi hai cái. Thoáng chốc mà đã sáu năm! Bây giờ cũng đang là mùa Trung Thu, hôm qua đi chợ, tôi đã thấy bánh trung thu bày bán đầy dẫy; và cũng đang là lúc chuẩn bị số báo 73 - Kỷ Nguyên Mới bước qua năm thứ bảy. KNM vẫn là tờ báo nghèo –ban trị sự, ban biên tập vẫn đóng sức “chùa”-, nhưng lại có ông chủ nhiệm Nguyễn Đức Nam hào hoa phong nhã gửi báo đi tặng khắp nơi, nên KNM được nhiều người biết đến là nhờ vậy. Thỉnh thoảng, tôi nhận e-mails của bạn bè ở xa bảo “thấy” tôi ở báo Houston, ở Nam Cali,..., tôi ngẩn người vài giây rồi đọc tiếp cái e-mail mới biết, hóa ra là các bạn đang đọc bài vở của tôi trên tờ KNM. Hai thùng KNM mỗi tháng tôi nhận được, do chính chị nhà văn LTN chăm chỉ đi gửi, từ tiểu bang Virginia, vẫn được tôi tung ra ở những buổi văn nghệ của hai ba hội đồng hương nơi vùng Tây Bắc, được độc giả đón nhận nồng nhiệt. Lần nào sắp gây quỹ cho Hội Đồng Hương Quảng Nam-Đà Nẵng hay quỹ cho TPB cũng của QN-ĐN, chị nhà văn Phạm Đào Nguyên cũng gọi phôn dặn tôi, LV dành KNM cho chị để chị bán gây quỹ, đừng cho ai hết nghe. Chị đặt một cái bàn, bày KNM -những số báo cũ và mới, đoán là đôi khi có cả những cuốn sách tôi cho chị mượn mà không thấy chị trả?, hì hì-, và một thùng lạc quyên. Văn nghệ tan, tiệc tàn, mỗi lần nghe chị gọi vui vẻ cho biết xin được ba trăm, bốn trăm, chị thường nói, em biết không, các anh TPB ở vùng quê làm gì ra tiền, được một trăm Hội gửi về là mừng như trúng số, mình chịu khó đứng một chút mà giúp được vài anh, ai bỏ vào thùng bao nhiêu thì bỏ, nhưng có người bỏ cả trăm đô đó! tôi cũng thấy vui theo với chị. Giúp Hội có tiền gửi cho các anh, và những gì mình viết lại có người đọc, không vui sao được. Nhất là cứ nghĩ tới câu chuyện nghe chị Thiên kể, chị giúp Hội mang tiền đi giao nhân dịp chị về VN, có một người con của một anh TPB, cụt cả hai chân lên tới háng, lúc nhận tiền, đã lạy chị miết, từ cửa vào tới trong nhà, mà chị nói chị đâu có công cán gì. Chuyện chị kể, nghe thật cảm động. Báo văn học thì cứ nghèo thôi, nhưng ngày nào còn có các thân chủ quảng cáo thương tờ báo, độc giả thương mua báo, và ngày nào mà mình chưa mỏi mệt ngã gục thì chắc là cứ vui chơi viết lách giữ cho Kỷ Nguyên Mới sống vậy, phải không bác HBT và các anh, chị? Người xưa đã chẳng nói thế sao, nghề chơi cũng lắm công phu mà!
|