Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

97 Pages«<8687888990>»
Một góc trời Tây Bắc
linhvang
#1742 Posted : Sunday, October 27, 2013 10:04:41 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thỉnh thoảng LV vẫn gặp ông qua những lần sinh hoạt văn học. Mấy năm trước khi chị Bích Huyền lên chơi thì có đi ăn chung với nhau, vì chị BH là bạn thân của bác gái PH từ thời Trưng Vương. Cả chị Hồng Thủy cũng thân với hai chị này, mà chị HT là "phụ tá chủ bút" của LV ở tờ Kỷ Nguyên Mới.

Bác gái PH hồi trước lại làm gần chỗ của má của LV. Má LV khen bác gái PH rất dễ thương, không khách sáo.

Ông bà có đi dự đám cưới của LV hai mươi mấy năm về trước. Có làm cho LV với Ng một bài thơ nhân dịp đó. Cũng viết một bài đăng báo nữa.

Bác PH bây giờ cũng yếu rồi. Có một lần đi dự một RMS, LV thấy ông lên sân khấu mà phải có người dìu đi, nghe nói vừa bị đau chi đó (thường thì LV không dám hỏi chi tiết).
Phượng Các
#1743 Posted : Sunday, December 1, 2013 10:32:01 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Chị lv có avatar mới hén, cái khăn nhìn xa giống cái khăn rằn, lúc này mình lại thích khăn rằn, coi giống phụ nữ miền Nam\.
linhvang
#1744 Posted : Monday, December 2, 2013 12:06:37 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Khăn len quàng cho ấm cổ, vì mùa lạnh rồi. Cái khăn lên hình thấy nổi, tiếc là hình lại nhỏ, nên không thấy rõ. Hình mới chụp tuần rồi.
Phượng Các
#1745 Posted : Tuesday, December 3, 2013 9:07:22 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Nếu chị muốn thấy khuôn mặt thì chị cắt bớt phần dưới.
Phượng Các
#1746 Posted : Wednesday, November 19, 2014 7:35:51 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Vùng Seattle có vuờn Trung Hoa thiết kế theo phong cách Tứ Xuyên, chị LV có đi thăm chưa vậy?
linhvang
#1747 Posted : Wednesday, November 19, 2014 10:00:11 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Không biết và chưa từng nghe nói, chị PC ơi. Tên nó là gì, địa chỉ?
Phượng Các
#1748 Posted : Thursday, November 20, 2014 4:44:59 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Ở số
6000 16th Ave SW, Seattle, WA 98106
linhvang
#1749 Posted : Thursday, November 20, 2014 7:53:21 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Cảm ơn chị PC. Để khi nào trời nắng ráo, ấm áp, sẽ đi tìm thử.

Đúng là bụt nhà không thiêng, vì nhiều khi cứ đi những tận đâu đâu, mà ngay nơi mình ở lại mù mờ không biết. BigGrin
linhvang
#1750 Posted : Sunday, November 23, 2014 11:36:46 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Mối Tình Đau

Linh Vang
Dạo đó, cả MT và tôi cùng chưa lập gia đình nên có nhiều thì giờ gọi điện thoại cho nhau, nói chuyện “trên trời dưới đất”, mà phần nhiều là chuyện con gái, tình yêu, hò hẹn, để rồi cuối tháng, cùng bá thở trả tiền điện thoại, vì cell phones chưa ra đời, cho mình tha hồ gọi đi xa miễn phí như bây giờ.
Chúng tôi đều thích văn thơ, mê đọc sách báo. Tôi đã bắt đầu nhận ngân phiếu 40 đô của ông Hồ Anh chủ báo Văn Nghệ Tiền Phong cho mỗi cái truyện ngắn đăng trong Tiểu Thuyết Nguyệt San. Có tiền nhuận bút, tôi rủ MT đi ăn vặt, thường ở quán Thanh Vị, kêu cùng món: bún măng vịt và chè ba màu. MT không ăn được thịt bò, nên phở bắc, bún bò bị MT cho ra rìa!
Rồi MT đọc cho tôi nghe một bài thơ mới nàng vừa làm. Ngoài việc đọc sách báo nhiều, MT còn có tài là nhớ từng cốt truyện, tên tác giả, rồi cả chuyện đời sống bên ngoài của họ nữa. Hồi đầu khi khám phá ra điều này, tôi quá ngạc nhiên, vì nghĩ chỉ có mình là đụng thứ gì cũng đọc, lúc nào cũng có sách báo trên tay…biết nhiều thứ chuyện trên thế gian này!
Mỗi lần có dịp đi xuống Nam Cali chơi, tôi vẫn có thói quen lang thang trong mấy tiệm sách ở khu Bolsa rồi bao giờ cũng khiêng về rất nhiều sách tiếng Việt. MT cũng vậy.
Từ một dịp như thế, đang đứng lựa sách, thì MT gặp một chàng. Anh chàng bỗng dưng nói, tôi sẽ mua tặng cô sách của VP.
Cũng nói về mình là con trai út của nhà văn VP.
Chia tay. Trao đổi số điện thoại của nhau.
Theo đuổi hai năm trời bằng điện thoại viễn liên thì đâu phải chuyện dễ. Trong một lá thư gửi cho MT, Ph viết anh thương MT cuồng si, sự cuồng si đến nỗi cha mẹ anh cho là ngu dại, cha mẹ buồn phiền, nhưng anh mặc kệ, anh sống cho anh chứ không phải sống cho người khác. Anh cảm thấy rất nhẹ nhõm khi em bằng lòng lấy anh, đã nói yes, năn nỉ em nói yes còn khó hơn học thi bằng tiến sĩ! Em là lẽ sống của anh. Cha mẹ già rồi sẽ chết, không có em thì anh sẽ sống với ai đây?
MT cao ráo, mắt to, biết cách ăn diện, nói năng ngọt ngào lắm, giọng Bắc thỏ thẻ cứ Ph à, làm sao mà Ph không mê cho được!
Ph không thấp lắm nhưng vì đứng ngang MT, có lẽ một phần MT mang giày cao, nên vẫn bị MT cho là Ph …lùn!
Ph gốc người Trung mà nói giọng Bắc – là điều bạn bè của MT không hiểu được.

Bà VP lo cho con hết mình - ông bà lặn lội từ tiểu bang California lên tiểu bang Washington hỏi vợ cho con. Đặt heo quay, gói 200 phần quà, nhà gái đòi 100 phần, nghĩ sao Ph lại muốn đi 200 phần. Hai mẹ con lụi cụi gói quà. Ph không biết nên mua hộp bánh lớn, hộp trà cũng lớn gấp đôi loại người ta hay đi, lớn thì khó gói, vậy mà mẹ chàng gói đẹp lắm, lúc chia cho …gần cả nhà thờ Tin Lành, ai cũng khen gói khéo quá.
Bà VP, người mập mà, tròn trịa, nước da trắng trẻo, giọng nói vẫn còn Bình Định đặc sệt dù sinh sống ở trong Saigon mấy chục năm.
Tôi cùng quê với ông bà VP. Hồi ở Quy Nhơn, nhà ông bà với nhà ba má tôi ở trên cùng một con đường, mà thời đó còn mang tên Cường Để. Nghe nói thân phụ của bà có thời làm hiệu trưởng trường trung học Cường Để?
Vì ở cùng xóm nên không chừng Ph và tôi cùng đi học trường tiểu học Nguyễn Huệ - mà không biết nhau?
Có lần tôi hù MT, về làm dâu người Trung, vụng về là không được đâu đó, mẹ chồng Trung khúc mắc khó chịu lắm. Lúc dọa như vậy thì tôi chưa có dịp gặp bà, chỉ nghĩ vì bà là người Trung thế thôi, dù không hẳn bà mẹ chồng Trung nào cũng khúc mắc khó chịu. Ở thành phố lớn nhiều năm thì hẳn bà cởi mở hơn nhiều. Bữa đám hỏi, bà nhìn phúc hậu, son phấn nhẹ nhàng, lấy sự tự nhiên làm căn bản, tóc uốn ngắn, cười nói nhỏ nhẹ. Lúc đeo hoa tai cho cô dâu tương lai, tay của bà cứ run run vì cảm động, không xỏ ngay được. Để đỡ ngượng, bà cười rồi hiền từ nói:
“Có hai dâu đầu rồi mà vẫn run…”
Thời gian đó, hai người con trai lớn đều là bác sĩ, đã có vợ cũng là bác sĩ, vẫn còn kẹt lại ở Việt Nam.
Mọi người cười xòa. Ông bố văn sĩ ít nói hơn, ông nói nhiều bằng văn chương chữ nghĩa rồi. Da mặt ông căng, người còn khỏe mạnh lắm, vì năm đó ông mới ngoài 60. So với hồi mới qua, ở vùng lạnh lẽo tiểu bang Minnesota, thì hiện giờ khá hơn nhiều, Cali ấm áp, công ăn việc làm, nhà cửa ổn định, ông đã cầm bút trở lại.

Xứ này, có tiền của, bằng cấp, giốp ngon, nhà cao cửa rộng mà đi hỏi vợ vẫn khó quá. Con trai tuổi Mùi sao lại lận đận đến thế? Con trai Trung chỉ biết ăn học, cặm cụi lo sự nghiệp, nên khi thảy vào đời, bị người ta đá như trái banh lông, vậy sao?
Hôm đám hỏi, Ph trách cứ MT là em chỉ ham vui với bạn bè em, bỏ anh ngồi một mình. Mẹ Ph cũng trách mẹ MT, làm MT không vui. MT giận, trả lời, anh với em là một, đáng lẽ anh cũng phải phụ với em tiếp khách chứ, sao lại trách cứ.
Nhưng sau này MT cũng nhận ra: sao lúc anh ra về mà mình không chút bịn rịn? Mình có thương anh không?
Lái xe lên Seattle và lái xe về lại Cali – tiễn nhau không có được một nụ hôn!
Ph gọi MT mỗi tối – đã là một thói quen, đã là một thú vui trông đợi trong ngày. Để nghe giọng nhõng nhẽo của em, để nghe tiếng em cười, em đang đem đến cho anh một nguồn vui vô bờ mà ở tuổi 35 anh mới tìm thấy. Anh làm gì cũng nhớ tới em. Bỏ áo quần dơ vào máy giặt, cũng nhớ tới em! Đi công tác xa, qua nhiều nước, cũng nhớ tới em!
Đã may Áo Cưới Mệnh Phụ Phu Nhân – áo gấm màu hồng, khăn màu hồng, áo rộng màu xanh dương, trông trẻ trung, nhưng mẹ chồng cứ khăng khăng dặn phải có Áo Cưới Hoàng Hậu áo đỏ, khăn vàng, áo rộng trắng. MT cười lắc đầu, thôi cứ chiều bà già cho vui cửa vui nhà, dù là đám cưới của mình, cũng muốn làm một cái gì thay đổi, chứ ai làm sao thì mình làm vậy, chán chết!
Bạn bè ai cũng biết Ph yêu MT say đắm – một tiến sĩ có giốp ngon, nhà cao cửa rộng với một cô gái chưa xong bằng đại học, làm ba cọc ba đồng ở một trung tâm y tế, nhưng lại thích văn thơ, thời trang, ăn diện, hồn nhiên, (vụng về, ham chơi như MT vẫn nói về chính mình như vậy). Ph lúc nào cũng nghiêm nghị, hay phê bình, mọi việc phải hoàn hảo, Ph khó khăn cả với chính chàng. Ph nói, anh rất mừng vì đã gặp một người yêu, người vợ tương lai lý tưởng hoàn hảo như em. Nhưng MT biết mình không như Ph mong đợi, nàng vụng về, ham chơi mà! Câu nói với những chữ lý tưởng, hoàn hảo cứ nhắc tới lập lui hoài làm nàng lúng túng. Sống thật, không kiểu cách, nàng không thể để uốn nắn thành một mẫu người như Ph mong muốn.
MT bắt đầu suy nghĩ, đắn đo. Ph thích mẫu người như MT, thời trang, thể thao, âm nhạc, văn thơ; nhưng chính Ph lại không phải loại người này. Ph không biết một chút gì về âm nhạc, về văn thơ, không quan tâm về áo quần, không chơi thể thao. Lấy Ph, đời sống vật chất bảo đảm, nhưng đời sống tinh thần nghèo nàn, MT sẽ cô đơn, không người tâm sự, chia sẻ. Cành hồng, tiếng chim, sóng biển,…MT cần những thứ này để tô điểm cuộc đời.
Ph hãnh diện về bằng cấp của chàng. MT học dở dang (vì cái ngành thiết kế thời trang nàng muốn theo học thì năm đó vì thiếu hụt ngân sách nên trường đã dẹp), nàng nghĩ, bằng cấp cao thì quí, nhưng mức độ thành công ở đời đâu phải chỉ nhờ bằng cấp. Ai chẳng biết là Ph học giỏi, Ph có bằng tiến sĩ, nhưng Ph thua những người có bằng tiến sĩ khác và những người không có bằng là Ph chẳng biết gì về đời. Ph không có bạn bè, không biết xã giao. Cù lần, nói một là một, không thích nói đùa. Có lần MT đùa về tấm hình của Ph, nói, cái hình này mặt như cái bánh bao, mẹ Ph đá chân MT dưới bàn ăn, nháy mắt để MT thôi chọc. Mặt Ph hầm hầm bỏ lên nhà trên. Ph đi rồi, bà nói nhỏ: “Con à, con trai nó chụp hình đâu có bao giờ ăn ảnh. Con đừng có nói như vậy, nó buồn, tội nó, con!”
MT chưng hửng, ở nhà tụi MT vẫn đùa như thế này mà có ai dỗi hờn đâu, MT đã quen tếu lâm. Lấy nhau về rồi làm sao tránh chuyện hiểu lầm. Chỉ có một thằng con trai ở bên Mỹ này nên mẹ Ph cưng Ph lắm, như người ta hay nói, cưng con như trứng mỏng. Bà để ý từng ly từng tý, có khi hỏi:
“Con với Ph giận chuyện gì vậy? Nó không được vui, con!”
Thương con nên bà lại hối MT:
“Má mới sắm được cái áo đẹp lắm. Má hy vọng là đám cưới hai con, má mặc thôi.”

Nhưng rồi…dấu hiệu đã thấy rõ, dù người hỏi có khi vô tình:
“Nhẫn đâu?”
MT trả lời tỉnh bơ:
“Không đeo được, tại dạo này MT gầy quá, cái nhẫn mang bị lỏng rồi!”
Chỉ mới đính hôn chừng nửa năm thì MT trả nhẫn (cả cái thẻ tín dụng mà chàng đưa cho kêu nàng xài nữa chứ!), từ hôn!
Cha mẹ khổ vì con. Con làm mà mẹ gánh! Chịu ai thì bà gả, chớ đâu phải bà ép uổng gì. Cũng làm đám hỏi đàng hoàng, mời cả Hội thánh Tin lành, có mục sư đứng ra làm lễ, giờ lại nói không làm đám cưới nữa, hai đứa không hợp nhau.
“Để con gởi nhẫn lại cho Ph, gởi bảo đảm được rồi.”
Người mẹ nghe mà giận tái mặt:
“Người ta là người lớn, tao phải tự đem đi trả và thưa đàng hoàng, rồi cũng phải hoàn tiền làm lễ hỏi nữa chứ.”
Mẹ MT bay xuống Cali - năm đó bố của MT còn ở bên VN, ông là sĩ quan cao cấp của VNCH, sau 75, bị kẹt lại, phải đi học tập cải tạo.
Chuyến đi là để trả chiếc nhẫn đính hôn hột xoàn, đôi bông tai cũng bằng kim cương mà hôm lễ hỏi mẹ Ph đã run run lúng túng một hồi mới đeo vào tai MT được, chiếc vòng cẩm thạch, chuỗi vàng tây nhiều sợi…và …cái visa. Thật ngượng ngùng cho cả hai bên.
Mẹ Ph làm cơm đãi mẹ MT. Mẹ Ph nói:
“Nhà tôi và tôi quí bác lắm. Thôi! Chuyện tụi nhỏ không thành thì cũng xin giữ tình bạn bè giữa hai nhà, thời buổi này mọi việc tùy tụi nhỏ thương ai thì mình chịu, chớ biết sao! Cứ coi là mình chẳng có duyên nợ làm sui gia..Dù sao được quen biết bác ở tận trên ấy thì ông nhà tôi và tôi cũng vui.”
Mẹ Ph từng khen vùng Tây Bắc thời tiết dễ chịu quá, vì bà lên làm đám hỏi cho con trúng vào mùa hè nên được thấy màu xanh mát mắt của Seattle. Bầu trời xanh, biển vịnh sông hồ xanh, cây cỏ xanh. Tiểu bang xanh mãi ngàn năm (evergreen state). Bữa đó, bà nói, lên tới đây là tôi thấy dễ chịu ngay, ở dưới Los khí hậu ô nhiễm quá.
Bây giờ, mẹ Ph nói bao giờ nghỉ mát thì lại lên Seattle thăm mẹ MT.
Hai bà mẹ hứa với nhau sẽ liên lạc đều, tuy cả hai hẳn đều nghĩ, để làm gì, chẳng qua là cho có chuyện để nói qua loa đỡ ngượng vào lúc này.
Tiền phí tổn lễ hỏi, mẹ Ph xua tay không lấy. Đâu có bao nhiêu bác. Biết là mẹ của MT còn ái ngại, mẹ Ph siết chặt tay mẹ MT ra điều thông cảm. Bác đừng ngại!
*
Sống hết mình cho chính mình, chứ không sống chỉ vì cái giá trị bằng cấp của người khác, để dư luận trầm trồ là mình may mắn quá, lấy được chồng trí thức, giàu có.
Nhưng Ph vẫn cứ níu kéo, mềm yếu, khóc lóc như một đứa con nít. Làm con trai mà khóc, Ph phải thương MT kinh khủng lắm?
MT cũng buồn. Phải chi, phải chi, MT giúp được Ph.
Lâu lâu Ph lại gọi phôn hỏi thăm.
MT lại nói, mình không nên nói chuyện nữa.
Nàng không muốn gieo nơi đầu Ph chút hy vọng nào, để Ph không hiểu lầm là nàng vẫn còn thương, nên còn nói chuyện. Đúng ra, nàng có cố gắng mà vẫn không thương. Tại không thương nên không thấy nhớ nhung. Dứt khoát để Ph còn tìm người khác, chứ dính líu với nhau rồi lại làm khổ nhau.
Hai đứa không hợp nhau. Mà mỗi lần MT than với Ph như vậy thì Ph lại hứa sẽ cố gắng sửa đổi. Mà tính người thì làm sao thay đổi được hả Ph? Em sẽ không được hạnh phúc vì lấy một người mà phải thay đổi tính tình, sở thích của mình. Cũng như Ph phải là Ph thì Ph mới thấy hạnh phúc được.
“Lạy Chúa, hãy cho con biết là con đã có một quyết định sáng suốt – mà sẽ không làm khổ ai, và chính mình sau này cũng không hối hận!”
Chuyện tình cảm thật khó nói. Mỗi lần gọi là mỗi lần khổ, vậy mà Ph vẫn gọi. Ph vẫn khóc trong phôn, T, anh còn thương em, anh không thể thương ai khác được.
Bây giờ, mỗi tối trở về căn nhà trống trải, anh cảm thấy cô đơn, nỗi chán chường thật to lớn. Ngày trước còn ngó ngàng tới cái vườn rộng, giờ phải thuê người cắt cỏ.
Không ai định giá thấp tình yêu. Nửa đời người mới biết yêu, chừng mất tình yêu, chàng chới với.
MT cũng sợ, nhỡ vì T mà Ph kết thúc đời Ph! Nhưng rồi MT cũng tự bào chữa, tại lâu nay Ph chỉ lo ăn học rồi chăm chỉ làm việc, chứ không phải khờ đâu, thiếu gì đám trẻ đẹp, lại có bằng cấp nữa. Mọi việc theo thời gian rồi sẽ quên được, Ph sẽ có hạnh phúc.
Giọng Ph rất buồn bã, hỏi, không biết có bao giờ trong đời, mình sẽ còn gặp nhau một lần nữa?
*
Người mẹ khuyên con trai:
“Thôi cũng đừng buồn, con à. Để từ từ rồi tìm con khác. Cái con này, thật má không ưa nó mấy. Chỉ ăn tiêu hoang phí, không nghề ngỗng gì, không biết giá trị đồng tiền, thứ ấy rước về rồi lại phá của của con thôi. Má nhìn là biết chớ, mà hồi đó không có ai, thấy con chịu nên má cũng chịu.”
Thấy mẹ mình nói quá đáng, Ph không bằng lòng. Bà vốn không ưa Ph lấy vợ ở xa nên cứ nói ra, chứ MT không phải là loại người lợi dụng. Ph từng nài nỉ MT cứ lấy visa của chàng mà dùng nhưng ép quá thì nàng cất đó, không đụng tới. Nàng cũng không thích lấy những quà cáp đắt tiền chàng gởi. Nàng cằn nhằn, anh cứ mua bậy bạ những thứ em không cần.
Nàng có tiêu xài, có vậy thì nàng mới theo kịp thời trang được, mà cũng vì vậy mà chàng mê nàng, nhưng đó là đồng tiền do nàng kiếm lấy.
“Hai cô con gái bác sĩ C đứa nào cũng ngoan ngoãn, dễ thương, má không hiểu sao con không chịu. Tụi nó còn có bằng cấp, nghề nghiệp vững chắc. Con bằng lòng thì hôm nào má lại mời gia đình đó lại nhà ăn uống chơi cho con tìm hiểu.”
“Má à,…Má cứ để từ từ.”
Ph tìm kế hoãn binh, nói như vậy để khỏi làm mẹ buồn, chứ trong bụng chàng nghĩ, đời nào mình thèm gặp mặt hai cô con gái nhà đó. Họ ương ngạnh, phách lối, đẹp ở đâu không thấy, chỉ thấy vô duyên. Họ mê bằng cấp tiến sĩ của mình thì có!
Tháng 12, trời Seattle gió buốt, mưa dầm, lạnh lẽo. Đêm Long Beach, nơi Ph ở, có bao giờ gió lạnh thế đâu mà Ph cảm thấy lòng mình lạnh ngắt.
Rồi… MT đi lấy chồng (cũng đi về hướng Cali, thế là MT và Ph cùng thở một buồng không khí!). Thế là không còn hy vọng gì thuyết phục MT trở lại với chàng nữa! Nhưng Ph vẫn còn yêu MT quá, vẫn gửi quà cho MT là một cái money order (lệnh phiếu) một ngàn đồng - khác với check (ngân phiếu), money order coi như là tiền mặt rồi.

*
…Hai mươi lăm năm sau… Những bài viết của TT, tức là ĐTP, giọng điệu bồi bút CSVN, trong đó có một bài chàng “đấu tố” cả ông bố của chàng, nhà văn VP nổi tiếng của miền Nam, về chuyện chống cộng của ông, khiến giới làm văn học ở hải ngoại phẫn nộ. Dù thời quen MT, Ph rất hãnh diện về bố, đến nỗi những bài viết nào về ông hay phỏng vấn ông, Ph đều cắt ra và cẩn thận cất giữ, để rồi khoe với MT cùng với những chứng nhận thành tích học hành xuất sắc của mình!
Người ta đọc qua cái website của Ph để tìm hiểu thêm. Thì ra năm 1991 (hơn một năm sau khi bị từ hôn), Ph không còn hành nghề từ cái ngành đã học và đã lấy được bằng tiến sĩ, vì Ph kêu là không còn thấy thích hợp. Con người khoa học khô khan ngày nào lại xoay qua viết văn, làm thơ!
Cho tới bây giờ, năm 2014, Ph vẫn là một người sống cô đơn, ít giao thiệp với ai, không bạn bè, và vẫn…độc thân (thường xuyên về VN lang thang làm tây ba lô!).

Biết đâu …biết đâu…tất cả…cũng chỉ vì một mối tình duy nhất đã không thành?

Linh Vang
1 user thanked linhvang for this useful post.
xv05 on 11/25/2014(UTC)
ngodong
#1751 Posted : Monday, November 24, 2014 7:39:26 AM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,437
Points: 1,167
Woman

Thanks: 85 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Lâu ghê à nha Linh Vang - hay quá .
linhvang
#1752 Posted : Monday, November 24, 2014 8:49:59 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Người thật, chuyện thật, không phải truyện. Chị Ngô Đồng có biết LV viết về ai không nè?
Phượng Các
#1753 Posted : Tuesday, November 25, 2014 12:20:03 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Nguời chồng của MT là nguời Nam chắc? BigGrin
linhvang
#1754 Posted : Tuesday, November 25, 2014 5:35:13 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Là người Bắc, chị PC.
Binh Nguyen
#1755 Posted : Tuesday, November 25, 2014 10:08:00 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
Em có thể đoán chị LV viết về ai. Cái anh chàng Ph đó, nếu em là MT, em cũng... bỏ, cô ấy đã quyết định sáng suốt! Tính tình như vậy, bị bồ bỏ là phải rồi, nếu cô MT thấy được anh ta phản cha anh ta như bây giờ, cô ấy sẽ rất mừng vì cô ấy đã không ham cái bằng BS và dứt khoát bỏ con người ấy! Đôí với cha còn vậy thì đối với vợ cũng sẽ chẳng ra gì. Mà đàn ông gì mà cứ khóc tới, khóc lui là không có đàn ông tính tí nào. Shame on you Lâu lắm mới có truyện (à không, chuyện thật để đọc), hay lắm, cám ơn chị Linh Vang. Rose

BN.
xv05
#1756 Posted : Tuesday, November 25, 2014 3:53:16 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Hay quá.
Em cũng biết ông Ph ấy là ai, nhg khg biết MT là ai chị Linh Vang à!
linhvang
#1757 Posted : Tuesday, November 25, 2014 7:15:17 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
BN,
Đâu chỉ là BS, là bằng tiến sĩ PhD đấy - thấy nhiều người còn gọi anh ta là khoa học gia!
Tại vì yêu quá, mới khóc chứ, kể gì đàn ông con trai hay đàn bà con gái. BigGrin

XV,
MT là bạn của chị LV.


1 user thanked linhvang for this useful post.
xv05 on 11/25/2014(UTC)
Phượng Các
#1759 Posted : Tuesday, November 25, 2014 9:18:38 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Mò trong Net ra cái bài của ông Phúc viết về ông Võ Phiến, thiệt bàng hoàng như bom nổ. Bài chị Linh Vang cũng là một trái bom khác. Kỳ này chắc chị nổi lên như cồn đó nha. Bạn chị biết chưa?

Tội nghiệp quá, lại thêm một nguời giống nhà thơ thời trung cổ: Dante, chỉ mới gặp lần đầu mà rơi vào luới tình khủng khiếp.
linhvang
#1760 Posted : Tuesday, November 25, 2014 9:31:50 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
LV vừa vào bắt ngay cái con chí mà Bình Nguyên đã thấy, vì sợ lỡ ai bê cái bài ra chỗ công chúng...hihi.
Thank you em!

Chị PC,
Bao nhiêu bài viết về ĐTP, chưa thấy ai nhắc tới chuyện này, nên chắc bài này sẽ là trái bom thôi. BigGrin
LV cũng ngại khi phải nhắc tới MT vì là chuyện riêng tư lâu rồi.
xv05
#1758 Posted : Tuesday, November 25, 2014 10:16:21 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Originally Posted by: linhvang Go to Quoted Post

Tại vì yêu quá, mới khóc chứ, kể gì đàn ông con trai hay đàn bà con gái. BigGrin

Tình yêu của ông này đặc biệt, cũng đáng ngưỡng mộ lắm á.
linhvang
#1761 Posted : Tuesday, November 25, 2014 10:52:39 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
XV,
Khi người mình yêu bỏ đi lấy chồng..., anh ta còn (cao thượng?) gửi money order 1000 đô làm quà cưới, cũng đáng ngưỡng mộ nữa chứ!
Chị không nhớ MT có nhận tiền đó không, bởi vì đằng nào nhà băng bên anh ta cũng đã lấy tiền của anh ta rồi! Đâu phải như check, nếu từ chối không lấy thì đừng đem cash, xé cái check là xong.
Có thể là MT đã gửi trả cái money order đó? 25 năm rồi! 1/4 thế kỷ rồi, làm sao chị nhớ hết chứ! BigGrin
Users browsing this topic
Guest (26)
97 Pages«<8687888990>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.