Thứ bảy, ngày 25, tháng hai, năm 2006
Mấy hôm trước, có một cặp vợ chồng già là khách thường xuyên của thư viện, đem vào tặng cho nhân viên thư viện một giỏ quà thật bự có bọc giấy kiếng màu đỏ. Tôi thấy bà Maureen, part-time librarian, đang mở ra coi. Tôi nhìn thoáng, chẳng để ý mấy, vội vã đi làm công việc của mình.
Bữa nay, vào phòng ăn, thấy cái giỏ quà đã lưng, còn vài bịch chips, snacks, bịch kẹo, những gói café, những gói trà, năm sáu bao giấy chùi tay-loại khổ nhỏ để tiện bỏ trong xách tay-, những bịch giấy nước trái cây, và một lô cái bao màu đỏ cỡ bao thư lì xì, bằng nỉ với chữ Wish trên đó-với nhiều thích thú, tôi đã nhận ra...
Bà Alexa, sếp của sếp tôi, cười bảo tôi muốn quà gì thì cứ lấy đi, ai cũng chọn lấy hết rồi, chỉ còn you thôi. Alexa rất tốt, bà là người đã mướn tôi vào làm thư viện hơn mười năm trước. Nhớ hồi đó, bà cứ dặn chừng tôi là đừng quên lấy 15 phút nghỉ giải lao. Cứ như là bà lo mình ham làm rồi thiệt thòi cho mình!
Thế là tôi lấy hai cái bao màu đỏ, sau khi đã mở ra xem cái gift card Starbucks đã bỏ trong đó có giá trị bao nhiêu. Rụt rè nghĩ, hai bao cũng đủ rồi, còn ba bao, biết đâu còn có người muốn lấy, mình lấy hết, tham lam quá, thấy cũng kỳ? Bà Alexa lại nói, Steve với Mary tốt quá há, à, you thích mấy cái bao đỏ đó à, sao không lấy hết đi!
Well, nếu sếp đã bảo như vậy thì mình làm bộ chi nữa chứ? Mà không biết sếp và những người kia có biết cái gì trong những cái bao đỏ đó không? Hay có thấy mà chê? Gift cards là tiền rồi, chỉ việc tới mấy cái cửa tiệm Starbucks mà kêu thôi, họ có biết vậy không? Dù có không uống café thì cũng còn có những món bánh trái, nước ngọt khác để kêu mà. Tôi thắc mắc lắm, nhưng lại không dám hỏi Alexa hay người nào. Thôi! lẳng lặng bỏ túi cho được việc!
Tôi cảm thấy như ...đi đường...lượm được tiền (những lần được hên như thế này, tôi hay cười bảo Ng, “buồn ngủ gặp chiếu manh”), nên chiều ra về, ghé Starbucks, rút ra một cạc (card), kêu một ly mocha và một cái butter croissant. Cô bé tính tiền trả lại cái cạc, nói, trong cạc, you còn...Tôi lấy cái cạc bỏ vào túi quần, nói, cảm ơn.