Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

42 Pages«<2829303132>»
Phim lẻ
xv05
#582 Posted : Wednesday, July 23, 2014 4:20:07 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Không biết anh Nguyen có hiểu chữ "táo" của em khg? Chớ cùng là Hồi giáo nhg khác hệ phái là ném búa xua luôn á, mình tới đó lỡ xui thì oan mạng.
nguyen1
#583 Posted : Thursday, July 24, 2014 11:44:01 AM(UTC)
nguyen1

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/23/2013(UTC)
Posts: 1,091
Points: 3,294

Was thanked: 104 time(s) in 92 post(s)



Hình như Ai cập không bị ném táo, ném cà na nhưng có bất an về chính trị và lâu rồi đọc báo thấy có bắt cóc đòi tiền chuộc như tôi đã viết ở trên. Nhưng tôi không gặp mấy chuyện này, tôi đến trước các cuộc biểu tình bột phát vài tháng. Chỉ có 1 lần đi tours bị người hướng dẫn ăn gian mua cho vé xe hạng bét vào ngày chót!


1 user thanked nguyen1 for this useful post.
xv05 on 7/24/2014(UTC)
xv05
#584 Posted : Thursday, July 24, 2014 9:00:26 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Originally Posted by: nguyen1 Go to Quoted Post



Hình như Ai cập không bị ném táo, ném cà na



hi hi

Khg biết còn nơi nào a Nguyen chưa đi? A, Nam Cực?
Phượng Các
#585 Posted : Sunday, August 3, 2014 2:36:22 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Một số post bàn về máy ảnh đuợc dời sang đây:

http://forum.phunuviet.o...x?find=unread#post134509
xv05
#586 Posted : Sunday, August 3, 2014 7:46:22 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Chị PC dời luôn câu trả lời của anh Nguyen cho em hí.

Originally Posted by: nguyen1 Go to Quoted Post



Đúng quá! Nam Cực cũng như Bắc Cực tôi chưa đi và chắc cũng chẳng bao giờ đi được!

Phượng Các
#587 Posted : Monday, August 4, 2014 8:31:08 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)


Barbara (2012)

Phim Đức, phụ đề tiếng Anh

Bối cảnh phim là ở Đông Đức vào đầu thập niên 80, một nữ bác sĩ đang tìm cách để vuợt biên đi ra khỏi chế độ CS
Coi phim này mà nghĩ đến cái thời miền Nam sống duới chế độ CS và "cái cột đèn cũng muốn bỏ đi".
Phượng Các
#588 Posted : Thursday, August 14, 2014 8:31:48 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)


Redwood Highway (2013)

Shirley Knight

Một phụ nữ cao niên đang ở trong viện duỡng lão nhưng hăng hái tập thể dục bằng cách đi bộ; bà có vẻ không chịu đuợc đời sống èo ọt trong đó. Đám cuới cháu ngoại ở cách đó 80 dặm, bà quyết định đeo ba lô lên đuờng truớc đó mấy ngày, "chuớng khí" không để cho con cháu đến đón. Trên đuờng đi, có khi bà phải dừng lại ngủ trong rừng, hoặc được những nguời tốt bụng giúp đỡ cho ngủ nhờ, hoặc một ông già có tiềm năng trở thành boyfriend cho muợn cần câu để tự câu cá ăn; và cũng có khi lâm vào tình cảnh nguy hiểm là suýt bị cuớp bóc và hãm hiếp bởi một gã lông bông nghiện ngập.
Phim phi thực tế khi cho bà mang ba lô thì nhỏ mà lúc ngủ lại trong rừng lại có đủ đồ nấu nuớng, túi ngủ, mền v..v...

Có ngu mới làm theo cái trò này, nhưng phim cho thấy các rừng cây hồng mộc xanh và đẹp của con đuờng Redwood Highway của Oregon. Và niềm cay đắng cho những nguời già bị con cháu đem bỏ vào viện duỡng lão trong khi "nhân lão tâm bất lão".Nhân loại giải quyết hết vấn đề này thì lại có vấn đề khác nảy sinh. Đời là bể khổ!
Phượng Các
#589 Posted : Wednesday, August 20, 2014 3:14:26 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)


Outsourced (2006)

Phim hài, cho nguời xem thấy sự khác biệt về văn hoá Tây phuơng và Ấn độ, kinh nghiệm của một nguời Mỹ đuợc sang Bombay làm việc. Thực tế là nhiều công ty Hoa Kỳ đã muớn các nhân viên tại Ấn làm các công việc trả lời khách hàng qua điện thoại với giá nhân công rẻ so với việc trả luơng cho lao động tại chính quốc. Nhiều nguời tại Mỹ thất nghiệp cũng do sáng kiến này của các doanh nghiệp. Nhưng thật ra thì nguời làm phim cũng khá nhẹ nhàng, không tạo cho khán giả Mỹ cái nhìn bất thiện cảm về các khác biệt văn hoá đó. Rất nhiều nguời không dám đi du lịch Ấn độ vì sợ cái nghèo, mất vệ sinh ở đó, thậm chí là đi hành huơng các di tích Phật giáo.

Tôi thấy nam tài tử chính đuợc chọn rất thích hợp, diễn xuất phù hợp thực tế, đó cũng là điểm son của Hollywood.
Phượng Các
#590 Posted : Wednesday, August 27, 2014 1:52:46 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)


The Station Agent (2003)

Peter Dinklage, Patricia Clarkson

Vai chánh là một nguời lùn, chàng thích thú về xe lửa và đuờng sắt. Sau khi cửa tiệm chàng làm việc bị thanh lý vì nguời chủ bị chết bất ngờ, chàng đuợc thừa kế một căn nhà nhỏ vốn là một cái ga xe lửa từ nguời chủ-bạn này ở Newfoundland, New Jersey, một nơi hẻo lánh, quê mùa. Lui về sống ẩn dật tại đây, với mặc cảm không giống ai, Nhưng cũng có nguời muốn làm bạn với chàng, một anh chàng Cuba bán cà phê trên xe truck, một bé gái da đen, một phụ nữ da trắng đang đau khổ vì mất đứa con trai độc nhất mà lại đang tình trạng ly thân, một cô gái làm việc ở một thư viện của thị trấn. Họ từ từ đưa chàng hoà nhập vào cuộc sống của cộng đồng, tuy không phải là không có những khó khăn từ vài nguời vô ý thức. Diễn tiến cho thấy chàng nảy nở tình yêu với nguời phụ nữ da trắng, nhưng có thể nàng chỉ tìm bạn bè cho đỡ quạnh hiu với chàng và anh chàng Cuba. Rốt cuộc họ chỉ là bạn (ít nhất là cảnh cuối cùng cho thấy như thế).

Thuờng thì với nguời bình thuờng như phần đông chúng ta, nguời lùn là coi như bị gạt ra bên lề sự chọn lựa yêu đuơng hay hôn nhân, nhưng ta không biết là họ cũng có những khao khát ham muốn y như mọi nguời. Phim này có thể gợi cho ta niềm cảm thông với khao khát ấy chăng?

Ngoài đời thật tài tử Dinklate có vợ có con, nhưng trong phim chàng vẫn chưa đuợc chấp nhận như một chọn lựa cho một nguời phụ nữ bình thuờng. Nếu chỉ xấu xí như The Beast có thể còn đuợc vớt vát chút nào, nhưng với một nhân dạng ngắn lùn như thế, thật cũng khó cho một chọn lựa lứa đôi. Nguời ta vẫn cho là tâm hồn đáng giá hơn thể xác, nhưng qua phim này, nguời phụ nữ vẫn vật vã đau đớn vì nguời chồng xấu xa trong tâm hồn, hơn là chấp nhận yêu đuơng với nguời có tâm hồn cao thuợng, có nhân cách như anh chàng lùn kia ....Vậy nên, nhân dáng cũng vô cùng là quan trọng; không có ai chỉ yêu một tâm hồn, chúng ta còn yêu một thân xác!
Khánh Linh
#591 Posted : Wednesday, August 27, 2014 7:16:52 PM(UTC)
Khánh Linh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,775
Points: 1,317

Thanks: 139 times
Was thanked: 110 time(s) in 98 post(s)
Các trường hợp đặc biệt này có khi ông tơ bà nguyệt cũng góp phần se duyên nữa đó chị ạ.

Chị PC không tin vào duyên số sao?
Phượng Các
#592 Posted : Wednesday, August 27, 2014 8:32:10 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
PC tin ở nghiệp đó chị KL, chớ không tin có số mạng (tức là một quyền lực siêu nhiên nào đó điều động cuộc đời của một cá nhân). Những gì xảy ra trong cuộc đời mình là hậu quả của nghiệp từ (các) kiếp truớc; nhưng con nguời vẫn có khả năng thay đổi con đuờng đi của đời mình.

Ông tơ bà nguyệt là chuyện bịa đặt của văn học Trung Hoa, không lẽ chị tin có thật sao?
Khánh Linh
#593 Posted : Thursday, August 28, 2014 4:21:19 PM(UTC)
Khánh Linh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,775
Points: 1,317

Thanks: 139 times
Was thanked: 110 time(s) in 98 post(s)
Hay lắm. Bây giờ thì KL đồng ý rồi.

Ở trên kia không thấy chị nói gì về duyên nghiệp, cho nên KL mới nhắc chuyện ông tơ bà nguyệt cho vui thôi. Duyên số có ý là nhân duyên đó chị.
Phượng Các
#594 Posted : Friday, August 29, 2014 4:54:56 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)


The Giant Mechanical Man (2012)

Phim tình cảm, tâm lý ái tình. Đuợc xếp vào loại comedy nhưng tôi không thấy có gì đáng cười trong đó. Các nhân vật ở trong giới nghèo của xã hội: nguời thì hết tiền đóng tiền nhà để phải dọn về ở tạm với em gái; nguời thì phải làm nguời rô bô trên đường phố để kiếm sống. Sau đó họ gặp nhau ở công việc khá vất vả ở vườn thú: kẻ thì đứng bán thức uống xe đẩy; nguời thì làm công nhân lau chùi dọn dẹp. Họ gặp nhau, thấy hợp nhau và yêu nhau. Diễn tiến phim cho thấy tuy Janice đuợc em gái tìm cách cáp đôi với một tác giả có triển vọng trên thị truờng sách nhưng chàng khá "boring" vì chỉ toàn nói về chàng ta với các đề tài trong sách chàng viết; trong khi Janice cần một nguời hợp jeu với nàng hơn. Em gái của Janice đúng là làm ơn mắc oán; bị mắng cho một trận nên thân vì cái trò làm mai làm mối này. Nhưng các con nguời của xã hội Mỹ hiện đại cũng khá lý trí: thẳng thắn, dứt khoát, độc lập, cầu tiến để vươn lên. Tuy ở bậc thang thấp của xã hội, cuộc sống của họ cũng có điều vui thú: đi vô bar chơi; đi ăn ở nhà hàng, đi coi hát; chớ không phải chỉ toàn là màu ảm đạm.
Phượng Các
#595 Posted : Saturday, August 30, 2014 4:02:11 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)


The Way (2010)

Xem tài liệu du lịch của Rick Steves thấy có nhắc đến con đuờng hành huơng Santiago de Compostela in Galicia, ở Tây Ban Nha. Phim này có xuơng sống là chuyến hành huơng đó; nhưng các vai chánh trong phim thực hiện chuyến đi này không có ai đi vì lý do tôn giáo: Tom đi để mang tro của con trai - nguời đã chết khi thực hiện chuyến đi này vì một cơn bão - rải khắp đuờng đi, coi như giúp con trai thực hiện mơ uớc; một nguời khác đi để cho tiêu bớt cái bụng mỡ mà bị vợ chê; một bà nguời Gia Nã Đại đi với quyết định sẽ bỏ thuốc lá sau chuyến đi; nguời thứ tư đi để thực hiện một cuốn sách thuộc loại du ký. Cả 4 nguời tuổi từ sồn sồn tới "chín háp" Flapper tạo thành một nhóm tạo nên nhiều kỷ niệm thú vị này. Không có gì nguy hiểm lớn lao rình rập họ, và thực tế là con đuờng này đuợc nhiều nguời Công giáo thực hiện, và nhiều nguời trẻ cũng cùng thực hiện cho vui. Nhưng trên đuờng có đi ngang qua nhóm gypsies cũng cần nên chú ý bảo quản ba lô của mình.

Để đóng cuốn phim này các nhân vật phải vác cái ba lô suốt cả phim, thật là nhọc nhằn cho họ. Các ba lô này nhìn thấy thực tế hơn là cái ba lô của phim Redwood Highway! Để điểm tô cho chuyến đi thêm màu sắc lãng mạn, cũng có cảnh bà Gia Nã Đại gõ cửa vào phòng của Tom; nhưng hai nguời kia sau đó cũng vào chơi khiến cho khán giả cụt hứng vì chẳng có cảnh giuờng chiếu gì xảy ra (hình như với nguời Tây phuơng, tình yêu tình dục là cái không thể thiếu cho cuộc sống, già cũng vui theo già). Sau chuyến đi, bà Gia Nã Đại vẫn không bỏ thuốc đuợc; anh chàng bụng mỡ vẫn còn nguyên cái bụng mỡ. Đó mới là một ý nghĩa "nhân văn" trong truyện!.

Chưa bao giờ có ý vác ba lô lội bộ nhưng niềm ham thích du lịch cũng khiến tôi theo dõi cuốn phim với khá hứng thú.
Phượng Các
#596 Posted : Saturday, October 11, 2014 5:46:27 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)


Maurice (1987)

Phim thứ hai của Hugh Grant, nhưng trong phim Grant không phải là Maurice, mà là nguời yêu đồng tính của Maurice do James Wilby đóng. Bối cảnh ở Anh vào đầu thế kỷ 20, khi đồng tính vẫn còn cấm kỵ ở Anh quốc (theo lời nhân vật thì lúc đó ở Paris và Italy tình trạng dễ thở hơn). Khán giả có dịp được thấy đại học Cambridge và vài khung cảnh sống của giới quý tộc truởng giả Anh thuở đó. Một vài đoạn viết của tác giả thông qua giọng của các nhân vật khiến cho độc giả manh nha hiểu và thấy cảm thông cho tình cảm éo le của các nhân vật đồng tính. Maurice đồng tính hoàn toàn trong khi vai do Hugh Grant đóng thì thuộc loại bisexual (chàng vẫn cuới vợ đuợc). Nghĩa là cũng na ná với phim đồng tính hiện đại nổi tiếng Brokeback Mountain.

xv05
#597 Posted : Tuesday, December 16, 2014 4:05:44 AM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Nowhere Boy (2010)

Nói về John Lennon, chúng ta thường chỉ biết về một John Lennon trong ban The Beatles, về cuộc hôn nhân thứ hai của chàng với hoạ sĩ người Nhật Yoko Ono, về cái chết gây chấn động của chàng do bị một người tâm thần bắn chết ở NY (1980) nhg ít ai biết về quãng đời niên thiếu nhiều sóng gió của Lennon.

Nowhere Boy nói về John Lennon vốn là một thiếu niên nổi loạn, trg quãng 5 năm từ 16 tới 20 tuổi. Cha mẹ bỏ nhau khi John lên 4, điều này luôn là một ám ảnh buồn thảm với J. J được dì dượng đem về nuôi cho đến năm 16 tuổi thì J gặp lại mẹ của mình, lúc này đã có chồng khác và 2 con gái. Bé gái lớn là Julia, người sau này viết cuốn "Lớn lên cùng với anh John Lennon" nói ở trên. Bà me cua J chính là người đem J đến với thế giới nhạc trẻ Rock & Roll, hun đúc lòng say mê âm nhạc của chàng. Tuy vậy Niềm hạnh phúc gặp lại bà mẹ cũng ko xoá được nỗi cay đắng vì bị bỏ rơi. Cũng trong năm này J thành lập ban nhạc đầu tiên "the Quarrymen" với các bạn của mình. Đây là lúc chàng gặp Paul McCartney và George Harrison. Sau khi bà mẹ qua đời năm J 17 tuổi, J dọn ra sống riêng và năm 20 tuổi chàng cùng Paul McCartney, George Harrison (và Stuart Sutcliffe) lập ban The Beatles và đi lưu diễn lần đầu tại Hamburg,Đức quốc, mở đầu cho thời kỳ vàng son của The Beatles.

Nowhere Boy được phát hành năm 2010, kỷ niệm sinh nhật 70 của J Lennon.

Mời xem ở đây:

https://www.youtube.com/...PFg4ZIVA&app=desktop
Phượng Các
#598 Posted : Sunday, December 21, 2014 9:21:46 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)


A New Leaf (1971)

Walter Matthau, Elaine May

Được gọi là khôi hài đen (dark comedy). Henry lâm vào tình trạng phá sản nên được ông chú bày cách đào mỏ qua hôn nhân. Con mồi của họ là một cô gái thừa kế gia sản đồ sộ. Henrietta là một nhà giáo về thực vật nhưng rất vụng về và ngây thơ tin người. Hoàn toàn tin tưởng ở chồng và nàng giao cho chồng quản lý tài sản, sa thải một đám người giúp việc lợi dụng ăn xén ăn bớt tài sản của nàng. Trong khi Henry lăm lăm nghĩ cách để đoạt tài sản của vợ thông qua một cái chết hợp lý nếu bị điều tra thì nàng phát giác ra được một loài dương xỉ mới. Gởi về hội thực vật xác nhận loài mới này, nàng lại lấy tên họ của chồng để đặt tên. Henry xúc động về việc tên mình đi vào sự bất tử này, nhưng kế hoạch vẫn tiếp tục. Khi đi ca nô khám phá thiên nhiên, họ rơi vào một con thác. Henry xúi vợ buông tay để chàng sẽ vớt nhưng với mục đích cho vợ chết khi chàng đã leo lên được vô bờ. Trong tình huống đó, chàng lại nhìn thấy đám dương xỉ mang tên chàng mọc cạnh bờ. Bỗng nhiên hồi tâm chợt tỉnh, chàng đã vớt vợ lên và trước mắt sẽ là một cuộc đời mới mở ra cho hai vợ chồng.

Phim có nhiều vấn đề khi Elaine May vừa là diễn viên vừa là đạo diễn bị cắt xén bản phim nguyên thủy trong đó có khúc Henry giết chết hai nguời tìm cách blackmail vợ chàng. Bản cho chiếu ngắn đi một giờ đồng hồ và khiến cho phim nhẹ nhàng, bớt đen tối hơn cho nhân vật Henry. Tôi cũng đồng ý với bản trình chiếu này. Trong quá trình quay phim, nhà sản xuất muốn thay nguời đóng nhân vật Henrietta, nhưng Elaine May đã ghi trong hợp đồng tiền bồi thuờng 200,000 dollars nếu bị thay, nên rốt cuộc May vẫn đuợc có mặt trong phim. Ngoài ra May còn tham khảo nhà thực vật học về các tình tiết liên quan đến môn này trong phim và muợn luôn phòng thí nghiệm của nguời này để quay. Thật là chu đáo.

Coi phim này tôi chợt nghĩ tới câu: Lù khù có ông Cù độ mạng. Nhiều nguời có cái phuớc lớn tới nổi không có ai làm hại họ đuợc.
Phượng Các
#599 Posted : Tuesday, January 13, 2015 8:05:36 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)


Light in the Piazza (1962)
Olivia de Havilland, Yvette Mimieux

Bà mẹ có đứa con gái 26 tuổi bị thương ở đầu nên trí phát triển như đứa trẻ lên 10, vẫn thích được nghe đọc truyện hàng đêm trước khi đi ngủ. Bà đưa con đi du lịch ở Ý, ngụ tại Florence và còn mướn giáo sư dạy tiếng Ý cho con. Nhưng họ gặp một chàng thanh niên nhỏ tuổi hơn đem lòng yêu say đắm cô con gái có cung cách ngây thơ kiểu trẻ con ấy. Gặp gỡ gia đình chàng thanh niên, gia đình này rất mến mộ và đồng ý cho cuộc hôn nhân. Tìm cách can ngăn nhưng không được, sau cùng bà đành gọi chồng vốn là một doanh gia giàu có ngành thuốc lá ở North Carolina sang Ý. Ông này quyết định sẽ đưa con gái vào một viện dành cho nguời có vấn đề về thần kinh ở Mỹ, rồi cấp tốc trở về để lo chuyện làm ăn. Thương con hết sức, bà mẹ thấy thà để con lấy chồng, có con thì có gia nhân hầu hạ hơn là nhốt con trong cái kiểu nhà thương điên ấy. Nên bà quyết định tiến hành cuộc hôn nhân.

Phim cho thấy vài chi tiết lịch sử như phong tục của người Ý khó chấp nhận chồng lại nhỏ tuổi hơn vợ; hoặc phải đổi theo đạo Công giáo để được kết hôn. Trong phim thấy vai bà mẹ do Olivia đóng tỏ ra một nhân cách cao quý, xứng đáng là một phụ nữ trong một giai cấp cao sang, lại là một bà mẹ gương mẫu, hết lòng thương con rất mực. Nhưng cũng đồng thời cho ta thấy khi trong gia đình có một đứa con tật nguyền thì thật là "kinh khủng".

Chi tiết người cha của chàng thanh niên lại nảy sinh tình cảm nam nữ với bà mẹ cô gái thật là tào lao, không thích hợp và có thể làm cho hình ảnh lý tuởng của bà bị hoen ố không cần thiết. Chưa kể là món hồi môn cho cô gái là một vẩn đục cho quyết định của ông cha chồng. Hóa ra dù không nghèo nhưng họ vẫn thích làm sui với một đại doanh nhân xứ Hoa kỳ.
Phượng Các
#600 Posted : Monday, January 26, 2015 3:14:13 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)


NGƯỜI TÌNH VẠN HỮU
Toại Khanh
blankNgày giáp xuân, tôi ngẫu nhiên xem được trên Internet một cuốn phim thiệt ngộ, nhìn quanh chẳng có ai để mà rủ rê xem chung, cũng tiếc. Cái tựa phim gồm cả tiếng Anh lẫn tiếng Tàu. Cái tựa tiếng Anh trần tục lắm: Love Me - Love My Money (Yêu Tôi Hay Yêu Tiền). Cái tựa tiếng Hoa thì gần với tâm tình Việt Nam hơn: Hữu Tình Ẩm Thủy Bão (Thương Nhau Uống Nước Cũng No).

Lâu nay có người vẫn hỏi tôi sao ngó như thích làm một gã thầy tu lãng du trong cõi Phật học, hơn là một hành giả nghiêm túc, một tu sĩ cẩn cẩn trong chốn Không Môn lặng ngắt thanh tịnh, để cứ thỉnh thoảng viết một bài Điểm Phim, đời nhiều hơn đạo. Biết nói sao đây, khi câu trả lời nhiều lắm cũng chỉ là thế này: Hình như chỉ trong những cuộc rong chơi lênh đênh mà cũng liều lĩnh đó, tôi mới có dịp nhìn lại xem lời Phật đã vào được bao sâu, bao xa trong tim óc phàm phu mù mịt của mình. Câu chuyện phim mà tôi muốn kể hầu độc giả ở đây cũng là một dịp rong chơi kiểu đó... Và đối với riêng tôi, cuốn phim rẻ tiền này là một bức tranh minh họa sinh động và thú vị cho cái gọi là hành trình nhận thức và tu chứng của một hành giả Tuệ Quán!

Nàng là cô con gái cưng của một hào trưởng có chút gia tư ở vùng nông thôn của Hồng Kông. Không chịu được những áp đặt của ông bố, nàng bỏ về phố sống tự lập để tìm chút thanh thản riêng tư cho mình. Vào một ngày thật đẹp, nàng đã gặp hắn, một gã thanh niên lạ lùng: Một nửa đàn ông với một nửa trẻ con, bủn xỉn mà ham vui, hồn nhiên mà cũng đôi khi láu cá không chịu nổi. Có điều hắn đẹp trai lắm (Lương Triều Vỹ mà), và nhiều lúc ngoan hiền như một thằng bé. Theo tôi, đây là một cuộc tình đẹp, dễ thương và cảm động. Không đẹp sao được, yêu nhau, ngoài vai trò một người tình nhỏ, nàng phải thường xuyên vào vai một bà chị, thậm chí làm mẹ để mà chăm sóc rồi mắng mỏ và xếp đặt nhiều thứ cho hắn. Hắn nghèo, nhưng thật lạ, lắm lúc lại có cái phong thái của ông chủ lớn để khiến nàng buồn cười và ngạc nhiên, rồi thì hắn trở lại cái con người chẳng ra chi của mình để tiếp tục được nàng chở che đùm bọc.

Và rồi một ngày, khi quyết định lấy nhau, ngay sau đêm hợp cẩn, nàng đã khám phá ra một sự thật kinh thiên để rồi cuốn phim cũng kết thúc ngay sau đó. Thì ra lâu nay nhân vật nữ của chúng ta (Thư Kỳ đóng) không hề ngờ rằng mình vẫn đi lại bên một ngọn Thái Sơn. Cái gã nhân tình kiết xác bủn xỉn kia ngoài một nhân dáng khó chê, kỳ thực còn là một cậu ấm phú hào, có học vị lại có tài riêng, nhưng chính mấy điều kiện chói lọi đó đã là một rào cản nặng nề cho những cuộc tình đẹp. Thèm yêu và muốn được yêu như bao gã tình nhân bình thường khác trên trần thế này, nhưng đáng tiếc là những giai nhân qua ngõ đời hắn cứ xem của hơn người. Những thứ hắn có, đối với họ, buồn thay, còn đáng giá hơn chính bản thân hắn nữa. Họ thích những buổi tiệc tùng, dạ vũ với kim cương, áo váy đắt tiền hơn là những thầm thì thủ thỉ trong trong niềm yêu thiệt thà thành thật. Họ vòi vĩnh tiền bạc, có thì vui, không thì hờn, rồi thì chia tay. Sau non tá cuộc tình như thế, trái tim bị giày vò với những trò chơi quý tộc kiểu đó đã khiến cậu công tử của chúng ta thật sự mỏi mệt, và chỉ còn một chút nữa thì đã vô phương cứu chữa.

Vậy rồi trong một khoảnh khắc thật ngắn ngủi mà tôi vẫn cho là rất diệu kỳ, hắn đã tìm ra một ngõ thoát thật ngoạn mục cho đời mình. Hôm đó, Martha, người tình đỏng đảnh sau cùng của hắn đã vòi một khoản tiền lớn, lớn hơn nhu cầu hoang phí bình thường của một cô gái chỉ biết ăn diện. Xót của thì ít, chán đời nhiều hơn, hắn lần đầu từ chối nàng. Nàng bỏ đi, hắn lại cũng lần đầu tiên thấy mình lạnh lùng không níu kéo năn nỉ. Một chục cô gái kiểu vậy có dứt áo ra đi cũng chẳng ai buồn tiếc, có điều thiệt tệ hại là, Martha đã để lại cho hắn một định kiến khó dứt là, tình yêu vốn không có thật, tình cảm nam nữ chỉ là thứ quan hệ tiền bạc và thể xác.

Và chỉ có một người duy nhất có thể dạy hắn học lại một bài vỡ lòng đàng hoàng về tình yêu. Hắn đã gặp nàng vào một cơ hội dở khóc dở cười. Hôm đó, ngay sau ngày cô tình nhân dễ ghét kia bỏ đi, hắn ra phố, vào quán ăn và phát hiện mình không đủ tiền mặt để thanh toán một bữa ăn. Thê thảm hơn nữa, mấy cái thẻ ngân hàng trong ví của hắn đã bị cô tình nhân rút sạch tiền. Đúng ra chút mất mát đó không nghĩa lý gì với hắn, nhưng trong hoàn cảnh trước mắt thì đúng là bẽ mặt. Chính người con gái kia đã cứu nguy cho hắn, dù chỉ bằng chút lòng thương hại. Vậy rồi hắn quyết định không rời cô nàng, chỉ vì hắn mơ hồ thấy ra rằng không phải ai đến với hắn cũng vì tiền. Từ chỗ chịu ơn, rồi mến phục và phải lòng người ta lúc nào không hay, hắn ngày càng hiểu rằng không thể sống thiếu nàng. Thế rồi càng lúc cảm thấy hứng thú với cuộc chơi giấu mặt này, hắn cứ đành tiếp tục giấu biệt thân phận, lãng quên con người cũ của mình để vào vai một gã con trai dở hơi chỉ biết sống bám váy đàn bà. Cái thú vị nằm ở chỗ, hắn bây giờ đã biết ăn tất cả những gì nàng cho, bất kể ngon dở, đắt rẻ và sẵn sàng cho nàng đánh mắng, và đau đến đâu thì hắn nghe ngọt đến đó mới chết chứ. Vì hắn biết nàng thương hắn. Quên mất thân phận một cậu ấm triệu phú để yêu một người không biết gì về nhân thân của mình, hắn yêu trong niềm yên tâm, không toan tính lo âu ai sẽ bòn rút lợi dụng mình. Đã vậy, lần đầu trong đời mình, hắn đứng vào vị trí của một người đứng trong bóng tối của thân phận nhìn ra ánh sáng nhân tâm để hiểu thêm bao điều mới lạ từ một góc khuất ly kỳ nhất. Hắn đã yêu như đang vào một cuộc chơi trẻ con dù rất người lớn, yêu như một diễn viên dù rất chân thành, yêu cà rỡn mà vô cùng minh triết. Còn nàng, yêu phải một người như hắn, bỗng dưng không còn là một người tình nhỏ nữa, để bất ngờ vĩ đại đủ để độ lượng, vị tha đủ để quên mình, dù luôn nồng nàn và nữ tính rất mực. Tôi nhìn hắn trong những ngày tháng đó mà hồi hộp, và cứ sợ hắn không giấu được cái máu cậu ấm thì cuộc chơi sẽ kết thúc. Trong khi đó, nàng yêu hắn bằng cùng lúc nhiều thiên chức khó ngờ nhất. Có thể nói tuy là một người tình, nhưng nàng nhiều lúc đã phải cúi xuống để mà yêu hắn bằng cái tình mẫu tử. Hắn trí trá với thiên hạ, nhưng về với nàng thì như một đứa bé để nàng là mẹ, một thằng em cho nàng làm chị, dù lúc cần thì cũng là một gã đàn ông đáng mặt: Mạnh mẽ và lãng mạn. Cứ vậy mà họ cũng có với nhau những buổi ăn tối với nến thơm, hoa hồng, rượu đỏ và nhạc nhẹ. Ngó cũng sang, nhưng thảy đều là những chắt chiu của một cuộc tình nghèo.

Ngó kỹ họ, tôi bất ngờ học được nhiều bài giáo lý: Hãy biết đồ giả là đồ giả, rồi thưởng thức nó với tâm thái nhẹ nhàng nhất. Hắn biết mình đang đóng kịch, nhưng hạnh phúc vô bờ khi thấy những ngày tháng bụi bờ đó đẹp quá. Sống là xiếc, là diễn, là cầm nhẹ mà không nắm chặt, là đi bằng giày cỏ, là biết mình xem hát. Chưa hết, khi ôm chặt một thân phận, anh chỉ có thể sống một kiểu đời. Càng có nhiều hóa thân, anh càng có nhiều cơ hội nhập cuộc. Đời anh sẽ nhờ vậy mà mênh mông hơn. Đã vậy, khi cái tôi của anh lớn quá, cồng kềnh với nhiều nhãn hiệu quá, anh khó sống thoải mái nhẹ nhàng. Với nàng, tôi có bài học khác: Bồ-tát có thể yêu vô lượng chúng sinh bằng tấm lòng vô hạn, vì các ngài hi vọng mà không kỳ vọng vào ai hết. Never expect but hope. Yêu được như vậy, ai cũng có thể là người tình vạn hữu, chữ này ở đây hiểu sao cũng xong: Người tình của nhất thiết chúng sinh, hay người tình mà gì cũng có. Hãy nhìn nàng trong ngày cưới mà thương không chịu nổi. Thấy cha chồng mà cứ tưởng đó là người do gã hôn phu trời ơi thuê về. Thấy mấy quan khách lảng vảng từ xa, nàng cũng làm hắn không thể nín cười bằng một câu hỏi duy nhất: Thuê hả? Bao nhiêu vậy? Đến tận lúc này, ngoài tình yêu giữa hai người, nàng vẫn cho hắn là một con số không, một người tình rỗng ruột để có thể yêu chiều hết lòng mà không gợn chút hy cầu. Cao xa quá!

Và, hay cho một cuộc tình không âu lo toan tính. Chàng không mong đợi lợi dụng nàng, và nàng cũng chỉ biết trao ra mà không biết nghĩ đến chuyện nhận lại. Thế là an toàn. Một cuộc tình người lớn mà vui vẻ nhẹ nhàng như cuộc chơi trẻ con. Xem xong cuốn phim này, tôi chợt nhận ra một chuyện thú vị: Người hiểu được lời Phật mới đúng là một nghệ sĩ lớn. Cũng đi đứng nằm ngồi, cũng buồn vui nói cười mà luôn hiểu gì cũng là của giả. Lúc sơ cơ, có thể đó chỉ là thứ tự kỷ ám thị, nhưng theo năm tháng, tâm niệm đó sẽ là máu thịt, là của riêng, là gia sản từ trong huyết quản. Bắt chước người xưa mà nói, Cư Trần Bất Nhiễm thì không nên, nhưng trộm nghĩ kẻ tu hành có thể hành đạo và sống đời bằng cái tâm niệm hay khẩu quyết đơn giản này cũng được: Phải thấy đời là giả để mà dễ dàng yêu thật, hãy thấy cái gì lớn lao đến mấy cũng là chuyện bình thường để mà không âu lo.

Hãy là một nghệ sĩ lớn trong mọi cuộc chơi, hãy là một học trò giỏi để cái gì cũng là một bài học, hãy là một người thầy để làm gương lành cho kẻ khác. Và nếu được, hãy là một người tình, nhưng không là người tình nhỏ, để có thể nhìn nhau từ mọi chiều cao và vòng tay đủ lớn để ôm lấy vạn hữu. Mong thay!

Phượng Các
#601 Posted : Tuesday, January 27, 2015 8:33:08 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)


Albert Nobbs (2011)

Glenn Close

Trước làn sóng đòi quyền được tôn trọng của giới đồng tính, chuyển đổi giới tính v..v...các phim loại này xuất hiện hơi nhiều. Có phải là sự lẫn lộn giới tính vốn hiện hữu mà do ngày xưa bị cấm cản nên không ai dám ra mặt công khai, chớ không phải vì xã hội có nhiều kẻ đua đòi bắt chước trò thời thượng này?

Người ta bảo Glenn Close tài năng xứng lãnh giải Oscar, nhưng năm nào được đề cử cũng chạm trán với Meryl Streep nên mãi vẫn chưa được. Theo tôi thì các vai được chọn phải là vai thuộc dạng "hero, heroin" chứ còn tuy diễn xuất hay mà vai đóng không là mẫu nhân vật lý tưởng thì cũng khó khăn đi vào tim người thưởng ngoạn. Như trong vai Albert, nhân vật đổi giới tính này lại đâm đầu đi yêu một cô giúp việc trong nhà và để nàng ta lợi dụng tiền bạc để sau cùng chết vì can thiệp võ lực với tên sở khanh xảo quyệt lợi dụng và sai khiến cô giúp việc này. Một kẻ dại khờ như vậy chỉ đáng tội nghiệp chớ không thể được đời ca ngợi hay dựng tượng kỷ niệm được.

Câu nói của người y sĩ khi khám phá ra Albert là một phụ nữ có thể tiêu biểu cho kết luận về tình cảnh của nhóm người này: "Không ngờ là trên đời này có nhiều người phải sống một cuộc đời đáng thương khốn khổ như thế". Họ khốn khổ vì phải che dấu giới tính hay khuynh huớng tính dục của mình trước đôi mắt nghiêm khắc của thế gian. Nếu mục đích của nhà văn hay nhà làm phim là để tạo ra mối thông cảm cho xã hội thôi đừng tàn nhẫn, khắc nghiệt, kỳ thị với nhóm người này nữa thì tôi nghĩ họ đã thành công.
Users browsing this topic
Guest (11)
42 Pages«<2829303132>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.