Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

Tuỳ Bút Toại Khanh
Hạt Cát
#1 Posted : Tuesday, May 6, 2014 8:32:42 PM(UTC)
Hạt Cát

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 80
Points: 18

Was thanked: 1 time(s) in 1 post(s)
Toại Khanh là bút hiệu của một nhà sư, Sư có nhiều bài viết ngắn thâm trầm mang tính chất đột phá, một cái nhìn của một tu sĩ trẻ, xin mang về một ít bài vở của Sư để đóng góp vào mục Một Cõi Thiền Nhàn của chị Sương Lam nhé, coi như ... tạ tội ...biệt tăm biệt tích bấy lâu.

Thân mến,
HC


ĐỪNG BAO GIỜ EM HỎI


Tùy Bút by Toại Khanh


Một ngày, có đám khách xa lỡ tàu ngẫu nhiên lạc bước đến thảo am lão thiền sư, một người đã lâu quên mất chuyện thù tạc với đời. Thấy ông có vẻ kiệm lời nhưng không đến nỗi người trệ khẩu, đám khách giết thời gian bằng mấy câu vấn đạo.

Khi được hỏi vì sao hiền thánh xưa giờ có vẻ không tha thiết chuyện sử dụng thần thông phép mầu như nương mây cưỡi gió về hưởng nhàn ở những chốn bồng lai tiên cảnh trên núi tuyết hay biển xa, mà cứ một đời ẩn cư những thâm xứ quạnh hiu xa vắng, lão thiền sư nheo mắt nhìn người hỏi:

-Chính thiên nhãn và huệ nhãn đã khiến thánh nhân như vậy đấy. Ngồi yên mà thấy hết mọi sự, và biết có đến tận nơi thì cũng không thấy thêm được cái gì ngoài những bóng nắng ảo hóa, thế bao nhiêu phép màu gì đó có còn là chuyện hứng thú nữa không ?

Một cư sĩ tóc trắng vẻ người tân học nói mấy câu tỏ ý nghi ngờ chuyện thánh nhân không thích gì. Ông nói sống ở đời không thích ghét gì hết thì như cây không có nhựa sống. Lão thiền sư cứ có dịp thì lại cười hề hề:

-Ngay đến kẻ phàm phu chỉ cần biết vài chuyện ruồi bu cũng đủ khiến người ta hết thích này nọ, cần gì phải thánh mà ông tin với không tin.

Chẳng hạn biết chắc lúc nào mình sẽ chết, những chuyện buồn vui gì sẽ xảy đến ngày sau, hay thiên hạ đang nghĩ gì về mình...Người biết được chừng đó thôi thì có cho làm ngọc hoàng cũng không vui nổi, nói gì là thích. Ông nói rất đúng, thánh nhân giống hệt cội cây không còn nhựa sống, phải vậy các ngài mới có thể viên tịch Niết bàn. Nhưng nói vậy không có nghĩa là thánh nhân sống hắt hiu cằn cỗi như một kẻ muốn tự tử. Không còn ham thích gì nhưng các ngài cũng chẳng bất mãn thứ chi. Mọi sự tùy duyên, không hy cầu cũng không trốn chạy, thánh nhân sống bằng niềm thanh thản của một người làm xong việc nằm chờ giấc ngủ đến. Đơn giản vậy thôi.

Một người khách nãy giờ ngồi im lặng một góc bỗng hắng giọng hỏi một câu thiệt khó nghe:

-Tui bây giờ vẫn còn tin Phật, nhưng chỉ muốn quy y Nhị Bảo, không kể Tăng Bảo được không ? Tăng ni thời nầy bó tay luôn !

Lão thiền sư cười to như không thể dằn lại:

-Có cưới đâu mà đòi ly dị. Tăng bảo trong Tam bảo chính là Pháp bảo được thể hiện qua con người. Người không có Pháp bảo thì sao gọi là Tăng Bảo. Đối tượng mà ông bất mãn vốn không có trong Tam Bảo.

Một người khách ngồi cạnh nghe vậy hỏi thêm:

-Xin hỏi nếu không nhìn mặt những tăng ni đó thì ai sẽ dạy đạo cho chúng con ?

Lão thiền sư khoát tay :

-Nếu họ bê bối mà có cái để dạy ông thì chỉ nên nghe họ mà đừng nhìn họ. Nếu họ trong sạch mà dốt nát thì ta nên nhìn họ mà không cần nghe. Nếu tăng ni không có gì để ta nghe hay nhìn thì ông mất thời gian làm gì với thứ lỡ thầy lỡ thợ đó. Vã chăng, Phật Pháp là di sản của Phật để lại cho người cầu đạo, không dành riêng cho tăng ni nào hết. Mình bại liệt hay sao mà đến gia tài của bố để lại cũng phải nhờ người khác làm trung gian ban bố.

Cái mà tăng ni thời này có hơn cư sĩ chỉ là thời gian rỗi rảnh, họ có điều kiện tham cứu hơn. Nếu cư sĩ biết dành thời gian tự học nhiều hơn thì tăng ni chỉ là địa chỉ tham khảo !

Câu chuyện mỗi lúc một sâu và xa hơn, một cậu cư sĩ trẻ tuổi nhìn thiền sư rồi hỏi :

- Xin hỏi người đi chùa ngày một đông và chùa chiền ngày một tráng lệ sao có người lại bảo thời này là đời mạt pháp ?

Lão thiền sư bật cười:

-Tinh thần chánh pháp không thể tính trên số người đi chùa hay số đo chiều cao, chiều rộng của chùa tháp. Hãy chọn bừa một vài người trong biển người đi chùa rồi hỏi họ lý do đến chùa, hay hỏi tăng ni tiết mục nào quan trọng nhất trong các buổi lễ đông đảo, lúc đó ông sẽ thấy chánh pháp chỉ là một khái niệm xa xỉ và viễn tưởng.

Thử hỏi ai là người phải chịu trách nhiệm cho sự tình này ? Câu trả lời có lẽ phải là cả hai phía tăng ni và cư sĩ. Nói rốt ráo thì tăng hay tục đều là khách trầm luân như nhau, cư sĩ có lòng cầu giải thoát thì không thể tự cho mình cái quyền dễ ngươi trong cái gọi là đạo nghiệp tu hành. Mai kia trên giường chết mọi người đều phải một bóng lên đường vào cuộc đi mù mịt của kiếp tử sinh. Nhưng hiếm người cư sĩ thấy ra lẽ này. Vì sao lại thế chứ ?

Bởi từ lâu ngày họ đã được hướng dẫn kín đáo rằng cứ có nhiều tiền thì có thể nhờ người khác hộ niệm, khỏi phải tu học gì hết. Trường hợp thứ ba còn thảm hơn: Cúng dường mạnh tay để quảng cáo bản thân, tính ra rẻ tiền mà hiệu quả hơn việc lên báo, lên đài. Đại khái đời mạt pháp là thời điểm mà hầu hết tăng ni và cư sĩ đều thích mở nhà hàng nhưng thức ăn toàn là đồ hộp, chỉ việc khui ra hâm nóng rồi đặt lên bàn cho khách. Đó không là mạt pháp thì còn chờ lúc nào nữa.

Khách lại hỏi thêm:

-Dám hỏi thiền sư một vài dấu hiệu đặc trưng của đời mạt pháp để chúng con biết mà thêm tinh tấn ?

Thiền sư nhắm mắt một lát rồi nhìn xuống trả lời:

-Đại khái tăng ni không muốn giỏi nhưng thích được khen giỏi, khoái sống như phàm nhưng lại muốn được xem là thánh, coi chùa quan trọng hơn Phật. Về phía cư sĩ, hiếm người đến với tăng ni để học đạo giải thoát. Thường người đến chùa chỉ nằm trong vài ba trường hợp: Do hoàn cảnh mà quen biết tăng ni rồi lui tới như bè bạn, lâu ngày tự nhiên có được nhãn hiệu Phật tử, hoặc xem tăng ni như trung gian giúp họ liên lạc với một cõi trên nào đó để van xin khấn khứa.

Những hướng dẫn sơ sài thiếu trách nhiệm của tăng ni không đáng cho cư sĩ cúc cung tận tụy để hồi đáp. Một người bệnh không có lý do gì phải một đời thờ phụng lang băm. Cái họ cần phải là thuốc hay, thầy giỏi. Một quan hệ thầy trò dựa trên niềm tin mù quáng kiểu đó dễ khiến đệ tử thành ra nô lệ hơn là học trò của thầy, một kiểu nô lệ chung thân không có tiền công và cái họ nhận được chỉ là một xấp vàng mã !

Có câu chuyện đáng buồn này ta đọc được ở đâu đó lâu lắm rồi, mà mỗi lần nhớ lại cứ nghe ngậm ngùi mà ray rức khôn nguôi.
Có đôi vợ chồng nhà kia nghèo khổ cơ cực lắm, còng lưng làm lụng mà vẫn không đủ ăn, đã vậy mỗi ngày còn phải dành ra ít tiền xương máu để trả dần một món nợ lớn mà họ đã vay từ nhiều năm trước. Nhắm sống ở quê nhà không xong, họ dắt díu nhau biệt xứ đi làm thuê ở một chốn xa. Ngày trả xong món nợ kia cũng là lúc họ đã bạc tóc, thân tàn ma dại, người quen ngày nào gặp lại đố mà nhận ra họ là ai. Vậy mà trời xuôi đất khiến, một ngày kia, giữa chốn xứ lạ quê người, hai vợ chồng nghèo kia gặp lại đúng người chủ nợ năm nào. Đó là một người bạn cũ giàu có và tốt bụng.

Người bạn nhà giàu sững sờ nhìn cặp vợ chồng nghèo trong bộ dạng tả tơi ốm đói:

-Sao lại ra nông nỗi nầy chứ, hai người đi đâu mười mấy năm nay, rồi giờ sống ra sao mà ngó thảm quá thế này ?

Hai vợ chồng nghèo nhìn nhau rồi lại nhìn cô bạn giàu có, họ ngập ngừng ngượng nghịu một đổi rồi cô vợ nhìn vào mắt người đối diện:

-Bồ có nhớ chuyện mười mấy năm trước đã cho tui mượn sợi chuỗi ngọc để đi dự tiệc không ?

Cô bạn gật đầu:

- Nhớ chứ, vì hình như sau đó không lâu thì bạn bè kháo nhau là hai người đã mất tích, không ai liên lạc được.

Người thiếu phụ nghèo khổ khó khăn lắm mới có thể nói tiếp:

-Sau đêm đó tụi này làm mất chuỗi ngọc, đến tận giờ cũng không biết nó đã rơi mất ở đâu hay bị ai lấy trộm, nói ra sợ bồ không tin rồi nghĩ quấy.

Cô bạn nhà giàu nóng ruột:

-Rồi sao nữa hả ?

Anh chồng của người thiếu phụ nói thay vợ:

-Tụi tôi cầm cố hết nhà cửa , bán luôn miếng đất hương hỏa rồi mượn thêm chỗ này chỗ kia để có tiền tìm mua một xâu chuỗi ngọc giống hệt của bà để đền lại. Rồi từ đó bỏ xứ đi luôn. Mãi đến gần đây mới trả xong món tiền nợ năm đó. Giờ ra đường thấy ai đeo chuỗi ngọc giống vậy cũng sợ điếng hồn không dám nhìn nữa.

Cô bạn giàu có nghe đến đó thì đưa hai tay ôm đầu kêu trời:

-Úy trời đất, xâu chuỗi tôi cho hai người mượn năm đó là đồ giả, đeo cho vui vậy thôi. Từ lúc mấy người đem trả lại đến nay tôi có bao giờ đụng đến nó nữa đâu. Trời ơi là trời, vậy là tiêu mất một đời của ông bà chỉ vì cái món đồ quỷ đó.

Cả ba người đều khóc, và cả ta nữa, lần đầu đọc được câu chuyện đó cũng nghe xót xa không chịu nổi.

Nhưng câu chuyện đó không phải hư cấu đâu, nó có thật và xảy ra từng ngày trên hành tinh này khi từng bữa trong thiên hạ vẫn có biết bao người phải trả một cái giá thiệt đắt cho những thứ hàng hoá không đáng để họ chạm tay. Đó là những sản phẩm chính trị, tôn giáo, xã hội...được tạo ra từ những động lực như gian trá, ích kỷ, dốt nát, vô cảm, tắc trách mà cái nào cũng độc hết, cái nào cũng để lại những tác hại là hút cạn sinh lực hay khiến người ta hoang phí kiếp nhân sinh một cách oan uổng tức tưởi.

Lão thiền sư đột nhiên trỏ tay lên chiếc đồng hồ trên vách:

-Bốn lăm rồi, hồi nãy ai nói có chuyến tàu lúc 15, rửa mặt uống nước rồi tà tà đi là vừa. Đi mà trả cho xong mấy món nợ đời !

Ông cười hiền khô, rồi đứng dậy vói lấy tay nải, nói mà không nhìn ai trong đám khách:

-Ta có việc phải vào làng, am gần ga, biết đâu lại có dịp mấy người lỡ chuyến tàu mà ghé đây gặp lại.

Dáng người gầy gò của nhà sư già nhanh chóng chìm khuất trong đám lau trắng. Nắng chiều bỗng vàng rực như lửa, có chút gió ở đâu thổi về mang theo cái mùi ngai ngái của một trại bò nào đó. Tiếng còi tàu lửa vang lên từ cuối chân trời. Đám khách rời am và có người vừa đi vừa ngoái đầu nhìn lại đồi lau. Thảo am của nhà sư già không còn ở đó nữa. Nó khuất tầm nhìn của họ hay là nó chưa từng tồn tại...


Toại Khanh
1 user thanked Hạt Cát for this useful post.
xv05 on 5/8/2014(UTC)
ngodong
#2 Posted : Thursday, May 8, 2014 5:50:35 AM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,452
Points: 1,212
Woman

Thanks: 93 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Lâu lắm em mới gặp lại chị - mừng chị về nhà .

Phượng Các
#3 Posted : Sunday, May 11, 2014 8:39:17 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Bài có ý nghĩa quá, chị hc Applause
hongkhackimmai
#4 Posted : Monday, May 12, 2014 1:42:34 PM(UTC)
hongkhackimmai

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,788
Points: 774

Thanks: 3 times
Was thanked: 103 time(s) in 89 post(s)
Originally Posted by: Hạt Cát Go to Quoted Post
[i][b]-Câu chuyện mỗi lúc một sâu và xa hơn, một cậu cư sĩ trẻ tuổi nhìn thiền sư rồi hỏi :

- Xin hỏi người đi chùa ngày một đông và chùa chiền ngày một tráng lệ sao có người lại bảo thời này là đời mạt pháp ?




Câu hỏi này của cậu cư sĩ trẻ là đúng dzồi, vì còn trẻ quá thì chưa hiểu chuyện
Phải trả lời cho cậu ấy hiểu :
1) Có chuyện kể rằng : Chú cọp nọ chuyên ăn thịt người, ngày nọ cọp ta chịu nằm yên nghe kinh tu hành thì được độ thành .... Bồ Tảt . Đời này có lắm người làm điều ác, giết người, vu khống, cho vay cắt cổ, cướp giựt vân vân và vân vân , nên họ cần đến chùa để … tu, mong được xóa tội cũ . . Người ta đi chùa đông trước là cúng Phật (như đã nói), sau là tại ở chùa có nhiều trò vui tha hồ giải trí mà ỉt tốn tiền hơn là đi shopping . Hơn thế nữa, rất thực tế, đến chùa để được ăn đồ chay ngon (hello Bình Bông )
2) Ở Chùa có trò gì vui ? Bây giờ chùa càng to càng tráng lệ thì càng đông người . Vui là ở chỗ đó đó ! Đến chùa như đi hội, tha hồ gặp bao nhiêu người tha hồ vui . Các Thầy tu ít mà ngày đêm vắt trán nặn óc nghĩ cách làm sao rút hồ bao của thiện nam tín nữ . Chùa là nơi thanh tịnh, nhưng bi giờ thì rất rộn ràng với ban nhạc này ca sĩ nọ . Tượng đá ngoài trời còn muốn nhảy chachacha theo điệu nhạc thay, huống chi lòng thầy hehehe !!!! Các Thầy làm business đủ cách , mà không tốn vốn thì tội gì mà không làm, nhờ vậy chùa càng ngày càng tráng lê.

Đông người, tráng lệ mà sao gọi là mạt pháp ?
Ở nơi đâu có nhiều đồ ăn, có nhiều kèn trống hát hò thì ở nơi đó thu hút rất nhiều ma đói, ma ham chơi, ma cà lơ cà láo . Ma chết và ma sống nhiều vô số kể ,chứ các vị Phật thì sợ quá , thăng hết rồi
Những chùa càng tráng lệ càng huy hoàng không còn linh thiêng nữa mà tự biến thành địa ngục Các Thầy ở chỗ đó không còn là những nhà chân tu mà là quỹ đang hút máu người . Ai ngu thì cứ nhào dzô

Ai muốn đi tu thật sự, hãy kiếm những chùa nghèo nàn hẻo lánh, chỉ có cơm muối mè , đời đạm bạc . Chỉ có kinh với kệ chứ không có ca sĩ nghêu ngao tình ca .
Tu là rũ bỏ tất cả, chứ tu mà còn ham đi coi hát ăn ngon thì tu cái rì ?????



Choài oai, ai đem cái hình tui dô đây dị nè ????? thui, làm ơn để lại cái hoa mai (như cũ giùm em chút nè
1 user thanked hongkhackimmai for this useful post.
xv05 on 5/12/2014(UTC)
Binh Nguyen
#7 Posted : Monday, May 12, 2014 6:15:21 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,947
Points: 1,587
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
Ủa, sao laị có Bình Bông trong đây nữa, bộ em tham ăn lắm sao??? BigGrin

BN
xv05
#10 Posted : Monday, May 12, 2014 7:29:12 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
.
.
Chị HKKM, những điều chị nói ít ai nhận ra, lại càng ít người dám nói ra.

Quote:
Ủa, sao laị có Bình Bông trong đây nữa,
Bình Bông nổi tiếng quá rồi nha, tui hơi ganh tị á! hí hí
xv05
#13 Posted : Tuesday, May 13, 2014 4:25:40 AM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Quote:
chùa càng ngày càng tráng lệ
Chị KM khg theo kịp thời đại zăng miểng, ủa quên, thời đại zăng minh rồi, bây giờ người ta nói "cái chùa hoành tráng" chớ khg nói "cái chùa tráng lệ" đâu. Chị có biết "cái chùa hoành tráng" nó giống cái quái gì khg, nói cho em biết với!
hongkhackimmai
#8 Posted : Tuesday, May 13, 2014 8:26:21 AM(UTC)
hongkhackimmai

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,788
Points: 774

Thanks: 3 times
Was thanked: 103 time(s) in 89 post(s)
Originally Posted by: Binh Nguyen Go to Quoted Post
Ủa, sao laị có Bình Bông trong đây nữa, bộ em tham ăn lắm sao??? BigGrin BN


Tớ còn nhớ như in (vì khíu chọ) có đọc ở đâu đó trong PNV, chính Bình Bông viết, rằng Bình Bông rất thích đi chùa vì ở đó có nấu rất nhiều món chay ăn rất ngon . Tác giả không còn nhớ những gì mình đã nói, thì coi như she vui miệng mà nói chứ chưa chắc đã tham ăn hehehe

Nhưng nếu Bình Bông có viết như thế , thì có gì sai đâu ? Quả thật đồ ăn chay ở các nhà chùa tráng lệ đều tuyệt cú mèo vì do những thiện nữ giỏi nghề nấu nướng trỗ tài . Họ là những người đến làm công quả cho nhà chùa , làm free, nhưng nhiều khi còn bỏ tiền túi để mua mọi thứ nữa . Có người còn nấu sẵn từng thùng ở nhà rồi lụi đụi khuân vào chùa vào nhưng ngày lễ lớn . Có người lại tận tụy hơn nữa là khi bán cho khách thập phương , thì múc ít mà bán giá cao để càng thu được nhiều tiền cho nhà chùa thì càng tốt . Khách đi chùa , trước được ăn ngon, sau làm nghĩa nên chẳng ai phàn nàn (phàn nàn làm gì ba cái lẻ tẻ !!!) . Bao nhiêu lợi lộc đều vào túi của các sư cả hehehe

Những người làm công quả, khi cái tâm họ tốt thì trời Phật đều biết, biết thì có ghi công 1 điểm. NHƯNG khi họ cố tâm bán cắt cổ thiện nam tín nữ (để thu được nhiều tiền cho chùa) thì cái tâm tốt đã bị hớt đi, để điểm xấu thành 10 , lỗ mất 9 điểm hahaha

Ngày trước ai lỡ đường, ghé chân đến chùa đều được nhà chùa dọn cho ăn , không bao giờ tính tiền, tính sổ, cho nên vì thế trong văn chương Việt ngày xưa chữ Chùa đồng nghĩa với Free. Tuy nhiên ở chùa luôn có thùng phước sương, ai muốn cúng dường bao nhiêu tùy hĩ
Ngày nay, thời mạt pháp nên chữ Chùa đồng nghĩa với Tiền. Muốn chùa làm gì cho mình thì cứ theo giá cả mà làm đã đành,vẫn có thùng phước sương đẫ đành , mà còn có vụ bán thức ăn, coi hát , và xách thùng xin tiền tới tận chỗ của khách ngồi coi hát nữa. Cái thùng di động (thường do các ca sĩ đảm nhận) chìa ra trước mặt mình với trăm cặp mắt nhòm ngó và cái cười van nài của ca sĩ chiến, thì đố ai dám không rút túi bỏ tiền ?????? Nhà chùa có trăm cách nghìn kế để tống tiền những-người-đi-chùa- để-hối-lộ Phật (tưởng thế, nhưng thật sự là đang góp tiền cho quỷ) . Tớ có lúc có business nằm cạnh một nhà bank , nên thường chứng kiến hằng tuần cảnh một ông sư vác một túi tiền thật nặng đi deposit tiền vô account của nhà chùa bao nhiêu % và bao nhiêu % vô account của riêng ông ta .

Tại sao lại gọi là QUỶ ?
Có lúc nào đó trên mạng người ta đăng tin một nhóm nhà sư (đầu trọc, mặc áo cà sa) bị bắt tại trận tại một hotel đang cùng nhau đánh bạc, chơi gái v…v…Có người thương thầy thì nói chỉ đó là một số nhỏ chứ không nên vơ đũa cả nắm . Vâng, thì ai bị bắt nấy chịu, còn ai chưa bị bắt thì not guilty until proven ???? Cần gì phải bị bắt mới lộ ra hình thù con quỷ ??? Quỷ chúng nó đóng vai bụt gạt người dễ như chơi . Không tin ? Thử vô cái chùa nào thật lớn, thật đông người, nhắm ông sư nào thật mập chức thật cao thì nhắm mắt lại định thầnmột lúc, hai ngón tay cái nắm chặc dưới 4 ngón kia, mở mắt ra sẽ thấy sau lưng ông ta dưới hạ bộ, có thò ra cái đuôi .... cáo hehehe


Đức Phật Thích Ca xuẩt thân vốn con nhà vua chúa . Ngài bỏ đền đài cung điện, bỏ vợ con, bỏ tất cả vinh hoa phú quí , bỏ cơm ngon áo đẹp để đi tìm chân lý
Vậy cớ sao ta không theo gương Đức Phật để đi tìm cho mình một con đường đạo hạnh như Ngài ????
Tại sao ta phải cung cúc cúng dường công lao, tiền bạc cho những nhà sư chỉ muốn ở trong những ngôi chùa tráng lệ ????? Ở đó không hề có Phật . Ở đó họ đang lợi dụng hình ảnh của Phật để rao bán Phật




XV,
Chị KM khg theo kịp thời đại zăng miểng, ủa quên, thời đại zăng minh rồi, bây giờ người ta nói "cái chùa hoành tráng" chớ khg nói "cái chùa tráng lệ" đâu. Chị có biết "cái chùa hoành tráng" nó giống cái quái gì khg, nói cho em biết với!


Chùa tráng lệ là nói theo cchữ của nhà sư Toại Khanh đấy chứ !
Cái chùa hoành tráng là cái chùa chị đang nói tràng giang đại hải hồi nãy đến giờ đó, mà chưa hết đâu hehehe
1 user thanked hongkhackimmai for this useful post.
xv05 on 5/18/2014(UTC)
Binh Nguyen
#12 Posted : Tuesday, May 13, 2014 5:25:56 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,947
Points: 1,587
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
Originally Posted by: xv05 Go to Quoted Post
.
.
Chị HKKM, những điều chị nói ít ai nhận ra, lại càng ít người dám nói ra.
Bình Bông nổi tiếng quá rồi nha, tui hơi ganh tị á! hí hí


Mèn ơi, nổi tiếng gì không nổi, nổi tiếng "tham ăn", hổng ham tí nào, hé hé... BigGrin

Chị HKKM, em xác nhận là em hay đi ăn cơm chùa vì ở đó họ nấu đồ chay ngon. Bi giờ vẫn vậy, không có gì thay đổi, chỉ ngạc nhiên là sao chị nhắc đến tên em thôi, trong khi đang nói chuyện chùa chiền, có gì liên hệ giữa BN và chùa chăng? A, hay tại mấy chị trong đây hay gọi em "Cúng Chùa"? Smile

BN.
xv05
#9 Posted : Sunday, May 18, 2014 4:06:44 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Originally Posted by: hongkhackimmai Go to Quoted Post


XV,
Chị KM khg theo kịp thời đại zăng miểng, ủa quên, thời đại zăng minh rồi, bây giờ người ta nói "cái chùa hoành tráng" chớ khg nói "cái chùa tráng lệ" đâu. Chị có biết "cái chùa hoành tráng" nó giống cái quái gì khg, nói cho em biết với!


Chùa tráng lệ là nói theo cchữ của nhà sư Toại Khanh đấy chứ !
Cái chùa hoành tráng là cái chùa chị đang nói tràng giang đại hải hồi nãy đến giờ đó, mà chưa hết đâu hehehe
Khâm phục chị KM vô cùng.
Nói nhiều sẽ bị... ghét! hi hi
hongkhackimmai
#11 Posted : Thursday, May 22, 2014 1:56:20 PM(UTC)
hongkhackimmai

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,788
Points: 774

Thanks: 3 times
Was thanked: 103 time(s) in 89 post(s)
Originally Posted by: xv05 Go to Quoted Post
.
.
..... những điều chị nói ít ai nhận ra, lại càng ít người dám nói ra.



Thấy chuyện trái tai gai mắt, thiên hạ họ nói nhiều chứ , nhưng đa số đều nói lén vì sợ những phật tử/con chiên/tín đồ cuồng tín bỉnh tiều hehehe chống đối thì nguy to .
Còn tớ thì trực tính, thấy sao, cảm sao thì nói tuốt luốt , mình nói đúng thì mình sợ gì ai nè ?

Ở Cali có thiếu gì người bất bằng với những cơ sở tôn giáo của mình, bèn lập am tu một mình một cõi . Nói chữ am để nhớ lại những người đi tu lập những am bằng cái nắm tay ở những dốc núi hẻo lánh v...v... Còn ở Mỹ thì nhà nước họ đâu cho người ta lập am kiểu đó . Cho nên những người đi tu (có cạo đàu nhen, ăn chay đàng hoàng nhen, nghĩa là cơm đậu hũ muối mè rau luộc , chứ hổng phải cơm thịt gà chay heo quay chay, bún bò Huế chay etc etc như cơm chay của các nhà chùa lớn mô nghe) .

Cách đây hơn một tháng có ông thượng tạ nọ ở một cái chùa khá nủi tiếng ở Cali trèo lên TV mắng nọ xọ kia một số các sư nữ bỏ chùa đi tu chỗ khác . Thượng tạ nói bộ mí người tưởng lập chùa dễ quá huh , tưởng làm giàu dễ lắm huh hay sao mà tách ra để xây chùa riêng cho mình ?
Tớ nghe thiệt nóng mũi . Nội cái việc thượng tạ đăng đàn trên TV (để mắng các đàn em của mình) đũ cho mình thấy tư cách của sư hổ mang rùi . Có chuyện gì bất bình người ta mới bỏ chùa của sư mà đi chứ , còn chuyện họ có lập am hay lập chùa riêng của họ thì hạ hồi phân giải
1 user thanked hongkhackimmai for this useful post.
xv05 on 5/22/2014(UTC)
Phượng Các
#5 Posted : Friday, June 6, 2014 8:19:33 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Originally Posted by: hongkhackimmai Go to Quoted Post

Choài oai, ai đem cái hình tui dô đây dị nè ????? thui, làm ơn để lại cái hoa mai (như cũ giùm em chút nè

Cái hoa hôm nọ không phải là hoa mai, đó là hoa mà trong danh sách của PNV tạm đặt tên là Từ San đó chị, em thấy không phải hoa mai nên thay bằng Mai ... thiệt! Thấy trong trang nhạc của anh Phạm Anh Dũng có cái hình của chị, thấy hình đó cũng xinh lắm! Đưa hình đó vô đuợc không ?
hongkhackimmai
#6 Posted : Friday, June 6, 2014 9:55:20 PM(UTC)
hongkhackimmai

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,788
Points: 774

Thanks: 3 times
Was thanked: 103 time(s) in 89 post(s)
Originally Posted by: Phượng Các Go to Quoted Post
Thấy trong trang nhạc của XXXXX có cái hình của chị, thấy hình đó cũng xinh lắm! Đưa hình đó vô đuợc không ?


No No !!! Đừng đụng gì trong tài sản của ai hết giùm nhé
Phượng Các
#14 Posted : Tuesday, June 17, 2014 4:39:45 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Nhờ chị Hạt Cát mà nay mới biết thêm một vị giảng pháp rất hấp dẫn, các bài pháp âm của sư Toại Khanh có thể tìm nghe trong link sau đây:

https://www.facebook.com/groups/752747831414891/

https://archive.org/details/08BAIPHAPCUOINAMs
1 user thanked Phượng Các for this useful post.
xv05 on 6/18/2014(UTC)
Phượng Các
#15 Posted : Saturday, August 9, 2014 6:28:24 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
KHÓI LAM CUỘC TÌNH


Mùa Vu Lan, đọc báo trong nước thấy thiên hạ bây giờ bỗng khoái chuyện vàng mã hơn bao giờ hết. Một ông triệu phú miền Bắc chỉ trong một đêm đã đốt sạch 1000 con ngựa giấy và hình nhân trị giá 400 triệu đồng Việt Nam. Đổi sang tiền Mỹ, số vàng mã đó trên 20 ngàn dollar. Lại thêm một chuyện để suy nghĩ...

Có lẽ không ít người đã cho ông triệu phú đó là mê tín, là thiếu trí. Nhưng thử hỏi những người không đồng ý chuyện đốt vàng mã có đúng là không mê tín, mù quáng như ông ta? Bỏ một đời theo đuổi một lý tưởng sống hại mình hại người, dù về đời hay đạo, chẳng phải đốt vàng mã thì còn là gì nữa. Ai dám nghĩ những giấc mộng đời chẳng là vàng mã!

Con người là phải vậy thôi. Cái gì cụ thể rõ ràng quá thường không hấp dẫn người ta. Thiên hạ cứ nghĩ về những thứ xa vời để tha hồ mộng mị. Tình yêu đầu đời, ma túy, tước vị,... và bao thứ mê muội khác ở đời đều phải có chút gì váng vất mơ hồ mới cuốn hút được người ta. Ai nghe hay đọc đến những nhận xét kiểu này cũng cứ lắc đầu chối phăng: Riêng tôi thì đâu có vậy, đừng vơ đũa cả nắm chứ!

Anh chống đối chuyện đốt vàng mã nhưng thay vào đó là anh đốt cả đời mình cho một viễn tượng xa vời nào đó trong tình yêu, tôn giáo, chính trị và đôi khi cả văn hóa nữa. Vùi đầu làm một nhà thơ, đêm ngày mơ màng với những câu chữ, ý tứ man mác... Hay đêm ngày cầu nguyện một ông via bà via nào đó mà không cần đến một chút suy tư tra vấn... Hoặc theo đuổi một nỗi quan hoài về xã hội mà chưa một lần ngó lại xem nó có là niềm hoang tưởng hay không... Tất thảy đều là những kiểu đốt vàng mã, thậm chí còn tốn kém gấp ngàn lần thứ vàng mã mà mấy bà vẫn đốt đều đặn mỗi Vu Lan nữa.

Chuyện vàng mã đâu phải chỉ có chừng đó cái để nói. Còn có một cái khác nhức nhối hơn nhiều. Trong số những người bỏ tiền mua vàng mã về đốt ấy, có không ít những tay trí thức hẳn hoi. Ai dám bảo họ dốt nát, mê tín. Vật lộn với trường lớp để kiếm được mảnh bằng như một cần câu cơm rồi lăn xả vào đời kiếm sống, họ đâu kịp có thời gian để nghĩ nhiều về cái gì nằm ngoài nhịp sống thường nhật, chẳng hạn tôn giáo hay triết học, tư tưởng gì đó. Rồi thì một ngày có tiền trong tay, họ hành xử theo cách của người có tiền là có hay không một cõi âm phủ cũng mặc, cứ theo lời người ta mua vàng mã đốt cho nhiều vào. Nếu không có ai nhận được những tro khói ấy thì ít gì mình cũng được cái tiếng, nghĩa là một tí mặt mũi.

Nhưng đó mới là trường hợp thứ nhất. Trường hợp thứ hai chiếm đông nhân số hơn. Đó là khi thiếu chủ kiến, không có được khả năng suy nghĩ độc lập, người ta thường khoái chạy theo đám đông. Đám đông thì làm sao sai được. Chẳng lẽ chừng đó thiên hạ đều thiếu suy nghĩ hay sao chứ. Thế là mua và đốt. Đốt vàng mã, người ta còn đốt theo đó bao nhiêu những thứ khác nữa: Trí tuệ, tiền bạc, thời gian, tình người,... Mấy trăm triệu đồng của ông triệu phú kia lẽ ra có thể giúp cho biết bao người thiếu ăn thiếu mặc.

Thân người nan đắc, chánh pháp nan văn, nhưng nếu không biết tìm minh sư thiện hữu thì cũng là một kiểu đem tiền mua vàng mã. Tôi cứ nhớ hoài câu hát dân gian đầy tục lụy này: Tưởng giếng sâu anh nối sợi dây dài, ai ngờ giếng cạn anh tiếc hoài sợi dây. Nghĩ mà thương rồi tiếc cho nhiều người mất mấy chục năm vô giá của đời mình để lần bước theo một kiểu hướng dẫn sai lạc, nhiều lúc cũng thấy nó có vấn đề nhưng rồi vì lý do nào đó mà tiếp tục lê gót. Từng ngày trôi qua là từng đống lớn vàng mã được họ mê mải mồi lửa. Ngày cuối đời, cái có được chỉ là một chút tro tàn chưa kịp bay đi.

Chiều mưa Vu Lan, ngồi nghe Chiều Phủ Tây Hồ của Phú Quang mà ngậm ngùi thay. Em đốt đời mình, ta đốt đời ta, cũng như thiên hạ đốt vàng mã vậy thôi. Hóa vàng đi em!
Toại Khanh
Phượng Các
#16 Posted : Thursday, July 26, 2018 10:18:23 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
KHÓC THƯƠNG SƯ THIỆN MINH

Thế là hết
thoáng qua như chưa từng có
người ngang đời như cánh vạc hồ khuya
một sáng người đi
không hẹn buổi về
sóng nước cù lao cứ dập duềnh tức tưởi
đây đó vườn quê
cành cam gốc bưởi
những chuyến đò chiều
đợi hoài
viễn khách vẫn mù tăm
mươi năm xa quê
sao quên được chỗ nằm
tuổi ấu thơ mãi thơm mùi khói rạ
tóc xanh viễn phương
đời nâu sòng ôm chí cả
tuổi ngọc về thành
đạo nghiệp dựng tòng lâm
Hăm bảy năm một kiếp tơ tằm
dịch sách, viết kinh
dựng chùa, xây thiền viện
Từ Ấn Độ, Phần Lan sang đất Miến
độ người, nuôi tăng
cho Phật pháp mai sau
Một chiếc xuồng con
giữa mấy trận ba đào
vẫn một dạ... vững tay chèo chống
ai hay một chiều
thuyền nan sông rộng
Rau mác lên bờ
cho bìm bịp bay xa
bỏ lại đệ huynh
dang dở một khay trà
Không biệt mà đi
tim hãy còn bao hoài bão
sự nghiệp ở đời
dĩ nhiên đều hư ảo
chỉ thiên thu là mỗi trái tim người
sư đi để lại nụ cười
tháng năm còn đó bóng người cuối sông
mai kia về đất Vĩnh Long
sớm chiều nhìn nước lớn ròng nhớ nhau !

Waldshut 22 tháng 7. 2018
Toại Khanh
Users browsing this topic
Guest
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.