Cách đây đã ba năm - gần ba năm em nhỉ. Chị nhận từ em những hạt giống trong bao ny lông. Một nắm trắng, một nắm đen, hai nắm hột ấy trộn vào nhau, đen trắng. Em dặn dò :
- hột trắng là hột bắp nếp dẻo, hột đen là hột chanh dây.
Mùa xuân, chị cuốc đất gieo hạt bắp - bắp nẩy mầm trổ hoa mang trái. Những trái bắp từ VN tìm sang Mỹ với chị cho thỏa nhớ nhung ao ước. Bắp ăn khác với bắp mua ở đây, vùng chị ở có tên là "cánh đồng bắp" Milpitas - chữ Spanis.
Em thương yêu - ai cũng cười chị làm chuyện bao đồng, bắp nơi chị bán rẻ như bèo, người ta đổ đống mà bán 5 trái một đồng, 6 trái một đồng. Chị hì hục chăm chăm bón bón. Không uổng công chị tí nào, những trái bắp bụ bẫm xinh xắn, bóc vỏ ra hạt đều tăm tắp. Bạn đến thăm ngay mùa bắp trổ được chị bẻ bắp tặng mang về. Ai cũng hỏi :" bắp chi mà lạ, dẻo ngọt khác ngoài chợ ". Chị trả lời :"bí mật không nói được"
Điều bí mật ấy là - chút tình em, chị.
Tình em gởi chị , chị ấp ủ tỉa trồng. Không ngọt ngào được sao?.
Em ơi, những hạt chanh dây, chị gieo cách đây ba năm, mùa đông lạnh chị khiêng vào nhà cất, mùa xuân đến, chị khiêng nó ra sân. Chưa kể những con ốc sên mê ăn lá của nó nữa đó. Mỗi khi ai đến nhà, chị khoe đó là cây "chanh dây". Tên em đặt cho một loại trái chua , pha nước thơm hơn chanh, uống ngon ơi là ngon.
Năm trước chị cho cây xuống đất, chị nghĩ cô nàng đủ trưởng thành để chống chọi với nóng lạnh , đúng như chị nghĩ , em xem cô nàng đơm bông kết trái nè.
Cái hoa chi lạ tơ là tơ - có màu tím thật đậm - những sợi lông măng trắng trắng . Mà ra cái trái xanh bóng lưỡng thế này.
Rồi chị biết ra bên Mỹ người ta gọi nó là trái Passion Fruit. Vì hoa có nhụy như hình dấu thập tự. Bao bọc bằng màu tím chịu nạn của đấng tối cao. Còn một tên khác nữa em ạ , Lạc Tiên - Passion flower.
Chia cùng em niềm vui buổi sáng dạo trong vườn của chị. Những điều nho nhỏ thôi gom lại sống đủ một đời.