Hì hì, trong đây các nhà thơ nữ mới có chuyên mục, còn các nhà thơ nam thì được ở yên, nhưng nếu có độc giả nào mang ra phổ biến trong các sites khác thì cái đó đành chịu anh Ba ạ. Web mình cũng rinh bài thiên hạ về thì làm sao đòi bản quyền bài của forum mình được. Anh muốn kiện thì chắc là tự anh làm thôi.
Trở lại chuyện của anh nè. Như vậy có nghĩa là anh còn yêu nàng tha thiết, lại vừa thù hận nàng kinh khủng. Hận là mặt khác của yêu. Nhưng anh bị tự ái, cái tự ái của một người đàn ông bị vợ bỏ. Người ta thường nói là ly nước đổ làm sao hốt lại được, nhưng tình cảm thì nó không phải là ly nước (thí dụ nào cũng khập khiễng), và đừng nên đem cái quan niệm của xã hội mà nghĩ là quan niệm của mình. Biết bao người không dám sống theo thôi thúc của con tim, mà chỉ sống theo lệnh truyền của xã hội. Hãy bỏ ra ngòai sự lèo lái của ánh mắt tha nhân [chắc vì anh quen được mọi người chung quanh chiêm ngưỡng, khâm phục cho nên không chịu nỗi khi thấy chính mình phải thú nhận là mình cũng gục ngã trước một người "thấp kém" hơn mình, phải vậy không]. Hãy nhận rằng anh cũng yếu đuối, nhỏ nhoi, và cần thiết người kia biết chừng nào. Hãy giở tấm hình của vợ anh ra, ngó vào đó và khóc hu hu lên như một đứa con nít, nhận rằng "em là lẽ sống của đời anh,
thiếu em là thiếu cả bầu trời, thiếu em là cả một đời anh tiêu!".
Anh thi hành đi, rồi bàn tiếp!